Chương 32: Huyễn kỹ phi hành* (1)
Cánh Đồng Tuyết U Linh
15/06/2016
*Huyễn kỹ phi hành: kỹ năng bay trên không
Edit + beta: Tiểu Lăng Tình
"Em còn ở lại đây làm cái gì? Quay về phòng nghỉ đi, nếu đói bụng thì kêu người đưa cơm cho." Một bảo vệ nhìn thấy hai người Thiên Lý vẫn còn ở trên hành lang nhàn nhã đi, nhịn không được đi qua nhắc nhở.
"Được, hiện tại tôi trở về đây."
Thiên Lý mang theo Tra Nhĩ chậm rãi đi về phòng của mình, trong đầu hiện ra hình nổi của toàn bộ tàu con thoi, mỗi một góc nàng đều có thể xem xét rõ ràng. Giờ phút này, phần lớn người thường đều tập trung ở trong phòng nghỉ, dị năng giả thì phân tán ra, tiến hành tìm kiếm trên phạm vi lớn. Bọn họ cầm trên tay dụng cụ kiểm tra đeo tay, kiểm tra dao động của trọc khí.
Hình thể của Lang Chu đủ để cho nó ở đi lại tự nhiên trong các khe hở của các loại ống dẫn, trừ phi là không gian bị phong tỏa kín kẽ, bằng không bất kỳ địa phương nào đều không thể ngăn cản nó qua lại. Tuy rằng Thiên Lý có thể cảm giác được vị trí của chúng nó nhưng cũng rất khó săn giết, trừ phi phá vỡ tường của tàu con thoi. Hơn phân nửa nhóm dị năng giả đều chỉ đề phòng Lang Chu đánh lén. Có thể giết chết tất nhiên là tốt nhất, nếu không thể, cũng chỉ có thể chờ lúc tàu hạ cánh xuống mặt đất rồi lại làm quyết định.
Trong cảm giác, Lang Chu cũng không như dự đoán của Thiên Lý lập tức đi tìm đồ ăn, mà là bắt đầu kết mạng nhện ở xung quanh, giống như là đang phân chia lãnh địa. Phạm vi tập trung ở hành lang đi đến chỗ nghỉ đến gần phòng điều khiến. Tốc độ kết mạng nhện của chúng rất nhanh, 1 - 2 phút đã có thể kết ra một cái mạng lớn, ngăn cản ở trong hành lang giữa đường đi. Mạng nhện mang độc tính, lại có tính mềm dẻo và dính rất lớn, không thể đụng vào bằng tay không, chỉ có thể dùng dụng cụ từ từ tiến hành xử lý.
Đồng thời, chúng dường như còn có sẵn loại năng lực cảm ứng nào đó gần giống như rada, vẫn có thể dời đi trận địa trước lúc dị năng giả đuổi tới.
Song, đây vẫn không phải là thứ phiền toái nhất, sau khi Lang Chu bố trí mạng nhện đơn giản xong, bắt đầu đi đến chỗ trang bị năng nguyên (nguồn năng lượng – nôm na là trang bị cung cấp năng lượng), phun niêm dịch (chất dính) ăn mòn tầng cách ly.
Sắc mặt Thiên Lý trở nên vô cùng ngưng trọng, nhìn vào kết cấu lập thể của tàu con thoi, bên trong thân tàu hình thoi ngoại trừ năng nguyên trung ương ra, còn lắp đặt rất nhiều trang bị năng nguyên độc lập ở các phân khu. Nói cách khác, cho dù chặt đứt riêng năng nguyên của một hai khu vực trong đó, chỉ cần trung ương khu và vài hệ thống năng nguyên trọng yếu không bị phá hư, tàu con thoi vẫn có thể bay tương đối bình thường như cũ.
Nhưng năng nguyên của phân khu bị phá hư, điều đồng nghĩa đầu tiên đó là, khu vực này sẽ chìm vào bóng tối.
Quả nhiên, ngay lúc nàng vừa nghĩ như vậy, hệ thống đột nhiên truyền đến âm thanh cảnh cáo năng nguyên bị hao tổn nghiêm trọng, sau đó tự động chặt đứt năng nguyên của chỗ nghỉ, đổi thành hình thức đèn ngủ. Dưới hình thức này, ánh sáng rất mỏng manh, trang bị sở hữu tự động đều sửa thành thủ động.
Hành khách ở chỗ nghỉ nhất thời rối loạn, đều chuẩn bị rời khỏi phòng xem xét tình huống.
Trưởng tàu liên tục phát thanh, yêu cầu hành khách tiếp tục đợi ở trong phòng, ngàn vạn lần đừng ra khỏi cửa.
