Quyển 1 - Chương 10: Nội lực thành!
Zhttty
17/06/2016
“Không tốt!”
Lý Phan Thành chỉ kịp rống to một tiếng rồi lập tức lao thẳng ra ngoài cửa sổ. Lúc nhảy ra ngoài, hắn đồng thời còn thu người, hai chân co lại, lúc gần chạm xuống đất mới bung hai chân, đạp mạnh xuống đất một cái, lao tiếp đi mấy bước nữa mới dừng lại được. Thế nhưng, vừa dừng lại thì hắn đã thấy Hách Khải đang đứng ngay trước mặt mình.
“Ngươi…”
Lý Phan Thành mới chỉ kịp thốt ra một chữ thì một cỗ khí tức bỗng từ đâu ập tới ngay trước mặt, khiến hắn không thể thốt ra được lời nào nữa. Cỗ khí tức đó làm toàn thân hắn căng cứng, da gà nổi đầy, mà cơ thể cũng đã vô thức bày ra tư thế phòng thủ của Linh Xà Quyền.
Nội lực…
Cường giả Nội Lực Cảnh!
Chỉ vài giây trước, Hách Khải đã lựa chọn cho nhân vật học Dịch Cân Kinh – một trong ba nội công thông thường mạnh nhất của hệ thống. Trong game, có ba bộ nội công phổ thông mạnh nhất, theo thứ tự là Dịch Cân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh và Cửu Dương Thần Công, mỗi môn đại biểu cho cực hạn của ba dòng nội công khác nhau là nội công ôn hòa, nội công thuộc tính Âm và nội công thuộc tính Dương. Mà lúc này, hắn sắp sửa học tập… Dịch Cân Kinh thần công!
Tại nháy mắt lựa chọn đó, Hách Khải chỉ cảm thấy thân thể bị xiết chặt lại, giống như khi hắn lựa chọn học La Hán Quyền trước kia. Một lượng lớn các tư thế, động tác, cách rèn luyện nội lực vận chuyển, vị trí huyệt đạo tụ tập máu huyết, nguyên lý vận chuyển, tuần hoàn một chu thiên (1)… Tất cả đều được truyền tải vào đầu hắn một cách tự nhiên, giống như hắn vốn đã biết từ trước. Cùng lúc đó, trên bảng thông tin nhân vật, tại vị trí ô võ công thứ hai của hắn xuất hiện biểu tượng của Dịch Cân Kinh.
Nhưng khác với khi học La Hán Quyền, lúc này thân thể Hách Khải vẫn không thể nhúc nhích. Hắn cảm thấy rất rõ ràng, bắt đầu từ hai tay, hai chân và eo, cơ bắp toàn thân càng lúc càng bó chặt lại, mật độ cũng càng lúc càng lớn. Ba bộ phận kia đã được mười năm luyện La Hán Quyền tôi luyện tới mức vô cùng rắn chắc, mà lúc này đây, dưới tác dụng của Dịch Cân Kinh, sự rắn chắc đó đang được lan ra khắp toàn thân, giống như những vị trí khác cũng được tôi luyện bởi La Hán Quyền, từ cơ bắp tới xương cốt, nội tạng đều đạt tới mức độ giống hệt như nhau, không khác biệt chút nào…
Hách Khải cảm thấy cơ thể như thể đã bị bó chặt tới cực điểm, nếu còn tiếp tục bó chặt hơn nữa thì có khi hắn sẽ bị ép chết mất. Đúng lúc đó, từ bốn phương tám hướng, một cỗ khí tức mát lạnh tràn vào cơ thể hắn từ vị trí đỉnh đầu và dưới lòng bàn chân. Cỗ khí tức này vô cùng dễ chịu, khiến hắn đắm chìm vào đó lúc nào không hay biết. Mà sau khi hắn đã tràn ngập loại khí tức này thì thân thể đang bị đè ép liền dần biến thành nở ra, rồi lại từ nở ra biến thành sít chặt, cứ như vậy một lần rồi lại một lần…
Những chuyện này nói thì có vẻ dài nhưng thực ra chỉ xuất hiện trong nhận thức của Hách Khải mà thôi, người ngoài nhìn vào thì thấy mới chỉ qua vài giây và Hách Khải vẫn đang làm động tác chuẩn bị đánh quyền. Ngay sau đó, hắn cử động, đánh ra một quyền. Đó vẫn là La Hán Quyền bình thường, nhưng lúc nắm đấm đánh ra, tốc độ, lực lượng đã hoàn toàn khác. Lúc này, thậm chí quanh nắm đấm xuất hiện dòng khí, tạo thành một quỹ tích đường đi của quả đấm. Lực lượng khổng lồ tuôn ra, đánh thẳng vào bao cát! Một tiếng “đùng” vang dội, bao cát bị đánh vỡ tan nát. Sau đó, chân Hách Khải khẽ điểm, lập tức bắn ra xa hơn mười mét, từ sân thượng của tầng tám, tầng chín nhảy xuống đất.
“Nội lực… là một loại năng lượng nào đó của trời đất được hấp thụ vào trong cơ thể. Sau đó, nó kết hợp với thân thể đã được tôi luyện tới mức tận cùng để tạo thành một loại năng lượng hoàn toàn mới của cơ thể.”
Lúc ở giữa không trung, Hách Khải đã khẳng định chắc chắn rằng mình đã có được nội lực. Tuy thân thể của hắn không được rèn luyện tới mức tận cùng như người của thế giới này, nhưng hệ thống thật sự đúng là hệ thống, ‘phần mềm gian lận’ thật sự vẫn là ‘phần mềm gian lận’! Mặc dù suốt mười năm qua, hắn đã vô số lần khinh thường cái hệ thống này, vô số lần cảm thấy mình bị lừa. Nhưng cái hệ thống này, quả thật chính là một thứ cực kỳ khủng khiếp!
Sau khi hắn lựa chọn học Dịch Cân Kinh, hắn đã lập tức có được kỹ năng: Nội Công Dịch Cân Kinh cấp 1, và điều này có nghĩa là hắn thực sự đã có được nội lực. Hơn nữa còn là loại nội lực của thế giới này, được thực thể hóa nên dựa theo quy luật của thế giới này, chứ không phải loại nội lực được miêu tả trong các tiểu thuyết võ hiệp trên Địa Cầu.
Đầu tiên, khi còn ở giữa không trung, hắn đã có thể khẳng định loại nội lực này có thể điều khiển để vươn ra ngoài cơ thể, là một thứ không hình không chất, tuy vô cùng mỏng manh, mật độ lớn hơn không khí một chút nhưng chắc chắn kém xa chất lỏng. Tuy vậy nhưng thứ này lại thật sự có thể khống chế để kéo dài ra ngoài cơ thể, là một loại năng lượng thuần túy. Hơn nữa, thứ năng lượng này lại có thể cảm ứng vô cùng nhạy cảm, khiến cho hắn dù có nhắm mắt cũng vẫn có thể cảm nhận được toàn bộ 360˚ xung quanh trong phạm vi 10m, không hề có góc chết.
Sau đó là những ứng dụng có ích và công dụng của loại nội lực này. Nếu như hắn không khuếch tán nó ra theo dạng hình cầu mà biến nó thành dạng màng mỏng thì có thể khuếch tán nó ra xa 20m là cao nhất. Mà cái màng mỏng cách 20m này có thể dùng làm điểm tựa khi hắn ở giữa không trung, giúp hắn có được năng lực chạy nhảy trên không giống như khinh công trong tiểu thuyết vậy.
