Chương 5: Loại bỏ tình tiết cái chết của nhân vật phản diện
back-99Mask
19/07/2019
Cuối cùng cũng sắp giờ ăn tối, ba của Ái Vỹ sẽ về ăn, cô cũng không rảnh ngồi chờ, nhà có quản gia, đầu bếp nên không có việc cho mình đành lấy điện thoại ra, tìm chút thông tin.
Cô là tác giả, đương nhiên biết mã khóa, tuy nhiên tối qua cô vừa đổi pass, bởi mã mà Ái Vỹ ghi là ngày sinh của Hắc Chính nên lập tức xóa ngay, cô không muốn đính líu với tên này chút nào.
Thông tin cô cần chính là người tên Hắc Long, cái tên này chính là anh cùng cha khác mẹ với nam chính, kẻ bị thân nhân nam chính vùi đập đến không có đường lui, ra đi không một chút gia tài nào nhà họ Hắc. Hắn hiện bây giờ mà nói thì vẫn là người bình thường, tuổi cao hơn Hắc Chính tận năm tuổi, là người khỏe mạnh, tháo vát, nhưng không thể nào ngờ đến về sau hắn biết thân phận mình có cùng dòng máu với nhà họ Hắc, lại có ý cướp gia tài. Mẹ hắn chỉ là tình nhân của ông ta, hắn sinh ra trước, chỉ vì thân phận không chính thức, nên không được coi là người Hắc gia.
Sau đó mẹ hắn bị chỉ trích, người ngoài nói xấu nhau, hắn không muốn ngồi yên vì thế tiến vào Hắc gia với nửa dòng máu nhà họ Hắc. Tiếc thay mọi thứ đều không đơn giản với hắn, mở đầu chỉ là nhân viên thực tập đã khó khăn, cái tên Hắc Chính kia vô cùng nổi trội, tài năng lẫn tri thức đều giỏi, học hỏi ai cũng nhanh, hắn không đuổi kịp.
Hắn cảm thấy mục tiêu xa rời tầm với, hắn bắt đầu nghĩ cách loại bỏ người này.
Cô nghĩ đến người nguy hiểm này đầu tiên, bằng cách nào đó.
Suy nghĩ một hồi, cắn dứt lương tâm, cô vẫn không thể hạ thủ người này, chi bằng cho tên này tuyển vào công ty ba mình nhân thể hắn chưa tìm được việc làm.
Đúng lúc đó, ba Ái Vỹ về, cô lễ phép chào ông một tiếng sau đó cùng ông vào bàn ăn, mẹ và anh cũng được gọi xuống ăn.
Khi tất cả mọi người ngồi ghế, cô hướng về phía ông hỏi:
- Ba, con có thể học lại không?
Ông nghe xong, cũng mỉm cười gật đầu đồng ý.
Thực ra, đi học cũng tốt, có điều học không có tương lai, chi bằng ở nhà. Ông yêu quý con gái, xinh đẹp tài giỏi, khác hẳn với thằng anh ngỗ ngược, nên không muốn làm ảnh hưởng tinh thần phấn chấn, một mặt do bệnh tình con bé nên chấp nhận.
Cô nhìn ông nhớ đến trong nguyên tác, ông là người chịu áp lực nhiều nhất, Ái Vũ, sau khi con gái chết, ông vô cùng khổ, nhưng vừa mới được mấy tháng ông lại nhận một tin chấn động hơn chính là thằng con trai ông chính là kẻ chủ mưu trong phá hoại công ty tập đoàn Hắc gia, ggay ra nhiều bất lợi, ông trong thời kỳ thiếu thốn nhân lực, cộng thêm tiền bồi thường cho hắc gia, thực không đủ, thằng con trai ông thiệt hại cho bên Hắc gia vô cùng lớn, ông đã phải làm suốt mấy ngày đẻ giải quyết gọn gàng nhưng đến cuối cùng vẫn không giữ vững được vị thế ban đầu
Đây quả là một cái giá đáng sợ vì động vào nhân vật chính, cô chỉ cảm thấy vô cùng tội lỗi, nhìn vào tác phẩm mình làm, con người mình hại không rõ tâm tư. Có điều cô biết, cốt truyện phải thay đổi hoàn toàn, bởi đây không còn là một câu chuyện được viết bởi chữ mà là con người thực sự, người là cha, là mẹ, là anh của cô, cô nhất định phải cứu họ!
