Chương 21
Pháp Lạp Lật
12/09/2022
Trong hang động, ánh nhìn bối rối của hai người rất nhanh đã biến vị.
Bầu không khí mập mờ này khiến hô hấp của Chung Hi trở nên khó khăn, là bởi vì không khí trong hang động loãng quá sao?
Cô mạnh dạn cầm tay của Giang Khác Chi vuốt ve khuôn mặt mình, lòng bàn tay anh mát lạnh khi sờ lên rất thoải mái.
Không phải là Chung Hi không nhận ra anh đang rụt tay lại, nhưng cô nhất quyết không buông ra.
Lòng bàn tay to lớn dưới lực kéo đang chậm rãi trượt từ qua quai hàm mềm mại, chiếc cổ mảnh ma đến rãnh xương quai xanh và cuối cùng trượt đến bầu ngực căng tròn của cô.
Chỉ mới chạm qua một lớp quần áo, Giang Khác Chi đã cảm nhận được phần đỉnh đã nhô lên.
Sức nóng này tưởng chừng như muốn thiêu đốt lòng bàn tay anh, anh hoảng sợ chỉ muốn thu tay về, Chung Hi lại nghiêng người về phía anh, như muốn nhét ngực mình vào lòng bàn tay to lớn kia.
Yết hầu của Giang Khác Chi trở nên cứng ngắc, đầu óc anh mê man, núm vú nhỏ đang căng cứng cho thấy nó đang khao khát đến mức nào.
Cảm giác tê dại từ lòng bàn tay truyền đến khiến nội tâm Giang Khác Chi không thể bình tĩnh, mặt anh nhìn thì có vẻ bình thản, nhưng trong lòng sớm đã bị mưa to gió lớn xâm chiếm.
Mở miệng lần nữa, giọng anh vừa gượng gạo vừa khàn khàn.
“Làm thế này là không đúng.”
Không biết anh là đang nói với Chung Hi hay là đang cảnh tỉnh chính mình nữa.
Chung Hi lộ ra nụ cười động viên nhẹ nhàng với anh, giọng nói cũng trở nên hết sức ngọt ngào và uể oải.
“Nam nữ bị thu hút lẫn nhau là chuyện hiển nhiên. Vả lại, nếu như đây là chuyện sai lầm thì hôm qua anh cũng đã sai rồi, bây giờ chẳng qua là sai càng thêm sai thôi, không sao đâu mà.”
Cô chụm hai tay thành chiếc loa nhỏ, khẽ nói: “Anh không nói, tôi không nói, chuyện chẳng ai biết được, coi như chưa từng xảy ra.”
Lời nói không hề có căn cứ logic của cô lặng lẽ gieo vào lòng anh, giống như một tấm lưới dày đặc khiến Giang Khác Chi mê muội.
Giang Khác Chi nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng kia của cô.
Như vậy sao?
Chung Hi cúi đầu nhìn bàn tay đang bao phủ lên ngực cô.
“Anh xem đi, tay anh to như thế nhưng vẫn không nắm hết được nó.”
Cô sẽ luôn dùng giọng điệu rất mới lạ để nói chuyện gì đó, khiến người ta không chịu nổi mà chú ý.
Giang Khác Chi cụp mắt xuống nhìn về phía bàn tay đó, giống như là lý trí của bản thân đã sớm rời khỏi thân thể, cái người mà bây giờ đang đờ ra trong hang động và đặt tay lên cơ thể của Chung Hi chính là anh ở trong giấc mơ đêm hôm qua.
Giống như là anh chỉ đang bị ép buộc tiếp tục giấc mơ còn dang dở đó.
Phạm sai lầm trong giấc mơ thì có thể được tha thứ.
Chung Hi chú ý đến con ngươi nhạt màu của Giang Khác Chi dường phóng to ra.
Nửa phút sau, Giang Khác Chi nghe thấy âm thanh rên rỉ nhẹ nhàng của cô, tiếng rên của cô mang cả sự gợi tình.
“Thêm nữa đi, mân mê núm vú của tôi đi, nó ngứa quá.”
Lúc này anh mới nhận ra, tay của mình sớm đã vô thức nhào nặn bầu ngực kia tới biến dạng qua lớp áo.
Cô nói ở đó rất ngứa.
Lý trí đã bị ném lên chín tầng mây, mặt Giang Khác Chi không biểu cảm mà dùng ngón tay cái gãi nhẹ, bởi vì hành động của anh mà thắt lưng của Chung Hi uốn éo giống như đã chịu sự kích thích rất lớn.