Tiếp đó là công dụng. Thứ nội lực này giúp lực lượng và tốc độ của hắn gia tăng rất lớn, điều đó có thể thấy rõ qua một quyền đánh nát bao cát vừa rồi của hắn. Sức mạnh của cơ thể được tăng lên ít nhất mười lần, tốc độ thì không xác định được nhưng ít nhất cũng tăng lên vài lần. Hơn nữa, sự gia tăng này là gia tăng vĩnh viễn chứ không phải như gia tăng bộc phát như khi sử dụng chiêu thức hoặc vận dụng lực ra đòn chuẩn xác.
Cùng với đó là khả năng hồi phục và nâng cao sức bền của thân thể. Từ sau khi bộc phát nội lực, miệng vết thương trên hai nắm đấm của hắn đã dần khép lại, hơn nữa còn có cảm giác như có dòng nước ấm chảy qua và bắt đầu thấy ngứa ngáy, đây rõ ràng là biểu hiện khi vết thương đang dần được chữa trị.
Cuối cùng là việc tốc độ tư duy được tăng lên ở mức lớn, điều này thì có thể thấy ngay được từ trạng thái hiện tại của hắn. Từ lúc nhảy xuống từ trên sân thượng đến lúc này mới có vài giây, nhưng trong mắt hắn thì lại giống như mình đang từ từ hạ xuống vậy. Hắn thậm chí có thể thấy được một chiếc lá trên cây gần đó đang rơi xuống với tốc độ vô cùng, vô cùng chậm, cũng có thể thấy được Lý Phan Thành nhảy ra khỏi cửa sổ và vẻ mặt không thể tin nổi lẫn với nét khó hiểu trên gương mặt Tiết Na.
Tăng tốc độ tư duy thậm chí còn có ích hơn nhiều so với sự tăng lên của lực lượng và tốc độ của cơ thể. Bởi vì điều đó đại biểu cho sự tăng lên đồng loạt của tất cả các mặt như tốc độ phản ứng, tốc độ suy nghĩ và cả động thị giác… Thậm chí, Hách Khải cho rằng: cho dù lực lượng không được tăng lên chút nào, mà chỉ được tăng tốc độ tư duy thôi thì cũng đã đủ để cường giả Nội Lực Cảnh nghiên nát cấp dưới. Đây đã là sự vượt trội tuyệt đối của sinh vật cấp độ trên với sinh vật cấp độ dưới !
Nội lực chắc chắn còn nhiều công dụng khác nữa nhưng đều chỉ là những công dụng nhỏ, sau này có thời gian hắn sẽ từ từ rèn luyện và nghiên cứu. Lúc này đây, không còn nghi ngờ gì nữa, hắn…
Đã thực sự là cường giả Nội Lực Cảnh!
Mười năm vất vả, mười năm thống khổ, mười năm vật lộn sống sót, mười năm lo lắng bất an, thời khắc này đã có được nội lực mà mình hằng mơ ước! Chỉ tiếc rằng, người bạn hắn muốn cùng hưởng thụ niềm vui này, đã không còn nữa…
“Lý huynh.”
Hách Khải ôm quyền: “Cảm tạ tất cả những gì mà ngươi và đại tỷ đã làm cho ta! Ta sẽ khắc cốt ghi tâm tất cả. Ta nợ các ngươi một cái ơn! Và lúc này, ta cũng muốn hỏi Lý huynh một vấn đề.”
Lý Phan Thành vốn đang muốn nói gì đó với Hách Khải, nhưng lúc này, khi đứng ngay cạnh thì hắn lại không nói ra nổi. Đây chính là một cường giả Nội Lực Cảnh – hắn liên tục đánh giá nhưng cuối cùng vẫn phải đưa ra một kết luận như vậy. Hắn có thể khẳng định Hách Khải là cường giả Nội Lực Cảnh vì cảm giác mà Hách Khải tạo cho hắn lúc này rất giống khi hắn đứng trước mặt cường giả Nội Lực Cảnh của gia tộc mình. Lúc này, hắn ôm quyền với vẻ mất tự nhiên: “Hách huynh muốn hỏi chuyện gì?”
“Hứa Văn, không phải là Nội Lực Cảnh phải không?” Hách Khải hỏi.
Lý Phan Thành hơi chần chừ rồi gật đầu: “Đúng. Hứa Văn không phải là Nội Lực Cảnh. Trở thành Nội Lực Cảnh cũng không đơn giản như vậy. Bản thân ta cũng chỉ có khoảng 70% khả năng thành tựu được, mà lúc nào mới thành tựu thì cũng không thể nói trước được.”
“Vậy thì vấn đề thứ hai: nếu các ngươi đã biết Hứa Văn muốn hại ta thì chắc chắn các ngươi cũng biết Hứa Văn đang ở chỗ nào đúng không?” Hách Khải lại hỏi tiếp.
Lần này thì Lý Phan Thành đã không nói nổi thành lời. Hắn suy xét từ ngữ một lúc rồi mới nói: “Hách huynh, xin hãy cân nhắc cho kỹ! Hứa Văn là con trưởng nhà họ Hứa, thân phận không tầm thường. Hách huynh lại chỉ vừa thành tựu Nội Lực Cảnh, còn chưa hiểu hết và làm quen với các công dụng, ứng dụng, sức mạnh và phương thức chiến đấu của Nội Lực Cảnh. Hay là bàn bạc kỹ một chút đi?”
Hách Khải lắc đầu, hắn đưa lên ba ngón tay rồi nói:
“Thứ nhất: ta là cường giả Nội Lực Cảnh, nhưng là chỉ vừa đạt được Nội Lực Cảnh, mà ta lại vì báo thù, báo thù kẻ giết huynh đệ của mình, thế nên ta không sợ chết!”
“Thứ hai, Hứa gia là đại gia tộc.”
“Thứ ba, người mà ta nợ ơn nghĩa là ngươi!”
“Vì ba điều đó, xin Lý huynh thực hiện ý nguyện của ta.”
Lý Phan Thành còn chưa kịp tỉnh táo lại, chưa hiểu hết được ba điều mà Hách Khải vừa nói là có ý gì thì một giọng nói già nua mà uy nghiêm bỗng vang lên: “Tiểu hữu (2), Hứa Văn lúc này đang có mặt tại quán rượu Thương Sắc (3) của khu Lão Nhai, chính là con đường đã xảy ra vụ hỏa hoạn kia.
Hách Khải thấy sau lưng Lý Phan Thành xuất hiện một lão già. Hắn có thể cảm nhận được trên người lão già kia cũng tuôn ra loại lực lượng vô hình như mình. Đó cũng là một cường giả Nội Lực Cảnh! Có điều, hắn lại thấy rất kỳ lạ khi lực lượng tuôn ra trên người lão già này lại mỏng manh hơn nhiều so với lực lượng trên người hắn.
Lý Phan Thành hoảng sợ, vội kêu lên: “Đại thúc, sao người lại ở đây?”
Lão già kia không trả lời hắn mà chỉ nhìn về phía Hách Khải nói: “Tiểu hữu, cậu muốn đi thì đi nhanh đi, Lý gia chúng ta sẽ bảo vệ chị của cậu.”
Hách Khải khẽ gật đầu rồi nhìn thật sâu về phía Tiết Na mới chạy ra khỏi ký túc xá. Sau đó, chân hắn đạp mạnh một cái, bóng dáng đã hoàn toàn biến mất khỏi chỗ này.
