Chương 18: Mãnh liệt
Cốc Cốc
31/03/2024
Xe chạy mất cả tiếng đồng hồ mới dừng lại trước căn biệt thự lớn, xung quanh được bao quanh bởi khung cảnh rừng núi vô cùng đẹp, vẻ đẹp này ngay cả khi trời tối cũng không thể che khuất.
Do thời gian khá muộn cộng với đường xa đi xe nhàm chán khiến Kha Nguyệt ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Quân Hạo nhẹ nhàng sang ghế bên cạnh bế cô vào trong, một mạch đi thẳng lên tầng hai, bỏ sau tai những lời chào hỏi cung kính của người làm
Anh đặt cô nằm trên giường, không lâu sau trong buồng tắm truyền ra tiếng nước chảy. Khoảng hai mươi phút sau, người đàn ông thân hình vạm vỡ để trần phần trên chỉ quấn chiếc khăn tắm mỏng manh đi gần tới giường, không nhanh không chậm đè lên người phụ nữ
Quân Hạo cúi xuống mơn chớn đôi môi nhỏ, hôn nhẹ rồi sâu dần, nếm lấy mật ngọt trong miệng cô gái nhỏ, tới khi thấy người con gái bên dưới ngọ ngoậy vì khó thở mới rời đi. Anh hôn sâu vào hõm cổ, hít lấy hương thơm lâu ngày không được thấy, anh nhớ mùi hương của cô đến lạ, vừa công tác về đã chạy thẳng đến trọ tìm cô, vậy mà người con gái này không biết điều khiến anh phải đợi
Quần áo trên người cả hai được Quân Hạo cởi hết từ bao giờ, anh hôn nhẹ từ mặt, cổ, dừng lại ở đôi bánh bao nhỏ, một bên ngậm lấy hạt đậu nhỏ, một bên không ngừng xoa nắn khiến Kha Nguyệt dù đang ngủ say vẫn vô thức rên rỉ. Thấy vậy anh càng ác ý hơn, hôn dọc người cô, cánh môi dừng lại ở nơi nhạy cảm của người phụ nữ: Cô thật đẹp. Cứ như vậy, anh hôn lên nó, một dòng điện chạy qua người khiến cô tỉnh ngủ, mơ màng mở mắt: hình ảnh đầu tiên đó là chiếc đầu đen đang ở giữa hai chân mình
“Aaaa”
“Anh làm gì vậy…ưm”
“Em kêu gì chứ”
“Ưm… dừng lại đi”
“Dừng lại? Không phải em sướng tới mức tỉnh ngủ sao”
“Ưm”
“Thật ngọt”
“Không, đừng àm, chỗ đó…bẩn..”
“Không bẩn, rất ngon”
Nói rồi anh mút mạnh một cái khiến cô thét lên, cả người run rẩy không ngừng, cơ bụng co bóp lại
“Thật nhiều nước”
Quân Hạo cúi xuống hôn lên môi cô, anh như muốn nhập cô vào mình
“Em nếm hương vị của mình thấy sao?”
“…”- Kha Nguyệt đỏ mặt
“Có phải rất ngọt không”
“Anh…anh im đi”
“Thật đáng yêu”
Quân Hạo dạng chân cô sang hai bên eo anh, cô biết anh muốn gì liền nhanh chóng ngăn cản
“Không được”
“Vì sao?”- giọng người đàn ông đã khản đục vì dục vọng
“Mai tôi đi học sớm”
“Ừm”- anh trả lời thờ ơ, tay đỡ lấu cậu bé đã sớm thức giấc, đặt trước cửa huyệt, không vào ngay mà mơn trớn khiến cô khó chịu
“Ưm… đừng”
“Tôi muốn, tôi rất nhớ em”
“Anh nói dối”
“Hửm?”
