Chương 628: Tôi bảo vệ Tần Thiên Tinh (đàn thiên thạch), anh ấy bảo vệ tôi
Từ Noãn Noãn
15/03/2021
Edit by Như Oanh
Không ngờ lúc này Ninh Trác lại đột ngột ra tay, sắc mặt đột nhiên thay đổi, cả người tôi có chút hoảng hốt, liều mạng muốn lùi lại.
Nhưng linh khí trong tay Ninh Trác quá lợi hại, nhanh hơn tốc độ của tôi, trực tiếp tới bên cạnh tôi.
Trong tích tắc, Qủy khí của anh ta xẹt qua đã cắt đứt cổ tay áo của tôi. Rõ ràng mục tiêu của Ninh Trác không phải là tôi, mà là Tần Thiên Tinh trong tay tôi!
Sắc mặt của tôi tối sầm, nhanh chóng thu thập linh lực để bảo vệ Tần Thiên Tinh.
Tôi đã cố gắng hết sức, cuối cùng vào lúc này, dùng linh lực quấn lấy đàn thiên thạch, nó có thể chống đỡ được đòn tấn công của Ninh Trác.
Hết lần này đến lần khác, chuyện chỉ xảy ra nhanh như chóp, nhưng đã khiến tôi lo lắng đến cực điểm, thậm chí tôi còn cảm thấy sau lưng toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Nhưng còn chưa kịp trở tay, Ninh Trác đã tạo ra một làn sóng quỷ khí mới rồi!
Tôi không dám lơ là, nhanh chóng thay đổi bước đi, tiếp tục lùi về phía sau, cố gắng tránh khỏi tầm tấn công của Ninh Trác, nhưng anh ta chỉ ép tôi từng bước với vẻ mặt lạnh lùng.
Khi tôi lùi lại, tôi thầm nguyền rủa nó trong lòng.
Ninh Trác nói đúng, anh ta thật sự không thể đảm bảo sẽ có thể giật được Tần Thiên Tinh từ tay tôi, nhưng nếu cố gắng hết sức, thì vẫn có cách để đoạt lấy phá hủy nó.
Anh ta biết, Tiết Xán cần sức mạnh của cây đàn này để ngưng tụ hồn phách, vì vậy nếu thiên thạch của cây đàn bị hư hại, sự ngưng tụ linh hồn của Tiết Xán nhất định sẽ có vấn đề.
Dù bị chặt thành nhiều đoạn như Khổ Tiên Thằng, chỉ cần thần lực bên trong không bị tổn hại thì sẽ không ảnh hưởng đến sự ngưng tụ linh hồn của Tiết Xán, nhưng nếu Ninh Trác vô tình hủy Tần Thiên Tinh này trong trận đấu với tôi thì sức mạnh siêu phàm sẽ không còn nữa
Nghĩ đến đây, tôi càng thêm hoảng sợ, hoàn toàn không muốn dùng linh lực bảo vệ thân thể, mà truyền toàn bộ linh lực vào trong thiên thạch, hy vọng có thể bảo vệ tính toàn vẹn của nó.
Đằng này, tôi không còn thời gian để bảo vệ mình, mặc dù Ninh Trác không định làm tôi bị thương, nhưng lúc này, anh ta ra tay quá nhanh và tàn nhẫn, vô tình linh lực vẫn truyền qua cơ thể tôi. Tôi không kịp linh lực phòng bị cơ bản nhất trên người, nên tôi đã sớm bị thương, trên cơ thể tôi bị trầy xước vài nơi, rỉ máu.
Nhưng tôi chẳng quan tâm đến điều đó chút nào, chỉ ôm chặt Tần Thiên Tinh vào lòng.
Có thể là hành động này của tôi khiến Ninh Trác tức giận, anh càng bắt đầu nhẫn tâm hơn, lạnh lùng nói: "An Tố, em thật sự cho rằng tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương em sao?"