Phần lớn mọi người ngăn chặn lo âu trong lòng, ở tại trong phòng, đáng tiếc vẫn có một số nhân không nghe khuyên bảo, tự tiện đi ra khỏi phòng, không hề phòng bị bước vào một lối đi kết đầy mạng nhện...
Đối mặt với chỗ nghỉ tối lờ mờ, nhóm dị năng giả xung quanh do dự không dám tiến vào; mà dị năng giả vốn ở ngay tại phạm vi chỗ, lại từng bước cảnh giác, e sợ khiến cho mạng nhện độc dính vào người.
Trong lúc nhất thời, không khí trong tàu con thoi đè nén, cảm xúc nôn nóng khẩn trương dần dần lan tràn.
Thừa dịp này, Lang Chu bắt đầu kết mạng nhện trên quy mô lớn, biến lối đi đến chỗ nghỉ thành một mảnh mạng nhện độc.
Rất nhanh, người thứ nhất hy sinh đã xuất hiện. Một người tự tiện đi ra khỏi phòng không cẩn thận chạm phải mạng nhện, độc tính xuyên qua da nhanh chóng tiến vào thân thể, hắn chỉ kháng cự được một lát liền độc phát bỏ mình. Tiếp theo, người tử vong thứ hai, thứ ba cũng lần lượt xuất hiện. Chỉ nghe được tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên trong chỗ nghỉ, xuyên qua lối đi tĩnh mịch và u ám, có vẻ đặc biệt rợn người.
Trưởng tàu cùng vài người điều khiển đang quan sát tình huống ở phòng điều khiển, thấy tình thế không ổn, lập tức khởi động biện pháp ứng phó khẩn cấp, mở phòng chứa vũ khí, mời nhóm dị năng giả trang bị dụng cụ cách ly, bắt đầu tiến hành thanh lý trên phạm vi lớn, thanh lý hết khả năng ra một khu an toàn, hỗ trợ bộ phận hành khách ở khu nghỉ ngơi lân cận rút lui an toàn.
Song làm như vậy cũng chỉ là kế sách thích ứng tạm thời, một khi làm tập trung quá nhiều nhân số, Lang Chu hoàn toàn có thể tiến hành công kích không chút sai lệch. Một khi xuất hiện trường hợp tử vong, tâm lý sợ hãi của con người sẽ bùng nổ, đến lúc đó tất nhiên không thể khống chế được thế cục nữa.
Trưởng tàu cũng vô kế khả thi (không cách nào có khả năng thực hiện), loại ma hóa thể này có hình thể nhỏ, tốc độ nhanh, có thể giăng mạng nhện độc, cũng phá hư được hệ thống năng nguyên, trình độ nguy hiểm bậc này đã vượt qua dự đoán trước đó của mọi người.
Thời gian đã là gần 5 giờ chiều, phần lớn mọi người ngay cả cơm cũng chưa ăn, sốt ruột chờ đợi tàu con thoi hạ cánh, mà nhân số tử vong vẫn còn đang gia tăng.
Thiên Lý đợi ở trong phòng, cũng không làm bừa, lúc này cảm giác của nàng cũng không có được nhiều tác dụng lớn. Muốn săn giết Lang Chu, trước hết phải để cho toàn bộ hành khách hạ cánh. Việc nàng phải làm hiện tại, chính là lẳng lặng chờ đợi.
Nhưng mà hơn mười phút sau, loại ý tưởng này đã bị phá vỡ, có một cái Lang Chu vậy mà lại đi về hướng phòng điều khiển. Nó thông qua cửa thông khí, chui vào phòng điều khiển, lộn ngược lên nằm sấp trên đỉnh tường, lạnh lùng quan sát đến tình huống bên trong.
Thiên Lý lập tức đứng lên, người ở trong phòng điều khiển bao gồm cả trưởng tàu ở trong đó đều là người thường, bọn họ chắc chắn không thể đối phó được Lang Chu. Nhưng mà, lối đi đến phòng điều khiển và chỗ nghỉ nối tiếp với nhau, năng nguyên cũng bị cắt đứt như nhau, mạng nhện quấn quanh.
Một đoạn kia gần như không có một dị năng giả.
Thiên Lý suy nghĩ một chút, lấy thảm ra phủ thêm lên người Tra Nhĩ, tránh cho làn da trần của hắn bị lộ ra bên ngoài, sau đó mở cửa phòng, cẩn thận từng bước một đi đến phòng điều khiển.
