Quyển 4 - Chương 10: Thanh Loan điểu biến hóa
Xích Tuyết
02/06/2013
Nghê Thường giải thích “Đại tỷ, tiểu Phi nhi và Phong nhi tình cảm thâm hậu. Theo ta phỏng chừng, nó lần này phá cấm chế Đoạn Long Thạch, ly khai Vân Mộng Trạch hơn phân nửa là đi tìm Phong nhi. Chúng ta cứ đi tìm Phong nhi, tự nhiên là có thể gặp nó.”
Tần Thủy Dao nhất thời mừng rỡ, cười nói “A... a... đúng rồi, không sai, có Phong nhi, hậu duệ của Thanh Loan Thần Điểu ắt hẳn thuộc về Phiêu Hương Cốc chúng ta. Như vậy đi Tam muội, ngươi xuống núi một chuyến, chuyện của Phong nhi và thần điểu ta giao cho ngươi vậy”
Nghê Thường sắc mặt mừng rỡ. Từ khi Lưu Phong xuống núi, mỗi lần kết thúc tu luyện, thời gian nhàn rỗi, trong lòng nàng đều lo lắng cho tiểu quỷ đó.
Mặc dù Trương Mỹ Nhân thường xuyên truyền tin về. Nhưng biết rõ con người của Trương Mỹ Nhân, Nghê Thường vẫn lo lắng Lưu Phong sẽ gặp bất lợi. Cuối cùng hôm nay lại tìm được lý do xuống núi để gặp tiểu quỷ đầu này.
“Đại tỷ ngươi yên tâm, chuyện này ta sẽ hoàn thành” Nghê Thường nhất khẩu đáp ứng.
Tần Thủy Dao đột nhiên hỏi “Tam muội, thần điểu cùng Phong nhi có quan hệ, Huyền Tâm Chánh Tông bên kia có ai biết hay không?”
Nghê Thường suy nghĩ một chút, nói “Hẳn là không có người biết, ngoại trừ trước đó vài ngày, Phong nhi và Huyền Tâm Chánh Tông đệ tử cho tới giờ vẫn còn không lai vãng, bọn họ hẳn là sẽ không biết”
“Nếu như vậy thì ta an tâm rồi. Được rồi, từ giờ trở đi, Phong nhi chính là đệ tử chính thức của Phiêu Hương Cốc” Tần Thủy Dao nghiêm mặt nói.
Nghê Thường hơi kinh hãi “Đại tỷ, phái ta không phải là không thể chiêu thu nam đệ tử sao? Làm như vậy không phải vi phạm tổ chế sao?” Tiếp nhận Lưu Phong làm đệ tử chính thức của Phiêu Hương cốc đối với Nghê Thường mà nói, nàng vừa vui vừa lo.
Tần Thủy Dao giải thích “Tam muội, ta cũng biết làm như vậy là vi phạm tổ chế, nhưng là tình huống đặc thù bây giờ, tổ chế cũng là do người định ra, vị tất cũng có thể tu cải. Chắc ngươi biết, một Nguyên Anh kỳ cao thủ đối với tu chân môn phái, ý nghĩa như thế nào sao?”
Nghê Thường gật gật đầu đáp “Ta hiểu rồi!”
Giờ phút này, ngoài ngàn dặm, Lưu Phong cũng không biết vận mệnh của chính mình đã thay đổi chỉ vì sự biến đổi của Phi nhi. Từ một tục gia đệ tử, trở thành đệ tử chính thức của Phiêu Hương cốc.
Thủy Mị Nhi biết tin Nghê Thường xuống núi đi tìm Lưu Phong. Lấy giới chỉ đang đeo ở ngón giữa của mình giao cho Nghê Thường nói “Tam muội, gặp Phong nhi, đưa giới chỉ cho hắn. Ta sửa sang lại một chút ít rồi, đối với tu luyện của hắn cũng có ích lợi. Thay ta hỏi thăm hắn”
Nghê Thường cũng giật mình, giới chỉ này tên là “Thôi Xán” là một trữ vật giới chỉ, bảo bối của nhị tỷ. Phóng nhãn nhìn cả tu chân giới sẽ không tìm ra được cái thứ hai, không nghĩ tới nàng an nhiên đưa cho Lưu Phong.
