Hệ Thống Xuyên Thư: Vị Diện Chi Chủ
Chương 56: Giải Quyết Nhiệm Vụ Mục Tiêu (1)
Giáng Thiên Tuyết
07/05/2021
Thương Kiếm Phong gồm một chủ sơn và năm phụ sơn.
Chủ Sơn là Thương Kiếm Sơn, phụ sơn gồm có Kiếm Chủng Sơn, Kiếm Ý Sơn, Nội Vụ Sơn, Trấn Kiếm Sơn và Chính Trực Sơn.
Thương Kiếm Sơn là nơi ở của Phong Chủ và Thân Truyền Đệ Tử cấp bậc Phong Chủ.
Kiếm Chủng Sơn trồng cắm vô vàng thanh kiếm phẩm chất khác nhau từ Linh Kiếm đến Tiên Kiếm, chỉ cần là đệ tử Phục Lâm Tông thì đều có cơ hội vào Kiếm Chủng Sơn tìm bản mệnh chi kiếm nhưng cũng tùy địa vị mà cơ hội vào Kiếm Chủng Sơn khác nhau. Mà ưu tiên nhất vẫn là đệ tử Thương Kiếm Phong, tân đệ tử nhập Phong lần đầu tiên trước cần đi qua Kiếm Chủng, nếu thiên tư xuất chúng được bất kì thanh kiếm nhận chủ thì đều trở thành đệ tử nổi bật, phẩm cấp kiếm nhận chủ càng cao thì hưởng thụ đãi ngộ càng nhiều.
Lên Kiếm Ý Sơn chỉ cần ngộ tính không phải quá tệ thì đều có cơ hội cao lĩnh ngộ được kiếm ý.
Mỗi chủ phong đều có Nhất Điện và Tam Các lần lượt là Minh Tâm Điện, Vụ Linh Các, Vạn Thư Các và Sự Vụ Các.
Minh Tâm Điện đặt tại chủ sơn. Còn Vụ Linh Các, Vạn Thư Các và Sự Vụ Các đặt tại Nội Vụ Sơn. Mỗi đại chủ phong đều sẽ có một phụ sơn tên là Nội Vụ Sơn.
Trấn Kiếm Sơn là nơi ở của của các Trưởng Lão, đệ tử thân truyền cấp bậc trưởng lão và đệ tử tinh anh. Chính Trực Sơn là nơi ở của nội môn đệ tử.
Thương Kiếm Phong trước nay chủ yếu nhận đệ tử thiên tài kiếm tu và đệ tử kim hệ linh căn xuất chúng cho nên nhân số không nhiều, ngót nghét cũng chỉ có gần ngàn người bao gồm trưởng lão, đệ tử thân truyền, đệ tử tinh anh và nội môn.
Kim hệ linh căn bản chất là kim loại mà kiếm chính là được làm ra từ kim loại và thạch khoáng. Cho nên tu sĩ kim hệ linh căn tu luyện kiếm thuật con đường thông suốt hơn nhiều so với các hệ linh căn khác.
Mỗi kiếm tu đều sở hữu hai thanh kiếm, một thanh ngự kiếm và một bản mệnh chi kiếm.
Kiếm dùng để ngự kiếm có thể tùy tiện tìm, tân đệ tử nhập phong thường sẽ được tặng một thanh kiếm Nhân Khí để phục vụ cho việc ngự kiếm phi hành.
Bản mệnh chi kiếm thì cần chú trọng hơn, nếu có cơ duyên sẽ tìm được danh kiếm hoặc kiếm có linh nhận chủ, cũng có thể tự rèn hoặc tìm người rèn một thanh bản mệnh chi kiếm phù hợp với bản thân.
Danh kiếm hoặc kiếm có linh không phải dễ tìm, ở bên ngoài đều là chỉ có thể cầu không thể ứng nhưng ở Kiếm Chủng Sơn thì không phải là chuyện khó.