Lão già kia nhìn về phía xa, thật lâu sau mới thở hắt ra nói: “Thiên phú tốt, nội lực tốt… nam nhi tốt! Đúng là hạt giống hiệp khách trời sinh!”
“Đại thúc, sao người lại ở đây vậy?” Lý Phan Thành hỏi một lần nữa.
Lão già kia bỗng trừng mắt với Lý Phan Thành một cái: “Ngươi nghĩ Hứa Văn sẽ để mặc ngươi tự do dẫn người đi à? Đó chính số hàng trị giá mười tỷ đấy! Lúc này, không chỉ Hứa Văn phát điên mà cả cả Hứa gia cũng đã phát rồ rồi. Tuy ngươi là trưởng tử của Lý gia nên Hứa gia chắc sẽ không điên tới mức động vào, nhưng lỡ không may thì sao? Thế nên đương nhiên là ta phải đi chuyến này rồi, không thì chẳng lẽ bắt bà nội của ngươi phải nhọc sức đi ra à? Có điều, cũng may mà ta đi chuyến này, không thì chắc ngươi đã khó mà giữ được cái ơn vừa rồi.”
Lý Phan Thành gật đầu nhưng mặt thì có vẻ vẫn chưa hiểu gì cả. Lão già kia thở dài nói: “Bình thường thì nhìn ngươi cũng sáng sủa, khí phách, làm việc cũng gọn gàng, khoa học, nhưng quả đúng như bà nội của ngươi đã nói: ngươi không nhanh trí. Lúc bình thường thì cũng không sao nhưng gặp biến cố thì sẽ luống cuống… Ngươi đã hiểu ba điểm mà Hách Khải nói là ý gì chưa?”
Nói đến đó thì lão cũng không đợi Lý Phan Thành trả lời mà nói thẳng luôn:
“Thứ nhất, hắn cũng là cường giả Nội Lực Cảnh! Giữa cường giả Nội Lực Cảnh với nhau, trừ khi vài người vây công (4) một người, hơn nữa những kẻ vây công phải quyết tử chiến tới cùng, còn không thì sẽ không thể giết nổi hắn. Đó là lý do đầu tiên, tiếp nữa là nếu hắn liều chết chiến đấu thì kéo theo một tên chết cùng là việc rất dễ dàng – đó là sự khác nhau giữa cảm tử và sợ chết. Đương nhiên là thế gia nào cũng có cường giả Nội Lực Cảnh, nhưng một gia tộc lớn như vậy đều cần có Nội Lực Cảnh làm trụ cột. Vậy một khi Nội Lực Cảnh chết thì gia tộc sẽ ra sao đây? Nhiều trách nhiệm như vậy thì ai lại muốn đi liều mạng với một đứa mồ côi, không thân không thích đang điên cuồng báo thù? Giống như ở một đất nước xa xôi có câu tục ngữ ‘vua cũng thua thằng liều’, chính là có ý nghĩa như vậy. Về phần lý do thứ ba thì càng đơn gian, Hứa Văn không phải Nội Lực Cảnh và chi trưởng của Hứa gia cũng không phải chỉ có một đứa con trai. Vậy thì thể diện quan trọng hay sự tồn vong của gia tộc quan trọng? Một thế gia như Hứa gia sẽ tự biết phải lựa chọn thế nào, chứ cần nhờ ngươi suy tính hộ hay sao?”
“Về điều thứ hai, Hứa gia là một gia tộc rất lớn! Chính vì rất lớn nên nếu kẻ dưới Nội Lực Cảnh mắc tội với Hứa gia, thì bọn họ có thể dễ dàng nghiền nát. Nhưng nếu là Nội Lực Cảnh mắc tội, vậy thì chỉ cần Nội Lực Cảnh này kiên nhẫn một chút, nay giết một người của Hứa gia, mai lại giết một người của Hứa gia, giết chi trưởng cũng được mà giết chi thứ cũng tốt, rồi tới giết thuộc hạ, giết mối làm ăn của bọn họ cũng được nốt! Chính vì số lượng lớn nên nhược điểm cũng càng nhiều. Vậy là lại vòng về điều đầu tiên: không giết được Nội Lực Cảnh này thì cũng chẳng có cách nào khác! Cứ kéo dài như vậy, sau cùng ai chịu thiệt thì nhìn qua cũng biết.”
“Còn về điểm thứ ba thì lại càng rõ ràng. Hắn gần như đã nói thẳng với ngươi: ngươi là con nối dõi của Lý gia chứ không phải con nối dõi của Hứa gia, ngươi giúp hắn thì hắn nợ ngươi ơn nghĩa. Vậy thì vì sao ngươi lại che giấu hộ cho Hứa gia? Đây là ý làm sao? Chẳng lẽ ngươi còn không phân biệt được đâu là bạn bè, đâu là kẻ thù hay sao?”
Nói xong ba vấn đề đó thì lão già kia cũng không thèm nhìn Lý Phan Thành nữa mà đưa mắt nhìn về phía Tiết Na, không cần nói ra cũng thấy được sự thỏa mãn trong mắt lão.
Thực ra, vì Lý gia là một đại gia tộc và Lý Phan Thành lại là con trưởng của gia tộc, nên rất nhiều người trong gia tộc không vừa ý lắm với một cô con dâu như Tiết Na. Chỉ tại Lý Phan Thành quá kiên trì, mà Tiết Na cũng có thiên phú võ học rất khá, hơn nữa là không hiểu Tiết Na có điểm gì khiến cho lão tổ tông – một trong hai cường giả Nội Lực Cảnh duy nhất của Lý gia quý mến. Thế nên cả gia tộc mới chịu ‘hạ mình’ thừa nhận thân phận của cô. Tuy vậy, vẫn có rất nhiều người thường tìm cách bắt bẻ, bắt lỗi Tiết Na và thực ra trước kia lão già này cũng không hài lòng với cô.
Có điều, lúc này thì lão ta đã quên sạch chút không hài lòng trước kia, giờ chỉ còn lại hài lòng, hài lòng và vô cùng hài lòng mà thôi! Đừng đùa chứ! Cô ấy có một đứa em trai là cường giả Nội Lực Cảnh đấy, còn có cuộc hôn nhân nào tốt hơn như vậy nữa sao?
Hơn nữa, điều làm lão già càng hài lòng là tuy Hách Khải mới chỉ vừa bộc phát nội lực, nhưng nội lực của hắn đã cực kỳ cô đặc, thậm chí còn vượt qua cả một kẻ đã bộc phát nội lực nhiều năm như lão, nội lực đó cô đặc như thể của một kẻ đã rèn luyện nội lực hơn mười năm rồi vậy… Đây đúng là một thiên tài! Tương lai của hắn sẽ không thể đo đếm được.
Lúc này, Lý Phan Thành dường như đã hiểu được những gì Hách Khải nói. Bỗng nhiên hắn lại hỏi: “Đại thúc, lúc trước hắn còn chưa đạt tới Chuẩn Nội Lực Cảnh, hơn nữa cũng chỉ luyện một bộ quyền pháp rác rưởi mà thôi. Cho dù hắn có luyện bộ quyền pháp đó đến Cực Cảnh đi nữa thì cũng làm sao mà bộc phát được nội lực trong nháy mắt như vậy được?”
