[Hệ Thống - Xuyên Nhanh]: Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về!
Chương 69:
Tử Y Y
04/01/2021
Kể từ cái hôm được Long Quân Dao thổ lộ tình cảm, thì Lục Tiểu Na ngày trước đã luôn thẩn thờ như người mất hồn, ngày nay tần suất ấy lại tăng lên. Nhưng thay vì vẻ mặt u buồn tràn đầy đau khổ, thì bây giờ vẻ mặt của cô nàng lại tràn ngập sự mờ mịt.
Lục Tiểu Na chưa từng nghĩ đến việc sẽ ở bên cạnh một người con gái khác và đi quá giới hạn của tình bạn với người đó cả, chứ nói gì đến việc đột nhiên lại xuất hiện một người con gái rồi đột ngột tỏ tình với cô, đã thế còn hôn cô nữa chứ.
Ôi! Bây giờ ngồi nghĩ lại thì Lục Tiểu Na chợt nhận ra rằng nụ hôn đầu của cô đã bị cái hắc lang kia cướp đi mất rồi còn đâu.
Long Quân Dao cùng Tiểu Bạch và nhóm dã thú ngồi cách cô nàng Lục Tiểu Na không xa, nhìn vẻ mặt đang biến hóa không ngừng của nữ chính cũ thì cảm thấy khá thú vị và vui mắt.
Cả gương mặt của Lục Tiểu Na lúc ấy hết tỏ ra mờ mịt rồi lại chuyển sang cau có, và rồi lại tiếp tục chuyển sang vẻ mặt e thẹn ửng đỏ.
Thích thú ngồi ở một nơi cách nữ chính cũ không xa lắm, cả nhóm Long Quân Dao và Tiểu Bạch vui vẻ nhìn vẻ mặt đang thay đổi liên tục chẳng khác nào tắc kè hoa cứ liên tục thay đổi màu sắc.
Và sau kể từ ngày hôm đó, Lục Tiểu Na hình như cũng đang dần chấp nhận được sự thật rằng Lục Tiểu Mỹ thực sự rất chán ghét cô nàng và cô ta đã thực sự ra tay đẩy cô vào chỗ chết.
Lục Tiểu Na khi này cũng đã không còn tỏ ra chật vật đầy đau khổ vì bị người chị song sinh phản bội nữa. Và hiện tại lúc này, trong đầu cô nàng chỉ toàn những việc liên quan đến cái ngày mà cái hắc lang tỏ tình cùng cô.
Lục Tiểu Na vẫn còn rất đắn đo, cô nàng không biết phải nên giải quyết vấn đề này như thế nào nữa. Bởi vì một phần là như những gì mà cô đã nghĩ ở trên, đó là Lục Tiểu Na chưa từng nghĩ đến việc bản thân sẽ yêu một nữ nhân. Thế nên là...
Long Quân Dao cũng biết được việc nữ chính cũ cũng chẳng dễ dàng gì mà sẽ nhanh chóng chấp nhận và chào đón cô bước vào cuộc sống của cô nàng, vậy nên đến tận bây giờ đã bước sang tháng thứ hai nhưng cô vẫn không hề nhắc lại chuyện lần đó.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Kể từ khi rời khu rừng mà bản thân luôn sinh sống ngay sau khi xuyên đến, Long Quân Dao quay trở về cuộc sống ở thành phố. Ừ thì nó khá là khác so với cuộc sống thành phố mà ngày trước cô đã sống.
Bởi vì bây giờ ở các nơi thủ đô, thành phố lớn ngoài sự hoang vắng, hoang tàn và đổ nát ra thì chẳng còn gì. Đã thế muốn tìm thấy một bóng người cũng khó.
Ngày trước chỉ cần bước ra ngoài phố thì liền nhìn thấy người đông đúc qua lại, nhưng giờ đây thì hoàn toàn ngược lại.
