Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng Gắt
Chương 8: Bị Nàng "đạp Hư"
Hữu Yêu
05/04/2021
Tư Dạ Hàn giống như tâm tình không tồi, đối mặt Lâm Khuyết ồn ào cũng không có trở mặt.
Lâm Khuyết nhìn thật kỹ gương mặt soái khí ngút trời của huynh đệ nhà mình, đúng là phí phạm của trời, biểu cảm vô cùng đau đớn, “Cửu ca à, ngươi nói lấy thân phận của ngươi, địa vị, tướng mạo, dáng người, muốn cái gì dạng nữ nhân nào mà không có? Tội gì phải đắm mình vào trụy lạc như vậy?”
Diệp Oản Oản mới vừa mới đổi được quần áo mới đang từ trên lầu đi xuống, liền nghe được lời của tên Lâm Khuyết này.
Vì cái gì lời nói của tên Lâm Khuyết nghe quen tai như thế?
“Lại nói ngươi nhất thời mới lạ tưởng chơi kiểu khẩu vị nặng kia còn chưa tính, cố tình ngươi còn không phải chơi chơi, cũng hai năm, ta đây là huynh đệ đến cả muốn nhìn cũng không……”
Lâm Khuyết còn ở đó mà tưởng niệm, đối diện nam nhân thần thái lười biếng, đối diện đôi mắt lạnh lẽo của Tư Dạ Hàn đột nhiên hơi hơi nghiêng đầu, ánh mắt lập tức hướng tới trên lầu mà nhìn.
Lâm Khuyết theo bản năng mà theo ánh mắt Tư Dạ Hàn nhìn qua .
Giây tiếp theo, trước mắt lập tức sáng ngời, một cảnh đẹp mãn nhãn kinh diễm.
Chỉ thấy trên lầu đứng một nữ hài tử, nữ hài một thân thuần trắng váy liền áo, thân hình yểu điệu, tóc dài đến eo, đôi mắt sáng xinh đẹp, môi hồng đào, một thân da trắng như băng như ngọc, đẹp đến mức không giống người phàm.
Này nữ hài quả thực…… Xinh đẹp đến khó tả……
Cho dù là ở trước mặt yêu nghiệp Tư Dạ Hàn này, thế nhưng cũng không bị hào quang che lắp.
Cho đến khi Diệp Oản Oản đã muốn đi tới phía trước bàn ăn, Lâm Khuyết như cũ vẫn là một bộ dáng giống như đang nằm mơ.
Diệp Oản Oản quét mắt nhìn bàn ăn trước mặt, dĩ vãng nàng đều là ngồi cách Tư Dạ Hàn rất xa, lần này nàng liền nghĩ nghĩ, đến vị trí bên cạnh Tư Dạ Hàn ngồi xuống.
Thấy nữ hài thế nhưng đến bên cạnh mình nguồi xuống, Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm nữ hài ánh mắt hơi hơi lập loè một chút.
Căn cứ theo nguyên tắc nói ít sai ít, Diệp Oản Oản ngồi xuống liền bắt đầu không nói một lời mà ăn cơm sáng.
Từ nãy đến giờ, ánh mắt khiếp người kia vẫn luôn như có như không, thực chất dừng ở trên người nàng.
Đột nhiên khôi phục bộ dạng trước đây, kỳ thật nàng cũng rất thấp thỏm, không biết Tư Dạ Hàn sẽ là cái thái độ gì.
Bất quá, dù sao liền cái như quỷ bộ dáng kia Tư Dạ Hàn đều không kén chọn, không bằng mỹ mỹ là chính mình nhìn vui vẻ.
Diệp Oản Oản nghĩ đến đây, liền an tâm mà bắt đầu vùi đầu uống cháo.
Lúc này, một con ngón tay thon dài đột nhiên hướng tới nàng gương mặt duỗi lại đây.
Diệp Oản Oản thần sắc lập tức căng thẳng, toàn bộ thân thể đều cứng ngắt.
Tiếp theo, chỉ thấy ngón tay kia lấy ra một sợi tóc thiếu chút nữa đã rơi vào bát của nàng, lấy nó ra rồi để lại phía sau.