Tôi cắn chặt răng, không muốn trả lời câu hỏi của Ninh Trác, mà chỉ bảo vệ cây đàn chặt hơn, bước chân không ngừng thay đổi.
Sau mấy hiệp, tôi hầu như không đỡ được đòn tấn công của Ninh Trác, nhưng anh ta dường như bị tôi ép buộc, cuối cùng chịu không nổi, hét lên một tiếng, cả người nhảy dựng lên như một con Bạch Ưng, bất ngờ lao tới. Quỷ khí lúc này đã tăng vọt!
Khoảnh khắc nhìn thấy linh lực do Ninh Trác thi triển, sắc mặt lại thay đổi!
Ninh Trác thân thể hiện tại rất yếu, nói không chừng tùy tiện dùng nhiều quỷ khí cùng linh lực, nếu không sẽ càng thêm tổn hại thân thể.
Nhưng bây giờ Ninh Trác coi như không quan tâm, anh ta trực tiếp bộc phát toàn bộ quỷ khí trong cơ thể lên cao nhất! Lúc này, tôi nhìn thấy áo bào trắng như tuyết trên người anh ta, thậm chí còn có máu rỉ ra trên cơ thể anh ấy.
“Ninh Trác anh điên rồi!” Lúc này, tôi cảm thấy đầu óc nhói lên, không khỏi cảm thán.
Nhưng Ninh Trác dường như không nghe thấy giọng nói của tôi, chỉ tiếp tục đẩy tới trước mặt tôi, tên quỷ nam này trực tiếp xuyên qua Tần Thiên Tinh trong tay tôi không chút do dự.
Đột nhiên cả sắc mặt thay đổi, nhanh chóng cũng không kịp quan tâm nhiều như vậy, chỉ dùng toàn bộ linh lực trong cơ thể mà che chắn cho Tần Thiên Tinh, nhưng dù chỉ cách này, tôi biết là không đủ để chống lại quỷ khí của Ninh Trác. Tôi chỉ có thể lập tức xoay người lại, đối mặt với công kích của Ninh Trác sau lưng, Tần Thiên Tinh bị tôi bảo vệ chặt chẽ trong vòng tay.
"An Tố nàng điên rồi!"
Vừa quay ra bảo vệ đàn, tôi nghe thấy tiếng gầm của Ninh Trác.
Tôi chưa từng thấy anh ta giọng điệu tức giận như vậy, tôi biết nếu đòn này của Ninh Trác rơi vào lưng tôi, chỉ sợ còn chưa chết, toàn thân sẽ bị hủy diệt.
Nhưng lúc này, tôi thực sự không suy nghĩ được nhiều như vậy nữa, trong lòng chỉ có một suy nghĩ -
Ta nhất định phải bảo vệ tần thiên tinh! Nhất định phải để cho Tiết Xán tái sinh linh hồn lần nữa!
Mọi thứ đang diễn ra rất nhanh, nhưng nó dường như được phát lại trong chuyển động chậm.
Tôi ôm chặt cây đàn, chờ nỗi đau xé tan mình.
Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên là nỗi đau trong tưởng tượng không hề xuất hiện, ngược lại, tôi chợt thấy sau lưng lạnh toát.
Cảm nhận được sự lạnh lẽo quen thuộc, tôi phản ứng đột ngột, đứng thẳng người nhanh chóng hét lên: "Ninh Trác! Tôi không cần anh bảo vệ!"
Nhưng đã quá trễ rồi.
Tôi chỉ nghe thấy một tiếng nổ sau lưng, tôi cảm thấy sau lưng có một luồng quỷ khí kịch liệt nổ tung, nhưng nó không có trực tiếp rơi vào người tôi, mà là ngang qua thân ảnh lạnh lẽo phía sau, nhưng bất chấp điều này, tôi vẫn cảm nhận được sự rung động khủng khiếp trong không khí!
