Chương 41
Lâm Tri Lạc
26/11/2015
Tiệc kỷ niệm của Huy Đế Quốc Tế là một trong những sự kiện quan trọng nhất của ngành công nghiệp. Ngoài những người cùng giới, họ còn mời những người nổi tiếng, đối với những người trên thương trường, đây luôn là một cơ hội tốt.
Đặc biệt năm nay Huy Đế Quốc Tế mạnh tay mời rất nhiều nhân tài mới trong giới, trong đó có quản lý thị trường khu Hoa Nam của đối thủ cũ Phúc Mậu Khải Tư, Vương Nghiễm Ninh.
Mặc dù Vương Nghiễm Ninh chỉ làm chức quản lý thị trường nhưng Phúc Mậu Khải Tư không có chức giám đốc Marketing, mà ông Chu thì lại sống ở Đài Loan, cho nên Vương Nghiễm Ninh chính là đại diện của Phúc Mậu Khải Tư ở khu Hoa Nam.
Thêm chuyện bản thân cậu tuấn tú ngang tàng, khí chất hơn người, đúng là tiêu điểm của bữa tiệc tối.
Hội trường sáng chói dưới ánh đèn, Vương Nghiễm Ninh một thân âu phục, trong tay cầm một ly rượu Blanc de Bleu[1], dáng tươi cười hoàn hảo chạm ly cùng khách mời.
Bữa tiệc tối nay, đối với cậu không đơn thuần là một bữa tiệc xã giao, hai đại lý lớn của Huy Đế Quốc Tế và DM Trung Quốc cũng đến, cậu đều sang chào hỏi cả hai, thỉnh thoảng còn lấy lòng vài đại lý nhỏ khác.
Cậu ăn nói nhẹ nhàng, tác phong nhã nhặn, chiếm được rất nhiều cảm tình của mọi người, mọi người nhao nhao tán thưởng, Phúc Mậu Khải Tư có được cậu Vương Nghiễm Ninh này, muốn từ đại lục chiếm cả thế giới cũng không phải chuyện khó.
Mà đối với các công nhân của Huy Đế Quốc Tế, đêm nay là đêm làm sáng tỏ tin đồn bấy lâu nay!
Tin Vương Nghiễm Ninh vì Hạ Ánh Sơ mà từ chối công việc ở Huy Đế Quốc Tế đã được lan truyền trong nội bộ, tuy nhiên xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp, David lệnh cho mọi người trong công ty không được đem chuyện Vương Nghiễm Ninh đến phỏng vấn truyền ra bên ngoài, nhưng chuyện đó cũng không cản được mọi người rửa mắt chờ xem kịch vui hôm nay!
Nếu như Vương Nghiễm Ninh thích Hạ Ánh Sơ thật thì cơ hội tốt như đêm nay làm sao có thể bỏ qua!
Đêm nay Hạ Ánh Sơ cũng là người có kinh nghiệm, cô mặc một chiếc váy đen hở vai có đường cắt ngực để lộ đường cong quyến rũ nhưng không quá lố lăng, trông vừa bí hiểm vừa hấp dẫn, mái tóc dài được búi lỏng, được cài vào một chiếc vương miện nhỏ, trông vừa tao nhã lại không kém phần trẻ trung.
Dùng từ xinh đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành để miêu tả cô nàng cũng không quá phô trương.
Kể từ khi Hạ Ánh Sơ biết Vương Nghiễm Ninh thích mình, cô luôn chờ cậu chủ động đến tìm (vì lý do bự nhất là cô không có số điện thoại của Vương Nghiễm Ninh nên không thể chủ động xuất chiêu), nhưng đợi mãi đợi hoài, đợi đến lúc Vương Nghiễm Ninh tỏ tình chắc xoắn cả ruột gan, cuối cùng vừa lúc David mời Vương Nghiễm Ninh đến dự buổi tiệc kỷ niệm của công ty.
Vì vậy, cô phải bắt được cơ hội tốt này!
Kết quả Hạ Ánh Sơ một thân xinh đẹp đi tới đi lui trong hội trường, nhiều lần còn cố ý đứng sát bên Vương Nghiễm Ninh, có không ít chàng trai cũng đến bắt chuyện với cô nhưng Vương Nghiễm Ninh vẫn không hành động.
Chẳng lẽ cậu còn muốn cô chủ động?