Giờ phút này, Tư Dạ Hàn lười biếng mà ngồi dựa ở lưng ghế, lấy xong rồi tóc của cô liền không nhanh không chậm thu hồi tay, ánh mắt lại một khắc cũng không thu hồi, mang theo tìm tòi nghiên cứu cùng một chút không dễ phát hiện độ nóng, chậm rãi đảo qua mỗi tất da thịt của cô cùng mỗi một cái biểu tình rất nhỏ.
Diệp Oản Oản nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng dùng tay chính mình vịn lại tóc, để tránh lại rơi vào.
Giờ phút này, Lâm Khuyết rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, hưng phấn mà đè thấp thanh âm thò lại gần bát quái, “Cửu ca! Ngươi rốt cuộc nghĩ thông suốt! Đã sớm nên tìm như vậy sao! Hà tất lại bị nữ nhân kia đạp hư!”
Diệp Oản Oản: “……” Đạp hư……
Lâm Khuyết lại nói: “Đúng rồi, cái kia xấu nữ đâu? Đuổi đi rồi sao?”
Diệp Oản Oản: “……” Xấu nữ……
Lâm Khuyết: “Tuy rằng cái kia Diệp Oản Oản hai năm trước mới vừa cùng ngươi lúc ấy, lớn lên còn không có ai như vậy nặng, nhưng mà lúc ấy nàng thể trọng nặng lắm a! Ít nhất cũng 75 kí đi!”
Diệp Oản Oản: “……!!!” Nói bậy! Rõ ràng là 70 ký! Tuy rằng lúc ấy vì tuổi dậy thì nên tham ăn, béo phì đến lợi hại, nhưng nàng cân nặng căn bản là không vượt quá 75 kí được không?
Lâm Khuyết: “Cửu ca, lúc ấy ta liền không hiểu được ngươi khẩu vị, như thế nào sẽ thích thượng một nhỏ béo đâu?”
Diệp Oản Oản: “……” Mập mạp……
Diệp Oản Oản rốt cuộc không thể nhịn được nữa!
Không có bất luận một nữ hài tử nào có thể chịu đựng bị người trước mặt nói chính mình béo!
“Bang” một tiếng!
Diệp Oản Oản đột nhiên nặng nề mà buông xuống trong tay chiếc đũa, ánh mắt sắc bén giống như luỡi dao hướng tới đối diện Lâm Khuyết——
“Lâm! Thiếu! Ta có 75 kí thì làm sao! Ta béo thì làm sao! Ăn nhà ngươi gạo sao!!!”
Lâm Khuyết nhìn thật kỹ gương mặt soái khí ngút trời của huynh đệ nhà mình, đúng là phí phạm của trời, biểu cảm vô cùng đau đớn, “Cửu ca à, ngươi nói lấy thân phận của ngươi, địa vị, tướng mạo, dáng người, muốn cái gì dạng nữ nhân nào mà không có? Tội gì phải đắm mình vào trụy lạc như vậy?”
Diệp Oản Oản mới vừa mới đổi được quần áo mới đang từ trên lầu đi xuống, liền nghe được lời của tên Lâm Khuyết này.
Vì cái gì lời nói của tên Lâm Khuyết nghe quen tai như thế?
“Lại nói ngươi nhất thời mới lạ tưởng chơi kiểu khẩu vị nặng kia còn chưa tính, cố tình ngươi còn không phải chơi chơi, cũng hai năm, ta đây là huynh đệ đến cả muốn nhìn cũng không……”
Lâm Khuyết còn ở đó mà tưởng niệm, đối diện nam nhân thần thái lười biếng, đối diện đôi mắt lạnh lẽo của Tư Dạ Hàn đột nhiên hơi hơi nghiêng đầu, ánh mắt lập tức hướng tới trên lầu mà nhìn.
Lâm Khuyết theo bản năng mà theo ánh mắt Tư Dạ Hàn nhìn qua .
Giây tiếp theo, trước mắt lập tức sáng ngời, một cảnh đẹp mãn nhãn kinh diễm.
Chỉ thấy trên lầu đứng một nữ hài tử, nữ hài một thân thuần trắng váy liền áo, thân hình yểu điệu, tóc dài đến eo, đôi mắt sáng xinh đẹp, môi hồng đào, một thân da trắng như băng như ngọc, đẹp đến mức không giống người phàm.
Này nữ hài quả thực…… Xinh đẹp đến khó tả……
Cho dù là ở trước mặt yêu nghiệp Tư Dạ Hàn này, thế nhưng cũng không bị hào quang che lắp.