Cách đó không xa có ba dị năng giả đang thanh lý mạng nhện, bước chân đi qua của Thiên Lý nhanh hơn, nàng không phải chịu ảnh hưởng của ánh sáng, đối với vị trí của mạng nhện lại biết rõ ràng chi tiết, mà Tra Nhĩ lại có đôi mắt nhìn được trong đêm, cũng không cần phải lo lắng.
Hai người xuất hiện, khiến ba dị năng giả kia ngẩn người, sau đó một người trong họ liền trách mắng: "Các người chạy đi lung tung làm gì? Đứng ở nơi đó, đừng có lộn xộn, chờ chúng tôi thanh lý xong rồi mang các người đi ra ngoài."
Thiên Lý dừng lại, nhanh chóng nói: "Mau đi đến phòng điều khiển, có một con Lang Chu đã tiến vào đó rồi."
"Em nói cái gì?" Ba người kỳ quái nói, "Em làm sao mà biết?"
"Tôi là dị năng giả linh giác." Thiên Lý lại lấy lý do này ra.
Ba người kia hơi dừng lại một chút, một người trong đó chần chừ hỏi: "Chẳng lẽ... Em là Thiên Lý?"
Lúc này đến lượt Thiên Lý kinh ngạc: "Anh làm sao lại biết được?"
"Đã xem qua tư liệu của các người ở liên minh dị năng giả."
Liên minh dị năng giả? Thiên Lý thầm nhẩm lại cái tên này một lần, sau đó lại nói: "Tạm thời không nói đến điều này, các anh vẫn nên mau chóng đi đến phòng điều khiển đi, tôi lo lắng trưởng tàu bọn họ sẽ gặp nguy hiểm."
"Được, hiện tại phải đi ngay. Có một vị dị năng giả linh giác như em hỗ trợ, nói không chừng có thể tiêu diệt một hai con Lang Chu."
Ba người dừng công tác thanh lý lại, chạy tới phòng điều khiển cùng với Thiên Lý và Tra Nhĩ. Ba dị năng giả này tuy rằng không có cảm giác của Thiên Lý và năng lực nhìn trong đêm như Tra Nhĩ, nhưng có trang bị hạng nặng, có thể trực tiếp xuyên qua lớp mạng nhện, song toàn thân lại là độc, không thể tiếp xúc thân thể cùng với người khác.
Mấy người băng qua lối đi, rất nhanh đã tới cửa phòng điều khiển. Lúc này, Lang Chu đã bắt đầu phát động công kích với những người điều khiển. Thiên Lý nhanh chóng mở dụng cụ liên lạc ở cạnh tường ra, yêu cầu trưởng tàu mở cửa phòng điều khiển.
Không bao lâu sau, cánh cửa mở ra, mấy người còn chưa đi vào đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng kêu thảm thiết. Sau đó chỉ thấy một người hốt hoảng chạy ra, lại bởi vì quá mức vội vàng mà đụng sát vào mạng nhện cạnh tường, lập tức phát ra tiếng kêu thống khổ, cả người té trên mặt đất, giãy dụa quằn quại, lại khiến cho mạng tơ quấn đến nhiều hơn.
Ba dị năng giả biết người này đã không cách nào xoay chuyển được trời đất (sắp tèo ý ạ), chỉ có thể đi cứu trợ những người ở bên trong phòng điều khiển trước.
Thiên Lý lại không di chuyển, trong phòng điều khiển, đã không còn người sống.
Sau khi yên lặng đứng một lúc lâu, nàng mới chậm rãi bước vào phòng điều khiển. Ba dị năng giả vẫn còn đang xem xét tình huống của trưởng tàu và vài người điều khiển, không khí ngưng trọng.
"Thiên Lý, biết được vị trí của Lang Chu không?" Một người đột nhiên quay đầu hỏi Thiên Lý.
Thiên Lý lắc lắc đầu, trả lời: "Nó đã chạy." Lang Chu hẳn là cảm ứng được mọi người đã đến, dĩ nhiên là quyết đoán bỏ qua đống thi thể mà chạy. Xem ra, tất cả mọi người đều đã xem thường trí lực của loại sinh vật này, chúng nó tuy rằng mới sinh ra không lâu, lại có được năng lực cảm ứng quá mức nhạy bén.
"Đáng giận!" Người nọ vung quả đấm vào tường, cả giận nói, "Sau khi hạ cánh, tôi nhất định phải làm thịt người của dong binh đoàn Hắc Nguyệt!"
"Tính cả phần của tôi nữa!" Người còn lại cũng căm giận bất bình phụ họa.
"Nhìn xem, bọn chúng đã gián tiếp hại chết bao nhiêu người!"