Lão già kia nghe vậy thì thở dài, một lúc lâu sau mới nói: “Ai nói với ngươi là chỉ có đạt tới Chuẩn Nội Lực Cảnh mới có thể bộc phát được nội lực? Chuẩn Nội Lực Cảnh là Chuẩn Nội Lực Cảnh còn nội lực là nội lực! Đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, ngươi đừng có nhập lại làm một như vậy. Một cái thì là rèn luyện thân thể tới cực hạn còn một cái thì là đã có được nội lực.”
“Nhưng điều đó không hề sai mà?” Lý Phan Thành có vẻ vẫn chưa hiểu, hắn vẫn hỏi: “Không phải là cần rèn luyện thân thể tới cực hạn, làm bộc phát ra hệ thống tuần hoàn năng lượng mới trong cơ thể thì mới có được nội lực sao?”
Lão già nhìn Lý Phan Thành nói: “Vậy thì ta hỏi ngươi: ngươi đã xem các thông tin tuyệt mật của Lý gia rồi, thế ngươi nói xem vì sao phải rèn luyện thân thể tới cực hạn?”
“Là để chịu đựng được khi nội lực bộc phát và cơ thể có thể chịu được hệ thống tuần hoàn năng lượng mới, nếu không thì…” Lý Phan Thành đang nói thì chợt ngừng lại.
Lão già kia lại trừng mắt nhìn hắn: “Đã hiểu chưa? Nói rằng rèn luyện thân thể tới cực hạn là điều kiện tiên quyết để bộc phát nội lực là không chính xác, mà phải là: rèn luyện thân thể tới cực hạn là điều kiện tiên quyết để có thể sống sót khi bộc phát nội lực. Cái gọi là nội lực, thật ra là một vòng tuần hoàn năng lượng mới trong cơ thể, loại năng lượng này đồng thời còn kết nối với một loại ‘khí’ tồn tại khắp nơi trong môi trường bên ngoài. Cổ đại thì gọi thứ này là ‘khí’, còn theo giải thích của khoa học ngày nay thì là một loại năng lượng, nghe nói là một loại năng lượng của trời đất tồn tại ở khắp mọi nơi. Loại năng lượng này trôi nổi trong trời đất, gần như không chỗ nào là không có, có điều là nhân loại lại không thể hấp thụ và sử dụng. Bởi vì vòng tuần hoàn năng lượng của con người thật ra chính là ăn, tiêu hóa đồ ăn để tạo ra năng lượng.”
“Có lẽ chính ngươi cũng cảm nhận được điều đó. Sau khi ngươi trở thành cường giả nội lực cảnh thì số lượng thực phẩm mà ngươi tiêu thụ tăng lên rất nhiều. Đó chính là vì ngươi tiêu hao nhiều năng lượng nên cần bổ sung cũng càng nhiều năng lượng. Với hiệu suất làm việc của hệ thống tuần hoàn năng lượng vốn có của cơ thể, chỉ cung cấp năng lượng cho Chuẩn Nội Lực Cảnh thôi đã có phần không đáp ứng đủ rồi. Huống chi là với cường giả Nội Lực Cảnh?”
“Cái gọi là rèn luyện thân thể tới cực hạn và cái gọi là công phu, chiêu thức, thật ra đều là quá trình xây dựng nên hệ thống tuần hoàn năng lượng mới cho cơ thể. Ví dụ như Linh Xà Quyền của gia tộc chúng ta. Các loại huyệt đạo, các tuyến đường vận kình, các tuyến đường máu lưu thông, kinh mạch trong cơ thể... toàn bộ đều là một phần của hệ thống tuần hoàn năng lượng mới của cơ thể! Chỉ là khi chưa có nội lực thì hệ thống này sẽ bị ẩn đi, không thể cảm nhận và cũng không thể chứng minh được sự tồn tại của nó, nhưng nó lại thật sự tồn tại.”
“Nhưng trên đời lại có một số người thiên phú mạnh mẽ dị thường, bẩm sinh có được loại hệ thống tuần hoàn năng lượng kia. Thời cổ đại có rất nhiều cách gọi khác nhau của loại người này. Ví như Tiên Thiên Thân Thể, Thuần Dương Thân Thể, Đạo Thể gì đó đều là để chỉ loại người này. Với loại người này thì chỉ cần họ rèn luyện một bộ võ công đến Cực Cảnh thì sẽ tự động cảm nhận được năng lượng của trời đất, sau đó có thể dẫn năng lượng này vào cơ thể, kết hợp với khí huyết, tinh thần của bản thân để hình thành nội lực. Hơn nữa, vì bọn họ bẩm sinh có được hệ thống tuần hoàn năng lượng mới nên vấn đề có rèn luyện thân thể tới cực hạn hay không với bọn họ lại không hề quan trọng. Bởi vì công dụng tôi luyện thân thể chẳng là gì khi so với tác dụng của nội lực, về sức khống chế thì lại càng chênh lệch tới mức không thể so sánh. Huồng hồ, nếu như cường giả Nội Lực Cảnh muốn thì họ sẽ chỉ mất vài tháng để đạt được thành quả mà ngươi phải mất vài chục năm mới có được! Vì tôi luyện thân thể bằng nội lực sẽ khiến thân thể đạt tới cường độ của Chuẩn Nội Lực Cảnh một cách rất nhẹ nhàng. Đó chính là sự khác biệt đấy!”
Nói tới đây thì lão già kia thở dài một hơi rồi nói: “Không thể ngờ rằng lúc sinh thời (5) ta còn có thể thấy được người như vậy tồn tại. Người như vậy chỉ cần không chết thì thậm chí sẽ có hi vọng trở thành cường giả Nội Khí... Một trăm nghìn người bình thường mới có thể có một người trở thành Nội Lực Cảnh, mà mười nghìn cường giả Nội Lực Cảnh mới có một người có thể trở thành Nội Khí Cảnh! Cả phía đông Lam Hải chúng ta mới có 1.5 cường giả Nội Khí Cảnh (6). Người như vậy... người như vậy... ài!”
Như vậy, dù trước kia Hách Khải là hạng người gì, là trẻ mồ côi cũng được, mà không có chỗ dựa cũng được, là kẻ yếu cũng được, nhưng một khi hắn đã có được nội lực, vậy thì hắn chính là một cường giả Nội Lực Cảnh, là chỗ dựa của chính mình, là người chống lưng của chính mình!
Công sức mười năm của Hách Khải, giờ phút này đây đã được báo đáp...
Nội lực! Thành!
Chú thích: 1. Chu thiên: một vòng vận hành của nội lực. 2. Tiểu hữu: người lớn tuổi xưng hô với người nhỏ tuổi hơn nhưng coi 2 người ngang hàng nhau. Có thể hiểu là “anh bạn trẻ”, là cách nói người lớn tuổi dùng để thể hiện sự trọng thị của mình với người trẻ hơn. 3.Thương sắc: màu xanh lam đậm 4. Vây công: nhiều người đánh một người 5. Sinh thời: lúc còn sống 6. 1.5 cường giả Nội Khí: đây là về mặt tính toán.1 tỷ dân mới có thể sinh ra 1 Nội Khí Cảnh, có nghĩa là dân số của khu vực phía đông Lam Hải vào khoảng 1.5 tỷ chỉ đủ để sinh ra 1.5 Nội Khí Cảnh, chứ không phải thực sự có 1.5 Nội Khí Cảnh :D
Lời bình: Giây phút có được nội lực cũng là lúc Hách Khải quyết định sẽ đi báo thù. Trận chiến đầu tiên của hắn sắp mở màn! Trận chiến của một ‘người mới’ như hắn chắc chắn sẽ không hề dễ dàng! Cùng đón đọc HHTH được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm tại địa chỉ facebook Vô Hạn Thế Giới!
