Hệ Thống Xuyên Qua Tiêu Trừ Oán Khí
Chương 47
えりか (Erika)
10/04/2023
Liền như vậy hắn trở thành tài xế của Lâm Phương Oanh, không chỉ làm tài xế hắn còn kiêm luôn nhiều chức vị như cổ đông lớn nhất của công ty XX, đứng tên hàng loạt nhà hàng... tất cả đều là Lâm Phương Oanh mua còn hắn trên danh nghĩa là của hắn. Nắm trong tay nhiều tiền như vậy quả thật rất áp lực, hắn khó khăn lắm mới áp chế được ý nghĩ ôm tiền chạy trốn của mình.
Trương Lâm Phong lái xe về nhà vừa bước xuống xe, Nguyễn Tuyết Vy không biết từ đâu chui ra vòng tay ôm chặt lấy hắn từ đằng sau.
" Ah! "
Trương Lâm Phong giật nảy mình, không khống chế được sức lực mà giựt mạnh hai tay đang không chế mình, một cái đẩy khiến Nguyễn Tuyết Vi ngã đau hết cả xương chậu.
" Cô.... cô sao lại ở đây? Cô bị biến thái à, sao cứ suốt ngày bám đuôi tôi thế."
Trương Lâm Phong tức giận quát lớn mà Nguyễn Tuyết Vi nghe tai này lọt tai nghe, cứ như bị trúng tà si mê nhìn hắn trong mắt chứa tình yêu nồng nhiệt nhất định phải có được khiến Trương Lâm Phong nhìn mà phát ớn.
" Anh Phong, em rất thích anh. Em biết anh và em gái em đang yêu nhau nhưng mà em... em không thể kiểm soát được bản thân mình. Em không không chế được ánh mắt mà nhìn anh yêu thương, chiều chuộng cô gái khác sau đó tưởng tượng đó là mình, em rất ghen tị với em gái. Em sẽ không tranh giành tình cảm với em gái, cũng không cần anh cho em một danh phận chỉ cần được ở bên anh là được. Có được không anh?."
Trương Lâm Phong mộng bức, cái cô này không biết nghe tin vịt vớ va vớ vẩn ở đâu tự dưng xông ra nói mình với cô chủ đang yêu nhau. Hắn làm việc cho Lâm Phương Oanh nên cũng được cô cho biết bối cảnh gia đình mình, biết được cô có cô chị gái cực phẩm thích giành đồ vậy của cô em mà không ngờ mấy hôm nay được lĩnh giáo, cái cô Tuyết Vi này không phải là nghĩ hai người đang yêu nhau nên cố tình quyến rũ hắn hòng chia rẽ bọn họ chứ.
Cực phẩm chị gái ngàn năm khó gặp đây mà!
Hiện tại hắn chỉ yêu tiền, bị phản bội một lần làm hắn khắc sâu đau đớn rất khó để bắt đầu mối quan hệ mới.
Nguyễn Tuyết Vi thâm tình nhìn hắn, cô ta sở hữu khuôn mặt xinh đẹp, thân hình nóng bỏng còn biết cách ăn mặc nên người đã xinh còn xinh hơn. Nếu đổi lại người đàn ông khác chắc đã nhanh chóng không kiềm chế nổi mà ăn trái cấm với cô ta rồi.
" Xin lỗi cô! Tôi không có nhu cầu, xin nhường lại vinh hạnh này cho người khác."
" Đừng như vậy,em xin anh. Em không thể sống thiếu anh."
" Bây giờ không có tôi cô vẫn sống nhăn răng đấy thôi."
Nguyễn Tuyết Vi đang định nhào qua bỗng bị câu nói không tim không phổi của hắn định trụ, động tác cứng đờ.
" Còn nữa, xin cô tự trọng! Lần sau tôi phát hiện cô còn theo dõi cuộc sống cá nhân của tôi tôi sẽ kiện lên tòa đấy."
Giọng nói của hắn nhẹ nhàng không một chút cảm xúc khác hẳn với thường ngày, nói xong hắn bước nhanh rời đi không thèm nhìn Tuyết Vi một cái như sợ cô làm bẩn mắt hắn vậy.
" Ah! "
Nguyễn Tuyết Vi lại bắt đầu hét, ban đầu Trương Lâm Phong tưởng cô ta lại phát điên cái gì, lúc sau một giọng chửi dữ dằn quen thuộc truyền vào tai mới khiến hắn dừng lại.
