Chương 62: Cửa hàng cây giống.
Đỗ Phong
27/08/2023
Sau vài lần săn giết, cả hai đã tiêu diệt gần ngàn đầu Trùng Tử tại phía tây của khu Nam trong thành phố Bắc Sơn.
Nơi đây gần với cổng ra của thành phố, có lẽ vì thế mà chỗ này xuất hiện một lượng lớn Trùng Tử đến vậy.
Vì Đại Minh cũng cần lượng lớn thịt Trùng Tử để ăn và tấn cấp, nên Đỗ Phong chỉ lấy vài trăm đầu để bản thân thôn phệ, còn lại hắn nhường cho Đại Minh hết.
Sợ không ăn hết, Đỗ Phong còn thu hết chúng vào trong tiểu thế giới của mình để dành, làm thức ăn dự phòng cho Đại Minh.
"Đi, chúng tới điểm này!"
Đỗ Phong bỏ tấm bản đồ ra, chỉ chỉ vào một điểm phía trên mà đánh dấu.
Đại Minh tuy không biết là gì, nhưng chỉ cần Đỗ Phong đi tới đâu là nó sẽ theo chân đi tới đó, nó phe phẩy cái đuôi phía sau, hướng Phong sủa lên vài tiếng.
Đỗ Phong thấy vậy mỉm cười, xoa đầu nó vài cái rồi cất tấm bản đồ đi, cầm trên tay cây Trấn Ma Thương mà mình mới có được cách đây không lâu dẫn tiếp tục cùng Đại Minh đi tiếp.
Cả hai cứ thế rong ruổi trên con đường rộng lớn, hoang vu, vắng vẻ.
Những cảnh vật hoang tàn, cùng những cái xác chết khô, bốc lên mùi hôi thối cứ vậy lướt qua tầm mắt của Phong, chứng kiến quá nhiều, nhìn đã thành quen nên Đỗ Phong cũng không cảm thấy quá kinh tởm, hay buồn nôn, trái lại còn coi là điều quá đỗi bình thường trong cuộc sống này.
"Đến rồi!"
Đỗ Phong dừng lại tại một toà nhà, phía trên có treo một cái biển hiệu to lớn, bên trong đề một hàng chữ "Vườn giống cây", cùng với đó là những khung hình về cây cối xanh tươi tuyệt đẹp.
Như để chứng thực điều đó, cửa hàng này còn để trước cửa hai là hai chậu cây cảnh lớn, cả hai đều xanh mơn mởn.
Lần này Đỗ Phong tới đây là muốn thu ít hạt giống cùng cây giống, những loại mà hắn có thể sử dụng làm thuốc hoặc phục dụng như nho, táo, đinh lăng các kiểu...
Mấy ngày nay ăn nhiều thực phẩm có sẵn khiến Phong ăn đến nhàm chán, muốn tiêu thụ chút rau tươi củ quả, nhưng từ khi tận thế giáng lâm, những loại thực phẩm này đã không cánh mà bay, hẳn là do những người còn sinh tồn đã lấy mất, nên lần này Đỗ Phong quyết định tới đây, thu thập chút hạt giống cùng cây giống để về tự trồng, tự cấp.
Đằng nào hắn chả có một tiểu thế giới riêng? Cứ để không như vậy thì thật là tiếc, nên hắn liền nảy ra một ý tưởng, đó là thu thập lượng lớn hạt giống các loại, tống vào tiểu thế giới tròng trọt, vừa có thể cung cấp cho bản thân rau củ quả để ăn, thuốc đông y để phục dụng còn có tác dụng làm cho khung cảnh nơi đây thêm phần sinh khí.
Một mũi tên trúng hai con chim thì tội gì hắn không làm! Thế nên khi xác định được toà nhà này có bán cây giống, Đỗ Phong liền dẫn theo Đại Minh tới đây.
Đứng trước toà nhà đã bị khoá kín bởi cánh cửa cuốn, Đỗ Phong đang phân vân có nên phá cửa hay không.
Nếu phá sẽ gây ra tiếng động, thu hút lũ Trùng Tử xung quanh, gây cản trở việc thu thập hạt giống.
Nhưng hắn lại nhớ đến mục đích của mình, chẳng phải là tiêu diệt hết lũ Trùng Tử hay sao? Thế nên Đỗ Phong quyết định ra tay phá bỏ cánh cửa cuốn này.
...
Lý Minh Triết là một người tài ba, hắn từ bé đã tự lập biết kiếm tiền, sau khi lớn lên lại cũng rất tài giỏi đi theo con đường kinh doanh, hắn dám đi vào con đường mà không ai dám thử đó là đâu tư vào thị trường cây giống.
Lúc đầu khi mới thành lập công ty, tuy có chút chật vật khó khăn nhưng với sự lươn lẹo của mình, hắn đã thành công đặt một nền móng vững chắc trên con đường này, mở rộng thị trường ra toàn quốc.
Khi Bắc Sơn vừa đủ tiêu chuẩn để lên thành phố, Lý Minh Triết đã nhìn ra tiềm năng để bản thân kiếm tiền, với một nơi trong đà phát triển mạnh, khu dân cư cũng bắt đầu mọc lên như nấm, chắc chắn cây cối xung quanh sẽ bị phá bỏ, như vậy nhu cầu môi trường trong xanh cũng được mọi người coi trọng hơn rất nhiều.