Lý Phan Thành chỉ kịp rống to một tiếng rồi lập tức lao thẳng ra ngoài cửa sổ. Lúc nhảy ra ngoài, hắn đồng thời còn thu người, hai chân co lại, lúc gần chạm xuống đất mới bung hai chân, đạp mạnh xuống đất một cái, lao tiếp đi mấy bước nữa mới dừng lại được. Thế nhưng, vừa dừng lại thì hắn đã thấy Hách Khải đang đứng ngay trước mặt mình.
“Ngươi…”
Lý Phan Thành mới chỉ kịp thốt ra một chữ thì một cỗ khí tức bỗng từ đâu ập tới ngay trước mặt, khiến hắn không thể thốt ra được lời nào nữa. Cỗ khí tức đó làm toàn thân hắn căng cứng, da gà nổi đầy, mà cơ thể cũng đã vô thức bày ra tư thế phòng thủ của Linh Xà Quyền.
Nội lực…
Cường giả Nội Lực Cảnh!
Chỉ vài giây trước, Hách Khải đã lựa chọn cho nhân vật học Dịch Cân Kinh – một trong ba nội công thông thường mạnh nhất của hệ thống. Trong game, có ba bộ nội công phổ thông mạnh nhất, theo thứ tự là Dịch Cân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh và Cửu Dương Thần Công, mỗi môn đại biểu cho cực hạn của ba dòng nội công khác nhau là nội công ôn hòa, nội công thuộc tính Âm và nội công thuộc tính Dương. Mà lúc này, hắn sắp sửa học tập… Dịch Cân Kinh thần công!
Tại nháy mắt lựa chọn đó, Hách Khải chỉ cảm thấy thân thể bị xiết chặt lại, giống như khi hắn lựa chọn học La Hán Quyền trước kia. Một lượng lớn các tư thế, động tác, cách rèn luyện nội lực vận chuyển, vị trí huyệt đạo tụ tập máu huyết, nguyên lý vận chuyển, tuần hoàn một chu thiên (1)… Tất cả đều được truyền tải vào đầu hắn một cách tự nhiên, giống như hắn vốn đã biết từ trước. Cùng lúc đó, trên bảng thông tin nhân vật, tại vị trí ô võ công thứ hai của hắn xuất hiện biểu tượng của Dịch Cân Kinh.
Nhưng khác với khi học La Hán Quyền, lúc này thân thể Hách Khải vẫn không thể nhúc nhích. Hắn cảm thấy rất rõ ràng, bắt đầu từ hai tay, hai chân và eo, cơ bắp toàn thân càng lúc càng bó chặt lại, mật độ cũng càng lúc càng lớn. Ba bộ phận kia đã được mười năm luyện La Hán Quyền tôi luyện tới mức vô cùng rắn chắc, mà lúc này đây, dưới tác dụng của Dịch Cân Kinh, sự rắn chắc đó đang được lan ra khắp toàn thân, giống như những vị trí khác cũng được tôi luyện bởi La Hán Quyền, từ cơ bắp tới xương cốt, nội tạng đều đạt tới mức độ giống hệt như nhau, không khác biệt chút nào…
Hách Khải cảm thấy cơ thể như thể đã bị bó chặt tới cực điểm, nếu còn tiếp tục bó chặt hơn nữa thì có khi hắn sẽ bị ép chết mất. Đúng lúc đó, từ bốn phương tám hướng, một cỗ khí tức mát lạnh tràn vào cơ thể hắn từ vị trí đỉnh đầu và dưới lòng bàn chân. Cỗ khí tức này vô cùng dễ chịu, khiến hắn đắm chìm vào đó lúc nào không hay biết. Mà sau khi hắn đã tràn ngập loại khí tức này thì thân thể đang bị đè ép liền dần biến thành nở ra, rồi lại từ nở ra biến thành sít chặt, cứ như vậy một lần rồi lại một lần…
Những chuyện này nói thì có vẻ dài nhưng thực ra chỉ xuất hiện trong nhận thức của Hách Khải mà thôi, người ngoài nhìn vào thì thấy mới chỉ qua vài giây và Hách Khải vẫn đang làm động tác chuẩn bị đánh quyền. Ngay sau đó, hắn cử động, đánh ra một quyền. Đó vẫn là La Hán Quyền bình thường, nhưng lúc nắm đấm đánh ra, tốc độ, lực lượng đã hoàn toàn khác. Lúc này, thậm chí quanh nắm đấm xuất hiện dòng khí, tạo thành một quỹ tích đường đi của quả đấm. Lực lượng khổng lồ tuôn ra, đánh thẳng vào bao cát! Một tiếng “đùng” vang dội, bao cát bị đánh vỡ tan nát. Sau đó, chân Hách Khải khẽ điểm, lập tức bắn ra xa hơn mười mét, từ sân thượng của tầng tám, tầng chín nhảy xuống đất.
“Nội lực… là một loại năng lượng nào đó của trời đất được hấp thụ vào trong cơ thể. Sau đó, nó kết hợp với thân thể đã được tôi luyện tới mức tận cùng để tạo thành một loại năng lượng hoàn toàn mới của cơ thể.”
Lúc ở giữa không trung, Hách Khải đã khẳng định chắc chắn rằng mình đã có được nội lực. Tuy thân thể của hắn không được rèn luyện tới mức tận cùng như người của thế giới này, nhưng hệ thống thật sự đúng là hệ thống, ‘phần mềm gian lận’ thật sự vẫn là ‘phần mềm gian lận’! Mặc dù suốt mười năm qua, hắn đã vô số lần khinh thường cái hệ thống này, vô số lần cảm thấy mình bị lừa. Nhưng cái hệ thống này, quả thật chính là một thứ cực kỳ khủng khiếp!
Sau khi hắn lựa chọn học Dịch Cân Kinh, hắn đã lập tức có được kỹ năng: Nội Công Dịch Cân Kinh cấp 1, và điều này có nghĩa là hắn thực sự đã có được nội lực. Hơn nữa còn là loại nội lực của thế giới này, được thực thể hóa nên dựa theo quy luật của thế giới này, chứ không phải loại nội lực được miêu tả trong các tiểu thuyết võ hiệp trên Địa Cầu.
Đầu tiên, khi còn ở giữa không trung, hắn đã có thể khẳng định loại nội lực này có thể điều khiển để vươn ra ngoài cơ thể, là một thứ không hình không chất, tuy vô cùng mỏng manh, mật độ lớn hơn không khí một chút nhưng chắc chắn kém xa chất lỏng. Tuy vậy nhưng thứ này lại thật sự có thể khống chế để kéo dài ra ngoài cơ thể, là một loại năng lượng thuần túy. Hơn nữa, thứ năng lượng này lại có thể cảm ứng vô cùng nhạy cảm, khiến cho hắn dù có nhắm mắt cũng vẫn có thể cảm nhận được toàn bộ 360˚ xung quanh trong phạm vi 10m, không hề có góc chết.
Sau đó là những ứng dụng có ích và công dụng của loại nội lực này. Nếu như hắn không khuếch tán nó ra theo dạng hình cầu mà biến nó thành dạng màng mỏng thì có thể khuếch tán nó ra xa 20m là cao nhất. Mà cái màng mỏng cách 20m này có thể dùng làm điểm tựa khi hắn ở giữa không trung, giúp hắn có được năng lực chạy nhảy trên không giống như khinh công trong tiểu thuyết vậy.