Mạc Vy: Còn điều nữa, thưa ba!
Ái Vũ: Còn chuyện gì nữa?
Mạc Vy: Đưa tay cầm điện thoại ra hướng mặt cha, hình ảnh một người.
Ái Vũ: Đây là ai?
Mạc Vy: Người này tên là Hắc Long, con đi qua, thấy hắn rất giỏi, làm việc rất tốt, con thấy ba đang cần tuyển nhân viên mang vác, cẩn thận, thấy tên này khá hợp, nên giới thiệu cho ba, không biết có thể cho tên này vào không, hắn không có học, sau trung học đã bỏ để chăm sóc gia đình rồi.
Đúng vậy, gia đình tên này bất ổn, mặc dù chỉ có hai mẹ con, đó cũng là lý do Hắc gia không cho kết hôn, người ngoài sẽ nhìn thế nào chứ, đánh giá gì, đều thực không chấp nhận được.
- Ái Vũ: Được rồi con gái, ta sẽ thử việc hắn trước, tuyển hay không nói cho con sau.
- Mạc Vy: Dạ!
Tiếp sau đó, Ái Vũ hướng về con trai nghiêm mặt nhìn Ái Lâm nói:
- Thấy chưa, nhìn em mày đi, sao mày không bằng một phần của nó, làm anh mà chẳng có chí tiến thủ, thực không có tiền đồ, ăn chơi vừa phải thôi, học tập cái đi, mày gây ra chuyện gì, tao không đỡ nổi đâu!
Ái Lâm không để tâm tiếp tục ăn, rảnh ăn, chỉ buông câu:
- Vâng, vâng, con gái của ba, em gái con là nhất, tốt nhất!
Sau đó miệng còn nhai hướng về phía cô giơ lên ngón cái.
Mạc Vy:..
Nhưng cuối cùng, hôm nay cô cũng xóa bỏ được cái kết tên Hắc Long cầm súng bắn mình, tên đó dù sao cũng có tài, chắc chắn được nhận.
Mai sẽ đi học lại, nhất định phải gây được sự chú ý của Lạc Phong, cô nghĩ.
Cô là tác giả, đương nhiên biết mã khóa, tuy nhiên tối qua cô vừa đổi pass, bởi mã mà Ái Vỹ ghi là ngày sinh của Hắc Chính nên lập tức xóa ngay, cô không muốn đính líu với tên này chút nào.
Thông tin cô cần chính là người tên Hắc Long, cái tên này chính là anh cùng cha khác mẹ với nam chính, kẻ bị thân nhân nam chính vùi đập đến không có đường lui, ra đi không một chút gia tài nào nhà họ Hắc. Hắn hiện bây giờ mà nói thì vẫn là người bình thường, tuổi cao hơn Hắc Chính tận năm tuổi, là người khỏe mạnh, tháo vát, nhưng không thể nào ngờ đến về sau hắn biết thân phận mình có cùng dòng máu với nhà họ Hắc, lại có ý cướp gia tài. Mẹ hắn chỉ là tình nhân của ông ta, hắn sinh ra trước, chỉ vì thân phận không chính thức, nên không được coi là người Hắc gia.
Sau đó mẹ hắn bị chỉ trích, người ngoài nói xấu nhau, hắn không muốn ngồi yên vì thế tiến vào Hắc gia với nửa dòng máu nhà họ Hắc. Tiếc thay mọi thứ đều không đơn giản với hắn, mở đầu chỉ là nhân viên thực tập đã khó khăn, cái tên Hắc Chính kia vô cùng nổi trội, tài năng lẫn tri thức đều giỏi, học hỏi ai cũng nhanh, hắn không đuổi kịp.
Hắn cảm thấy mục tiêu xa rời tầm với, hắn bắt đầu nghĩ cách loại bỏ người này.
Cô nghĩ đến người nguy hiểm này đầu tiên, bằng cách nào đó.
Suy nghĩ một hồi, cắn dứt lương tâm, cô vẫn không thể hạ thủ người này, chi bằng cho tên này tuyển vào công ty ba mình nhân thể hắn chưa tìm được việc làm.