"Không biết trên tàu con thoi còn người điều khiển nào khác không?" Thiên Lý đột nhiên hỏi.
Ba người ngẩn người, trong đó một người giọng điệu có chút chần chờ nói: "Tàu con thoi có hình thức tự động phi hành, cho dù không có người điều khiển cũng không có vấn đề gì đi?"
"Vậy nếu Lang Chu lại phá hư thêm vài cái trang bị năng nguyên thì sao?" Thiên Lý lại nói, "Một khi năng nguyên hao tổn nghiêm trọng, máy tính sẽ khởi động biện pháp cảnh giới, điều chỉnh tự động thành thủ động, tạm thời chặt đứt mọi năng nguyên không quan trọng đang sở hữu, ưu tiên cung cấp cho máy trưởng. Đến lúc đó, nếu như không có người điều khiển kinh nghiệm phong phú tiến hành thao tác, tàu con thoi căn bản không có khả năng chạm đất thành công."
Ba người đều hít một ngụm khí lạnh thật sâu.
"Tình huống sẽ không hỏng bét như vậy đi?"
"Rất khó nói." Thiên Lý có thể nói cho bọn họ, hai con Lang Chu khác đã di chuyển đến hệ thống năng nguyên sao? Đã không còn thời gian do dự nữa rồi.
"Kế hoạch phải làm bây giờ, không phải là thanh lý mạng nhện, mà là bảo hộ trang bị năng nguyên chủ yếu." Thiên Lý đi đến trước bàn điều khiển, đưa tay đặt lên trên mặt bàn, dùng cảm giác thẩm tách kết cấu thao tác, cố gắng ở trong khoảng thời gian ngắn nhất phân tích ra phương pháp thao tác cơ bản của tàu con thoi.
Ba gã dị năng giả vẫn còn đang suy xét, Thiên Lý đã bắt đầu hành động. Nàng trước tiên mở ra dụng cụ liên lạc công cộng, thông qua đó truyền thanh nói: "Tất cả các dị năng giả đang có mặt chú ý, tất cả các dị năng giả đang có mặt chú ý, tạm thời đình chỉ công tác thanh lý, đi đến chỗ các trang bị năng nguyên trước, phòng ngừa Lang Chu phá hư năng nguyên. Những hành khách còn lại xin đừng hành động một mình, hiện tại chỉ còn cách thời gian chạm đất khoảng 5 tiếng, xin mọi người hãy nhẫn nại một hồi nữa, chúng ta nhất định có thể bình an hạ cánh."
Lại truyền thanh thêm hai lần nữa, đồng thời truyền đến vị trí của trang bị năng nguyên trong nhà ăn được đánh dấu trên bản đồ điện tử, thuận lợi cho dị năng giả hành động.
Làm xong mọi việc, Thiên Lý lại nhìn về phía ba dị năng giả, nói: "Tôi vừa rồi truyền đi chưa chắc đã có thể khiến dị năng giả nghe lệnh làm việc, còn phiền các anh phải đi tổ chức một chút."
Ba người lúc này mới hồi phục tinh thần lại, bọn họ kinh dị trước sự quyết đoán và bình tĩnh của Thiên Lý, cái loại ổn trọng vượt qua số tuổi này, làm bọn hắn - những người chiến sĩ kinh nghiệm sa trường này - cũng phải thán phục.
Cô bé mới mấy tuổi? Hay đây chính là một trí giả (người thông minh, trí tuệ) trời sinh?
Trong tư liệu của liên minh dị năng giả, quả thật có nhắc tới Thiên Lý có chỉ số thông minh rất cao, nhưng nhìn thấy trong thực tế vẫn làm người ta khiếp sợ.
Ba người nhìn thân hình nhỏ yếu đang ở trước bàn điều khiển kia, so sánh trí tuệ và lực lượng của nàng tạo cho người ta một loại cảm giác đối lập cực kỳ mãnh liệt.
Thiên Lý lại không quản bọn họ, khởi động công cụ truyền tin, bắt đầu liên lạc với bàn điều khiển của mục tiêu hạ cánh - 1C01.
Trước đó trưởng tàu đã báo qua tình huống với bọn họ, bên kia vốn đã làm tốt chuẩn bị chu đáo vẹn toàn, chỉ đợi tàu con thoi chạm đất, liền lập tức sơ tán xe đi, phong tỏa hiện trường, cho đến khi thanh lý toàn bộ Lang Chu.
Ai biết còn chưa qua được nửa tiếng, công cụ truyền tin khẩn cấp lại vang lên.
Khi mở màn hình ra, xuất hiện trước mặt nhân viên công tác ở bàn điều khiển không phải trưởng tàu, mà là một cô bé cùng lắm chỉ mười một, mười hai tuổi...