Thay vì hồi trước chỉ cần bước chân ra ngoài thì liền bắt gặp được hàng tá người cuốc bộ trên phố, thì bây giờ chính là từ trong những căn nhà bỏ trống, hay là từ trong những cửa hàng, trung tâm thương mại trống không ngước mắt nhìn ra bên ngoài thì liền dễ dàng nhìn thấy được một bầy xác sống qua qua lại lại khắp nơi.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Tính từ lúc rời khỏi cánh rừng quay lại thành phố thì đã hơn một tháng, nhưng số con người mà Long Quân Dao và Lục Tiểu Na gặp được chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Và mới gần đây, Long Quân Dao vừa thu phục được hai người mới, một người tên là Lực Sĩ, còn người kia tên Tiểu Trí, và cả hai chính là hai anh em ruột cách nhau một tuổi.
Lực Sĩ thì như tên của anh ta, cơ bắp cuồn cuộn, thân thể vạm vỡ vô cùng, nhưng có điều là đầu óc hơi đơn thuần. À không, nói đúng hơn là đầu óc đơn giản đến mức gọi là tối giản mới phải. Ngoài cái sức mạnh như trâu ra thì anh ta chẳng khác nào một đứa trẻ vô tư vô lo.
Còn Tiểu Trí thì có chút trầm lặng, cậu không cười nói nhiều như anh trai của mình, cậu cũng chẳng có được sức lực phi thường như anh trai. Nhưng, nhưng ngược lại thì Tiểu Trí có một bộ óc vô cùng nhạy bén, nói chính xác hơn với trí óc của Tiểu Trí thì hoàn toàn có thể gọi cậu là thiên tài.
Nhưng khi một thiên tài lại gặp được một thiên tài khác, thì bầu không khí giữa hai người quả thật có chút khác thường so với bầu không khí giữa hai người thường.
Tiểu Trí thiên tài khi gặp được Long Quân Dao thì cứ như những kẻ mạnh nhận biết được nhau, thế nên ánh mắt của Tiểu Trí lúc nào cũng đặt trên người của cô.
Ánh mắt ấy không phải ánh mắt thương yêu hay cảm nắng gì, mà ánh mắt đó chính là ánh mắt thăm dò nhau.
Lực Sĩ và Tiểu Trí vốn dĩ suýt nữa đã mất mạng khi chiến đấu với xác sống biến dị cấp độ cao, nhưng rồi họ đã được Kitty và Trùng Nhỏ cứu lại một mạng. Và chúng nó cứu hai người này không phải chủ ý của bọn nó, mà chủ ý ấy hoàn toàn là của vị đại tẩu tương lai của bọn nó, Lục Tiểu Na.
Nói thật thì hình như Kitty không thích Lục Tiểu Na cho lắm, bởi vì mỗi lần nhìn thấy cô nàng thì nó luôn nhe nanh múa vuốt như muốn ăn tươi nuốt sống cô, nếu không thì nó hâm he gầm gừ dè như thể đang răn đe nữ chính cũ cái gì đó.
Lục Tiểu Na cũng biết con hổ lớn tên Kitty không thích mình, nhưng cô vẫn cố làm thân với nó, cho đến một ngày nọ...
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Hai tháng kế tiếp, cả nhóm của Long Quân Dao đi lang bạt khắp nơi với bộ dạng không giống như chạy nạn khỏi tận thế xíu nào, mà trông bọn họ giống như là đang cùng nhau đi chu du khắp nơi hơn.
Trong lúc cả nhóm đang cùng nhau vui vẻ nấu đồ ăn tối thì từ đâu nhảy ra một nhóm người kỳ lạ có cả nam lẫn nữ.
Một nhóm người gồm mười người, họ được phân chia đều năm nam năm nữ. Và nhìn bộ dáng của bọn họ trông khá là hống hách.
“Này, các người còn bao nhiêu vật tư và dược phẩm giao hết ra đây cho bọn này!” Một tên trong bộ dạng của thủ lĩnh lên tiếng.
Đối mặt với sự ra lệnh của đối phương thì bên Long Quân Dao hoàn toàn im lặng chẳng nói một lời nào.