Tìm người hay tự rèn luyện bản mệnh chi kiếm có thể khiến cho kiếm và bản thân có độ phù hợp càng cao nhưng nguyên liệu rèn đúc cực kì khắc nghiệt, nếu không có tài lực và kì ngộ nhất định thì rất khó luyện được một thanh kiếm vừa ý.
Lúc này ở Thương Kiếm Sơn, trên đỉnh núi. Trăng thanh gió mát, ánh trăng sáng ngời. Tư Khấu Kình Vũ thân vận ngân nguyệt bạch sắc y phục, tay cầm chiếc phiến, diện mạo tuấn mỹ ôn nhuận như ngọc. Vạt áo theo gió phiêu động tạo nên khí chất phiêu miểu.
Lúc Dực Kì Thiên đến nơi thấy chính là cảnh tượng như vậy. Dường như thân ảnh kia tùy thời có thể biến mất không thấy gì nữa.
Tư Khấu Kình Vũ dù gì thì hiện tại cũng đang sống ở thế giới cổ đại mà cả ngày đều mặc đồ hiện đại cũng không được. Cho nên từ mấy tháng trước y đã thay đổi trang phục của mình, chiến phiến trong tay chính là Ngọc Lân Phiến y nhận được ban thưởng nhiệm vụ đầu tiên. Cảm thấy để trong kho cũng sớm muốn mốc meo mà tặng người thì cũng thấy kì kì vì dù sao người ở quanh y tùy tiện tìm một người cũng có vũ khí pháp bảo phẩm chất cao hơn cây quạt này.
Ngọc Lân Phiến tuy từ hệ thống xuất phẩm nhưng thật sự là quá gân gà, gân gà đến y lười vứt bỏ. Cho nên dứt khoát làm cây quạt quạt mát.
Tuy y hiện tại có nhiều tích phân, công đức và tín ngưỡng lực có thể vào thương thành mua một cây quạt tốt hơn. Nhưng thứ nhất là vì không cần thiết, thứ hai là vì y có cảm giác sau này sẽ cần đến chúng nhiều hơn, còn bây giờ nếu tiết kiệm được thì nên tiết kiệm để tránh sau này nghèo đói.
Tư Khấu Kình Vũ lúc này đang cực kì phiền muộn về chuyện độ hảo cảm của Dực Kì Thiên, cũng chẳng biết nên tìm cách gì để hoà giải. Dù sao nói thế nào cũng là y sau, đã hứa sẽ chăm sóc hắn vậy mà lại bỏ quên hắn, điểm này đích xác là y sai, không thể chối cãi. Mặc dù y tiếp cận và đối tốt với hắn là có mục đích riêng nhưng vừa thất hứa vừa quên mất lời hứa là không đúng.
Có điều y nghĩ cả buổi vẫn chưa nghĩ ra được cách giải quyết nên chỉ có thể trước đi làm nhiệm vụ.
Gió mát thoảng qua, ánh trăng màu bạc phủ xuống tạo thành một màng ngân quang lấp lánh xinh đẹp. Trên ngọn núi, dưới tàng cây xanh tốt, một nam tử phe phẩy chiết phiến đứng đấy, cách đó không xa một nam tử vận hắc y im lặng đứng nhìn. Nhất thời tràng diện chỉ tiếng gió thổi và tiếng quạt nhẹ nhàng vang lên.
Dực Kì Thiên nội tâm nghi hoặc không biết đêm hôm khuya khoắt y đến đây làm gì. Ánh mắt âm trầm u ám nhìn thân ảnh kia, sâu trong đáy mắt loé tia sát ý.
Y lừa hắn thật thảm. Đầu tiên hứa rồi không làm sau đó là về thân phận thật sự. Không một dạng nào không khiến hắn nổi giận và thống hận muốn giết chết y. Nhưng hắn không thể ra tay, Thiên Đạo không cho phép, nếu hắn dám ra tay sẽ phải lãnh trừng phạt thống khổ.