Edit + beta: Tiểu Lăng Tình
"Em còn ở lại đây làm cái gì? Quay về phòng nghỉ đi, nếu đói bụng thì kêu người đưa cơm cho." Một bảo vệ nhìn thấy hai người Thiên Lý vẫn còn ở trên hành lang nhàn nhã đi, nhịn không được đi qua nhắc nhở.
"Được, hiện tại tôi trở về đây."
Thiên Lý mang theo Tra Nhĩ chậm rãi đi về phòng của mình, trong đầu hiện ra hình nổi của toàn bộ tàu con thoi, mỗi một góc nàng đều có thể xem xét rõ ràng. Giờ phút này, phần lớn người thường đều tập trung ở trong phòng nghỉ, dị năng giả thì phân tán ra, tiến hành tìm kiếm trên phạm vi lớn. Bọn họ cầm trên tay dụng cụ kiểm tra đeo tay, kiểm tra dao động của trọc khí.
Hình thể của Lang Chu đủ để cho nó ở đi lại tự nhiên trong các khe hở của các loại ống dẫn, trừ phi là không gian bị phong tỏa kín kẽ, bằng không bất kỳ địa phương nào đều không thể ngăn cản nó qua lại. Tuy rằng Thiên Lý có thể cảm giác được vị trí của chúng nó nhưng cũng rất khó săn giết, trừ phi phá vỡ tường của tàu con thoi. Hơn phân nửa nhóm dị năng giả đều chỉ đề phòng Lang Chu đánh lén. Có thể giết chết tất nhiên là tốt nhất, nếu không thể, cũng chỉ có thể chờ lúc tàu hạ cánh xuống mặt đất rồi lại làm quyết định.
Trong cảm giác, Lang Chu cũng không như dự đoán của Thiên Lý lập tức đi tìm đồ ăn, mà là bắt đầu kết mạng nhện ở xung quanh, giống như là đang phân chia lãnh địa. Phạm vi tập trung ở hành lang đi đến chỗ nghỉ đến gần phòng điều khiến. Tốc độ kết mạng nhện của chúng rất nhanh, 1 - 2 phút đã có thể kết ra một cái mạng lớn, ngăn cản ở trong hành lang giữa đường đi. Mạng nhện mang độc tính, lại có tính mềm dẻo và dính rất lớn, không thể đụng vào bằng tay không, chỉ có thể dùng dụng cụ từ từ tiến hành xử lý.
Đồng thời, chúng dường như còn có sẵn loại năng lực cảm ứng nào đó gần giống như rada, vẫn có thể dời đi trận địa trước lúc dị năng giả đuổi tới.
Song, đây vẫn không phải là thứ phiền toái nhất, sau khi Lang Chu bố trí mạng nhện đơn giản xong, bắt đầu đi đến chỗ trang bị năng nguyên (nguồn năng lượng – nôm na là trang bị cung cấp năng lượng), phun niêm dịch (chất dính) ăn mòn tầng cách ly.
Sắc mặt Thiên Lý trở nên vô cùng ngưng trọng, nhìn vào kết cấu lập thể của tàu con thoi, bên trong thân tàu hình thoi ngoại trừ năng nguyên trung ương ra, còn lắp đặt rất nhiều trang bị năng nguyên độc lập ở các phân khu. Nói cách khác, cho dù chặt đứt riêng năng nguyên của một hai khu vực trong đó, chỉ cần trung ương khu và vài hệ thống năng nguyên trọng yếu không bị phá hư, tàu con thoi vẫn có thể bay tương đối bình thường như cũ.
Nhưng năng nguyên của phân khu bị phá hư, điều đồng nghĩa đầu tiên đó là, khu vực này sẽ chìm vào bóng tối.
Quả nhiên, ngay lúc nàng vừa nghĩ như vậy, hệ thống đột nhiên truyền đến âm thanh cảnh cáo năng nguyên bị hao tổn nghiêm trọng, sau đó tự động chặt đứt năng nguyên của chỗ nghỉ, đổi thành hình thức đèn ngủ. Dưới hình thức này, ánh sáng rất mỏng manh, trang bị sở hữu tự động đều sửa thành thủ động.
Hành khách ở chỗ nghỉ nhất thời rối loạn, đều chuẩn bị rời khỏi phòng xem xét tình huống.
Trưởng tàu liên tục phát thanh, yêu cầu hành khách tiếp tục đợi ở trong phòng, ngàn vạn lần đừng ra khỏi cửa.