Hạ Ánh Sơ rất bất mãn với cách tán gái của Vương Nghiễm Ninh, rõ ràng đang làm bộ làm tịch!
“Hey, Ning.” David đưa tay phải bắt tay với Vương Nghiễm Ninh, mặc dù không đem Vương Nghiễm Ninh về công ty được, nhưng cũng không thể cản David yêu thích cậu.
“Hi, David.” Vương Nghiễm Ninh cụng ly với David, “Cảm ơn ngài đã mời tôi tham dự bữa tiệc, rất thành công!” Câu tán thưởng này của Vương Nghiễm Ninh là thật lòng.
“Oh, chỉ cảm ơn tôi thôi?” David cười, ánh mắt như đã hiểu ý cậu, lại liếc mắt về phía Hạ Ánh Sơ: “Sao cậu không mời Ánh Sơ nhảy một bài?”
Vương Nghiễm Ninh: “???”
Mặc dù không hiểu tại sao David lại bảo mình khiêu vũ cùng Hạ Ánh Sơ, nhưng lúc trước Vương Nghiễm Ninh đã lừa David một lần, trong lòng thấy hơi ngại, bây giờ nghe David nói thế, cũng nghe theo lời gã: “Được, tôi sẽ mời cô ấy cùng nhảy một bài.”
Lại nói đêm nay dù công nhân của Huy Đế Quốc Tế mỗi người đều ăn mặc se sua[2] nhưng mặt người dạ thú[3], cả đám người túm tụm lại bàn tán, thể hiện phong phạm và phong cách của các công nhân trong một công ty lớn, nhưng thật ra người một nơi lòng một nẻo, vừa nói chuyện xã giao vừa dùng ánh mắt tìm kiếm Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ trong biển người.
Đùa, đây chính là chủ đề buôn dưa của công ty năm nay, sao có thể bỏ qua được?
Kết quả đợi cả buổi, Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ rõ ràng chưa nói được mấy câu, vài lần tiếp xúc cũng là Hạ Ánh Sơ chủ động trước.
Chuyện gì đang xảy ra đây? Không phải nói Vương Nghiễm Ninh nhất kiến chung tình với Hạ Ánh Sơ sao?
Đến khi các công nhân thầm mắng trong bụng: “Không biết ai đám tung ra cái tin vớ vẩn này.”, Vương Nghiễm Ninh bắt đầu hành động.
Cậu bước không nhanh không chậm đến bên cạnh Hạ Ánh Sơ, lịch thiệp làm động tác mời, Hạ Ánh Sơ ngượng ngùng rụt rè đặt tay vào lòng bàn tay cậu.
Toàn bộ công nhân công ty Huy Đế thở dài nhẹ nhõm.
Nhạc nền khiêu vũ cùng vừa lúc vang lên.
Vương Nghiễm Ninh mỉm cười ôm Hạ Ánh Sơ nhẹ nhàng nhảy múa.
Công nhân Huy Đế bàn tán xôn xao, ai nấy đều cảm khái Vương Nghiễm Ninh đối xử với Hạ Ánh Sơ tốt quá, vận số Hạ Ánh Sơ thật tốt, vân vân…
Mà ở trong góc hội trường, quản lý HR của Huy Đế Quốc Tế – Trương Linh Dật đang cầm ly rượu chân cao, mặt đen sì như các-bon.
Có vài cô gái định đến gần bắt chuyện nhưng lại bị nét mặt của anh dọa cho sợ hãi.
Tiếng bàn tán về Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ cứ thi nhau chui vào lỗ tai của Trương Linh Dật.
Cái gì mà “Trai tài gái sắc”, “Tài tử giai nhân”, thành ngữ bốn chữ không ngừng, sao lúc bình thường không thấy tài văn chương của mọi người tốt như vậy?
Lòng Trương Linh Dật u ám mà rủa thầm, Hạ Ánh Sơ làm sao xứng đôi với thụ thụ được chứ?
Trên đời này chỉ có mình anh mới xứng đôi với thụ thụ!
Nhưng tại sao Vương Nghiễm Ninh lại phải mời Hạ Ánh Sơ khiêu vũ chứ?
Trong công ty đồn rằng Vương Nghiễm Ninh nhất kiến chung tình với Hạ Ánh Sơ, thật ra anh cũng chẳng quan tâm, bởi vì anh chắc chắn Hạ Ánh Sơ không phải là mẫu người lý tưởng của Vương Nghiễm Ninh, hơn nữa nhớ cách cậu ta tỏ tình với Vu Hải Ninh, nếu thích Hạ Ánh Sơ thật cậu ấy sẽ không hành động chậm chạp như thế.