" Con đi*m! Mày dám quyến rũ bạn trai tao, đi chết đi."
Nguyễn Tuyết Vy bị một người phụ nữ ăn mặc rách rưới, đầu tóc bù xù ấn lấy đầu không ngừng đập xuống đất.
" Ah! Bà điên này, buông tao ra."
Cô ta cố gắng dãy dụa nhưng mụ đàn bà này rất khỏe, Tuyết Vi phản kháng ôm lấy chân của mụ ta cắn nhưng chưa được 2 giây liền buông ra.
" Ọe! Mày không tắm à, sao mà thối thế! Thảo nào chồng bỏ là phải."
" Mày nói cái gì?." Câu nói này càng khiến mụ đàn bà điên hơn mấy cái bạt tai liên tiếp giáng xuống làm Nguyễn Tuyết Vi đầu choáng mắt hoa.
Cô ta từ nhỏ đã là thiên chi kêu tử, được sủng ái từ nhỏ nào đánh nhau bao giờ. Bà điên này bị cô ta cào cắn đủ kiểu nhưng giống như bà ta không cảm giác được đau, lực đánh lên người Nguyễn Tuyết Vi càng mạnh hơn.
" Hai người kia dừng lại! "
Ba bốn người đàn ông cao lớn vạm vỡ đi từ cửa nhà xe vào nhanh chóng tách hai người ra, người đàn bà điên kia giãy giụa kịch liệt cắn, cào, cấu hòng thoát ra. Bác bảo vệ kia đúng là chuyên nghiệp bị đánh như thế đều không nhăn mày một cái, càng giữ chặt bà điên hơn kéo bà ta rời đi.
Nguyễn Tuyết Vi cùng bà điên bị đưa ra cổng chung cư, không lâu sau đó xe cảnh sát tới áp giải hai người họ đi.
Trương Lâm Phong là người đi gọi bảo vệ đến, sau khi mọi chuyện kết thúc thì về nhà định tắm rửa. Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, là một số lạ gọi tới.
" A lô."
" Chào anh, anh là Trương Lâm Phong phải không ạ."
"Đúng rồi."
" Tôi là cảnh sát thuộc đồn công an XXX, có một vụ ẩu đả liên quan tới anh yêu cầu anh đến ngay để làm việc với chúng tôi."
Đầu giây bên kia nói xong liền dập máy để lại Trương Lâm Phong vẻ mặt mộng bức.
Trương Lâm Phong lái xe về nhà vừa bước xuống xe, Nguyễn Tuyết Vy không biết từ đâu chui ra vòng tay ôm chặt lấy hắn từ đằng sau.
" Ah! "
Trương Lâm Phong giật nảy mình, không khống chế được sức lực mà giựt mạnh hai tay đang không chế mình, một cái đẩy khiến Nguyễn Tuyết Vi ngã đau hết cả xương chậu.
" Cô.... cô sao lại ở đây? Cô bị biến thái à, sao cứ suốt ngày bám đuôi tôi thế."
Trương Lâm Phong tức giận quát lớn mà Nguyễn Tuyết Vi nghe tai này lọt tai nghe, cứ như bị trúng tà si mê nhìn hắn trong mắt chứa tình yêu nồng nhiệt nhất định phải có được khiến Trương Lâm Phong nhìn mà phát ớn.
" Anh Phong, em rất thích anh. Em biết anh và em gái em đang yêu nhau nhưng mà em... em không thể kiểm soát được bản thân mình. Em không không chế được ánh mắt mà nhìn anh yêu thương, chiều chuộng cô gái khác sau đó tưởng tượng đó là mình, em rất ghen tị với em gái. Em sẽ không tranh giành tình cảm với em gái, cũng không cần anh cho em một danh phận chỉ cần được ở bên anh là được. Có được không anh?."
Trương Lâm Phong mộng bức, cái cô này không biết nghe tin vịt vớ va vớ vẩn ở đâu tự dưng xông ra nói mình với cô chủ đang yêu nhau. Hắn làm việc cho Lâm Phương Oanh nên cũng được cô cho biết bối cảnh gia đình mình, biết được cô có cô chị gái cực phẩm thích giành đồ vậy của cô em mà không ngờ mấy hôm nay được lĩnh giáo, cái cô Tuyết Vi này không phải là nghĩ hai người đang yêu nhau nên cố tình quyến rũ hắn hòng chia rẽ bọn họ chứ.