Cái khác hắn có thể chịu nhưng nổi khổ luân hồi tuần hoàn lặp lại thì hắn chịu đủ rồi. Cho nên dù rất hận y, hắn cũng không dám manh động.
Bất kì là ai khi phải luân hồi tuần hoàn lặp lại suốt cả vạn lần cũng sẽ giống như hắn... Muốn phát điên nhưng sâu trong tâm hồn lại là nổi sợ vô bờ bến.
Đúng lúc này, một thân ảnh vận thanh y từ xa đến gần. Dực Kì Thiên hơi bất ngờ vì người đến lại là Âm Vũ. Không lẻ y ở đây là vì cùng Âm Vũ gặp mặt, hai người có quan hệ gì?
Dực Kì Thiên trong đầu bắt đầu suy diễn đủ loại khả năng nhưng vẫn không có đầu mối gì.
Tư Khấu Kình Vũ hiện đang trong trạng thái linh hồn thể không có thực thể, cho nên y không có tu vi, núi dựa của y cũng chỉ có hệ thống và một vài khả năng mà Thiên Đạo cho y sử dụng. Cho nên nếu hệ thống không báo về sự hiện diện của Dực Kì Thiên thì y hoàn toàn không biết gì.
Còn về lí do tại sao hệ thống không thông thì đã nói cùng Tư Khấu Kình Vũ từ trước. Hiện y đã qua quá trình tân thủ và đang trong quá trình bắt đầu thí luyện nên hệ thống chỉ trừ thông báo nhiệm vụ và cung cấp thông tin nhiệm vụ. Những thứ khác sẽ không xen vào tùy y làm việc.
Dực Kì Thiên thì ẩn nấp cách đó không xa lại còn sử dụng pháp bảo ẩn thân nên Tư Khấu Kình Vũ lại càng không có khả năng tự mình phát hiện.
Âm Vũ mắt sắc thấy Tư Khấu Kình Vũ nhàn nhã phe phẩy quạt thì trong nháy mắt ánh mắt hiện tia hoảng hốt nhưng sau đó rất nhanh bình tĩnh trở lại.
Nàng không biết y là ai nhưng xem sư tôn và các tông chủ chưởng môn đều rất kính trọng y, nên theo bản năng không muốn gây xung đột cùng y. Vì thế nàng cố nở nụ cười xinh đẹp, chắp tay ôm kiếm hành lễ.
"Âm Vũ tham kiến Tư Khấu công tử."
Tư Khấu Kình Vũ mỉm cười nhẹ gật đầu. "Âm Vũ cô nương hảo."
"Tư Khấu công tử, đêm hôm khuya khoắt nếu không có việc gì thì công tử không nên đi loạn. Sẽ rất nguy hiểm." Âm Vũ không biết Tư Khấu Kình Vũ ở đây làm gì nhưng trực giác nói cho nàng biết cần dụ y rời khỏi nếu không người xui xẻo sẽ là nàng.
Tư Khấu Kình Vũ vẫn mỉm cười bỏ qua ý tại ngôn ngoài của Âm Vũ, tự cố mục đích nhẹ nhàng nói. "Nhưng ta ở đây là để đợi cô nương nha, sao đi về được."
Âm Vũ sửng sốt. Chờ nàng? Y chờ nàng làm gì?
Dực Kì Thiên nhíu mày khó hiểu. Y lại tính làm gì đây?
Nhưng rất nhanh cả hai người đều có được đáp án.
Tư Khấu Kình Vũ vừa dứt lời liền ra tay, chỉ thấy y phất tay một cái, một luồng kim sắc hiện lên bay vào đầu Âm Vũ. Âm Vũ chỉ kịp kêu một tiếng rên rỉ đau đớn sau đó liền ngất xỉu tại chỗ. Kim sắc ánh sáng hoàn thành nhiệm vụ liền quay trở về trong tay Tư Khấu Kình Vũ.