Cảm thấy bản thân như bị khinh thường thì tên đó càng trở nên càn quấy hống hách.
“Bọn mày bị câm điếc à? Tao nói là giao hết vật tư và dược phẩm ra đây!”
“Anh trai à, tôi khuyên anh đừng có lớn tiếng như vậy mà.” Lục Tiểu Na ngước mặt lên nhìn tên đó khó xử nói.
“Ái chà, cô em này trông cũng ngon đấy! Đi với bọn anh đi em gái. Chỉ cần đi với bọn anh thì em sẽ không lo bị đói hay thiếu thốn gì đâu, kể cả là... chuyện đó!” Nói xong tên đấy cười hề hề đầy tà dâm.
Vừa nghe tên đấy nói hết câu, Long Quân Dao vốn đang nhàn nhã không quan tâm sự đời ngồi bên ngoài cắt thịt nướng thành từng miếng nhỏ, rồi cho thịt đã cắt vào đĩa để dành cho Lục Tiểu Na thì cô chợt dừng động tác.
Cô khi đấy chậm rãi ngước mặt lên rồi quay sang nhìn tên đó.
Đôi mắt huyết sắc ánh lên tia đỏ trong màn đêm chẳng khác nào dã thú khiến cho tên đấy bỗng rùng mình một cái.
“Mày vừa nói cái gì cơ?” Long Quân Dao mặt lạnh như tiền nhìn bọn người nọ hỏi.
“T-tao, tao nói là bọn mày phải giao hết vật tư và dược phẩm ra đây!” Cái tên vẫn còn hống hách ban nãy chợt lấp bấp đáp lời.
“Không phải. Không phải câu đó, mà là những câu sau nữa cơ.” Đôi mắt của Long Quân Dao vẫn không ngừng lóe lên những tia đỏ nguy hiểm nhìn thẳng tên đấy gằn giọng ra lệnh.
“T-tao cớ gì phải nghe lệnh của mày cơ chứ!” Giọng vẫn còn hơi run, tên đấy đáp lại, nhưng khi nhìn kỹ hơn về nhan sắc của Long Quân Dao thì tên đấy như lấy lại khí thế mà cười nham nhở một lần nữa:
“Tưởng ai, hóa ra lại là thêm một cô em xinh đẹp. Cô em này, em với em gái đấy đi với bọn anh đi. Bọn anh sẽ không để cho hai em chịu thiệt đâu, chưa kể là... kỹ năng của anh đây rất tuyệt đấy.”
Lực Sĩ khi nghe đến đó thì liền lập tức nổi giận, anh khi này muốn xông lên cho tên đấy một đấm thì liền bị em trai mình ngăn lại.
Tiểu Trí lúc này vẫn nhìn thẳng quan sát tình hình trước mắt, rồi cậu lại khẽ quay đầu nhìn lại về phía anh trai mình lắc nhẹ đầu ra hiệu rằng tốt nhất đừng xen vào.
Còn Long Quân Dao sau khi nghe hết những gì mà tên dâm tà trước mặt nói xong thì cả gương mặt liền đanh lại, bàn tay cô khi này cũng hơi lập lòe một ánh sáng kỳ lạ.
Trong lúc Long Quân Dao định ra tay thì từ bên trong bóng tối ở phía xa bỗng vang lên tiếng động.
“Nếu mày đã muốn chết thì tao cho mày chết!” Giọng nói đầy xa lạ của một người con gái từ trong góc tối vang lên, và kèm theo đó là âm thanh gầm gừ khe khẽ.
Lúc này, từ trong bóng tối bước ra một cô gái với làn da rám nắng khỏe mạnh, vóc dáng thì vô cùng gợi cảm, bầu ngực to căng tròn, cái eo con kiến nhỏ nhỏ, vòng ba thì đầy đặn đàn hồi. Và trên thân thể của cô gái ấy được quấn lại bởi một tấm da hổ lớn.