“Nhị tỷ, vật này không phải bảo bối của ngươi sao?” Nghê Thường không lý giải được. Đương nhiên, nàng trong lòng vẫn cảm thấy cao hứng thay cho Lưu Phong.
Thủy Mị Nhi cười nhẹ nói “Ta bây giờ cũng có thể tạo ra trữ vật không gian, vật này tác dụng cũng không lớn, đưa cho tiểu quỷ đầu nọ vừa lúc thích hợp”
“Ha... ha... ta đây xin thế Lưu Phong cám ơn nhị tỷ” Nghê Thường vui vẻ nói.
“Tam muội, ngươi đối với Phong nhi thật tốt”
“Nhi tỷ cũng không phải như vậy sao”
“Ha... ha...”
Bạch gia phụ huynh muội ba người được Phượng viên cứu. Vào buổi tối ngày thứ hai, bạch gia phụ tử lần lượt tử vong. Bạch Thiên Hành trước khi chết lại lợi dụng huynh đệ nghĩa khí, đem muội muội Bạch Vũ cùng Bạch gia giao phó lại cho Lưu Phong.
Lưu Phong vốn không muốn đụng đến phiền toái, nhưng không đành cự tuyệt một người sắp chết. Đương nhiên Bạch gia phụ tử lưu lại tài sản cũng là một phần nguyên nhân khiến Lưu Phong đồng ý.
Bạch Vũ sau khi Bạch gia phụ tử qua đời, liên tiếp ba ngày cũng không nói một câu, thậm chí ngay cả nước mặt cũng không chảy. Chỉ mím môi thật chặt, rất, rất chặt.
Trương Mỹ Nhân không quan tâm đến chuyện Bạch gia. Ngay buổi tối đó đã rời khỏi Di hồng viện của Lưu Phong. Trước khi đi dặn dò hắn không được gây chuyện thị phi.
Liễu Thanh Nghi cũng gặp qua tao ngộ bi thảm. Nàng đối với chuyện của Bạch vũ rất đồng cảm. Liên tiếp vài ngày, ngoại trừ lúc phục vụ Lưu Phong, nàng cơ hồ tất cả tinh lực cũng dùng để khuyên giải, khai đạo, chiếu cố cho Bạch Vũ.
Tiểu Linh Nhi mặc dù không rõ ràng chuyện gì xảy ra. Nhưng chứng kiến Bạch Vũ thương tâm khổ sở như vậy, thái độ ngày xưa cũng thay đổi. Cùng với mẹ đồng thời ở bên người Bạch Vũ, thỉnh thoảng nói đùa một chút, khiến nàng vui vẻ.
Một tuần sau, Bạch Vũ rốt cuộc mở miệng, nàng nói với Lưu Phong “Xin ngươi trợ giúp ta, ta phải vì cha và ca ca mà báo thù, ta muốn Bạch gia phát dương quang đại.”
Lưu Phong thầm giật mình, mười bốn tuổi còn là con nít, trong mắt lại bắn ra một cổ sát khí dày đặc, hai môi bị nàng cắn chặt đến chảy máu.
“Yên tâm, ta đã đáp ứng với ca ca ngươi, tự nhiên sẽ không nuốt lời. Sau này chuyện của Bạch gia cũng là chuyện của ta. Bất quá ta biết việc cần làm gấp bây giờ là trùng chấn uy danh của Bạch Gia. Về chuyện báo thù, người ta nói quân tử báo thù mười năm không muộn, ta sẽ bàn sau.” Không được trợ giúp của Phượng viên, chỉ bằng hắn và nha đầu Bạch Vũ muốn đến ma giáo tầm cừu, không phải nực cười lắm sao? Làm sao mà không sợ chết.
Lưu Phong chỉ là đáp ứng với Bạch Thiên Hành là chiếu cố Bạch Gia và Bạch Vũ, về phần báo thù, hắn không có hứng thú. Cần thận tính toán, ngoại trừ hắn cùng Bạch Thiên Hành vài lần hữu duyên, hắn và bạch gia ngay cả quan hệ cũng không có. Chỉ có quỷ mới có thể vì một người, vai lần hữu duyên mà liều mạng.
