Chương 768: Tiết Xán nghi ngờ
Từ Noãn Noãn
25/03/2021
Tiết Chỉ khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười dịu dàng, "Mẹ, đừng khóc, như thế này, ba ba làm sao có thể từ bỏ ngươi?"
Tôi nhận ra rằng Tiết Chỉ nói đúng, vì vậy tôi nhanh chóng kìm nước mắt và trở lại bộ dạng bình thường.
Thấy tôi đã gần bình tĩnh lại, Tiết Chỉ nắm tay tôi, đi về phía phòng khách. Truyện Cổ Đại
Trong phòng khách, Tiết Chỉ đang ngồi trên sô pha.
Lúc trước khi nói chuyện với Tiết Chỉ, tôi đã dựng lên một kết giới, nên ngay cả Tiết Xán cũng không nghe được cuộc nói chuyện giữa mẹ con tôi.
Tôi nhìn thấy Tiết Xán, còn chưa biết nên đối mặt như thế nào, đã nghe thấy Tiết Chỉ lớn tiếng nói với Tiết Xán: "Ba ba, con đi với mẹ."
Tôi và Tiết Xán đều sững sờ.
Tiết Xán nhìn Tiết Chỉ, hơi nhíu mày.
Chuyện gì đã xảy ra vậy con?
Đứa nhỏ này không phải vẫn nói sẽ ở lại đây cho hắn và An Tố một cơ hội sao?
Tại sao lúc này lại thay đổi vậy?
Đối diện với ánh mắt dò hỏi của Tiết Xán, Tiết Chỉ không hề nao núng, tiếp tục nói: "Ba ba, mẹ và con chuẩn bị trở về nước Mỹ, con hy vọng ba sẽ không làm phiền chúng con nữa."
Tiết Xán hoàn toàn sững sờ, Tiết Chỉ lợi dụng lúc hắn lơ đãng đã dẫn tôi đi, nhanh chóng đi xuống lầu.
Cho đến khi xuống lầu, chúng tôi lên xe, Tiết Chỉ nhìn tôi, khóe miệng nở một nụ cười ý tứ, "Mẹ ơi, mẹ đừng lo lắng về chuyện đó. Chúng ta sẽ nhanh chóng trở về Mỹ. Mẹ sẽ không phải lo lắng đối mặt với bố nữa ạ!”
Tôi nhìn Tiết Chỉ như vậy vô cùng cảm khái, trong lòng không khỏi chua xót hơn, "Xin lỗi Tiết Chỉ, mẹ biết con nhất định phải rất muốnmẹ làm hòa với baba."
“Con muốn Daddy và Mommy đoàn tụ, cho nên chúng ta phải nhanh chóng trở về nước Mỹ.” Tiết Chỉ cầm tay tôi, nghiêm túc nói: “Con không muốn hai người xảy ra bất kỳ chuyện gì, cho con hiểu tại sao mẹ lại làm như vậy. Mẹ, sau này con sẽ giúp mẹ bảo vệ Bố, và cũng là bảo vệ mẹ. "
Nhìn thấy Tiết Chỉ như vậy tôi vô cùng cảm động, cuối cùng không nhịn được ôm chầm lấy cậu bé.
Cảm nhận được trái tim ấm áp của con, tôi không khỏi rơi lệ, "Xin lỗi... Tiết Chỉ......"
Ngoại trừ xin lỗi và cám ơn, tôi không biết có thể nói gì với Tiết Chỉ cả.
Tôi đã từng oán trời ban cho tôi và Tiết Xán số phận gập ghềnh này, nhưng tôi thực sự rất cảm kích, vì Tiết Chỉ đã đến bên tôi, với một người con tuyệt vời như vậy, cho dù con đường phía trước có bao nhiêu gian nan, tôi nghĩ tôi có đủ can đảm để đi tiếp từng bước.
...
Tôi và Tiết Chỉ rời đi nhanh chóng, Tiết Xán trên lầu chìm trong suy nghĩ.
Đứng trên ban công, anh khẽ cau mày nhìn bóng dáng tôi và con trai đang rời đi dưới lầu.