Đôi mắt của cô gái ấy ánh lên màu hổ phách trông vô cùng đẹp mắt. Và nhanh như chớp, cô gái đưa tay lên không trung rồi làm hành động giáng xuống thì từ trên trời cao cũng ngay lập tức giáng xuống một đạo sét lớn.
“Bọn mày không đáng để lão đại ra tay!”
Lục Tiểu Na chưa từng nghĩ đến việc sẽ ở bên cạnh một người con gái khác và đi quá giới hạn của tình bạn với người đó cả, chứ nói gì đến việc đột nhiên lại xuất hiện một người con gái rồi đột ngột tỏ tình với cô, đã thế còn hôn cô nữa chứ.
Ôi! Bây giờ ngồi nghĩ lại thì Lục Tiểu Na chợt nhận ra rằng nụ hôn đầu của cô đã bị cái hắc lang kia cướp đi mất rồi còn đâu.
Long Quân Dao cùng Tiểu Bạch và nhóm dã thú ngồi cách cô nàng Lục Tiểu Na không xa, nhìn vẻ mặt đang biến hóa không ngừng của nữ chính cũ thì cảm thấy khá thú vị và vui mắt.
Cả gương mặt của Lục Tiểu Na lúc ấy hết tỏ ra mờ mịt rồi lại chuyển sang cau có, và rồi lại tiếp tục chuyển sang vẻ mặt e thẹn ửng đỏ.
Thích thú ngồi ở một nơi cách nữ chính cũ không xa lắm, cả nhóm Long Quân Dao và Tiểu Bạch vui vẻ nhìn vẻ mặt đang thay đổi liên tục chẳng khác nào tắc kè hoa cứ liên tục thay đổi màu sắc.
Và sau kể từ ngày hôm đó, Lục Tiểu Na hình như cũng đang dần chấp nhận được sự thật rằng Lục Tiểu Mỹ thực sự rất chán ghét cô nàng và cô ta đã thực sự ra tay đẩy cô vào chỗ chết.
Lục Tiểu Na khi này cũng đã không còn tỏ ra chật vật đầy đau khổ vì bị người chị song sinh phản bội nữa. Và hiện tại lúc này, trong đầu cô nàng chỉ toàn những việc liên quan đến cái ngày mà cái hắc lang tỏ tình cùng cô.
Lục Tiểu Na vẫn còn rất đắn đo, cô nàng không biết phải nên giải quyết vấn đề này như thế nào nữa. Bởi vì một phần là như những gì mà cô đã nghĩ ở trên, đó là Lục Tiểu Na chưa từng nghĩ đến việc bản thân sẽ yêu một nữ nhân. Thế nên là...
Long Quân Dao cũng biết được việc nữ chính cũ cũng chẳng dễ dàng gì mà sẽ nhanh chóng chấp nhận và chào đón cô bước vào cuộc sống của cô nàng, vậy nên đến tận bây giờ đã bước sang tháng thứ hai nhưng cô vẫn không hề nhắc lại chuyện lần đó.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Kể từ khi rời khu rừng mà bản thân luôn sinh sống ngay sau khi xuyên đến, Long Quân Dao quay trở về cuộc sống ở thành phố. Ừ thì nó khá là khác so với cuộc sống thành phố mà ngày trước cô đã sống.
Bởi vì bây giờ ở các nơi thủ đô, thành phố lớn ngoài sự hoang vắng, hoang tàn và đổ nát ra thì chẳng còn gì. Đã thế muốn tìm thấy một bóng người cũng khó.
Ngày trước chỉ cần bước ra ngoài phố thì liền nhìn thấy người đông đúc qua lại, nhưng giờ đây thì hoàn toàn ngược lại.