Anh nhìn người con gái mặt đỏ nựng vì tình dưới thân mình
“Anh đi công tác mấy ngày đều gọi cho chị….Khi về anh chỉ tìm tôi khi thoả mãn nhu cầu làm ấm giường của anh”
“Em ghen?”- anh nhìn người con gái đang ghen và tủi thân vì anh không gọi cho cô mà vừa vui mừng vừa thương
“Không có”
“Ngoan, tôi vào nhé”- anh cúi xuống hôn nhẹ lên má cô, thì thầm nói nhỏ
Không đợi câu trả lời từ Kha Nguyệt anh đẩy nhẹ hông về phía trước
“Ưm, căng quá”
“Thả lỏng, em như vậy tôi không vào được”
“Ưm…mau ra đi, đau quá…”
“Ngoan, em thả lỏng sẽ không đau nữa”
Cô bất giác nghe theo lời anh, người đàn ông nhân cơ hội liền đi sâu vào hang động nhọ, sự khí chặt đó khiến anh rên nhẹ vì thoả mái
“Thật chặt”
“Ưm”
Quân Hạo hai tay ôn eo cô, hông không ngừng luận động, tốc độ ngày một nhanh hơn, tiếng da thịt va chạm trong căn phòng ngày một lớn. Hai cái bánh bao nhỏ cũng lắc lư theo chuyển động của anh, tiếng rên rỉ kiều mị đến chết người của phụ nữ..khung cảnh trong phòng quá mức nóng bỏng
“Lớn quá, chậm chút”
“Chậm em sẽ không sướng”
“Ưm..anh nhanh quá rồi”
Quân Hạo mặc kệ lời đề nghị, van nài của cô, tốc độ của anh ngày một nhanh hơn. Không biết đêm nay anh đã lăn lộn cô bao nhiêu, bao tư thế khiến người con gái đã sớm mệt nhoài vì pàm tình, cái bụng nhỏ sớm căng lên vì thứ chất lỏng anh để lại
“Anh rút ra đi”
Người đàn ông dù lmf tình xong vẫn không chịu đi ra, cả người đè lên cô, mặt úp lên ngực Kha Nguyệt khiến cô rất khó chịu mà đẩy anh
“Không muốn”
“Tôi khó chịu”
“…”
“Căng lắm”
“Bên trong thật ấm, chẳng muốn rút ra”
“…”
Có những lúc Quân Hạo như trẻ con, đôi khi cô còn cảm thấy anh đang làm nũng với mình, nất chợt trong lòng ấm áp, buộc miệng hỏi anh
“Quân Hạo”
“Hửm”
“Anh yêu em chứ?”
“….”
Cô đợi mãi, hy vọng anh sẽ trả lời, nhưng không người đàn ông chọn cách im lặng khiến cô thất vọng, dập tắt mơ tưởng của bản thân
Kha Nguyệt đẩy anh sang, người đàn ông cũng rời khỏi người cô, nhìn bóng lưng người con gái trên mình đầu vết đỏ tím do cuộc hoan ái để lại, hai chân cô có chút run rẩy, vịn vào tường đi về phía buồng tắm
Anh im lặng ngồi đó nhìn cô, tiếng nước trong phòng tắm vang lên, anh đứng dậy ra ban công hút thuốc: anh có yêu cô không? Không, anh không yêu cô, người anh yêu là chị gái cô. Có lẽ anh đang quen với cơ thể đó, nghiện mùi hương trên cơ thể đó mà không rời đi. Anh không yêu cô, nhưng nhìn sự thất vọng trong đôi mắt đó khiến anh cảm thấy nhói đau, phải chăng là sự thương hại của người đàn ông dành cho người phụ nữ làm tình cùng mình hằng đêm….
Do thời gian khá muộn cộng với đường xa đi xe nhàm chán khiến Kha Nguyệt ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Quân Hạo nhẹ nhàng sang ghế bên cạnh bế cô vào trong, một mạch đi thẳng lên tầng hai, bỏ sau tai những lời chào hỏi cung kính của người làm
Anh đặt cô nằm trên giường, không lâu sau trong buồng tắm truyền ra tiếng nước chảy. Khoảng hai mươi phút sau, người đàn ông thân hình vạm vỡ để trần phần trên chỉ quấn chiếc khăn tắm mỏng manh đi gần tới giường, không nhanh không chậm đè lên người phụ nữ
Quân Hạo cúi xuống mơn chớn đôi môi nhỏ, hôn nhẹ rồi sâu dần, nếm lấy mật ngọt trong miệng cô gái nhỏ, tới khi thấy người con gái bên dưới ngọ ngoậy vì khó thở mới rời đi. Anh hôn sâu vào hõm cổ, hít lấy hương thơm lâu ngày không được thấy, anh nhớ mùi hương của cô đến lạ, vừa công tác về đã chạy thẳng đến trọ tìm cô, vậy mà người con gái này không biết điều khiến anh phải đợi
Quần áo trên người cả hai được Quân Hạo cởi hết từ bao giờ, anh hôn nhẹ từ mặt, cổ, dừng lại ở đôi bánh bao nhỏ, một bên ngậm lấy hạt đậu nhỏ, một bên không ngừng xoa nắn khiến Kha Nguyệt dù đang ngủ say vẫn vô thức rên rỉ. Thấy vậy anh càng ác ý hơn, hôn dọc người cô, cánh môi dừng lại ở nơi nhạy cảm của người phụ nữ: Cô thật đẹp. Cứ như vậy, anh hôn lên nó, một dòng điện chạy qua người khiến cô tỉnh ngủ, mơ màng mở mắt: hình ảnh đầu tiên đó là chiếc đầu đen đang ở giữa hai chân mình
“Aaaa”
“Anh làm gì vậy…ưm”
“Em kêu gì chứ”
“Ưm… dừng lại đi”
“Dừng lại? Không phải em sướng tới mức tỉnh ngủ sao”
“Ưm”
“Thật ngọt”
“Không, đừng àm, chỗ đó…bẩn..”