Anh không thể hiểu được, tại sao đứa bé Tiết Chỉ từng thề sẽ giúp anh mấy ngày trước giờ lại đổi ý?
An Tố hẳn là vừa rồi nói gì đó với cậu bé trong phòng, nhưng bởi vì trước cửa phòng có rào chắn kết giới nên anh ấy không nghe thấy.
Lông mày anh càng cau lại.
Có vẻ như vấn đề này phức tạp hơn anh nghĩ.
Chỉ là dù bên An Tố một thời gian ngắn như vậy và mặc dù cô ấy có biểu hiện phản kháng, nhưng anh vẫn cảm thấy được--
An Tố vẫn thích anh.
Dù là cảm xúc cô vô tình bộc lộ khi hai người gần gũi, hay phản ứng suýt chút nữa ghen tị khi nhìn thấy nữ nghệ sĩ kia, Tiết Xán đều rất tin tưởng vào tình cảm của An Tố dành cho mình.
Nhưng điều này càng khiến anh khó hiểu hơn.
An Tố vẫn còn tình cảm với bản thân anh, vậy tại sao cô lại từ bỏ như vậy?
Không những thế, nàng còn thuyết phục Tiết Chỉ như thế nào để cậu bé quay lưng lại lời hứa ban đầu?
Nghĩ đến đây, Tiết Xán ánh mắt tối sầm lại một chút.
Lời giải thích rất có thể là An Tố vì lý do cuối cùng muốn rời đi nên đã lựa chọn từ bỏ mối quan hệ với anh, không những thế, cô còn nói cho Tiết Chỉ biết lý do này nên Tiết Chỉ bị thuyết phục.
Nhưng lý do là gì thì anh chưa đoán được, và lý do ấy quan trọng như thế nào mà con trai anh lại đổi ý chỉ trong vòng nốt nhạc như vậy?
Tiết Xán cảm thấy hơi đau đầu, ngón tay mảnh khảnh ấn vào giữa lông mày, anh dừng một chút, cuối cùng lấy điện thoại di động ra bấm số.
“Tiết phong.” Anh thì thầm nói: “Cậu đến đây ngay,tôi đang ở chung cư.”
Tiết Phong nhanh chóng có mặt, anh nhìn xung quanh, ngạc nhiên hỏi: "Tiết Chỉ đâu rồi? Không phải cậu bé đang sống ở nhà anh sao?"
“An Tố đã mang nó đi rồi.” Tiết Xán nhẹ giọng nói.
“Nhanh như vậy sao?” Tiết Phong không khỏi trợn tròn mắt.
“Tiết Phong, tôi tìm cậu là vì có chuyện muốn bàn.” Tiết Xán mở lời trước, “Tôi muốn điều tra nguyên nhân thực sự khiến An Tố rời bỏ tôi khi đó.”
“Nguyên nhân thực sự?” ánh mắt Tiết Phong lóe lên. “Ý của anh là?
“Tôi nghĩ An Tố nhất định phải che giấu gì đó mà không thể nói ra.” Tiết Xán nói nhỏ: “Vậy tôi muốn biết nguyên nhân khiến cô ấy rời bỏ tôi là gì?”.
Tiết Phong im lặng trong chốc lát.
Thực lòng mà nói, mối quan hệ giữa An Tố và Tiết Xán là điều anh ấy theo dõi suốt thời gian qua.
Nghĩ rằng Tiết Xán có vấn đề về linh hồn cho nên An Tố đã hết sức cố gắng giúp anh ấy củng cố lại linh hồn, Tiết Phong tin tưởng vào tình cảm của An Tố dành cho Tiết Xán hơn bất cứ ai, vì vậy hai năm trước An Tố đột nhiên nói rằng cô ấy muốn ra đi, dời bỏ Tiết Xán.Thực ra người không tin vào sự ra đi của An Tố nhất chính là Tiết Phong, bây giờ Tiết Xán nói như vậy, anh cũng cảm thấy có lý nên gật đầu nói: "Nhưng chúng ta nên điều tra như thế nào?"