Đêm nay lại thấy Vương Nghiễm Ninh ăn mặc chỉnh chu xuất chúng như thế, trong lòng lại có chút buồn bực, cái cảm giác phiền muộn này khó chịu giống như chuyện đem báu vật yêu dấu của mình ra cho thiên hạ dòm ngó bàn tán vậy.
Hơn nữa anh cũng biết người của Huy Đế đang chờ xem kịch hay!
Nhưng Vương Nghiễm Ninh là một người độc lập, sự nghiệp và cuộc sống của cậu, mặc dù trong lòng chua loét nhưng tuyệt đối sẽ không làm quá.
Hôm nay Hạ Ánh Sơ rất đẹp. Dù phần lớn thời gian, ánh mắt Trương Linh Dật đều đặt trên người Vương Nghiễm Ninh, nhưng anh cũng biết trong hội trường này không được mấy cô trông đẹp như Hạ Ánh Sơ.
Nhưng Vương Nghiễm Ninh vẫn không hành động, chuyện này khiến anh vui mừng vô cùng!
Không ngờ lòng còn chưa kịp thả lỏng, đã thấy Vương Nghiễm Ninh đến gần Hạ Ánh Sơ, cầm tay của cô, ôm eo của cô!
Trương Linh Dật không thể bình tĩnh được nữa.
Thình lình nhớ lại, lúc trước Vương Nghiễm Ninh lúc trước bị Vu Hải Ninh hấp dẫn, nói trắng ra là cậu thích gái đẹp đó, vậy sao không thể không thích Hạ Ánh Sơ chứ!
Hạ Ánh Sơ cười ngọt ngào, nhưng rượu trong cổ họng Trương Linh Dật thì lại đắng chát.
Vất vả mà kết thúc một bài nhảy, MC của bữa tiệc vội vàng chạy đến bên người Vương Nghiễm Ninh, kéo cậu lên sân khấu.
Vương Nghiễm Ninh: “…”
MC: “Mọi người nhìn đây, tôi xin phép giới thiệu với tất cả một chút, bây giờ đứng trên sân khấu là quản lý thị trường của Phúc Mậu Khải Tư khu Hoa Nam – ngài Vương Nghiễm Ninh. Chắc rằng các vị đang ngồi đây ít nhiều gì cũng biết đến danh tiếng của ngài Vương, hiện tại cậu ấy là ngôi sao ưu tú của ngành công nghiệp, đương nhiên cũng là người được các cô gái chú ý nhất.”
Vương Nghiễm Ninh cũng không phải kiểu người hay ngượng nghịu, lỡ bị kéo lên sân khấu rồi, cậu liền vẫy tay chào mọi người.
Hội trường vang lên một tràng pháo tay xen lẫn tiếng hoan hô.
MC nhìn Vương Nghiễm Ninh hỏi: “Ngài Vương, ngài biết vì sao tôi lại kéo ngài lên đây không?”
Trong lòng Vương Nghiễm Ninh nghĩ ra mấy chuyện chẳng lành, nhưng vẫn mỉm cười lắc đầu.
Vị MC nhíu mày, hướng về sân khấu nói: “Chắc rằng các vị đồng nghiệp Huy Đế của chúng ta đã từng nghe một tin đồn…”
Dưới sân khấu bắt đầu ồn ào!
“Ngài Vương, chúng tôi nghe nói, ngài đã nhất kiến chung tình với một người nào đó trong công ty của chúng tôi rồi ah!” Lúc MC nói từ “Ah” còn cố tình cong môi đầy khoa trương, khiến Vương Nghiễm Ninh chỉ muốn cầm một quả trứng gà nhét vào miệng anh ta.
Vương Nghiễm Ninh vừa đưa mắt tìm bóng dáng Trương Linh Dật dưới sân khấu, vừa ứng phó với tên MC: “Không phải nhất kiến chung tình…” Hơn nữa lần đầu tiên gặp nhau chỉ toàn là thù hận!
MC mở to mắt: “Chẳng lẽ là lâu ngày nảy sinh tình cảm?”
Rốt cuộc Vương Nghiễm Ninh cũng nhìn thấy Trương Linh Dật đang đứng trong góc, trong lòng trầm lại, cười cười nói: “Cứ xem là vậy đi.”