[Đinh! Hoàn thành xoá kí ức nhiệm vụ mục tiêu Âm Vũ. Ban thưởng: tích phân 2000 điểm, công đức 30 điểm.] . Truyện mới cập nhật
Nghe hệ thống chỉ ban thưởng có 200 tích phân, Tư Khấu Kình Vũ nhíu mày lầm bầm một câu keo kiệt sau đó nhanh gọn nhẹ rời đi.
Âm Vũ này là kẻ đã trọng sinh giữ kí ức cũ hai lần. Lần này là lần thứ ba. Cũng chẳng biết nàng ta làm thế nào mà được nhưng chuyện đó không quan trọng. Quan trọng là cần phải giải quyết nàng ta.
Mà kim sắc ánh sáng vừa nãy chính là đạo cụ hệ thống cấp cho để hoàn thành nhiệm vụ. Khử Ức Quang Có tác dụng thôn phệ kí ức, ai bị Khử Ức Quang thôn phệ kí ức sẽ bị mất phần kí ức đó hoàn toàn, không thể phục hồi.
Tư Khấu Kình Vũ không muốn giết người trừ phi rơi vào tình huống không thể không giết. Cho nên y quyết định sẽ xoá kí ức của bọn họ về các kiếp trước, họ sẽ chỉ nhớ đến kiếp này.
Giải quyết xong Âm Vũ, y còn đến ba mục tiêu. Chỉ một cái Phục Lâm Tông mà đã có bốn người, chưa kể đến Hoạ Khiết Vũ, Tô Phục, Dực Kì Thiên và Lục Huyền. Cộng lại cũng khá nhiều. Giải quyết xong nhiệm vụ mục tiêu trong danh sách y lại tìm cách giải quyết chuyện của Dực Kì Thiên vậy.
Dù sao tên này cứ nhìn thế nào cũng giống như một quả bom hẹn giờ bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ. Đáng sợ vô cùng.
Đợi sau khi Tư Khấu Kình Vũ rời đi, Dực Kì Thiên mới xuất hiện bên cạnh Âm Vũ. Lúc này Âm Vũ cũng dần tỉnh lại một mắt nhìn thấy Dực Kì Thiên thì bị sợ hết hồn.
Chủ Sơn là Thương Kiếm Sơn, phụ sơn gồm có Kiếm Chủng Sơn, Kiếm Ý Sơn, Nội Vụ Sơn, Trấn Kiếm Sơn và Chính Trực Sơn.
Thương Kiếm Sơn là nơi ở của Phong Chủ và Thân Truyền Đệ Tử cấp bậc Phong Chủ.
Kiếm Chủng Sơn trồng cắm vô vàng thanh kiếm phẩm chất khác nhau từ Linh Kiếm đến Tiên Kiếm, chỉ cần là đệ tử Phục Lâm Tông thì đều có cơ hội vào Kiếm Chủng Sơn tìm bản mệnh chi kiếm nhưng cũng tùy địa vị mà cơ hội vào Kiếm Chủng Sơn khác nhau. Mà ưu tiên nhất vẫn là đệ tử Thương Kiếm Phong, tân đệ tử nhập Phong lần đầu tiên trước cần đi qua Kiếm Chủng, nếu thiên tư xuất chúng được bất kì thanh kiếm nhận chủ thì đều trở thành đệ tử nổi bật, phẩm cấp kiếm nhận chủ càng cao thì hưởng thụ đãi ngộ càng nhiều.
Lên Kiếm Ý Sơn chỉ cần ngộ tính không phải quá tệ thì đều có cơ hội cao lĩnh ngộ được kiếm ý.
Mỗi chủ phong đều có Nhất Điện và Tam Các lần lượt là Minh Tâm Điện, Vụ Linh Các, Vạn Thư Các và Sự Vụ Các.
Minh Tâm Điện đặt tại chủ sơn. Còn Vụ Linh Các, Vạn Thư Các và Sự Vụ Các đặt tại Nội Vụ Sơn. Mỗi đại chủ phong đều sẽ có một phụ sơn tên là Nội Vụ Sơn.