Đúng lúc đó, ba Ái Vỹ về, cô lễ phép chào ông một tiếng sau đó cùng ông vào bàn ăn, mẹ và anh cũng được gọi xuống ăn.
Khi tất cả mọi người ngồi ghế, cô hướng về phía ông hỏi:
- Ba, con có thể học lại không?
Ông nghe xong, cũng mỉm cười gật đầu đồng ý.
Thực ra, đi học cũng tốt, có điều học không có tương lai, chi bằng ở nhà. Ông yêu quý con gái, xinh đẹp tài giỏi, khác hẳn với thằng anh ngỗ ngược, nên không muốn làm ảnh hưởng tinh thần phấn chấn, một mặt do bệnh tình con bé nên chấp nhận.
Cô nhìn ông nhớ đến trong nguyên tác, ông là người chịu áp lực nhiều nhất, Ái Vũ, sau khi con gái chết, ông vô cùng khổ, nhưng vừa mới được mấy tháng ông lại nhận một tin chấn động hơn chính là thằng con trai ông chính là kẻ chủ mưu trong phá hoại công ty tập đoàn Hắc gia, ggay ra nhiều bất lợi, ông trong thời kỳ thiếu thốn nhân lực, cộng thêm tiền bồi thường cho hắc gia, thực không đủ, thằng con trai ông thiệt hại cho bên Hắc gia vô cùng lớn, ông đã phải làm suốt mấy ngày đẻ giải quyết gọn gàng nhưng đến cuối cùng vẫn không giữ vững được vị thế ban đầu
Đây quả là một cái giá đáng sợ vì động vào nhân vật chính, cô chỉ cảm thấy vô cùng tội lỗi, nhìn vào tác phẩm mình làm, con người mình hại không rõ tâm tư. Có điều cô biết, cốt truyện phải thay đổi hoàn toàn, bởi đây không còn là một câu chuyện được viết bởi chữ mà là con người thực sự, người là cha, là mẹ, là anh của cô, cô nhất định phải cứu họ!
Mạc Vy: Còn điều nữa, thưa ba!
Ái Vũ: Còn chuyện gì nữa?
Mạc Vy: Đưa tay cầm điện thoại ra hướng mặt cha, hình ảnh một người.
Ái Vũ: Đây là ai?
Mạc Vy: Người này tên là Hắc Long, con đi qua, thấy hắn rất giỏi, làm việc rất tốt, con thấy ba đang cần tuyển nhân viên mang vác, cẩn thận, thấy tên này khá hợp, nên giới thiệu cho ba, không biết có thể cho tên này vào không, hắn không có học, sau trung học đã bỏ để chăm sóc gia đình rồi.
Đúng vậy, gia đình tên này bất ổn, mặc dù chỉ có hai mẹ con, đó cũng là lý do Hắc gia không cho kết hôn, người ngoài sẽ nhìn thế nào chứ, đánh giá gì, đều thực không chấp nhận được.
- Ái Vũ: Được rồi con gái, ta sẽ thử việc hắn trước, tuyển hay không nói cho con sau.
- Mạc Vy: Dạ!
Tiếp sau đó, Ái Vũ hướng về con trai nghiêm mặt nhìn Ái Lâm nói:
- Thấy chưa, nhìn em mày đi, sao mày không bằng một phần của nó, làm anh mà chẳng có chí tiến thủ, thực không có tiền đồ, ăn chơi vừa phải thôi, học tập cái đi, mày gây ra chuyện gì, tao không đỡ nổi đâu!
Ái Lâm không để tâm tiếp tục ăn, rảnh ăn, chỉ buông câu:
- Vâng, vâng, con gái của ba, em gái con là nhất, tốt nhất!
Sau đó miệng còn nhai hướng về phía cô giơ lên ngón cái.
Mạc Vy:..
Nhưng cuối cùng, hôm nay cô cũng xóa bỏ được cái kết tên Hắc Long cầm súng bắn mình, tên đó dù sao cũng có tài, chắc chắn được nhận.
Mai sẽ đi học lại, nhất định phải gây được sự chú ý của Lạc Phong, cô nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.