Cho đến khi Diệp Oản Oản đã muốn đi tới phía trước bàn ăn, Lâm Khuyết như cũ vẫn là một bộ dáng giống như đang nằm mơ.
Diệp Oản Oản quét mắt nhìn bàn ăn trước mặt, dĩ vãng nàng đều là ngồi cách Tư Dạ Hàn rất xa, lần này nàng liền nghĩ nghĩ, đến vị trí bên cạnh Tư Dạ Hàn ngồi xuống.
Thấy nữ hài thế nhưng đến bên cạnh mình nguồi xuống, Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm nữ hài ánh mắt hơi hơi lập loè một chút.
Căn cứ theo nguyên tắc nói ít sai ít, Diệp Oản Oản ngồi xuống liền bắt đầu không nói một lời mà ăn cơm sáng.
Từ nãy đến giờ, ánh mắt khiếp người kia vẫn luôn như có như không, thực chất dừng ở trên người nàng.
Đột nhiên khôi phục bộ dạng trước đây, kỳ thật nàng cũng rất thấp thỏm, không biết Tư Dạ Hàn sẽ là cái thái độ gì.
Bất quá, dù sao liền cái như quỷ bộ dáng kia Tư Dạ Hàn đều không kén chọn, không bằng mỹ mỹ là chính mình nhìn vui vẻ.
Diệp Oản Oản nghĩ đến đây, liền an tâm mà bắt đầu vùi đầu uống cháo.
Lúc này, một con ngón tay thon dài đột nhiên hướng tới nàng gương mặt duỗi lại đây.
Diệp Oản Oản thần sắc lập tức căng thẳng, toàn bộ thân thể đều cứng ngắt.
Tiếp theo, chỉ thấy ngón tay kia lấy ra một sợi tóc thiếu chút nữa đã rơi vào bát của nàng, lấy nó ra rồi để lại phía sau.
Giờ phút này, Tư Dạ Hàn lười biếng mà ngồi dựa ở lưng ghế, lấy xong rồi tóc của cô liền không nhanh không chậm thu hồi tay, ánh mắt lại một khắc cũng không thu hồi, mang theo tìm tòi nghiên cứu cùng một chút không dễ phát hiện độ nóng, chậm rãi đảo qua mỗi tất da thịt của cô cùng mỗi một cái biểu tình rất nhỏ.
Diệp Oản Oản nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng dùng tay chính mình vịn lại tóc, để tránh lại rơi vào.
Giờ phút này, Lâm Khuyết rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, hưng phấn mà đè thấp thanh âm thò lại gần bát quái, “Cửu ca! Ngươi rốt cuộc nghĩ thông suốt! Đã sớm nên tìm như vậy sao! Hà tất lại bị nữ nhân kia đạp hư!”
Diệp Oản Oản: “……” Đạp hư……
Lâm Khuyết lại nói: “Đúng rồi, cái kia xấu nữ đâu? Đuổi đi rồi sao?”
Diệp Oản Oản: “……” Xấu nữ……
Lâm Khuyết: “Tuy rằng cái kia Diệp Oản Oản hai năm trước mới vừa cùng ngươi lúc ấy, lớn lên còn không có ai như vậy nặng, nhưng mà lúc ấy nàng thể trọng nặng lắm a! Ít nhất cũng 75 kí đi!”
Diệp Oản Oản: “……!!!” Nói bậy! Rõ ràng là 70 ký! Tuy rằng lúc ấy vì tuổi dậy thì nên tham ăn, béo phì đến lợi hại, nhưng nàng cân nặng căn bản là không vượt quá 75 kí được không?
Lâm Khuyết: “Cửu ca, lúc ấy ta liền không hiểu được ngươi khẩu vị, như thế nào sẽ thích thượng một nhỏ béo đâu?”
Diệp Oản Oản: “……” Mập mạp……
Diệp Oản Oản rốt cuộc không thể nhịn được nữa!
Không có bất luận một nữ hài tử nào có thể chịu đựng bị người trước mặt nói chính mình béo!
“Bang” một tiếng!
Diệp Oản Oản đột nhiên nặng nề mà buông xuống trong tay chiếc đũa, ánh mắt sắc bén giống như luỡi dao hướng tới đối diện Lâm Khuyết——
“Lâm! Thiếu! Ta có 75 kí thì làm sao! Ta béo thì làm sao! Ăn nhà ngươi gạo sao!!!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.