Tiết Xán cũng không có manh mối, suy nghĩ một chút mới nói: "Nghĩ kỹ lại, hai năm trước An Tố rời khỏi tôi, cô ấy có hành động gì kỳ lạ không?"
Tiết Phong nhíu mày trầm tư.
"Không có vẻ gì là lạ, nếu phải nói chuyện..." Tiết Phong đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt sáng lên, "Nếu nói là có gì là thì tôi nhớ có một chuyện
“Chuyện gì vậy?” Tiết Xán lập tức hỏi.
Tiết Phong chậm rãi nói: "Đó là khi An Tố đột nhiên đến tìm tôi, liên tục hỏi tôi về việc cô ấy xuyên không và bị đưa tới tương lai không, nếu cô ấy thấy tương lai thì sẽ xảy ra chuyện gì."
“Xuyên không đến tương lai?” Tiết Xán khẽ cau mày, “Sao tôi chưa nghe anh nhắc tới chuyện này?
“Là như thế này, An Tố đã đặc biệt hỏi tôi và Hạ Lẫm trong lúc anh đi vắng. Không chỉ có như vậy, cô ấy liên tục bảo tôi không được nói cho anh biết chuyện này.” Tiết Phong ngượng ngùng nói, “Tôi nghĩ lúc đó cũng không phải chuyện gì lớn. Vì thế tôi đã hứa với cô ấy, tôi đã không nói với anh. "
Tiết Xán cúi đầu, trầm tư.
An Tố cũng từng nói với anh ấy lúc trước dùng Lưu Quang Lô xuyên không, vô tình bị cuốn vào dòng thời gian và không gian tương lai, cô ấy còn nói khi tới tương lai nhìn thấy một nam nhân, nam nhân đó rất yếu ớt, gần như sắp chết.
Chỉ là khi đó, bọn họ luôn cảm thấy đây chỉ là một vụ tai nạn, người đàn ông mà bọn họ nhìn thấy là một kẻ tầm thường,không quen biết cho nên bọn họ cũng chưa từng để ý tới.
Nhưng tại sao An Tố lại hỏi Tiết Phong vì một chuyện không liên quan như vậy? Và quan trọng hơn, tại sao An Tố lại phải giấu giếm chuyện này.
Tôi nhận ra rằng Tiết Chỉ nói đúng, vì vậy tôi nhanh chóng kìm nước mắt và trở lại bộ dạng bình thường.
Thấy tôi đã gần bình tĩnh lại, Tiết Chỉ nắm tay tôi, đi về phía phòng khách. Truyện Cổ Đại
Trong phòng khách, Tiết Chỉ đang ngồi trên sô pha.
Lúc trước khi nói chuyện với Tiết Chỉ, tôi đã dựng lên một kết giới, nên ngay cả Tiết Xán cũng không nghe được cuộc nói chuyện giữa mẹ con tôi.
Tôi nhìn thấy Tiết Xán, còn chưa biết nên đối mặt như thế nào, đã nghe thấy Tiết Chỉ lớn tiếng nói với Tiết Xán: "Ba ba, con đi với mẹ."
Tôi và Tiết Xán đều sững sờ.
Tiết Xán nhìn Tiết Chỉ, hơi nhíu mày.
Chuyện gì đã xảy ra vậy con?
Đứa nhỏ này không phải vẫn nói sẽ ở lại đây cho hắn và An Tố một cơ hội sao?
Tại sao lúc này lại thay đổi vậy?
Đối diện với ánh mắt dò hỏi của Tiết Xán, Tiết Chỉ không hề nao núng, tiếp tục nói: "Ba ba, mẹ và con chuẩn bị trở về nước Mỹ, con hy vọng ba sẽ không làm phiền chúng con nữa."
Tiết Xán hoàn toàn sững sờ, Tiết Chỉ lợi dụng lúc hắn lơ đãng đã dẫn tôi đi, nhanh chóng đi xuống lầu.
Cho đến khi xuống lầu, chúng tôi lên xe, Tiết Chỉ nhìn tôi, khóe miệng nở một nụ cười ý tứ, "Mẹ ơi, mẹ đừng lo lắng về chuyện đó. Chúng ta sẽ nhanh chóng trở về Mỹ. Mẹ sẽ không phải lo lắng đối mặt với bố nữa ạ!”