Ngay sau đó, một tiếng rên rỉ đau đớn vang lên bên tai tôi.
Tôi níu chặt cây đàn thiên thạch trong tay, cắn chặt môi, nước mắt không kìm được mà nhòe đi.
Ninh Trác vốn dĩ muốn dùng đòn chí mạng này để phá hủy cây đàn thiên thạch trong tay tôi, nhưng điều mà anh ta không ngờ là tôi sẽ dùng thân mình để bảo vệ cây đàn trong tình huống nguy hiểm này. Rõ ràng là đòn đó nếu rơi trúng tôi, đừng nói thân thể sẽ bị hủy, ta sợ là hồn phách cũng không còn
Cho nên vào thời khắc mấu chốt này, Ninh Trác thực sự ôm lấy tôi từ phía sau, dùng thân thể mình làm lá chắn bảo vệ tôi.
Tôi bảo vệ tần thiên tinh, anh ấy bảo vệ tôi, kết quả là Ninh Trác bị linh lực của chính mình làm tổn thương.
Nếu thân thể của Ninh Trác bình thường mà tự mình chịu đòn thì có thể không có gì, nhưng là, hiện tại thân thể của anh đã không còn như trước, đơn giản là anh ấy không thể chịu được đòn chí mạng của chính mình!
Nhưng...
Anh ta không do dự nên đã chọn cách bảo vệ tôi.
Sau cùng, lòng tôi càng khó chịu hơn, nhưng tôi cảm thấy cơ thể lạnh lẽo đằng sau đó lại nặng nề lạ thường.
Linh lực của Ninh Trác bùng nổ quá nhanh, ngay sau đó ta cảm giác được quỷ lực hùng vĩ từ từ tản mát ra.
Lúc này, Ninh Trác không còn ôm tôi từ phía sau nữa mà cả người nằm ngửa, mềm nhũn.
Tôi chưa kịp hỏi thăm tình hình của anh ấy thì tôi chợt nghe thấy bên tai có tiếng “ding ding dong dong dong”, nghe rất trong trẻo và dễ chịu.
Không ngờ lúc này Ninh Trác lại đột ngột ra tay, sắc mặt đột nhiên thay đổi, cả người tôi có chút hoảng hốt, liều mạng muốn lùi lại.
Nhưng linh khí trong tay Ninh Trác quá lợi hại, nhanh hơn tốc độ của tôi, trực tiếp tới bên cạnh tôi.
Trong tích tắc, Qủy khí của anh ta xẹt qua đã cắt đứt cổ tay áo của tôi. Rõ ràng mục tiêu của Ninh Trác không phải là tôi, mà là Tần Thiên Tinh trong tay tôi!
Sắc mặt của tôi tối sầm, nhanh chóng thu thập linh lực để bảo vệ Tần Thiên Tinh.
Tôi đã cố gắng hết sức, cuối cùng vào lúc này, dùng linh lực quấn lấy đàn thiên thạch, nó có thể chống đỡ được đòn tấn công của Ninh Trác.
Hết lần này đến lần khác, chuyện chỉ xảy ra nhanh như chóp, nhưng đã khiến tôi lo lắng đến cực điểm, thậm chí tôi còn cảm thấy sau lưng toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Nhưng còn chưa kịp trở tay, Ninh Trác đã tạo ra một làn sóng quỷ khí mới rồi!
Tôi không dám lơ là, nhanh chóng thay đổi bước đi, tiếp tục lùi về phía sau, cố gắng tránh khỏi tầm tấn công của Ninh Trác, nhưng anh ta chỉ ép tôi từng bước với vẻ mặt lạnh lùng.
Khi tôi lùi lại, tôi thầm nguyền rủa nó trong lòng.
Ninh Trác nói đúng, anh ta thật sự không thể đảm bảo sẽ có thể giật được Tần Thiên Tinh từ tay tôi, nhưng nếu cố gắng hết sức, thì vẫn có cách để đoạt lấy phá hủy nó.