“Không bẩn, rất ngon”
Nói rồi anh mút mạnh một cái khiến cô thét lên, cả người run rẩy không ngừng, cơ bụng co bóp lại
“Thật nhiều nước”
Quân Hạo cúi xuống hôn lên môi cô, anh như muốn nhập cô vào mình
“Em nếm hương vị của mình thấy sao?”
“…”- Kha Nguyệt đỏ mặt
“Có phải rất ngọt không”
“Anh…anh im đi”
“Thật đáng yêu”
Quân Hạo dạng chân cô sang hai bên eo anh, cô biết anh muốn gì liền nhanh chóng ngăn cản
“Không được”
“Vì sao?”- giọng người đàn ông đã khản đục vì dục vọng
“Mai tôi đi học sớm”
“Ừm”- anh trả lời thờ ơ, tay đỡ lấu cậu bé đã sớm thức giấc, đặt trước cửa huyệt, không vào ngay mà mơn trớn khiến cô khó chịu
“Ưm… đừng”
“Tôi muốn, tôi rất nhớ em”
“Anh nói dối”
“Hửm?”
Anh nhìn người con gái mặt đỏ nựng vì tình dưới thân mình
“Anh đi công tác mấy ngày đều gọi cho chị….Khi về anh chỉ tìm tôi khi thoả mãn nhu cầu làm ấm giường của anh”
“Em ghen?”- anh nhìn người con gái đang ghen và tủi thân vì anh không gọi cho cô mà vừa vui mừng vừa thương
“Không có”
“Ngoan, tôi vào nhé”- anh cúi xuống hôn nhẹ lên má cô, thì thầm nói nhỏ
Không đợi câu trả lời từ Kha Nguyệt anh đẩy nhẹ hông về phía trước
“Ưm, căng quá”
“Thả lỏng, em như vậy tôi không vào được”
“Ưm…mau ra đi, đau quá…”
“Ngoan, em thả lỏng sẽ không đau nữa”
Cô bất giác nghe theo lời anh, người đàn ông nhân cơ hội liền đi sâu vào hang động nhọ, sự khí chặt đó khiến anh rên nhẹ vì thoả mái
“Thật chặt”
“Ưm”
Quân Hạo hai tay ôn eo cô, hông không ngừng luận động, tốc độ ngày một nhanh hơn, tiếng da thịt va chạm trong căn phòng ngày một lớn. Hai cái bánh bao nhỏ cũng lắc lư theo chuyển động của anh, tiếng rên rỉ kiều mị đến chết người của phụ nữ..khung cảnh trong phòng quá mức nóng bỏng
“Lớn quá, chậm chút”
“Chậm em sẽ không sướng”
“Ưm..anh nhanh quá rồi”
Quân Hạo mặc kệ lời đề nghị, van nài của cô, tốc độ của anh ngày một nhanh hơn. Không biết đêm nay anh đã lăn lộn cô bao nhiêu, bao tư thế khiến người con gái đã sớm mệt nhoài vì pàm tình, cái bụng nhỏ sớm căng lên vì thứ chất lỏng anh để lại
“Anh rút ra đi”
Người đàn ông dù lmf tình xong vẫn không chịu đi ra, cả người đè lên cô, mặt úp lên ngực Kha Nguyệt khiến cô rất khó chịu mà đẩy anh
“Không muốn”
“Tôi khó chịu”
“…”
“Căng lắm”
“Bên trong thật ấm, chẳng muốn rút ra”
“…”
Có những lúc Quân Hạo như trẻ con, đôi khi cô còn cảm thấy anh đang làm nũng với mình, nất chợt trong lòng ấm áp, buộc miệng hỏi anh
“Quân Hạo”
“Hửm”
“Anh yêu em chứ?”
“….”
Cô đợi mãi, hy vọng anh sẽ trả lời, nhưng không người đàn ông chọn cách im lặng khiến cô thất vọng, dập tắt mơ tưởng của bản thân
Kha Nguyệt đẩy anh sang, người đàn ông cũng rời khỏi người cô, nhìn bóng lưng người con gái trên mình đầu vết đỏ tím do cuộc hoan ái để lại, hai chân cô có chút run rẩy, vịn vào tường đi về phía buồng tắm
Anh im lặng ngồi đó nhìn cô, tiếng nước trong phòng tắm vang lên, anh đứng dậy ra ban công hút thuốc: anh có yêu cô không? Không, anh không yêu cô, người anh yêu là chị gái cô. Có lẽ anh đang quen với cơ thể đó, nghiện mùi hương trên cơ thể đó mà không rời đi. Anh không yêu cô, nhưng nhìn sự thất vọng trong đôi mắt đó khiến anh cảm thấy nhói đau, phải chăng là sự thương hại của người đàn ông dành cho người phụ nữ làm tình cùng mình hằng đêm….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.