Mọi người lại xôn xao, lâu ngày nảy sinh tình cảm, vậy chuyện Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ biết nhau từ sớm là thật rồi?
Anh chàng MC đương nhiên cũng nghĩ như vậy nên không hỏi nữa mà thay đổi vấn đề: “Như vậy, ngài Vương à, tôi muốn thay mặt toàn bộ công nhân của Huy Đế hỏi một vấn đề cực kỳ quan trọng —— xin hỏi người ngài thích có phải là nhân viên của phòng HR không?”
Đó là chuyện đương nhiên, hơn nữa còn là lão đại phòng HR của các người nữa đấy!
Mặc dù Vương Nghiễm Ninh mặc dù không hiểu sao MC phải hỏi như vậy nhưng vẫn gật đầu: “Đúng vậy.”
Vì vậy dưới sân khấu liền bắt đầu nhốn nháo, mặt Hạ Ánh Sơ đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa e sợ.
Cuối cùng Trương Linh Dật không chịu nổi nữa, anh đặt ly rượu xuống, cô đơn rời khỏi hội trường.
Vương Nghiễm Ninh bỗng thấy Trương Linh Dật bước ra ngoài, không biết xảy ra chuyện gì, vốn muốn đi theo nhưng hết lần này đến lần khác lại bị chàng MC cản lại.
Trong lòng mất hết kiên nhẫn nhưng mặt vẫn phải nặn ra một nụ cười.
“Vậy thì, ngài Vương, mời ngài trả lời câu hỏi cuối cùng…” MC cuối cùng cũng hỏi đến vấn đề khiến mọi người mong mỏi suốt đêm nay, “Xin hỏi người ngài thích là họ Hạ phải không?”
Họ Hạ?
Trong đầu Vương Nghiễm Ninh lập tức xuất hiện mấy cái tên như Hạ Vũ Hà[4], Hạ Tử Vi[5], mãi mà không đến người vừa cùng cậu khiêu vũ Hạ Ánh Sơ, vì vậy chẳng hiểu MC muốn hỏi gì, mặt mày 囧囧 mà trả lời: “Không phải.”
“Xoảng”, trái tim pha lê của Hạ Ánh Sơ lập tức rơi xuống mặt đất, vỡ tan thành muôn mảnh.
Công nhân của Huy Đế còn sửng sốt hơn, đây là chuyện gì đây?
“Xin lỗi, thật ngại quá, tôi còn có chút chuyện phải rời khỏi đây một chút.” Cuối cùng Vương Nghiễm Ninh không kìm chế được, quay sang gật đầu xin lỗi anh chàng MC một cái rồi vội vàng chạy xuống dưới sân khấu.
Mà mọi người vì nghe đáp án quá ư ngoài ý muốn nên vẫn ngây ngốc đứng yên tại chỗ, không ai cản cậu, trơ mắt nhìn Vương Nghiễm Ninh chạy khỏi hội trường.
Năm phút sau, mọi người hồi phục tinh thần, vì vậy lại lần nữa bàn tán xôn xao về Vương Nghiễm Ninh và tình nhân của cậu ta.
Lại nói Vương Nghiễm Ninh thừa nhận mình thích người của phòng HR, phòng HR trừ Hạ Ánh Sơ còn trẻ, mặt mũi xinh đẹp thì toàn là các cô và các chú, nghĩ đi nghĩ lại vẫn chưa lựa được người nào thích hợp.
Chẳng lẽ Vương Nghiễm Ninh thích kiểu của mấy bà thím hoặc ông chú?
Mọi người: “= 口 =”
Gu của bạn trẻ này cũng nặng quá đi!
.
.
.
___
[1] Blanc de Bleu: Tên đầy đủ của rượu này là Blanc de Bleu Cuvée Mousseux, là một loại rượu vang sủi khai vị
[2] Nguyên văn là “Y hương tấn ảnh”: là một thành ngữ miêu tả sự lộng lẫy, sang trọng của trang phục.
[3] Nguyên văn là “Nhân mô cẩu dạng”: ý nói người có hành vi giống như chó. Là câu có nghĩa xấu, thường dùng để châm biếm.
[4] Hạ Vũ Hà: là mẹ của Hạ Tử Vi.