Thay vì hồi trước chỉ cần bước chân ra ngoài thì liền bắt gặp được hàng tá người cuốc bộ trên phố, thì bây giờ chính là từ trong những căn nhà bỏ trống, hay là từ trong những cửa hàng, trung tâm thương mại trống không ngước mắt nhìn ra bên ngoài thì liền dễ dàng nhìn thấy được một bầy xác sống qua qua lại lại khắp nơi.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Tính từ lúc rời khỏi cánh rừng quay lại thành phố thì đã hơn một tháng, nhưng số con người mà Long Quân Dao và Lục Tiểu Na gặp được chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Và mới gần đây, Long Quân Dao vừa thu phục được hai người mới, một người tên là Lực Sĩ, còn người kia tên Tiểu Trí, và cả hai chính là hai anh em ruột cách nhau một tuổi.
Lực Sĩ thì như tên của anh ta, cơ bắp cuồn cuộn, thân thể vạm vỡ vô cùng, nhưng có điều là đầu óc hơi đơn thuần. À không, nói đúng hơn là đầu óc đơn giản đến mức gọi là tối giản mới phải. Ngoài cái sức mạnh như trâu ra thì anh ta chẳng khác nào một đứa trẻ vô tư vô lo.
Còn Tiểu Trí thì có chút trầm lặng, cậu không cười nói nhiều như anh trai của mình, cậu cũng chẳng có được sức lực phi thường như anh trai. Nhưng, nhưng ngược lại thì Tiểu Trí có một bộ óc vô cùng nhạy bén, nói chính xác hơn với trí óc của Tiểu Trí thì hoàn toàn có thể gọi cậu là thiên tài.
Nhưng khi một thiên tài lại gặp được một thiên tài khác, thì bầu không khí giữa hai người quả thật có chút khác thường so với bầu không khí giữa hai người thường.
Tiểu Trí thiên tài khi gặp được Long Quân Dao thì cứ như những kẻ mạnh nhận biết được nhau, thế nên ánh mắt của Tiểu Trí lúc nào cũng đặt trên người của cô.
Ánh mắt ấy không phải ánh mắt thương yêu hay cảm nắng gì, mà ánh mắt đó chính là ánh mắt thăm dò nhau.
Lực Sĩ và Tiểu Trí vốn dĩ suýt nữa đã mất mạng khi chiến đấu với xác sống biến dị cấp độ cao, nhưng rồi họ đã được Kitty và Trùng Nhỏ cứu lại một mạng. Và chúng nó cứu hai người này không phải chủ ý của bọn nó, mà chủ ý ấy hoàn toàn là của vị đại tẩu tương lai của bọn nó, Lục Tiểu Na.
Nói thật thì hình như Kitty không thích Lục Tiểu Na cho lắm, bởi vì mỗi lần nhìn thấy cô nàng thì nó luôn nhe nanh múa vuốt như muốn ăn tươi nuốt sống cô, nếu không thì nó hâm he gầm gừ dè như thể đang răn đe nữ chính cũ cái gì đó.
Lục Tiểu Na cũng biết con hổ lớn tên Kitty không thích mình, nhưng cô vẫn cố làm thân với nó, cho đến một ngày nọ...
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Hai tháng kế tiếp, cả nhóm của Long Quân Dao đi lang bạt khắp nơi với bộ dạng không giống như chạy nạn khỏi tận thế xíu nào, mà trông bọn họ giống như là đang cùng nhau đi chu du khắp nơi hơn.
Trong lúc cả nhóm đang cùng nhau vui vẻ nấu đồ ăn tối thì từ đâu nhảy ra một nhóm người kỳ lạ có cả nam lẫn nữ.
Một nhóm người gồm mười người, họ được phân chia đều năm nam năm nữ. Và nhìn bộ dáng của bọn họ trông khá là hống hách.
“Này, các người còn bao nhiêu vật tư và dược phẩm giao hết ra đây cho bọn này!” Một tên trong bộ dạng của thủ lĩnh lên tiếng.
Đối mặt với sự ra lệnh của đối phương thì bên Long Quân Dao hoàn toàn im lặng chẳng nói một lời nào.
Cảm thấy bản thân như bị khinh thường thì tên đó càng trở nên càn quấy hống hách.
“Bọn mày bị câm điếc à? Tao nói là giao hết vật tư và dược phẩm ra đây!”