Trấn Kiếm Sơn là nơi ở của của các Trưởng Lão, đệ tử thân truyền cấp bậc trưởng lão và đệ tử tinh anh. Chính Trực Sơn là nơi ở của nội môn đệ tử.
Thương Kiếm Phong trước nay chủ yếu nhận đệ tử thiên tài kiếm tu và đệ tử kim hệ linh căn xuất chúng cho nên nhân số không nhiều, ngót nghét cũng chỉ có gần ngàn người bao gồm trưởng lão, đệ tử thân truyền, đệ tử tinh anh và nội môn.
Kim hệ linh căn bản chất là kim loại mà kiếm chính là được làm ra từ kim loại và thạch khoáng. Cho nên tu sĩ kim hệ linh căn tu luyện kiếm thuật con đường thông suốt hơn nhiều so với các hệ linh căn khác.
Mỗi kiếm tu đều sở hữu hai thanh kiếm, một thanh ngự kiếm và một bản mệnh chi kiếm.
Kiếm dùng để ngự kiếm có thể tùy tiện tìm, tân đệ tử nhập phong thường sẽ được tặng một thanh kiếm Nhân Khí để phục vụ cho việc ngự kiếm phi hành.
Bản mệnh chi kiếm thì cần chú trọng hơn, nếu có cơ duyên sẽ tìm được danh kiếm hoặc kiếm có linh nhận chủ, cũng có thể tự rèn hoặc tìm người rèn một thanh bản mệnh chi kiếm phù hợp với bản thân.
Danh kiếm hoặc kiếm có linh không phải dễ tìm, ở bên ngoài đều là chỉ có thể cầu không thể ứng nhưng ở Kiếm Chủng Sơn thì không phải là chuyện khó.
Tìm người hay tự rèn luyện bản mệnh chi kiếm có thể khiến cho kiếm và bản thân có độ phù hợp càng cao nhưng nguyên liệu rèn đúc cực kì khắc nghiệt, nếu không có tài lực và kì ngộ nhất định thì rất khó luyện được một thanh kiếm vừa ý.
Lúc này ở Thương Kiếm Sơn, trên đỉnh núi. Trăng thanh gió mát, ánh trăng sáng ngời. Tư Khấu Kình Vũ thân vận ngân nguyệt bạch sắc y phục, tay cầm chiếc phiến, diện mạo tuấn mỹ ôn nhuận như ngọc. Vạt áo theo gió phiêu động tạo nên khí chất phiêu miểu.
Lúc Dực Kì Thiên đến nơi thấy chính là cảnh tượng như vậy. Dường như thân ảnh kia tùy thời có thể biến mất không thấy gì nữa.
Tư Khấu Kình Vũ dù gì thì hiện tại cũng đang sống ở thế giới cổ đại mà cả ngày đều mặc đồ hiện đại cũng không được. Cho nên từ mấy tháng trước y đã thay đổi trang phục của mình, chiến phiến trong tay chính là Ngọc Lân Phiến y nhận được ban thưởng nhiệm vụ đầu tiên. Cảm thấy để trong kho cũng sớm muốn mốc meo mà tặng người thì cũng thấy kì kì vì dù sao người ở quanh y tùy tiện tìm một người cũng có vũ khí pháp bảo phẩm chất cao hơn cây quạt này.
Ngọc Lân Phiến tuy từ hệ thống xuất phẩm nhưng thật sự là quá gân gà, gân gà đến y lười vứt bỏ. Cho nên dứt khoát làm cây quạt quạt mát.
Tuy y hiện tại có nhiều tích phân, công đức và tín ngưỡng lực có thể vào thương thành mua một cây quạt tốt hơn. Nhưng thứ nhất là vì không cần thiết, thứ hai là vì y có cảm giác sau này sẽ cần đến chúng nhiều hơn, còn bây giờ nếu tiết kiệm được thì nên tiết kiệm để tránh sau này nghèo đói.