Tiếp đó là công dụng. Thứ nội lực này giúp lực lượng và tốc độ của hắn gia tăng rất lớn, điều đó có thể thấy rõ qua một quyền đánh nát bao cát vừa rồi của hắn. Sức mạnh của cơ thể được tăng lên ít nhất mười lần, tốc độ thì không xác định được nhưng ít nhất cũng tăng lên vài lần. Hơn nữa, sự gia tăng này là gia tăng vĩnh viễn chứ không phải như gia tăng bộc phát như khi sử dụng chiêu thức hoặc vận dụng lực ra đòn chuẩn xác.
Cùng với đó là khả năng hồi phục và nâng cao sức bền của thân thể. Từ sau khi bộc phát nội lực, miệng vết thương trên hai nắm đấm của hắn đã dần khép lại, hơn nữa còn có cảm giác như có dòng nước ấm chảy qua và bắt đầu thấy ngứa ngáy, đây rõ ràng là biểu hiện khi vết thương đang dần được chữa trị.
Cuối cùng là việc tốc độ tư duy được tăng lên ở mức lớn, điều này thì có thể thấy ngay được từ trạng thái hiện tại của hắn. Từ lúc nhảy xuống từ trên sân thượng đến lúc này mới có vài giây, nhưng trong mắt hắn thì lại giống như mình đang từ từ hạ xuống vậy. Hắn thậm chí có thể thấy được một chiếc lá trên cây gần đó đang rơi xuống với tốc độ vô cùng, vô cùng chậm, cũng có thể thấy được Lý Phan Thành nhảy ra khỏi cửa sổ và vẻ mặt không thể tin nổi lẫn với nét khó hiểu trên gương mặt Tiết Na.
Tăng tốc độ tư duy thậm chí còn có ích hơn nhiều so với sự tăng lên của lực lượng và tốc độ của cơ thể. Bởi vì điều đó đại biểu cho sự tăng lên đồng loạt của tất cả các mặt như tốc độ phản ứng, tốc độ suy nghĩ và cả động thị giác… Thậm chí, Hách Khải cho rằng: cho dù lực lượng không được tăng lên chút nào, mà chỉ được tăng tốc độ tư duy thôi thì cũng đã đủ để cường giả Nội Lực Cảnh nghiên nát cấp dưới. Đây đã là sự vượt trội tuyệt đối của sinh vật cấp độ trên với sinh vật cấp độ dưới !
Nội lực chắc chắn còn nhiều công dụng khác nữa nhưng đều chỉ là những công dụng nhỏ, sau này có thời gian hắn sẽ từ từ rèn luyện và nghiên cứu. Lúc này đây, không còn nghi ngờ gì nữa, hắn…
Đã thực sự là cường giả Nội Lực Cảnh!
Mười năm vất vả, mười năm thống khổ, mười năm vật lộn sống sót, mười năm lo lắng bất an, thời khắc này đã có được nội lực mà mình hằng mơ ước! Chỉ tiếc rằng, người bạn hắn muốn cùng hưởng thụ niềm vui này, đã không còn nữa…
“Lý huynh.”
Hách Khải ôm quyền: “Cảm tạ tất cả những gì mà ngươi và đại tỷ đã làm cho ta! Ta sẽ khắc cốt ghi tâm tất cả. Ta nợ các ngươi một cái ơn! Và lúc này, ta cũng muốn hỏi Lý huynh một vấn đề.”
Lý Phan Thành vốn đang muốn nói gì đó với Hách Khải, nhưng lúc này, khi đứng ngay cạnh thì hắn lại không nói ra nổi. Đây chính là một cường giả Nội Lực Cảnh – hắn liên tục đánh giá nhưng cuối cùng vẫn phải đưa ra một kết luận như vậy. Hắn có thể khẳng định Hách Khải là cường giả Nội Lực Cảnh vì cảm giác mà Hách Khải tạo cho hắn lúc này rất giống khi hắn đứng trước mặt cường giả Nội Lực Cảnh của gia tộc mình. Lúc này, hắn ôm quyền với vẻ mất tự nhiên: “Hách huynh muốn hỏi chuyện gì?”
“Hứa Văn, không phải là Nội Lực Cảnh phải không?” Hách Khải hỏi.
Lý Phan Thành hơi chần chừ rồi gật đầu: “Đúng. Hứa Văn không phải là Nội Lực Cảnh. Trở thành Nội Lực Cảnh cũng không đơn giản như vậy. Bản thân ta cũng chỉ có khoảng 70% khả năng thành tựu được, mà lúc nào mới thành tựu thì cũng không thể nói trước được.”
“Vậy thì vấn đề thứ hai: nếu các ngươi đã biết Hứa Văn muốn hại ta thì chắc chắn các ngươi cũng biết Hứa Văn đang ở chỗ nào đúng không?” Hách Khải lại hỏi tiếp.
Lần này thì Lý Phan Thành đã không nói nổi thành lời. Hắn suy xét từ ngữ một lúc rồi mới nói: “Hách huynh, xin hãy cân nhắc cho kỹ! Hứa Văn là con trưởng nhà họ Hứa, thân phận không tầm thường. Hách huynh lại chỉ vừa thành tựu Nội Lực Cảnh, còn chưa hiểu hết và làm quen với các công dụng, ứng dụng, sức mạnh và phương thức chiến đấu của Nội Lực Cảnh. Hay là bàn bạc kỹ một chút đi?”
Hách Khải lắc đầu, hắn đưa lên ba ngón tay rồi nói:
“Thứ nhất: ta là cường giả Nội Lực Cảnh, nhưng là chỉ vừa đạt được Nội Lực Cảnh, mà ta lại vì báo thù, báo thù kẻ giết huynh đệ của mình, thế nên ta không sợ chết!”
“Thứ hai, Hứa gia là đại gia tộc.”
“Thứ ba, người mà ta nợ ơn nghĩa là ngươi!”
“Vì ba điều đó, xin Lý huynh thực hiện ý nguyện của ta.”
Lý Phan Thành còn chưa kịp tỉnh táo lại, chưa hiểu hết được ba điều mà Hách Khải vừa nói là có ý gì thì một giọng nói già nua mà uy nghiêm bỗng vang lên: “Tiểu hữu (2), Hứa Văn lúc này đang có mặt tại quán rượu Thương Sắc (3) của khu Lão Nhai, chính là con đường đã xảy ra vụ hỏa hoạn kia.
Hách Khải thấy sau lưng Lý Phan Thành xuất hiện một lão già. Hắn có thể cảm nhận được trên người lão già kia cũng tuôn ra loại lực lượng vô hình như mình. Đó cũng là một cường giả Nội Lực Cảnh! Có điều, hắn lại thấy rất kỳ lạ khi lực lượng tuôn ra trên người lão già này lại mỏng manh hơn nhiều so với lực lượng trên người hắn.
Lý Phan Thành hoảng sợ, vội kêu lên: “Đại thúc, sao người lại ở đây?”
Lão già kia không trả lời hắn mà chỉ nhìn về phía Hách Khải nói: “Tiểu hữu, cậu muốn đi thì đi nhanh đi, Lý gia chúng ta sẽ bảo vệ chị của cậu.”
Hách Khải khẽ gật đầu rồi nhìn thật sâu về phía Tiết Na mới chạy ra khỏi ký túc xá. Sau đó, chân hắn đạp mạnh một cái, bóng dáng đã hoàn toàn biến mất khỏi chỗ này.