Anh ta biết, Tiết Xán cần sức mạnh của cây đàn này để ngưng tụ hồn phách, vì vậy nếu thiên thạch của cây đàn bị hư hại, sự ngưng tụ linh hồn của Tiết Xán nhất định sẽ có vấn đề.
Dù bị chặt thành nhiều đoạn như Khổ Tiên Thằng, chỉ cần thần lực bên trong không bị tổn hại thì sẽ không ảnh hưởng đến sự ngưng tụ linh hồn của Tiết Xán, nhưng nếu Ninh Trác vô tình hủy Tần Thiên Tinh này trong trận đấu với tôi thì sức mạnh siêu phàm sẽ không còn nữa
Nghĩ đến đây, tôi càng thêm hoảng sợ, hoàn toàn không muốn dùng linh lực bảo vệ thân thể, mà truyền toàn bộ linh lực vào trong thiên thạch, hy vọng có thể bảo vệ tính toàn vẹn của nó.
Đằng này, tôi không còn thời gian để bảo vệ mình, mặc dù Ninh Trác không định làm tôi bị thương, nhưng lúc này, anh ta ra tay quá nhanh và tàn nhẫn, vô tình linh lực vẫn truyền qua cơ thể tôi. Tôi không kịp linh lực phòng bị cơ bản nhất trên người, nên tôi đã sớm bị thương, trên cơ thể tôi bị trầy xước vài nơi, rỉ máu.
Nhưng tôi chẳng quan tâm đến điều đó chút nào, chỉ ôm chặt Tần Thiên Tinh vào lòng.
Có thể là hành động này của tôi khiến Ninh Trác tức giận, anh càng bắt đầu nhẫn tâm hơn, lạnh lùng nói: "An Tố, em thật sự cho rằng tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương em sao?"
Tôi cắn chặt răng, không muốn trả lời câu hỏi của Ninh Trác, mà chỉ bảo vệ cây đàn chặt hơn, bước chân không ngừng thay đổi.
Sau mấy hiệp, tôi hầu như không đỡ được đòn tấn công của Ninh Trác, nhưng anh ta dường như bị tôi ép buộc, cuối cùng chịu không nổi, hét lên một tiếng, cả người nhảy dựng lên như một con Bạch Ưng, bất ngờ lao tới. Quỷ khí lúc này đã tăng vọt!
Khoảnh khắc nhìn thấy linh lực do Ninh Trác thi triển, sắc mặt lại thay đổi!
Ninh Trác thân thể hiện tại rất yếu, nói không chừng tùy tiện dùng nhiều quỷ khí cùng linh lực, nếu không sẽ càng thêm tổn hại thân thể.
Nhưng bây giờ Ninh Trác coi như không quan tâm, anh ta trực tiếp bộc phát toàn bộ quỷ khí trong cơ thể lên cao nhất! Lúc này, tôi nhìn thấy áo bào trắng như tuyết trên người anh ta, thậm chí còn có máu rỉ ra trên cơ thể anh ấy.
“Ninh Trác anh điên rồi!” Lúc này, tôi cảm thấy đầu óc nhói lên, không khỏi cảm thán.
Nhưng Ninh Trác dường như không nghe thấy giọng nói của tôi, chỉ tiếp tục đẩy tới trước mặt tôi, tên quỷ nam này trực tiếp xuyên qua Tần Thiên Tinh trong tay tôi không chút do dự.
Đột nhiên cả sắc mặt thay đổi, nhanh chóng cũng không kịp quan tâm nhiều như vậy, chỉ dùng toàn bộ linh lực trong cơ thể mà che chắn cho Tần Thiên Tinh, nhưng dù chỉ cách này, tôi biết là không đủ để chống lại quỷ khí của Ninh Trác. Tôi chỉ có thể lập tức xoay người lại, đối mặt với công kích của Ninh Trác sau lưng, Tần Thiên Tinh bị tôi bảo vệ chặt chẽ trong vòng tay.