“Anh trai à, tôi khuyên anh đừng có lớn tiếng như vậy mà.” Lục Tiểu Na ngước mặt lên nhìn tên đó khó xử nói.
“Ái chà, cô em này trông cũng ngon đấy! Đi với bọn anh đi em gái. Chỉ cần đi với bọn anh thì em sẽ không lo bị đói hay thiếu thốn gì đâu, kể cả là... chuyện đó!” Nói xong tên đấy cười hề hề đầy tà dâm.
Vừa nghe tên đấy nói hết câu, Long Quân Dao vốn đang nhàn nhã không quan tâm sự đời ngồi bên ngoài cắt thịt nướng thành từng miếng nhỏ, rồi cho thịt đã cắt vào đĩa để dành cho Lục Tiểu Na thì cô chợt dừng động tác.
Cô khi đấy chậm rãi ngước mặt lên rồi quay sang nhìn tên đó.
Đôi mắt huyết sắc ánh lên tia đỏ trong màn đêm chẳng khác nào dã thú khiến cho tên đấy bỗng rùng mình một cái.
“Mày vừa nói cái gì cơ?” Long Quân Dao mặt lạnh như tiền nhìn bọn người nọ hỏi.
“T-tao, tao nói là bọn mày phải giao hết vật tư và dược phẩm ra đây!” Cái tên vẫn còn hống hách ban nãy chợt lấp bấp đáp lời.
“Không phải. Không phải câu đó, mà là những câu sau nữa cơ.” Đôi mắt của Long Quân Dao vẫn không ngừng lóe lên những tia đỏ nguy hiểm nhìn thẳng tên đấy gằn giọng ra lệnh.
“T-tao cớ gì phải nghe lệnh của mày cơ chứ!” Giọng vẫn còn hơi run, tên đấy đáp lại, nhưng khi nhìn kỹ hơn về nhan sắc của Long Quân Dao thì tên đấy như lấy lại khí thế mà cười nham nhở một lần nữa:
“Tưởng ai, hóa ra lại là thêm một cô em xinh đẹp. Cô em này, em với em gái đấy đi với bọn anh đi. Bọn anh sẽ không để cho hai em chịu thiệt đâu, chưa kể là... kỹ năng của anh đây rất tuyệt đấy.”
Lực Sĩ khi nghe đến đó thì liền lập tức nổi giận, anh khi này muốn xông lên cho tên đấy một đấm thì liền bị em trai mình ngăn lại.
Tiểu Trí lúc này vẫn nhìn thẳng quan sát tình hình trước mắt, rồi cậu lại khẽ quay đầu nhìn lại về phía anh trai mình lắc nhẹ đầu ra hiệu rằng tốt nhất đừng xen vào.
Còn Long Quân Dao sau khi nghe hết những gì mà tên dâm tà trước mặt nói xong thì cả gương mặt liền đanh lại, bàn tay cô khi này cũng hơi lập lòe một ánh sáng kỳ lạ.
Trong lúc Long Quân Dao định ra tay thì từ bên trong bóng tối ở phía xa bỗng vang lên tiếng động.
“Nếu mày đã muốn chết thì tao cho mày chết!” Giọng nói đầy xa lạ của một người con gái từ trong góc tối vang lên, và kèm theo đó là âm thanh gầm gừ khe khẽ.
Lúc này, từ trong bóng tối bước ra một cô gái với làn da rám nắng khỏe mạnh, vóc dáng thì vô cùng gợi cảm, bầu ngực to căng tròn, cái eo con kiến nhỏ nhỏ, vòng ba thì đầy đặn đàn hồi. Và trên thân thể của cô gái ấy được quấn lại bởi một tấm da hổ lớn.
Đôi mắt của cô gái ấy ánh lên màu hổ phách trông vô cùng đẹp mắt. Và nhanh như chớp, cô gái đưa tay lên không trung rồi làm hành động giáng xuống thì từ trên trời cao cũng ngay lập tức giáng xuống một đạo sét lớn.
“Bọn mày không đáng để lão đại ra tay!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.