“Đúng rồi, đúng là như vậy, vẫn muốn nữa.” Cô khen anh, tiếng thở càng lúc càng lớn nhưng giọng nói lại càng lúc càng nhẹ.
Một nửa bầu ngực lộ ra khỏi váy dây, giống như sẽ nhảy ra ngoài bất cứ lúc nào.
Giang Khác Chi nào trên bóp dưới rất mạnh, nhưng vô cùng chậm rãi, mỗi lần đều giống như trải qua một cuộc đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Chung Hi cũng không trông mong anh sẽ chủ động nhiều hơn ngay lập tức.
Cảm xúc dâng trào, cô không nhịn nổi mà đưa tay đặt lên bên không có người sờ đến còn lại của mình, trực tiếp kéo bầu ngực ra khỏi váy dây, sau đó ra sức mân mê núm vú của mình.
A, cô ngẩng đầu nhìn lên đỉnh hang động, dùng đầu lưỡi liếm ướt môi mình, cô thích cảm giác vừa đau đớn vừa sung sướng vì vậy bắt đầu dùng lực kéo núm vú.
Giang Khác Chi nhìn thấy tay cô tự nắn bóp vùng ngực với tốc độ nhanh chóng và thô bạo, rất nhanh, anh bắt đầu lặp lại những động tác của cô một cách mất kiểm soát.
Anh lặng lẽ kéo dây váy mỏng manh trên vai Chung Hi xuống tay, hai bầu ngực hoàn chỉnh hiện ra trước mắt anh.
So với lần vô tình liếc mắt qua trước đây, ánh mắt đã bắt đầu không giống, lần này, đôi mắt của Giang Khác Chi không hề rời đi.
Chung Hi trước giờ chưa từng nghĩ anh sẽ làm đến mức này, động tác tay dừng lại, cô nhìn yết hầu của anh đang chuyển động, ánh mắt giống như người thợ săn nhìn vào con mồi.
Cơ thể của cô đã thành công thu hút Giang Khác Chi, cô xác định sự thật này thêm một lần nữa, điều này khiến cô có chút đắc ý.
Lòng bàn tay của Giang Khác Chi thô ráp, những vết chai mỏng khiến cho những lần tiếp xúc giữa lòng bàn tay và bầu ngực trở nên càng tê dại hơn, ngón tay cái của anh thỉnh thoảng véo vào núm vú của cô khiến chân của Chung Hi mềm nhũn ra.
Cô nhìn Giang Khác Chi chơi đùa với bầu ngực của mình mà nét mặt vẫn còn nghiêm túc, giữa hai chân trở nên ướt át, trống rỗng.
Cô khẽ thở một hơi.
Giang Khác Chi dường như cảm nhận được sự yên tĩnh của cô, ánh mắt lặng lẽ nhìn lên khuôn mặt cô.
Sắc mặt Chung Hi ửng đỏ, đôi mắt ngấn nước dưới hai hàng lông mi, thấm đẫm sự ẩm ướt đặc trưng của mùa mưa ở Đông Nam Á.
Đôi mắt ướt át của cô cứ thế nhìn Giang Khác Chi, rồi nhỏ giọng nói:
“Cả chỗ khác cũng ngứa.”
Bàn tay của Giang Khác Chi vẫn lưu luyến đặt trên đầu ngực cô, dùng ngón tay cái chậm rãi vuốt ve, một lúc sau mới trầm giọng hỏi: “Ở đâu?”
Giống như học sinh và giáo viên, người hỏi người đáp, không có gì đặc biệt.
Bởi vì hai từ này của anh mà phía dưới Chung Hi lại càng ướt át hơn.
Ban đầu cô ngồi khoanh tròn chân ở trong hang, từ từ đã đổi sang tư thế quỳ.
Dây của váy đã nới lỏng rơi xuống cánh tay, cô cũng chẳng để tâm mà dịch chuyển một chút về phía Giang Khác Chi.
Cô cầm tay anh để anh kéo dây váy còn lại xuống, rất nhanh, chiếc váy giống như những cánh hoa hồng trắng rơi trên mặt đất.
Nếu như có ai nhìn thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ cảm thấy bức họa này dâm đãng vô cùng.
Cô cầm tay anh nhẹ nhàng trượt qua vùng bụng bằng phẳng, cuối cùng đã đến nơi rừng rậm thấm đẫm mật ngọt.
Ánh mắt Giang Khác Chi nhìn vào cơ thể trần trụi của cô, là một ánh nhìn đầy khao khát nhưng cũng kìm nén đến tột cùng, mang theo cả sự hung hăng và dục vọng chiếm hữu.