Theo kế hoạch của Lưu Phong là Tiền, Mỹ nữ mới là vương đạo.
“Ngươi sợ hãi ma giáo?” Bạch Vũ mắt long lên nhìn chằm chằm Lưu Phong, lãnh đạm hỏi.
Lưu Phong lạnh nhạt cười nói “Được rồi, phép khích tướng đối với ta vô dụng, chuyện báo thù nghĩ ngươi cũng không nên suy nghĩ nhiều, trước mắt nên nghĩ biện pháp đưa sản nghiệp bạch gia khôi phục, đó mới là vương đạo”
Bạch Vũ lạnh lùng liếc mắt nhìn Lưu Phong một cái, không nói nữa, chỉ là trong mắt có mấy phần thất vọng.
Phản ứng của Bạch Vũ, Lưu Phong tự nhiên thấy rõ, bất quá hắn không quan tâm, ta vốn không có nghĩa vụ báo thù cho Bạch Gia các ngươi.
Thời gian sau đó, dưới sự giúp đỡ của Tố Nương, Lưu Phong. Di Hồng viện tạm thời cùng Bạch Gia trở thành nơi giao dịch của Bạch gia. Ma giáo mặc dù tiêu diệt Bạch gia phụ tử, nhưng đối với sản nghiệp Bạch gia nắm trong tay không vi phạm chút nào. Trải qua thời gian đầu hỗn loạn, sau khi Tố Nương chỉ điểm, Bạch Vũ quyết tâm khống chế sản nghiệp Bạch gia, khiến cho việc kinh doanh vận chuyển bình thường trở lại.
Có Tố Nương hỗ trợ, Lưu Phong tự nhiên mừng rỡ. Nhờ Vương Bảo Nhi an bày, hắn bí mật thị sát “Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành”, đối với tình hình kinh doanh của Vương Bảo Nhi ra vẻ đánh giá rất cao.
Vương Bảo Nhi sau khi được Lưu Phong tán thưởng, càng tâm hoa nộ phóng, thậm chí hào ngôn, chỉ cần nửa năm, “Thiên Thượng Nhân Gian” tại địa giới Giang Nam sẽ chiếm 40% trong lĩnh vực giải trí
Tần Thủy Dao nhất thời mừng rỡ, cười nói “A... a... đúng rồi, không sai, có Phong nhi, hậu duệ của Thanh Loan Thần Điểu ắt hẳn thuộc về Phiêu Hương Cốc chúng ta. Như vậy đi Tam muội, ngươi xuống núi một chuyến, chuyện của Phong nhi và thần điểu ta giao cho ngươi vậy”
Nghê Thường sắc mặt mừng rỡ. Từ khi Lưu Phong xuống núi, mỗi lần kết thúc tu luyện, thời gian nhàn rỗi, trong lòng nàng đều lo lắng cho tiểu quỷ đó.
Mặc dù Trương Mỹ Nhân thường xuyên truyền tin về. Nhưng biết rõ con người của Trương Mỹ Nhân, Nghê Thường vẫn lo lắng Lưu Phong sẽ gặp bất lợi. Cuối cùng hôm nay lại tìm được lý do xuống núi để gặp tiểu quỷ đầu này.
“Đại tỷ ngươi yên tâm, chuyện này ta sẽ hoàn thành” Nghê Thường nhất khẩu đáp ứng.
Tần Thủy Dao đột nhiên hỏi “Tam muội, thần điểu cùng Phong nhi có quan hệ, Huyền Tâm Chánh Tông bên kia có ai biết hay không?”
Nghê Thường suy nghĩ một chút, nói “Hẳn là không có người biết, ngoại trừ trước đó vài ngày, Phong nhi và Huyền Tâm Chánh Tông đệ tử cho tới giờ vẫn còn không lai vãng, bọn họ hẳn là sẽ không biết”
“Nếu như vậy thì ta an tâm rồi. Được rồi, từ giờ trở đi, Phong nhi chính là đệ tử chính thức của Phiêu Hương Cốc” Tần Thủy Dao nghiêm mặt nói.