[5] Hạ Tử Vi: là một nhân vật trong bộ phim truyền hình nổi tiếng ở Đài Loan “Hoàn Châu cách cách”. Hạ Tử Vi là con gái của vua Càn Long và Hạ Vũ Hà.
Đặc biệt năm nay Huy Đế Quốc Tế mạnh tay mời rất nhiều nhân tài mới trong giới, trong đó có quản lý thị trường khu Hoa Nam của đối thủ cũ Phúc Mậu Khải Tư, Vương Nghiễm Ninh.
Mặc dù Vương Nghiễm Ninh chỉ làm chức quản lý thị trường nhưng Phúc Mậu Khải Tư không có chức giám đốc Marketing, mà ông Chu thì lại sống ở Đài Loan, cho nên Vương Nghiễm Ninh chính là đại diện của Phúc Mậu Khải Tư ở khu Hoa Nam.
Thêm chuyện bản thân cậu tuấn tú ngang tàng, khí chất hơn người, đúng là tiêu điểm của bữa tiệc tối.
Hội trường sáng chói dưới ánh đèn, Vương Nghiễm Ninh một thân âu phục, trong tay cầm một ly rượu Blanc de Bleu[1], dáng tươi cười hoàn hảo chạm ly cùng khách mời.
Bữa tiệc tối nay, đối với cậu không đơn thuần là một bữa tiệc xã giao, hai đại lý lớn của Huy Đế Quốc Tế và DM Trung Quốc cũng đến, cậu đều sang chào hỏi cả hai, thỉnh thoảng còn lấy lòng vài đại lý nhỏ khác.
Cậu ăn nói nhẹ nhàng, tác phong nhã nhặn, chiếm được rất nhiều cảm tình của mọi người, mọi người nhao nhao tán thưởng, Phúc Mậu Khải Tư có được cậu Vương Nghiễm Ninh này, muốn từ đại lục chiếm cả thế giới cũng không phải chuyện khó.
Mà đối với các công nhân của Huy Đế Quốc Tế, đêm nay là đêm làm sáng tỏ tin đồn bấy lâu nay!
Tin Vương Nghiễm Ninh vì Hạ Ánh Sơ mà từ chối công việc ở Huy Đế Quốc Tế đã được lan truyền trong nội bộ, tuy nhiên xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp, David lệnh cho mọi người trong công ty không được đem chuyện Vương Nghiễm Ninh đến phỏng vấn truyền ra bên ngoài, nhưng chuyện đó cũng không cản được mọi người rửa mắt chờ xem kịch vui hôm nay!
Nếu như Vương Nghiễm Ninh thích Hạ Ánh Sơ thật thì cơ hội tốt như đêm nay làm sao có thể bỏ qua!
Đêm nay Hạ Ánh Sơ cũng là người có kinh nghiệm, cô mặc một chiếc váy đen hở vai có đường cắt ngực để lộ đường cong quyến rũ nhưng không quá lố lăng, trông vừa bí hiểm vừa hấp dẫn, mái tóc dài được búi lỏng, được cài vào một chiếc vương miện nhỏ, trông vừa tao nhã lại không kém phần trẻ trung.
Dùng từ xinh đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành để miêu tả cô nàng cũng không quá phô trương.
Kể từ khi Hạ Ánh Sơ biết Vương Nghiễm Ninh thích mình, cô luôn chờ cậu chủ động đến tìm (vì lý do bự nhất là cô không có số điện thoại của Vương Nghiễm Ninh nên không thể chủ động xuất chiêu), nhưng đợi mãi đợi hoài, đợi đến lúc Vương Nghiễm Ninh tỏ tình chắc xoắn cả ruột gan, cuối cùng vừa lúc David mời Vương Nghiễm Ninh đến dự buổi tiệc kỷ niệm của công ty.
Vì vậy, cô phải bắt được cơ hội tốt này!
Kết quả Hạ Ánh Sơ một thân xinh đẹp đi tới đi lui trong hội trường, nhiều lần còn cố ý đứng sát bên Vương Nghiễm Ninh, có không ít chàng trai cũng đến bắt chuyện với cô nhưng Vương Nghiễm Ninh vẫn không hành động.
Chẳng lẽ cậu còn muốn cô chủ động?
Hạ Ánh Sơ rất bất mãn với cách tán gái của Vương Nghiễm Ninh, rõ ràng đang làm bộ làm tịch!