Tư Khấu Kình Vũ lúc này đang cực kì phiền muộn về chuyện độ hảo cảm của Dực Kì Thiên, cũng chẳng biết nên tìm cách gì để hoà giải. Dù sao nói thế nào cũng là y sau, đã hứa sẽ chăm sóc hắn vậy mà lại bỏ quên hắn, điểm này đích xác là y sai, không thể chối cãi. Mặc dù y tiếp cận và đối tốt với hắn là có mục đích riêng nhưng vừa thất hứa vừa quên mất lời hứa là không đúng.
Có điều y nghĩ cả buổi vẫn chưa nghĩ ra được cách giải quyết nên chỉ có thể trước đi làm nhiệm vụ.
Gió mát thoảng qua, ánh trăng màu bạc phủ xuống tạo thành một màng ngân quang lấp lánh xinh đẹp. Trên ngọn núi, dưới tàng cây xanh tốt, một nam tử phe phẩy chiết phiến đứng đấy, cách đó không xa một nam tử vận hắc y im lặng đứng nhìn. Nhất thời tràng diện chỉ tiếng gió thổi và tiếng quạt nhẹ nhàng vang lên.
Dực Kì Thiên nội tâm nghi hoặc không biết đêm hôm khuya khoắt y đến đây làm gì. Ánh mắt âm trầm u ám nhìn thân ảnh kia, sâu trong đáy mắt loé tia sát ý.
Y lừa hắn thật thảm. Đầu tiên hứa rồi không làm sau đó là về thân phận thật sự. Không một dạng nào không khiến hắn nổi giận và thống hận muốn giết chết y. Nhưng hắn không thể ra tay, Thiên Đạo không cho phép, nếu hắn dám ra tay sẽ phải lãnh trừng phạt thống khổ.
Cái khác hắn có thể chịu nhưng nổi khổ luân hồi tuần hoàn lặp lại thì hắn chịu đủ rồi. Cho nên dù rất hận y, hắn cũng không dám manh động.
Bất kì là ai khi phải luân hồi tuần hoàn lặp lại suốt cả vạn lần cũng sẽ giống như hắn... Muốn phát điên nhưng sâu trong tâm hồn lại là nổi sợ vô bờ bến.
Đúng lúc này, một thân ảnh vận thanh y từ xa đến gần. Dực Kì Thiên hơi bất ngờ vì người đến lại là Âm Vũ. Không lẻ y ở đây là vì cùng Âm Vũ gặp mặt, hai người có quan hệ gì?
Dực Kì Thiên trong đầu bắt đầu suy diễn đủ loại khả năng nhưng vẫn không có đầu mối gì.
Tư Khấu Kình Vũ hiện đang trong trạng thái linh hồn thể không có thực thể, cho nên y không có tu vi, núi dựa của y cũng chỉ có hệ thống và một vài khả năng mà Thiên Đạo cho y sử dụng. Cho nên nếu hệ thống không báo về sự hiện diện của Dực Kì Thiên thì y hoàn toàn không biết gì.
Còn về lí do tại sao hệ thống không thông thì đã nói cùng Tư Khấu Kình Vũ từ trước. Hiện y đã qua quá trình tân thủ và đang trong quá trình bắt đầu thí luyện nên hệ thống chỉ trừ thông báo nhiệm vụ và cung cấp thông tin nhiệm vụ. Những thứ khác sẽ không xen vào tùy y làm việc.
Dực Kì Thiên thì ẩn nấp cách đó không xa lại còn sử dụng pháp bảo ẩn thân nên Tư Khấu Kình Vũ lại càng không có khả năng tự mình phát hiện.
Âm Vũ mắt sắc thấy Tư Khấu Kình Vũ nhàn nhã phe phẩy quạt thì trong nháy mắt ánh mắt hiện tia hoảng hốt nhưng sau đó rất nhanh bình tĩnh trở lại.