"An Tố nàng điên rồi!"
Vừa quay ra bảo vệ đàn, tôi nghe thấy tiếng gầm của Ninh Trác.
Tôi chưa từng thấy anh ta giọng điệu tức giận như vậy, tôi biết nếu đòn này của Ninh Trác rơi vào lưng tôi, chỉ sợ còn chưa chết, toàn thân sẽ bị hủy diệt.
Nhưng lúc này, tôi thực sự không suy nghĩ được nhiều như vậy nữa, trong lòng chỉ có một suy nghĩ -
Ta nhất định phải bảo vệ tần thiên tinh! Nhất định phải để cho Tiết Xán tái sinh linh hồn lần nữa!
Mọi thứ đang diễn ra rất nhanh, nhưng nó dường như được phát lại trong chuyển động chậm.
Tôi ôm chặt cây đàn, chờ nỗi đau xé tan mình.
Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên là nỗi đau trong tưởng tượng không hề xuất hiện, ngược lại, tôi chợt thấy sau lưng lạnh toát.
Cảm nhận được sự lạnh lẽo quen thuộc, tôi phản ứng đột ngột, đứng thẳng người nhanh chóng hét lên: "Ninh Trác! Tôi không cần anh bảo vệ!"
Nhưng đã quá trễ rồi.
Tôi chỉ nghe thấy một tiếng nổ sau lưng, tôi cảm thấy sau lưng có một luồng quỷ khí kịch liệt nổ tung, nhưng nó không có trực tiếp rơi vào người tôi, mà là ngang qua thân ảnh lạnh lẽo phía sau, nhưng bất chấp điều này, tôi vẫn cảm nhận được sự rung động khủng khiếp trong không khí!
Ngay sau đó, một tiếng rên rỉ đau đớn vang lên bên tai tôi.
Tôi níu chặt cây đàn thiên thạch trong tay, cắn chặt môi, nước mắt không kìm được mà nhòe đi.
Ninh Trác vốn dĩ muốn dùng đòn chí mạng này để phá hủy cây đàn thiên thạch trong tay tôi, nhưng điều mà anh ta không ngờ là tôi sẽ dùng thân mình để bảo vệ cây đàn trong tình huống nguy hiểm này. Rõ ràng là đòn đó nếu rơi trúng tôi, đừng nói thân thể sẽ bị hủy, ta sợ là hồn phách cũng không còn
Cho nên vào thời khắc mấu chốt này, Ninh Trác thực sự ôm lấy tôi từ phía sau, dùng thân thể mình làm lá chắn bảo vệ tôi.
Tôi bảo vệ tần thiên tinh, anh ấy bảo vệ tôi, kết quả là Ninh Trác bị linh lực của chính mình làm tổn thương.
Nếu thân thể của Ninh Trác bình thường mà tự mình chịu đòn thì có thể không có gì, nhưng là, hiện tại thân thể của anh đã không còn như trước, đơn giản là anh ấy không thể chịu được đòn chí mạng của chính mình!
Nhưng...
Anh ta không do dự nên đã chọn cách bảo vệ tôi.
Sau cùng, lòng tôi càng khó chịu hơn, nhưng tôi cảm thấy cơ thể lạnh lẽo đằng sau đó lại nặng nề lạ thường.
Linh lực của Ninh Trác bùng nổ quá nhanh, ngay sau đó ta cảm giác được quỷ lực hùng vĩ từ từ tản mát ra.
Lúc này, Ninh Trác không còn ôm tôi từ phía sau nữa mà cả người nằm ngửa, mềm nhũn.
Tôi chưa kịp hỏi thăm tình hình của anh ấy thì tôi chợt nghe thấy bên tai có tiếng “ding ding dong dong dong”, nghe rất trong trẻo và dễ chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.