Nghê Thường hơi kinh hãi “Đại tỷ, phái ta không phải là không thể chiêu thu nam đệ tử sao? Làm như vậy không phải vi phạm tổ chế sao?” Tiếp nhận Lưu Phong làm đệ tử chính thức của Phiêu Hương cốc đối với Nghê Thường mà nói, nàng vừa vui vừa lo.
Tần Thủy Dao giải thích “Tam muội, ta cũng biết làm như vậy là vi phạm tổ chế, nhưng là tình huống đặc thù bây giờ, tổ chế cũng là do người định ra, vị tất cũng có thể tu cải. Chắc ngươi biết, một Nguyên Anh kỳ cao thủ đối với tu chân môn phái, ý nghĩa như thế nào sao?”
Nghê Thường gật gật đầu đáp “Ta hiểu rồi!”
Giờ phút này, ngoài ngàn dặm, Lưu Phong cũng không biết vận mệnh của chính mình đã thay đổi chỉ vì sự biến đổi của Phi nhi. Từ một tục gia đệ tử, trở thành đệ tử chính thức của Phiêu Hương cốc.
Thủy Mị Nhi biết tin Nghê Thường xuống núi đi tìm Lưu Phong. Lấy giới chỉ đang đeo ở ngón giữa của mình giao cho Nghê Thường nói “Tam muội, gặp Phong nhi, đưa giới chỉ cho hắn. Ta sửa sang lại một chút ít rồi, đối với tu luyện của hắn cũng có ích lợi. Thay ta hỏi thăm hắn”
Nghê Thường cũng giật mình, giới chỉ này tên là “Thôi Xán” là một trữ vật giới chỉ, bảo bối của nhị tỷ. Phóng nhãn nhìn cả tu chân giới sẽ không tìm ra được cái thứ hai, không nghĩ tới nàng an nhiên đưa cho Lưu Phong.
“Nhị tỷ, vật này không phải bảo bối của ngươi sao?” Nghê Thường không lý giải được. Đương nhiên, nàng trong lòng vẫn cảm thấy cao hứng thay cho Lưu Phong.
Thủy Mị Nhi cười nhẹ nói “Ta bây giờ cũng có thể tạo ra trữ vật không gian, vật này tác dụng cũng không lớn, đưa cho tiểu quỷ đầu nọ vừa lúc thích hợp”
“Ha... ha... ta đây xin thế Lưu Phong cám ơn nhị tỷ” Nghê Thường vui vẻ nói.
“Tam muội, ngươi đối với Phong nhi thật tốt”
“Nhi tỷ cũng không phải như vậy sao”
“Ha... ha...”
Bạch gia phụ huynh muội ba người được Phượng viên cứu. Vào buổi tối ngày thứ hai, bạch gia phụ tử lần lượt tử vong. Bạch Thiên Hành trước khi chết lại lợi dụng huynh đệ nghĩa khí, đem muội muội Bạch Vũ cùng Bạch gia giao phó lại cho Lưu Phong.
Lưu Phong vốn không muốn đụng đến phiền toái, nhưng không đành cự tuyệt một người sắp chết. Đương nhiên Bạch gia phụ tử lưu lại tài sản cũng là một phần nguyên nhân khiến Lưu Phong đồng ý.
Bạch Vũ sau khi Bạch gia phụ tử qua đời, liên tiếp ba ngày cũng không nói một câu, thậm chí ngay cả nước mặt cũng không chảy. Chỉ mím môi thật chặt, rất, rất chặt.
Trương Mỹ Nhân không quan tâm đến chuyện Bạch gia. Ngay buổi tối đó đã rời khỏi Di hồng viện của Lưu Phong. Trước khi đi dặn dò hắn không được gây chuyện thị phi.
Liễu Thanh Nghi cũng gặp qua tao ngộ bi thảm. Nàng đối với chuyện của Bạch vũ rất đồng cảm. Liên tiếp vài ngày, ngoại trừ lúc phục vụ Lưu Phong, nàng cơ hồ tất cả tinh lực cũng dùng để khuyên giải, khai đạo, chiếu cố cho Bạch Vũ.