Lão già kia nhìn về phía xa, thật lâu sau mới thở hắt ra nói: “Thiên phú tốt, nội lực tốt… nam nhi tốt! Đúng là hạt giống hiệp khách trời sinh!”
“Đại thúc, sao người lại ở đây vậy?” Lý Phan Thành hỏi một lần nữa.
Lão già kia bỗng trừng mắt với Lý Phan Thành một cái: “Ngươi nghĩ Hứa Văn sẽ để mặc ngươi tự do dẫn người đi à? Đó chính số hàng trị giá mười tỷ đấy! Lúc này, không chỉ Hứa Văn phát điên mà cả cả Hứa gia cũng đã phát rồ rồi. Tuy ngươi là trưởng tử của Lý gia nên Hứa gia chắc sẽ không điên tới mức động vào, nhưng lỡ không may thì sao? Thế nên đương nhiên là ta phải đi chuyến này rồi, không thì chẳng lẽ bắt bà nội của ngươi phải nhọc sức đi ra à? Có điều, cũng may mà ta đi chuyến này, không thì chắc ngươi đã khó mà giữ được cái ơn vừa rồi.”
Lý Phan Thành gật đầu nhưng mặt thì có vẻ vẫn chưa hiểu gì cả. Lão già kia thở dài nói: “Bình thường thì nhìn ngươi cũng sáng sủa, khí phách, làm việc cũng gọn gàng, khoa học, nhưng quả đúng như bà nội của ngươi đã nói: ngươi không nhanh trí. Lúc bình thường thì cũng không sao nhưng gặp biến cố thì sẽ luống cuống… Ngươi đã hiểu ba điểm mà Hách Khải nói là ý gì chưa?”
Nói đến đó thì lão cũng không đợi Lý Phan Thành trả lời mà nói thẳng luôn:
“Thứ nhất, hắn cũng là cường giả Nội Lực Cảnh! Giữa cường giả Nội Lực Cảnh với nhau, trừ khi vài người vây công (4) một người, hơn nữa những kẻ vây công phải quyết tử chiến tới cùng, còn không thì sẽ không thể giết nổi hắn. Đó là lý do đầu tiên, tiếp nữa là nếu hắn liều chết chiến đấu thì kéo theo một tên chết cùng là việc rất dễ dàng – đó là sự khác nhau giữa cảm tử và sợ chết. Đương nhiên là thế gia nào cũng có cường giả Nội Lực Cảnh, nhưng một gia tộc lớn như vậy đều cần có Nội Lực Cảnh làm trụ cột. Vậy một khi Nội Lực Cảnh chết thì gia tộc sẽ ra sao đây? Nhiều trách nhiệm như vậy thì ai lại muốn đi liều mạng với một đứa mồ côi, không thân không thích đang điên cuồng báo thù? Giống như ở một đất nước xa xôi có câu tục ngữ ‘vua cũng thua thằng liều’, chính là có ý nghĩa như vậy. Về phần lý do thứ ba thì càng đơn gian, Hứa Văn không phải Nội Lực Cảnh và chi trưởng của Hứa gia cũng không phải chỉ có một đứa con trai. Vậy thì thể diện quan trọng hay sự tồn vong của gia tộc quan trọng? Một thế gia như Hứa gia sẽ tự biết phải lựa chọn thế nào, chứ cần nhờ ngươi suy tính hộ hay sao?”
“Về điều thứ hai, Hứa gia là một gia tộc rất lớn! Chính vì rất lớn nên nếu kẻ dưới Nội Lực Cảnh mắc tội với Hứa gia, thì bọn họ có thể dễ dàng nghiền nát. Nhưng nếu là Nội Lực Cảnh mắc tội, vậy thì chỉ cần Nội Lực Cảnh này kiên nhẫn một chút, nay giết một người của Hứa gia, mai lại giết một người của Hứa gia, giết chi trưởng cũng được mà giết chi thứ cũng tốt, rồi tới giết thuộc hạ, giết mối làm ăn của bọn họ cũng được nốt! Chính vì số lượng lớn nên nhược điểm cũng càng nhiều. Vậy là lại vòng về điều đầu tiên: không giết được Nội Lực Cảnh này thì cũng chẳng có cách nào khác! Cứ kéo dài như vậy, sau cùng ai chịu thiệt thì nhìn qua cũng biết.”
“Còn về điểm thứ ba thì lại càng rõ ràng. Hắn gần như đã nói thẳng với ngươi: ngươi là con nối dõi của Lý gia chứ không phải con nối dõi của Hứa gia, ngươi giúp hắn thì hắn nợ ngươi ơn nghĩa. Vậy thì vì sao ngươi lại che giấu hộ cho Hứa gia? Đây là ý làm sao? Chẳng lẽ ngươi còn không phân biệt được đâu là bạn bè, đâu là kẻ thù hay sao?”
Nói xong ba vấn đề đó thì lão già kia cũng không thèm nhìn Lý Phan Thành nữa mà đưa mắt nhìn về phía Tiết Na, không cần nói ra cũng thấy được sự thỏa mãn trong mắt lão.
Thực ra, vì Lý gia là một đại gia tộc và Lý Phan Thành lại là con trưởng của gia tộc, nên rất nhiều người trong gia tộc không vừa ý lắm với một cô con dâu như Tiết Na. Chỉ tại Lý Phan Thành quá kiên trì, mà Tiết Na cũng có thiên phú võ học rất khá, hơn nữa là không hiểu Tiết Na có điểm gì khiến cho lão tổ tông – một trong hai cường giả Nội Lực Cảnh duy nhất của Lý gia quý mến. Thế nên cả gia tộc mới chịu ‘hạ mình’ thừa nhận thân phận của cô. Tuy vậy, vẫn có rất nhiều người thường tìm cách bắt bẻ, bắt lỗi Tiết Na và thực ra trước kia lão già này cũng không hài lòng với cô.
Có điều, lúc này thì lão ta đã quên sạch chút không hài lòng trước kia, giờ chỉ còn lại hài lòng, hài lòng và vô cùng hài lòng mà thôi! Đừng đùa chứ! Cô ấy có một đứa em trai là cường giả Nội Lực Cảnh đấy, còn có cuộc hôn nhân nào tốt hơn như vậy nữa sao?
Hơn nữa, điều làm lão già càng hài lòng là tuy Hách Khải mới chỉ vừa bộc phát nội lực, nhưng nội lực của hắn đã cực kỳ cô đặc, thậm chí còn vượt qua cả một kẻ đã bộc phát nội lực nhiều năm như lão, nội lực đó cô đặc như thể của một kẻ đã rèn luyện nội lực hơn mười năm rồi vậy… Đây đúng là một thiên tài! Tương lai của hắn sẽ không thể đo đếm được.
Lúc này, Lý Phan Thành dường như đã hiểu được những gì Hách Khải nói. Bỗng nhiên hắn lại hỏi: “Đại thúc, lúc trước hắn còn chưa đạt tới Chuẩn Nội Lực Cảnh, hơn nữa cũng chỉ luyện một bộ quyền pháp rác rưởi mà thôi. Cho dù hắn có luyện bộ quyền pháp đó đến Cực Cảnh đi nữa thì cũng làm sao mà bộc phát được nội lực trong nháy mắt như vậy được?”
Lão già kia nghe vậy thì thở dài, một lúc lâu sau mới nói: “Ai nói với ngươi là chỉ có đạt tới Chuẩn Nội Lực Cảnh mới có thể bộc phát được nội lực? Chuẩn Nội Lực Cảnh là Chuẩn Nội Lực Cảnh còn nội lực là nội lực! Đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, ngươi đừng có nhập lại làm một như vậy. Một cái thì là rèn luyện thân thể tới cực hạn còn một cái thì là đã có được nội lực.”