Phần lớn mọi người ngăn chặn lo âu trong lòng, ở tại trong phòng, đáng tiếc vẫn có một số nhân không nghe khuyên bảo, tự tiện đi ra khỏi phòng, không hề phòng bị bước vào một lối đi kết đầy mạng nhện...
Đối mặt với chỗ nghỉ tối lờ mờ, nhóm dị năng giả xung quanh do dự không dám tiến vào; mà dị năng giả vốn ở ngay tại phạm vi chỗ, lại từng bước cảnh giác, e sợ khiến cho mạng nhện độc dính vào người.
Trong lúc nhất thời, không khí trong tàu con thoi đè nén, cảm xúc nôn nóng khẩn trương dần dần lan tràn.
Thừa dịp này, Lang Chu bắt đầu kết mạng nhện trên quy mô lớn, biến lối đi đến chỗ nghỉ thành một mảnh mạng nhện độc.
Rất nhanh, người thứ nhất hy sinh đã xuất hiện. Một người tự tiện đi ra khỏi phòng không cẩn thận chạm phải mạng nhện, độc tính xuyên qua da nhanh chóng tiến vào thân thể, hắn chỉ kháng cự được một lát liền độc phát bỏ mình. Tiếp theo, người tử vong thứ hai, thứ ba cũng lần lượt xuất hiện. Chỉ nghe được tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên trong chỗ nghỉ, xuyên qua lối đi tĩnh mịch và u ám, có vẻ đặc biệt rợn người.
Trưởng tàu cùng vài người điều khiển đang quan sát tình huống ở phòng điều khiển, thấy tình thế không ổn, lập tức khởi động biện pháp ứng phó khẩn cấp, mở phòng chứa vũ khí, mời nhóm dị năng giả trang bị dụng cụ cách ly, bắt đầu tiến hành thanh lý trên phạm vi lớn, thanh lý hết khả năng ra một khu an toàn, hỗ trợ bộ phận hành khách ở khu nghỉ ngơi lân cận rút lui an toàn.
Song làm như vậy cũng chỉ là kế sách thích ứng tạm thời, một khi làm tập trung quá nhiều nhân số, Lang Chu hoàn toàn có thể tiến hành công kích không chút sai lệch. Một khi xuất hiện trường hợp tử vong, tâm lý sợ hãi của con người sẽ bùng nổ, đến lúc đó tất nhiên không thể khống chế được thế cục nữa.
Trưởng tàu cũng vô kế khả thi (không cách nào có khả năng thực hiện), loại ma hóa thể này có hình thể nhỏ, tốc độ nhanh, có thể giăng mạng nhện độc, cũng phá hư được hệ thống năng nguyên, trình độ nguy hiểm bậc này đã vượt qua dự đoán trước đó của mọi người.
Thời gian đã là gần 5 giờ chiều, phần lớn mọi người ngay cả cơm cũng chưa ăn, sốt ruột chờ đợi tàu con thoi hạ cánh, mà nhân số tử vong vẫn còn đang gia tăng.
Thiên Lý đợi ở trong phòng, cũng không làm bừa, lúc này cảm giác của nàng cũng không có được nhiều tác dụng lớn. Muốn săn giết Lang Chu, trước hết phải để cho toàn bộ hành khách hạ cánh. Việc nàng phải làm hiện tại, chính là lẳng lặng chờ đợi.
Nhưng mà hơn mười phút sau, loại ý tưởng này đã bị phá vỡ, có một cái Lang Chu vậy mà lại đi về hướng phòng điều khiển. Nó thông qua cửa thông khí, chui vào phòng điều khiển, lộn ngược lên nằm sấp trên đỉnh tường, lạnh lùng quan sát đến tình huống bên trong.
Thiên Lý lập tức đứng lên, người ở trong phòng điều khiển bao gồm cả trưởng tàu ở trong đó đều là người thường, bọn họ chắc chắn không thể đối phó được Lang Chu. Nhưng mà, lối đi đến phòng điều khiển và chỗ nghỉ nối tiếp với nhau, năng nguyên cũng bị cắt đứt như nhau, mạng nhện quấn quanh.
Một đoạn kia gần như không có một dị năng giả.
Thiên Lý suy nghĩ một chút, lấy thảm ra phủ thêm lên người Tra Nhĩ, tránh cho làn da trần của hắn bị lộ ra bên ngoài, sau đó mở cửa phòng, cẩn thận từng bước một đi đến phòng điều khiển.
Cách đó không xa có ba dị năng giả đang thanh lý mạng nhện, bước chân đi qua của Thiên Lý nhanh hơn, nàng không phải chịu ảnh hưởng của ánh sáng, đối với vị trí của mạng nhện lại biết rõ ràng chi tiết, mà Tra Nhĩ lại có đôi mắt nhìn được trong đêm, cũng không cần phải lo lắng.