Nàng không biết y là ai nhưng xem sư tôn và các tông chủ chưởng môn đều rất kính trọng y, nên theo bản năng không muốn gây xung đột cùng y. Vì thế nàng cố nở nụ cười xinh đẹp, chắp tay ôm kiếm hành lễ.
"Âm Vũ tham kiến Tư Khấu công tử."
Tư Khấu Kình Vũ mỉm cười nhẹ gật đầu. "Âm Vũ cô nương hảo."
"Tư Khấu công tử, đêm hôm khuya khoắt nếu không có việc gì thì công tử không nên đi loạn. Sẽ rất nguy hiểm." Âm Vũ không biết Tư Khấu Kình Vũ ở đây làm gì nhưng trực giác nói cho nàng biết cần dụ y rời khỏi nếu không người xui xẻo sẽ là nàng.
Tư Khấu Kình Vũ vẫn mỉm cười bỏ qua ý tại ngôn ngoài của Âm Vũ, tự cố mục đích nhẹ nhàng nói. "Nhưng ta ở đây là để đợi cô nương nha, sao đi về được."
Âm Vũ sửng sốt. Chờ nàng? Y chờ nàng làm gì?
Dực Kì Thiên nhíu mày khó hiểu. Y lại tính làm gì đây?
Nhưng rất nhanh cả hai người đều có được đáp án.
Tư Khấu Kình Vũ vừa dứt lời liền ra tay, chỉ thấy y phất tay một cái, một luồng kim sắc hiện lên bay vào đầu Âm Vũ. Âm Vũ chỉ kịp kêu một tiếng rên rỉ đau đớn sau đó liền ngất xỉu tại chỗ. Kim sắc ánh sáng hoàn thành nhiệm vụ liền quay trở về trong tay Tư Khấu Kình Vũ.
[Đinh! Hoàn thành xoá kí ức nhiệm vụ mục tiêu Âm Vũ. Ban thưởng: tích phân 2000 điểm, công đức 30 điểm.] . Truyện mới cập nhật
Nghe hệ thống chỉ ban thưởng có 200 tích phân, Tư Khấu Kình Vũ nhíu mày lầm bầm một câu keo kiệt sau đó nhanh gọn nhẹ rời đi.
Âm Vũ này là kẻ đã trọng sinh giữ kí ức cũ hai lần. Lần này là lần thứ ba. Cũng chẳng biết nàng ta làm thế nào mà được nhưng chuyện đó không quan trọng. Quan trọng là cần phải giải quyết nàng ta.
Mà kim sắc ánh sáng vừa nãy chính là đạo cụ hệ thống cấp cho để hoàn thành nhiệm vụ. Khử Ức Quang Có tác dụng thôn phệ kí ức, ai bị Khử Ức Quang thôn phệ kí ức sẽ bị mất phần kí ức đó hoàn toàn, không thể phục hồi.
Tư Khấu Kình Vũ không muốn giết người trừ phi rơi vào tình huống không thể không giết. Cho nên y quyết định sẽ xoá kí ức của bọn họ về các kiếp trước, họ sẽ chỉ nhớ đến kiếp này.
Giải quyết xong Âm Vũ, y còn đến ba mục tiêu. Chỉ một cái Phục Lâm Tông mà đã có bốn người, chưa kể đến Hoạ Khiết Vũ, Tô Phục, Dực Kì Thiên và Lục Huyền. Cộng lại cũng khá nhiều. Giải quyết xong nhiệm vụ mục tiêu trong danh sách y lại tìm cách giải quyết chuyện của Dực Kì Thiên vậy.
Dù sao tên này cứ nhìn thế nào cũng giống như một quả bom hẹn giờ bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ. Đáng sợ vô cùng.
Đợi sau khi Tư Khấu Kình Vũ rời đi, Dực Kì Thiên mới xuất hiện bên cạnh Âm Vũ. Lúc này Âm Vũ cũng dần tỉnh lại một mắt nhìn thấy Dực Kì Thiên thì bị sợ hết hồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.