Điều này khiến cơ thể của Chung Hi thoáng co lại, cô liếm môi rồi nói: “Còn ngứa ở đây nữa.”
Bầu không khí mập mờ này khiến hô hấp của Chung Hi trở nên khó khăn, là bởi vì không khí trong hang động loãng quá sao?
Cô mạnh dạn cầm tay của Giang Khác Chi vuốt ve khuôn mặt mình, lòng bàn tay anh mát lạnh khi sờ lên rất thoải mái.
Không phải là Chung Hi không nhận ra anh đang rụt tay lại, nhưng cô nhất quyết không buông ra.
Lòng bàn tay to lớn dưới lực kéo đang chậm rãi trượt từ qua quai hàm mềm mại, chiếc cổ mảnh ma đến rãnh xương quai xanh và cuối cùng trượt đến bầu ngực căng tròn của cô.
Chỉ mới chạm qua một lớp quần áo, Giang Khác Chi đã cảm nhận được phần đỉnh đã nhô lên.
Sức nóng này tưởng chừng như muốn thiêu đốt lòng bàn tay anh, anh hoảng sợ chỉ muốn thu tay về, Chung Hi lại nghiêng người về phía anh, như muốn nhét ngực mình vào lòng bàn tay to lớn kia.
Yết hầu của Giang Khác Chi trở nên cứng ngắc, đầu óc anh mê man, núm vú nhỏ đang căng cứng cho thấy nó đang khao khát đến mức nào.
Cảm giác tê dại từ lòng bàn tay truyền đến khiến nội tâm Giang Khác Chi không thể bình tĩnh, mặt anh nhìn thì có vẻ bình thản, nhưng trong lòng sớm đã bị mưa to gió lớn xâm chiếm.
Mở miệng lần nữa, giọng anh vừa gượng gạo vừa khàn khàn.
“Làm thế này là không đúng.”
Không biết anh là đang nói với Chung Hi hay là đang cảnh tỉnh chính mình nữa.
Chung Hi lộ ra nụ cười động viên nhẹ nhàng với anh, giọng nói cũng trở nên hết sức ngọt ngào và uể oải.
“Nam nữ bị thu hút lẫn nhau là chuyện hiển nhiên. Vả lại, nếu như đây là chuyện sai lầm thì hôm qua anh cũng đã sai rồi, bây giờ chẳng qua là sai càng thêm sai thôi, không sao đâu mà.”
Cô chụm hai tay thành chiếc loa nhỏ, khẽ nói: “Anh không nói, tôi không nói, chuyện chẳng ai biết được, coi như chưa từng xảy ra.”
Lời nói không hề có căn cứ logic của cô lặng lẽ gieo vào lòng anh, giống như một tấm lưới dày đặc khiến Giang Khác Chi mê muội.
Giang Khác Chi nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng kia của cô.
Như vậy sao?
Chung Hi cúi đầu nhìn bàn tay đang bao phủ lên ngực cô.
“Anh xem đi, tay anh to như thế nhưng vẫn không nắm hết được nó.”
Cô sẽ luôn dùng giọng điệu rất mới lạ để nói chuyện gì đó, khiến người ta không chịu nổi mà chú ý.
Giang Khác Chi cụp mắt xuống nhìn về phía bàn tay đó, giống như là lý trí của bản thân đã sớm rời khỏi thân thể, cái người mà bây giờ đang đờ ra trong hang động và đặt tay lên cơ thể của Chung Hi chính là anh ở trong giấc mơ đêm hôm qua.
Giống như là anh chỉ đang bị ép buộc tiếp tục giấc mơ còn dang dở đó.
Phạm sai lầm trong giấc mơ thì có thể được tha thứ.
Chung Hi chú ý đến con ngươi nhạt màu của Giang Khác Chi dường phóng to ra.
Nửa phút sau, Giang Khác Chi nghe thấy âm thanh rên rỉ nhẹ nhàng của cô, tiếng rên của cô mang cả sự gợi tình.
“Thêm nữa đi, mân mê núm vú của tôi đi, nó ngứa quá.”
Lúc này anh mới nhận ra, tay của mình sớm đã vô thức nhào nặn bầu ngực kia tới biến dạng qua lớp áo.
Cô nói ở đó rất ngứa.
Lý trí đã bị ném lên chín tầng mây, mặt Giang Khác Chi không biểu cảm mà dùng ngón tay cái gãi nhẹ, bởi vì hành động của anh mà thắt lưng của Chung Hi uốn éo giống như đã chịu sự kích thích rất lớn.
“Đúng rồi, đúng là như vậy, vẫn muốn nữa.” Cô khen anh, tiếng thở càng lúc càng lớn nhưng giọng nói lại càng lúc càng nhẹ.