Hai người xuất hiện, khiến ba dị năng giả kia ngẩn người, sau đó một người trong họ liền trách mắng: "Các người chạy đi lung tung làm gì? Đứng ở nơi đó, đừng có lộn xộn, chờ chúng tôi thanh lý xong rồi mang các người đi ra ngoài."
Thiên Lý dừng lại, nhanh chóng nói: "Mau đi đến phòng điều khiển, có một con Lang Chu đã tiến vào đó rồi."
"Em nói cái gì?" Ba người kỳ quái nói, "Em làm sao mà biết?"
"Tôi là dị năng giả linh giác." Thiên Lý lại lấy lý do này ra.
Ba người kia hơi dừng lại một chút, một người trong đó chần chừ hỏi: "Chẳng lẽ... Em là Thiên Lý?"
Lúc này đến lượt Thiên Lý kinh ngạc: "Anh làm sao lại biết được?"
"Đã xem qua tư liệu của các người ở liên minh dị năng giả."
Liên minh dị năng giả? Thiên Lý thầm nhẩm lại cái tên này một lần, sau đó lại nói: "Tạm thời không nói đến điều này, các anh vẫn nên mau chóng đi đến phòng điều khiển đi, tôi lo lắng trưởng tàu bọn họ sẽ gặp nguy hiểm."
"Được, hiện tại phải đi ngay. Có một vị dị năng giả linh giác như em hỗ trợ, nói không chừng có thể tiêu diệt một hai con Lang Chu."
Ba người dừng công tác thanh lý lại, chạy tới phòng điều khiển cùng với Thiên Lý và Tra Nhĩ. Ba dị năng giả này tuy rằng không có cảm giác của Thiên Lý và năng lực nhìn trong đêm như Tra Nhĩ, nhưng có trang bị hạng nặng, có thể trực tiếp xuyên qua lớp mạng nhện, song toàn thân lại là độc, không thể tiếp xúc thân thể cùng với người khác.
Mấy người băng qua lối đi, rất nhanh đã tới cửa phòng điều khiển. Lúc này, Lang Chu đã bắt đầu phát động công kích với những người điều khiển. Thiên Lý nhanh chóng mở dụng cụ liên lạc ở cạnh tường ra, yêu cầu trưởng tàu mở cửa phòng điều khiển.
Không bao lâu sau, cánh cửa mở ra, mấy người còn chưa đi vào đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng kêu thảm thiết. Sau đó chỉ thấy một người hốt hoảng chạy ra, lại bởi vì quá mức vội vàng mà đụng sát vào mạng nhện cạnh tường, lập tức phát ra tiếng kêu thống khổ, cả người té trên mặt đất, giãy dụa quằn quại, lại khiến cho mạng tơ quấn đến nhiều hơn.
Ba dị năng giả biết người này đã không cách nào xoay chuyển được trời đất (sắp tèo ý ạ), chỉ có thể đi cứu trợ những người ở bên trong phòng điều khiển trước.
Thiên Lý lại không di chuyển, trong phòng điều khiển, đã không còn người sống.
Sau khi yên lặng đứng một lúc lâu, nàng mới chậm rãi bước vào phòng điều khiển. Ba dị năng giả vẫn còn đang xem xét tình huống của trưởng tàu và vài người điều khiển, không khí ngưng trọng.
"Thiên Lý, biết được vị trí của Lang Chu không?" Một người đột nhiên quay đầu hỏi Thiên Lý.
Thiên Lý lắc lắc đầu, trả lời: "Nó đã chạy." Lang Chu hẳn là cảm ứng được mọi người đã đến, dĩ nhiên là quyết đoán bỏ qua đống thi thể mà chạy. Xem ra, tất cả mọi người đều đã xem thường trí lực của loại sinh vật này, chúng nó tuy rằng mới sinh ra không lâu, lại có được năng lực cảm ứng quá mức nhạy bén.
"Đáng giận!" Người nọ vung quả đấm vào tường, cả giận nói, "Sau khi hạ cánh, tôi nhất định phải làm thịt người của dong binh đoàn Hắc Nguyệt!"
"Tính cả phần của tôi nữa!" Người còn lại cũng căm giận bất bình phụ họa.
"Nhìn xem, bọn chúng đã gián tiếp hại chết bao nhiêu người!"
"Không biết trên tàu con thoi còn người điều khiển nào khác không?" Thiên Lý đột nhiên hỏi.