Tiểu Linh Nhi mặc dù không rõ ràng chuyện gì xảy ra. Nhưng chứng kiến Bạch Vũ thương tâm khổ sở như vậy, thái độ ngày xưa cũng thay đổi. Cùng với mẹ đồng thời ở bên người Bạch Vũ, thỉnh thoảng nói đùa một chút, khiến nàng vui vẻ.
Một tuần sau, Bạch Vũ rốt cuộc mở miệng, nàng nói với Lưu Phong “Xin ngươi trợ giúp ta, ta phải vì cha và ca ca mà báo thù, ta muốn Bạch gia phát dương quang đại.”
Lưu Phong thầm giật mình, mười bốn tuổi còn là con nít, trong mắt lại bắn ra một cổ sát khí dày đặc, hai môi bị nàng cắn chặt đến chảy máu.
“Yên tâm, ta đã đáp ứng với ca ca ngươi, tự nhiên sẽ không nuốt lời. Sau này chuyện của Bạch gia cũng là chuyện của ta. Bất quá ta biết việc cần làm gấp bây giờ là trùng chấn uy danh của Bạch Gia. Về chuyện báo thù, người ta nói quân tử báo thù mười năm không muộn, ta sẽ bàn sau.” Không được trợ giúp của Phượng viên, chỉ bằng hắn và nha đầu Bạch Vũ muốn đến ma giáo tầm cừu, không phải nực cười lắm sao? Làm sao mà không sợ chết.
Lưu Phong chỉ là đáp ứng với Bạch Thiên Hành là chiếu cố Bạch Gia và Bạch Vũ, về phần báo thù, hắn không có hứng thú. Cần thận tính toán, ngoại trừ hắn cùng Bạch Thiên Hành vài lần hữu duyên, hắn và bạch gia ngay cả quan hệ cũng không có. Chỉ có quỷ mới có thể vì một người, vai lần hữu duyên mà liều mạng.
Theo kế hoạch của Lưu Phong là Tiền, Mỹ nữ mới là vương đạo.
“Ngươi sợ hãi ma giáo?” Bạch Vũ mắt long lên nhìn chằm chằm Lưu Phong, lãnh đạm hỏi.
Lưu Phong lạnh nhạt cười nói “Được rồi, phép khích tướng đối với ta vô dụng, chuyện báo thù nghĩ ngươi cũng không nên suy nghĩ nhiều, trước mắt nên nghĩ biện pháp đưa sản nghiệp bạch gia khôi phục, đó mới là vương đạo”
Bạch Vũ lạnh lùng liếc mắt nhìn Lưu Phong một cái, không nói nữa, chỉ là trong mắt có mấy phần thất vọng.
Phản ứng của Bạch Vũ, Lưu Phong tự nhiên thấy rõ, bất quá hắn không quan tâm, ta vốn không có nghĩa vụ báo thù cho Bạch Gia các ngươi.
Thời gian sau đó, dưới sự giúp đỡ của Tố Nương, Lưu Phong. Di Hồng viện tạm thời cùng Bạch Gia trở thành nơi giao dịch của Bạch gia. Ma giáo mặc dù tiêu diệt Bạch gia phụ tử, nhưng đối với sản nghiệp Bạch gia nắm trong tay không vi phạm chút nào. Trải qua thời gian đầu hỗn loạn, sau khi Tố Nương chỉ điểm, Bạch Vũ quyết tâm khống chế sản nghiệp Bạch gia, khiến cho việc kinh doanh vận chuyển bình thường trở lại.
Có Tố Nương hỗ trợ, Lưu Phong tự nhiên mừng rỡ. Nhờ Vương Bảo Nhi an bày, hắn bí mật thị sát “Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành”, đối với tình hình kinh doanh của Vương Bảo Nhi ra vẻ đánh giá rất cao.
Vương Bảo Nhi sau khi được Lưu Phong tán thưởng, càng tâm hoa nộ phóng, thậm chí hào ngôn, chỉ cần nửa năm, “Thiên Thượng Nhân Gian” tại địa giới Giang Nam sẽ chiếm 40% trong lĩnh vực giải trí
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.