Một nửa bầu ngực lộ ra khỏi váy dây, giống như sẽ nhảy ra ngoài bất cứ lúc nào.
Giang Khác Chi nào trên bóp dưới rất mạnh, nhưng vô cùng chậm rãi, mỗi lần đều giống như trải qua một cuộc đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Chung Hi cũng không trông mong anh sẽ chủ động nhiều hơn ngay lập tức.
Cảm xúc dâng trào, cô không nhịn nổi mà đưa tay đặt lên bên không có người sờ đến còn lại của mình, trực tiếp kéo bầu ngực ra khỏi váy dây, sau đó ra sức mân mê núm vú của mình.
A, cô ngẩng đầu nhìn lên đỉnh hang động, dùng đầu lưỡi liếm ướt môi mình, cô thích cảm giác vừa đau đớn vừa sung sướng vì vậy bắt đầu dùng lực kéo núm vú.
Giang Khác Chi nhìn thấy tay cô tự nắn bóp vùng ngực với tốc độ nhanh chóng và thô bạo, rất nhanh, anh bắt đầu lặp lại những động tác của cô một cách mất kiểm soát.
Anh lặng lẽ kéo dây váy mỏng manh trên vai Chung Hi xuống tay, hai bầu ngực hoàn chỉnh hiện ra trước mắt anh.
So với lần vô tình liếc mắt qua trước đây, ánh mắt đã bắt đầu không giống, lần này, đôi mắt của Giang Khác Chi không hề rời đi.
Chung Hi trước giờ chưa từng nghĩ anh sẽ làm đến mức này, động tác tay dừng lại, cô nhìn yết hầu của anh đang chuyển động, ánh mắt giống như người thợ săn nhìn vào con mồi.
Cơ thể của cô đã thành công thu hút Giang Khác Chi, cô xác định sự thật này thêm một lần nữa, điều này khiến cô có chút đắc ý.
Lòng bàn tay của Giang Khác Chi thô ráp, những vết chai mỏng khiến cho những lần tiếp xúc giữa lòng bàn tay và bầu ngực trở nên càng tê dại hơn, ngón tay cái của anh thỉnh thoảng véo vào núm vú của cô khiến chân của Chung Hi mềm nhũn ra.
Cô nhìn Giang Khác Chi chơi đùa với bầu ngực của mình mà nét mặt vẫn còn nghiêm túc, giữa hai chân trở nên ướt át, trống rỗng.
Cô khẽ thở một hơi.
Giang Khác Chi dường như cảm nhận được sự yên tĩnh của cô, ánh mắt lặng lẽ nhìn lên khuôn mặt cô.
Sắc mặt Chung Hi ửng đỏ, đôi mắt ngấn nước dưới hai hàng lông mi, thấm đẫm sự ẩm ướt đặc trưng của mùa mưa ở Đông Nam Á.
Đôi mắt ướt át của cô cứ thế nhìn Giang Khác Chi, rồi nhỏ giọng nói:
“Cả chỗ khác cũng ngứa.”
Bàn tay của Giang Khác Chi vẫn lưu luyến đặt trên đầu ngực cô, dùng ngón tay cái chậm rãi vuốt ve, một lúc sau mới trầm giọng hỏi: “Ở đâu?”
Giống như học sinh và giáo viên, người hỏi người đáp, không có gì đặc biệt.
Bởi vì hai từ này của anh mà phía dưới Chung Hi lại càng ướt át hơn.
Ban đầu cô ngồi khoanh tròn chân ở trong hang, từ từ đã đổi sang tư thế quỳ.
Dây của váy đã nới lỏng rơi xuống cánh tay, cô cũng chẳng để tâm mà dịch chuyển một chút về phía Giang Khác Chi.
Cô cầm tay anh để anh kéo dây váy còn lại xuống, rất nhanh, chiếc váy giống như những cánh hoa hồng trắng rơi trên mặt đất.
Nếu như có ai nhìn thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ cảm thấy bức họa này dâm đãng vô cùng.
Cô cầm tay anh nhẹ nhàng trượt qua vùng bụng bằng phẳng, cuối cùng đã đến nơi rừng rậm thấm đẫm mật ngọt.
Ánh mắt Giang Khác Chi nhìn vào cơ thể trần trụi của cô, là một ánh nhìn đầy khao khát nhưng cũng kìm nén đến tột cùng, mang theo cả sự hung hăng và dục vọng chiếm hữu.
Điều này khiến cơ thể của Chung Hi thoáng co lại, cô liếm môi rồi nói: “Còn ngứa ở đây nữa.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.