“Hey, Ning.” David đưa tay phải bắt tay với Vương Nghiễm Ninh, mặc dù không đem Vương Nghiễm Ninh về công ty được, nhưng cũng không thể cản David yêu thích cậu.
“Hi, David.” Vương Nghiễm Ninh cụng ly với David, “Cảm ơn ngài đã mời tôi tham dự bữa tiệc, rất thành công!” Câu tán thưởng này của Vương Nghiễm Ninh là thật lòng.
“Oh, chỉ cảm ơn tôi thôi?” David cười, ánh mắt như đã hiểu ý cậu, lại liếc mắt về phía Hạ Ánh Sơ: “Sao cậu không mời Ánh Sơ nhảy một bài?”
Vương Nghiễm Ninh: “???”
Mặc dù không hiểu tại sao David lại bảo mình khiêu vũ cùng Hạ Ánh Sơ, nhưng lúc trước Vương Nghiễm Ninh đã lừa David một lần, trong lòng thấy hơi ngại, bây giờ nghe David nói thế, cũng nghe theo lời gã: “Được, tôi sẽ mời cô ấy cùng nhảy một bài.”
Lại nói đêm nay dù công nhân của Huy Đế Quốc Tế mỗi người đều ăn mặc se sua[2] nhưng mặt người dạ thú[3], cả đám người túm tụm lại bàn tán, thể hiện phong phạm và phong cách của các công nhân trong một công ty lớn, nhưng thật ra người một nơi lòng một nẻo, vừa nói chuyện xã giao vừa dùng ánh mắt tìm kiếm Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ trong biển người.
Đùa, đây chính là chủ đề buôn dưa của công ty năm nay, sao có thể bỏ qua được?
Kết quả đợi cả buổi, Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ rõ ràng chưa nói được mấy câu, vài lần tiếp xúc cũng là Hạ Ánh Sơ chủ động trước.
Chuyện gì đang xảy ra đây? Không phải nói Vương Nghiễm Ninh nhất kiến chung tình với Hạ Ánh Sơ sao?
Đến khi các công nhân thầm mắng trong bụng: “Không biết ai đám tung ra cái tin vớ vẩn này.”, Vương Nghiễm Ninh bắt đầu hành động.
Cậu bước không nhanh không chậm đến bên cạnh Hạ Ánh Sơ, lịch thiệp làm động tác mời, Hạ Ánh Sơ ngượng ngùng rụt rè đặt tay vào lòng bàn tay cậu.
Toàn bộ công nhân công ty Huy Đế thở dài nhẹ nhõm.
Nhạc nền khiêu vũ cùng vừa lúc vang lên.
Vương Nghiễm Ninh mỉm cười ôm Hạ Ánh Sơ nhẹ nhàng nhảy múa.
Công nhân Huy Đế bàn tán xôn xao, ai nấy đều cảm khái Vương Nghiễm Ninh đối xử với Hạ Ánh Sơ tốt quá, vận số Hạ Ánh Sơ thật tốt, vân vân…
Mà ở trong góc hội trường, quản lý HR của Huy Đế Quốc Tế – Trương Linh Dật đang cầm ly rượu chân cao, mặt đen sì như các-bon.
Có vài cô gái định đến gần bắt chuyện nhưng lại bị nét mặt của anh dọa cho sợ hãi.
Tiếng bàn tán về Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ cứ thi nhau chui vào lỗ tai của Trương Linh Dật.
Cái gì mà “Trai tài gái sắc”, “Tài tử giai nhân”, thành ngữ bốn chữ không ngừng, sao lúc bình thường không thấy tài văn chương của mọi người tốt như vậy?
Lòng Trương Linh Dật u ám mà rủa thầm, Hạ Ánh Sơ làm sao xứng đôi với thụ thụ được chứ?
Trên đời này chỉ có mình anh mới xứng đôi với thụ thụ!
Nhưng tại sao Vương Nghiễm Ninh lại phải mời Hạ Ánh Sơ khiêu vũ chứ?
Trong công ty đồn rằng Vương Nghiễm Ninh nhất kiến chung tình với Hạ Ánh Sơ, thật ra anh cũng chẳng quan tâm, bởi vì anh chắc chắn Hạ Ánh Sơ không phải là mẫu người lý tưởng của Vương Nghiễm Ninh, hơn nữa nhớ cách cậu ta tỏ tình với Vu Hải Ninh, nếu thích Hạ Ánh Sơ thật cậu ấy sẽ không hành động chậm chạp như thế.