Tôi nhìn Tiết Chỉ như vậy vô cùng cảm khái, trong lòng không khỏi chua xót hơn, "Xin lỗi Tiết Chỉ, mẹ biết con nhất định phải rất muốnmẹ làm hòa với baba."
“Con muốn Daddy và Mommy đoàn tụ, cho nên chúng ta phải nhanh chóng trở về nước Mỹ.” Tiết Chỉ cầm tay tôi, nghiêm túc nói: “Con không muốn hai người xảy ra bất kỳ chuyện gì, cho con hiểu tại sao mẹ lại làm như vậy. Mẹ, sau này con sẽ giúp mẹ bảo vệ Bố, và cũng là bảo vệ mẹ. "
Nhìn thấy Tiết Chỉ như vậy tôi vô cùng cảm động, cuối cùng không nhịn được ôm chầm lấy cậu bé.
Cảm nhận được trái tim ấm áp của con, tôi không khỏi rơi lệ, "Xin lỗi... Tiết Chỉ......"
Ngoại trừ xin lỗi và cám ơn, tôi không biết có thể nói gì với Tiết Chỉ cả.
Tôi đã từng oán trời ban cho tôi và Tiết Xán số phận gập ghềnh này, nhưng tôi thực sự rất cảm kích, vì Tiết Chỉ đã đến bên tôi, với một người con tuyệt vời như vậy, cho dù con đường phía trước có bao nhiêu gian nan, tôi nghĩ tôi có đủ can đảm để đi tiếp từng bước.
...
Tôi và Tiết Chỉ rời đi nhanh chóng, Tiết Xán trên lầu chìm trong suy nghĩ.
Đứng trên ban công, anh khẽ cau mày nhìn bóng dáng tôi và con trai đang rời đi dưới lầu.
Anh không thể hiểu được, tại sao đứa bé Tiết Chỉ từng thề sẽ giúp anh mấy ngày trước giờ lại đổi ý?
An Tố hẳn là vừa rồi nói gì đó với cậu bé trong phòng, nhưng bởi vì trước cửa phòng có rào chắn kết giới nên anh ấy không nghe thấy.
Lông mày anh càng cau lại.
Có vẻ như vấn đề này phức tạp hơn anh nghĩ.
Chỉ là dù bên An Tố một thời gian ngắn như vậy và mặc dù cô ấy có biểu hiện phản kháng, nhưng anh vẫn cảm thấy được--
An Tố vẫn thích anh.
Dù là cảm xúc cô vô tình bộc lộ khi hai người gần gũi, hay phản ứng suýt chút nữa ghen tị khi nhìn thấy nữ nghệ sĩ kia, Tiết Xán đều rất tin tưởng vào tình cảm của An Tố dành cho mình.
Nhưng điều này càng khiến anh khó hiểu hơn.
An Tố vẫn còn tình cảm với bản thân anh, vậy tại sao cô lại từ bỏ như vậy?
Không những thế, nàng còn thuyết phục Tiết Chỉ như thế nào để cậu bé quay lưng lại lời hứa ban đầu?
Nghĩ đến đây, Tiết Xán ánh mắt tối sầm lại một chút.
Lời giải thích rất có thể là An Tố vì lý do cuối cùng muốn rời đi nên đã lựa chọn từ bỏ mối quan hệ với anh, không những thế, cô còn nói cho Tiết Chỉ biết lý do này nên Tiết Chỉ bị thuyết phục.
Nhưng lý do là gì thì anh chưa đoán được, và lý do ấy quan trọng như thế nào mà con trai anh lại đổi ý chỉ trong vòng nốt nhạc như vậy?
Tiết Xán cảm thấy hơi đau đầu, ngón tay mảnh khảnh ấn vào giữa lông mày, anh dừng một chút, cuối cùng lấy điện thoại di động ra bấm số.
“Tiết phong.” Anh thì thầm nói: “Cậu đến đây ngay,tôi đang ở chung cư.”