Cực phẩm chị gái ngàn năm khó gặp đây mà!
Hiện tại hắn chỉ yêu tiền, bị phản bội một lần làm hắn khắc sâu đau đớn rất khó để bắt đầu mối quan hệ mới.
Nguyễn Tuyết Vi thâm tình nhìn hắn, cô ta sở hữu khuôn mặt xinh đẹp, thân hình nóng bỏng còn biết cách ăn mặc nên người đã xinh còn xinh hơn. Nếu đổi lại người đàn ông khác chắc đã nhanh chóng không kiềm chế nổi mà ăn trái cấm với cô ta rồi.
" Xin lỗi cô! Tôi không có nhu cầu, xin nhường lại vinh hạnh này cho người khác."
" Đừng như vậy,em xin anh. Em không thể sống thiếu anh."
" Bây giờ không có tôi cô vẫn sống nhăn răng đấy thôi."
Nguyễn Tuyết Vi đang định nhào qua bỗng bị câu nói không tim không phổi của hắn định trụ, động tác cứng đờ.
" Còn nữa, xin cô tự trọng! Lần sau tôi phát hiện cô còn theo dõi cuộc sống cá nhân của tôi tôi sẽ kiện lên tòa đấy."
Giọng nói của hắn nhẹ nhàng không một chút cảm xúc khác hẳn với thường ngày, nói xong hắn bước nhanh rời đi không thèm nhìn Tuyết Vi một cái như sợ cô làm bẩn mắt hắn vậy.
" Ah! "
Nguyễn Tuyết Vi lại bắt đầu hét, ban đầu Trương Lâm Phong tưởng cô ta lại phát điên cái gì, lúc sau một giọng chửi dữ dằn quen thuộc truyền vào tai mới khiến hắn dừng lại.
" Con đi*m! Mày dám quyến rũ bạn trai tao, đi chết đi."
Nguyễn Tuyết Vy bị một người phụ nữ ăn mặc rách rưới, đầu tóc bù xù ấn lấy đầu không ngừng đập xuống đất.
" Ah! Bà điên này, buông tao ra."
Cô ta cố gắng dãy dụa nhưng mụ đàn bà này rất khỏe, Tuyết Vi phản kháng ôm lấy chân của mụ ta cắn nhưng chưa được 2 giây liền buông ra.
" Ọe! Mày không tắm à, sao mà thối thế! Thảo nào chồng bỏ là phải."
" Mày nói cái gì?." Câu nói này càng khiến mụ đàn bà điên hơn mấy cái bạt tai liên tiếp giáng xuống làm Nguyễn Tuyết Vi đầu choáng mắt hoa.
Cô ta từ nhỏ đã là thiên chi kêu tử, được sủng ái từ nhỏ nào đánh nhau bao giờ. Bà điên này bị cô ta cào cắn đủ kiểu nhưng giống như bà ta không cảm giác được đau, lực đánh lên người Nguyễn Tuyết Vi càng mạnh hơn.
" Hai người kia dừng lại! "
Ba bốn người đàn ông cao lớn vạm vỡ đi từ cửa nhà xe vào nhanh chóng tách hai người ra, người đàn bà điên kia giãy giụa kịch liệt cắn, cào, cấu hòng thoát ra. Bác bảo vệ kia đúng là chuyên nghiệp bị đánh như thế đều không nhăn mày một cái, càng giữ chặt bà điên hơn kéo bà ta rời đi.
Nguyễn Tuyết Vi cùng bà điên bị đưa ra cổng chung cư, không lâu sau đó xe cảnh sát tới áp giải hai người họ đi.
Trương Lâm Phong là người đi gọi bảo vệ đến, sau khi mọi chuyện kết thúc thì về nhà định tắm rửa. Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, là một số lạ gọi tới.
" A lô."
" Chào anh, anh là Trương Lâm Phong phải không ạ."
"Đúng rồi."
" Tôi là cảnh sát thuộc đồn công an XXX, có một vụ ẩu đả liên quan tới anh yêu cầu anh đến ngay để làm việc với chúng tôi."
Đầu giây bên kia nói xong liền dập máy để lại Trương Lâm Phong vẻ mặt mộng bức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.