Đêm nay lại thấy Vương Nghiễm Ninh ăn mặc chỉnh chu xuất chúng như thế, trong lòng lại có chút buồn bực, cái cảm giác phiền muộn này khó chịu giống như chuyện đem báu vật yêu dấu của mình ra cho thiên hạ dòm ngó bàn tán vậy.
Hơn nữa anh cũng biết người của Huy Đế đang chờ xem kịch hay!
Nhưng Vương Nghiễm Ninh là một người độc lập, sự nghiệp và cuộc sống của cậu, mặc dù trong lòng chua loét nhưng tuyệt đối sẽ không làm quá.
Hôm nay Hạ Ánh Sơ rất đẹp. Dù phần lớn thời gian, ánh mắt Trương Linh Dật đều đặt trên người Vương Nghiễm Ninh, nhưng anh cũng biết trong hội trường này không được mấy cô trông đẹp như Hạ Ánh Sơ.
Nhưng Vương Nghiễm Ninh vẫn không hành động, chuyện này khiến anh vui mừng vô cùng!
Không ngờ lòng còn chưa kịp thả lỏng, đã thấy Vương Nghiễm Ninh đến gần Hạ Ánh Sơ, cầm tay của cô, ôm eo của cô!
Trương Linh Dật không thể bình tĩnh được nữa.
Thình lình nhớ lại, lúc trước Vương Nghiễm Ninh lúc trước bị Vu Hải Ninh hấp dẫn, nói trắng ra là cậu thích gái đẹp đó, vậy sao không thể không thích Hạ Ánh Sơ chứ!
Hạ Ánh Sơ cười ngọt ngào, nhưng rượu trong cổ họng Trương Linh Dật thì lại đắng chát.
Vất vả mà kết thúc một bài nhảy, MC của bữa tiệc vội vàng chạy đến bên người Vương Nghiễm Ninh, kéo cậu lên sân khấu.
Vương Nghiễm Ninh: “…”
MC: “Mọi người nhìn đây, tôi xin phép giới thiệu với tất cả một chút, bây giờ đứng trên sân khấu là quản lý thị trường của Phúc Mậu Khải Tư khu Hoa Nam – ngài Vương Nghiễm Ninh. Chắc rằng các vị đang ngồi đây ít nhiều gì cũng biết đến danh tiếng của ngài Vương, hiện tại cậu ấy là ngôi sao ưu tú của ngành công nghiệp, đương nhiên cũng là người được các cô gái chú ý nhất.”
Vương Nghiễm Ninh cũng không phải kiểu người hay ngượng nghịu, lỡ bị kéo lên sân khấu rồi, cậu liền vẫy tay chào mọi người.
Hội trường vang lên một tràng pháo tay xen lẫn tiếng hoan hô.
MC nhìn Vương Nghiễm Ninh hỏi: “Ngài Vương, ngài biết vì sao tôi lại kéo ngài lên đây không?”
Trong lòng Vương Nghiễm Ninh nghĩ ra mấy chuyện chẳng lành, nhưng vẫn mỉm cười lắc đầu.
Vị MC nhíu mày, hướng về sân khấu nói: “Chắc rằng các vị đồng nghiệp Huy Đế của chúng ta đã từng nghe một tin đồn…”
Dưới sân khấu bắt đầu ồn ào!
“Ngài Vương, chúng tôi nghe nói, ngài đã nhất kiến chung tình với một người nào đó trong công ty của chúng tôi rồi ah!” Lúc MC nói từ “Ah” còn cố tình cong môi đầy khoa trương, khiến Vương Nghiễm Ninh chỉ muốn cầm một quả trứng gà nhét vào miệng anh ta.
Vương Nghiễm Ninh vừa đưa mắt tìm bóng dáng Trương Linh Dật dưới sân khấu, vừa ứng phó với tên MC: “Không phải nhất kiến chung tình…” Hơn nữa lần đầu tiên gặp nhau chỉ toàn là thù hận!
MC mở to mắt: “Chẳng lẽ là lâu ngày nảy sinh tình cảm?”
Rốt cuộc Vương Nghiễm Ninh cũng nhìn thấy Trương Linh Dật đang đứng trong góc, trong lòng trầm lại, cười cười nói: “Cứ xem là vậy đi.”
Mọi người lại xôn xao, lâu ngày nảy sinh tình cảm, vậy chuyện Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ biết nhau từ sớm là thật rồi?