“Nhưng điều đó không hề sai mà?” Lý Phan Thành có vẻ vẫn chưa hiểu, hắn vẫn hỏi: “Không phải là cần rèn luyện thân thể tới cực hạn, làm bộc phát ra hệ thống tuần hoàn năng lượng mới trong cơ thể thì mới có được nội lực sao?”
Lão già nhìn Lý Phan Thành nói: “Vậy thì ta hỏi ngươi: ngươi đã xem các thông tin tuyệt mật của Lý gia rồi, thế ngươi nói xem vì sao phải rèn luyện thân thể tới cực hạn?”
“Là để chịu đựng được khi nội lực bộc phát và cơ thể có thể chịu được hệ thống tuần hoàn năng lượng mới, nếu không thì…” Lý Phan Thành đang nói thì chợt ngừng lại.
Lão già kia lại trừng mắt nhìn hắn: “Đã hiểu chưa? Nói rằng rèn luyện thân thể tới cực hạn là điều kiện tiên quyết để bộc phát nội lực là không chính xác, mà phải là: rèn luyện thân thể tới cực hạn là điều kiện tiên quyết để có thể sống sót khi bộc phát nội lực. Cái gọi là nội lực, thật ra là một vòng tuần hoàn năng lượng mới trong cơ thể, loại năng lượng này đồng thời còn kết nối với một loại ‘khí’ tồn tại khắp nơi trong môi trường bên ngoài. Cổ đại thì gọi thứ này là ‘khí’, còn theo giải thích của khoa học ngày nay thì là một loại năng lượng, nghe nói là một loại năng lượng của trời đất tồn tại ở khắp mọi nơi. Loại năng lượng này trôi nổi trong trời đất, gần như không chỗ nào là không có, có điều là nhân loại lại không thể hấp thụ và sử dụng. Bởi vì vòng tuần hoàn năng lượng của con người thật ra chính là ăn, tiêu hóa đồ ăn để tạo ra năng lượng.”
“Có lẽ chính ngươi cũng cảm nhận được điều đó. Sau khi ngươi trở thành cường giả nội lực cảnh thì số lượng thực phẩm mà ngươi tiêu thụ tăng lên rất nhiều. Đó chính là vì ngươi tiêu hao nhiều năng lượng nên cần bổ sung cũng càng nhiều năng lượng. Với hiệu suất làm việc của hệ thống tuần hoàn năng lượng vốn có của cơ thể, chỉ cung cấp năng lượng cho Chuẩn Nội Lực Cảnh thôi đã có phần không đáp ứng đủ rồi. Huống chi là với cường giả Nội Lực Cảnh?”
“Cái gọi là rèn luyện thân thể tới cực hạn và cái gọi là công phu, chiêu thức, thật ra đều là quá trình xây dựng nên hệ thống tuần hoàn năng lượng mới cho cơ thể. Ví dụ như Linh Xà Quyền của gia tộc chúng ta. Các loại huyệt đạo, các tuyến đường vận kình, các tuyến đường máu lưu thông, kinh mạch trong cơ thể... toàn bộ đều là một phần của hệ thống tuần hoàn năng lượng mới của cơ thể! Chỉ là khi chưa có nội lực thì hệ thống này sẽ bị ẩn đi, không thể cảm nhận và cũng không thể chứng minh được sự tồn tại của nó, nhưng nó lại thật sự tồn tại.”
“Nhưng trên đời lại có một số người thiên phú mạnh mẽ dị thường, bẩm sinh có được loại hệ thống tuần hoàn năng lượng kia. Thời cổ đại có rất nhiều cách gọi khác nhau của loại người này. Ví như Tiên Thiên Thân Thể, Thuần Dương Thân Thể, Đạo Thể gì đó đều là để chỉ loại người này. Với loại người này thì chỉ cần họ rèn luyện một bộ võ công đến Cực Cảnh thì sẽ tự động cảm nhận được năng lượng của trời đất, sau đó có thể dẫn năng lượng này vào cơ thể, kết hợp với khí huyết, tinh thần của bản thân để hình thành nội lực. Hơn nữa, vì bọn họ bẩm sinh có được hệ thống tuần hoàn năng lượng mới nên vấn đề có rèn luyện thân thể tới cực hạn hay không với bọn họ lại không hề quan trọng. Bởi vì công dụng tôi luyện thân thể chẳng là gì khi so với tác dụng của nội lực, về sức khống chế thì lại càng chênh lệch tới mức không thể so sánh. Huồng hồ, nếu như cường giả Nội Lực Cảnh muốn thì họ sẽ chỉ mất vài tháng để đạt được thành quả mà ngươi phải mất vài chục năm mới có được! Vì tôi luyện thân thể bằng nội lực sẽ khiến thân thể đạt tới cường độ của Chuẩn Nội Lực Cảnh một cách rất nhẹ nhàng. Đó chính là sự khác biệt đấy!”
Nói tới đây thì lão già kia thở dài một hơi rồi nói: “Không thể ngờ rằng lúc sinh thời (5) ta còn có thể thấy được người như vậy tồn tại. Người như vậy chỉ cần không chết thì thậm chí sẽ có hi vọng trở thành cường giả Nội Khí... Một trăm nghìn người bình thường mới có thể có một người trở thành Nội Lực Cảnh, mà mười nghìn cường giả Nội Lực Cảnh mới có một người có thể trở thành Nội Khí Cảnh! Cả phía đông Lam Hải chúng ta mới có 1.5 cường giả Nội Khí Cảnh (6). Người như vậy... người như vậy... ài!”
Như vậy, dù trước kia Hách Khải là hạng người gì, là trẻ mồ côi cũng được, mà không có chỗ dựa cũng được, là kẻ yếu cũng được, nhưng một khi hắn đã có được nội lực, vậy thì hắn chính là một cường giả Nội Lực Cảnh, là chỗ dựa của chính mình, là người chống lưng của chính mình!
Công sức mười năm của Hách Khải, giờ phút này đây đã được báo đáp...
Nội lực! Thành!
Chú thích: 1. Chu thiên: một vòng vận hành của nội lực. 2. Tiểu hữu: người lớn tuổi xưng hô với người nhỏ tuổi hơn nhưng coi 2 người ngang hàng nhau. Có thể hiểu là “anh bạn trẻ”, là cách nói người lớn tuổi dùng để thể hiện sự trọng thị của mình với người trẻ hơn. 3.Thương sắc: màu xanh lam đậm 4. Vây công: nhiều người đánh một người 5. Sinh thời: lúc còn sống 6. 1.5 cường giả Nội Khí: đây là về mặt tính toán.1 tỷ dân mới có thể sinh ra 1 Nội Khí Cảnh, có nghĩa là dân số của khu vực phía đông Lam Hải vào khoảng 1.5 tỷ chỉ đủ để sinh ra 1.5 Nội Khí Cảnh, chứ không phải thực sự có 1.5 Nội Khí Cảnh :D
Lời bình: Giây phút có được nội lực cũng là lúc Hách Khải quyết định sẽ đi báo thù. Trận chiến đầu tiên của hắn sắp mở màn! Trận chiến của một ‘người mới’ như hắn chắc chắn sẽ không hề dễ dàng! Cùng đón đọc HHTH được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm tại địa chỉ facebook Vô Hạn Thế Giới!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.