Ba người ngẩn người, trong đó một người giọng điệu có chút chần chờ nói: "Tàu con thoi có hình thức tự động phi hành, cho dù không có người điều khiển cũng không có vấn đề gì đi?"
"Vậy nếu Lang Chu lại phá hư thêm vài cái trang bị năng nguyên thì sao?" Thiên Lý lại nói, "Một khi năng nguyên hao tổn nghiêm trọng, máy tính sẽ khởi động biện pháp cảnh giới, điều chỉnh tự động thành thủ động, tạm thời chặt đứt mọi năng nguyên không quan trọng đang sở hữu, ưu tiên cung cấp cho máy trưởng. Đến lúc đó, nếu như không có người điều khiển kinh nghiệm phong phú tiến hành thao tác, tàu con thoi căn bản không có khả năng chạm đất thành công."
Ba người đều hít một ngụm khí lạnh thật sâu.
"Tình huống sẽ không hỏng bét như vậy đi?"
"Rất khó nói." Thiên Lý có thể nói cho bọn họ, hai con Lang Chu khác đã di chuyển đến hệ thống năng nguyên sao? Đã không còn thời gian do dự nữa rồi.
"Kế hoạch phải làm bây giờ, không phải là thanh lý mạng nhện, mà là bảo hộ trang bị năng nguyên chủ yếu." Thiên Lý đi đến trước bàn điều khiển, đưa tay đặt lên trên mặt bàn, dùng cảm giác thẩm tách kết cấu thao tác, cố gắng ở trong khoảng thời gian ngắn nhất phân tích ra phương pháp thao tác cơ bản của tàu con thoi.
Ba gã dị năng giả vẫn còn đang suy xét, Thiên Lý đã bắt đầu hành động. Nàng trước tiên mở ra dụng cụ liên lạc công cộng, thông qua đó truyền thanh nói: "Tất cả các dị năng giả đang có mặt chú ý, tất cả các dị năng giả đang có mặt chú ý, tạm thời đình chỉ công tác thanh lý, đi đến chỗ các trang bị năng nguyên trước, phòng ngừa Lang Chu phá hư năng nguyên. Những hành khách còn lại xin đừng hành động một mình, hiện tại chỉ còn cách thời gian chạm đất khoảng 5 tiếng, xin mọi người hãy nhẫn nại một hồi nữa, chúng ta nhất định có thể bình an hạ cánh."
Lại truyền thanh thêm hai lần nữa, đồng thời truyền đến vị trí của trang bị năng nguyên trong nhà ăn được đánh dấu trên bản đồ điện tử, thuận lợi cho dị năng giả hành động.
Làm xong mọi việc, Thiên Lý lại nhìn về phía ba dị năng giả, nói: "Tôi vừa rồi truyền đi chưa chắc đã có thể khiến dị năng giả nghe lệnh làm việc, còn phiền các anh phải đi tổ chức một chút."
Ba người lúc này mới hồi phục tinh thần lại, bọn họ kinh dị trước sự quyết đoán và bình tĩnh của Thiên Lý, cái loại ổn trọng vượt qua số tuổi này, làm bọn hắn - những người chiến sĩ kinh nghiệm sa trường này - cũng phải thán phục.
Cô bé mới mấy tuổi? Hay đây chính là một trí giả (người thông minh, trí tuệ) trời sinh?
Trong tư liệu của liên minh dị năng giả, quả thật có nhắc tới Thiên Lý có chỉ số thông minh rất cao, nhưng nhìn thấy trong thực tế vẫn làm người ta khiếp sợ.
Ba người nhìn thân hình nhỏ yếu đang ở trước bàn điều khiển kia, so sánh trí tuệ và lực lượng của nàng tạo cho người ta một loại cảm giác đối lập cực kỳ mãnh liệt.
Thiên Lý lại không quản bọn họ, khởi động công cụ truyền tin, bắt đầu liên lạc với bàn điều khiển của mục tiêu hạ cánh - 1C01.
Trước đó trưởng tàu đã báo qua tình huống với bọn họ, bên kia vốn đã làm tốt chuẩn bị chu đáo vẹn toàn, chỉ đợi tàu con thoi chạm đất, liền lập tức sơ tán xe đi, phong tỏa hiện trường, cho đến khi thanh lý toàn bộ Lang Chu.
Ai biết còn chưa qua được nửa tiếng, công cụ truyền tin khẩn cấp lại vang lên.
Khi mở màn hình ra, xuất hiện trước mặt nhân viên công tác ở bàn điều khiển không phải trưởng tàu, mà là một cô bé cùng lắm chỉ mười một, mười hai tuổi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.