Anh chàng MC đương nhiên cũng nghĩ như vậy nên không hỏi nữa mà thay đổi vấn đề: “Như vậy, ngài Vương à, tôi muốn thay mặt toàn bộ công nhân của Huy Đế hỏi một vấn đề cực kỳ quan trọng —— xin hỏi người ngài thích có phải là nhân viên của phòng HR không?”
Đó là chuyện đương nhiên, hơn nữa còn là lão đại phòng HR của các người nữa đấy!
Mặc dù Vương Nghiễm Ninh mặc dù không hiểu sao MC phải hỏi như vậy nhưng vẫn gật đầu: “Đúng vậy.”
Vì vậy dưới sân khấu liền bắt đầu nhốn nháo, mặt Hạ Ánh Sơ đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa e sợ.
Cuối cùng Trương Linh Dật không chịu nổi nữa, anh đặt ly rượu xuống, cô đơn rời khỏi hội trường.
Vương Nghiễm Ninh bỗng thấy Trương Linh Dật bước ra ngoài, không biết xảy ra chuyện gì, vốn muốn đi theo nhưng hết lần này đến lần khác lại bị chàng MC cản lại.
Trong lòng mất hết kiên nhẫn nhưng mặt vẫn phải nặn ra một nụ cười.
“Vậy thì, ngài Vương, mời ngài trả lời câu hỏi cuối cùng…” MC cuối cùng cũng hỏi đến vấn đề khiến mọi người mong mỏi suốt đêm nay, “Xin hỏi người ngài thích là họ Hạ phải không?”
Họ Hạ?
Trong đầu Vương Nghiễm Ninh lập tức xuất hiện mấy cái tên như Hạ Vũ Hà[4], Hạ Tử Vi[5], mãi mà không đến người vừa cùng cậu khiêu vũ Hạ Ánh Sơ, vì vậy chẳng hiểu MC muốn hỏi gì, mặt mày 囧囧 mà trả lời: “Không phải.”
“Xoảng”, trái tim pha lê của Hạ Ánh Sơ lập tức rơi xuống mặt đất, vỡ tan thành muôn mảnh.
Công nhân của Huy Đế còn sửng sốt hơn, đây là chuyện gì đây?
“Xin lỗi, thật ngại quá, tôi còn có chút chuyện phải rời khỏi đây một chút.” Cuối cùng Vương Nghiễm Ninh không kìm chế được, quay sang gật đầu xin lỗi anh chàng MC một cái rồi vội vàng chạy xuống dưới sân khấu.
Mà mọi người vì nghe đáp án quá ư ngoài ý muốn nên vẫn ngây ngốc đứng yên tại chỗ, không ai cản cậu, trơ mắt nhìn Vương Nghiễm Ninh chạy khỏi hội trường.
Năm phút sau, mọi người hồi phục tinh thần, vì vậy lại lần nữa bàn tán xôn xao về Vương Nghiễm Ninh và tình nhân của cậu ta.
Lại nói Vương Nghiễm Ninh thừa nhận mình thích người của phòng HR, phòng HR trừ Hạ Ánh Sơ còn trẻ, mặt mũi xinh đẹp thì toàn là các cô và các chú, nghĩ đi nghĩ lại vẫn chưa lựa được người nào thích hợp.
Chẳng lẽ Vương Nghiễm Ninh thích kiểu của mấy bà thím hoặc ông chú?
Mọi người: “= 口 =”
Gu của bạn trẻ này cũng nặng quá đi!
.
.
.
___
[1] Blanc de Bleu: Tên đầy đủ của rượu này là Blanc de Bleu Cuvée Mousseux, là một loại rượu vang sủi khai vị
[2] Nguyên văn là “Y hương tấn ảnh”: là một thành ngữ miêu tả sự lộng lẫy, sang trọng của trang phục.
[3] Nguyên văn là “Nhân mô cẩu dạng”: ý nói người có hành vi giống như chó. Là câu có nghĩa xấu, thường dùng để châm biếm.
[4] Hạ Vũ Hà: là mẹ của Hạ Tử Vi.
[5] Hạ Tử Vi: là một nhân vật trong bộ phim truyền hình nổi tiếng ở Đài Loan “Hoàn Châu cách cách”. Hạ Tử Vi là con gái của vua Càn Long và Hạ Vũ Hà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.