Tiết Phong nhanh chóng có mặt, anh nhìn xung quanh, ngạc nhiên hỏi: "Tiết Chỉ đâu rồi? Không phải cậu bé đang sống ở nhà anh sao?"
“An Tố đã mang nó đi rồi.” Tiết Xán nhẹ giọng nói.
“Nhanh như vậy sao?” Tiết Phong không khỏi trợn tròn mắt.
“Tiết Phong, tôi tìm cậu là vì có chuyện muốn bàn.” Tiết Xán mở lời trước, “Tôi muốn điều tra nguyên nhân thực sự khiến An Tố rời bỏ tôi khi đó.”
“Nguyên nhân thực sự?” ánh mắt Tiết Phong lóe lên. “Ý của anh là?
“Tôi nghĩ An Tố nhất định phải che giấu gì đó mà không thể nói ra.” Tiết Xán nói nhỏ: “Vậy tôi muốn biết nguyên nhân khiến cô ấy rời bỏ tôi là gì?”.
Tiết Phong im lặng trong chốc lát.
Thực lòng mà nói, mối quan hệ giữa An Tố và Tiết Xán là điều anh ấy theo dõi suốt thời gian qua.
Nghĩ rằng Tiết Xán có vấn đề về linh hồn cho nên An Tố đã hết sức cố gắng giúp anh ấy củng cố lại linh hồn, Tiết Phong tin tưởng vào tình cảm của An Tố dành cho Tiết Xán hơn bất cứ ai, vì vậy hai năm trước An Tố đột nhiên nói rằng cô ấy muốn ra đi, dời bỏ Tiết Xán.Thực ra người không tin vào sự ra đi của An Tố nhất chính là Tiết Phong, bây giờ Tiết Xán nói như vậy, anh cũng cảm thấy có lý nên gật đầu nói: "Nhưng chúng ta nên điều tra như thế nào?"
Tiết Xán cũng không có manh mối, suy nghĩ một chút mới nói: "Nghĩ kỹ lại, hai năm trước An Tố rời khỏi tôi, cô ấy có hành động gì kỳ lạ không?"
Tiết Phong nhíu mày trầm tư.
"Không có vẻ gì là lạ, nếu phải nói chuyện..." Tiết Phong đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt sáng lên, "Nếu nói là có gì là thì tôi nhớ có một chuyện
“Chuyện gì vậy?” Tiết Xán lập tức hỏi.
Tiết Phong chậm rãi nói: "Đó là khi An Tố đột nhiên đến tìm tôi, liên tục hỏi tôi về việc cô ấy xuyên không và bị đưa tới tương lai không, nếu cô ấy thấy tương lai thì sẽ xảy ra chuyện gì."
“Xuyên không đến tương lai?” Tiết Xán khẽ cau mày, “Sao tôi chưa nghe anh nhắc tới chuyện này?
“Là như thế này, An Tố đã đặc biệt hỏi tôi và Hạ Lẫm trong lúc anh đi vắng. Không chỉ có như vậy, cô ấy liên tục bảo tôi không được nói cho anh biết chuyện này.” Tiết Phong ngượng ngùng nói, “Tôi nghĩ lúc đó cũng không phải chuyện gì lớn. Vì thế tôi đã hứa với cô ấy, tôi đã không nói với anh. "
Tiết Xán cúi đầu, trầm tư.
An Tố cũng từng nói với anh ấy lúc trước dùng Lưu Quang Lô xuyên không, vô tình bị cuốn vào dòng thời gian và không gian tương lai, cô ấy còn nói khi tới tương lai nhìn thấy một nam nhân, nam nhân đó rất yếu ớt, gần như sắp chết.
Chỉ là khi đó, bọn họ luôn cảm thấy đây chỉ là một vụ tai nạn, người đàn ông mà bọn họ nhìn thấy là một kẻ tầm thường,không quen biết cho nên bọn họ cũng chưa từng để ý tới.
Nhưng tại sao An Tố lại hỏi Tiết Phong vì một chuyện không liên quan như vậy? Và quan trọng hơn, tại sao An Tố lại phải giấu giếm chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.