Nên khi Bắc Sơn vừa lên thành phố, hắn đã kịp mở một tri nhánh tại đây.
Quả như hắn dự đoán, vài năm sau, vì cây cối bị chặt phá để làm mặt đường, đã khiến người dân chịu cảnh khói bụi nghi ngút cùng cái nóng nực của mùa hè.
Nhận thấy có cây xanh là đáng quý, nên mọi người nhao nhao tiến về tri nhánh của Lý Minh Triết để mua hạt giống, cây giống về trồng trong nhà, nhờ vậy mà hắn kiếm được bộn tiền lớn.
Cánh đây không lâu, để ăn mừng thành công của tri nhánh tại thành phố này, hắn đã cùng tình nhân của mình tới đây thăm quan cũng như nghỉ dưỡng.
Nhưng ai ngờ đâu, những khối đá lớn mà các nhà khoa học nói không nguy hiểm lại nở ra những sinh vật kì dị, chúng tấn công tất cả mọi người xung quanh trên đường phố.
May mắn thay, hắn và cô tình nhân lại ở trong toà nhà bán cây giống này, vô tình thoát được một kiếp.
Vì để an toàn, hắn đã bố trí, đóng chốt đủ thứ xung quanh, tránh quái vật công vào trong.
Với lượng lớn trái cây từ vườn ươm trải nghiệm nằm ở phía sau toà nhà, thừa sức để cung cấp cho hắn và cô tình nhân đến khi bộ đội tiến về đây cứu viện.
Nơi đây gần với cổng ra của thành phố, có lẽ vì thế mà chỗ này xuất hiện một lượng lớn Trùng Tử đến vậy.
Vì Đại Minh cũng cần lượng lớn thịt Trùng Tử để ăn và tấn cấp, nên Đỗ Phong chỉ lấy vài trăm đầu để bản thân thôn phệ, còn lại hắn nhường cho Đại Minh hết.
Sợ không ăn hết, Đỗ Phong còn thu hết chúng vào trong tiểu thế giới của mình để dành, làm thức ăn dự phòng cho Đại Minh.
"Đi, chúng tới điểm này!"
Đỗ Phong bỏ tấm bản đồ ra, chỉ chỉ vào một điểm phía trên mà đánh dấu.
Đại Minh tuy không biết là gì, nhưng chỉ cần Đỗ Phong đi tới đâu là nó sẽ theo chân đi tới đó, nó phe phẩy cái đuôi phía sau, hướng Phong sủa lên vài tiếng.
Đỗ Phong thấy vậy mỉm cười, xoa đầu nó vài cái rồi cất tấm bản đồ đi, cầm trên tay cây Trấn Ma Thương mà mình mới có được cách đây không lâu dẫn tiếp tục cùng Đại Minh đi tiếp.
Cả hai cứ thế rong ruổi trên con đường rộng lớn, hoang vu, vắng vẻ.
Những cảnh vật hoang tàn, cùng những cái xác chết khô, bốc lên mùi hôi thối cứ vậy lướt qua tầm mắt của Phong, chứng kiến quá nhiều, nhìn đã thành quen nên Đỗ Phong cũng không cảm thấy quá kinh tởm, hay buồn nôn, trái lại còn coi là điều quá đỗi bình thường trong cuộc sống này.
"Đến rồi!"
Đỗ Phong dừng lại tại một toà nhà, phía trên có treo một cái biển hiệu to lớn, bên trong đề một hàng chữ "Vườn giống cây", cùng với đó là những khung hình về cây cối xanh tươi tuyệt đẹp.
Như để chứng thực điều đó, cửa hàng này còn để trước cửa hai là hai chậu cây cảnh lớn, cả hai đều xanh mơn mởn.
Lần này Đỗ Phong tới đây là muốn thu ít hạt giống cùng cây giống, những loại mà hắn có thể sử dụng làm thuốc hoặc phục dụng như nho, táo, đinh lăng các kiểu...
Mấy ngày nay ăn nhiều thực phẩm có sẵn khiến Phong ăn đến nhàm chán, muốn tiêu thụ chút rau tươi củ quả, nhưng từ khi tận thế giáng lâm, những loại thực phẩm này đã không cánh mà bay, hẳn là do những người còn sinh tồn đã lấy mất, nên lần này Đỗ Phong quyết định tới đây, thu thập chút hạt giống cùng cây giống để về tự trồng, tự cấp.
Đằng nào hắn chả có một tiểu thế giới riêng? Cứ để không như vậy thì thật là tiếc, nên hắn liền nảy ra một ý tưởng, đó là thu thập lượng lớn hạt giống các loại, tống vào tiểu thế giới tròng trọt, vừa có thể cung cấp cho bản thân rau củ quả để ăn, thuốc đông y để phục dụng còn có tác dụng làm cho khung cảnh nơi đây thêm phần sinh khí.
Một mũi tên trúng hai con chim thì tội gì hắn không làm! Thế nên khi xác định được toà nhà này có bán cây giống, Đỗ Phong liền dẫn theo Đại Minh tới đây.
Đứng trước toà nhà đã bị khoá kín bởi cánh cửa cuốn, Đỗ Phong đang phân vân có nên phá cửa hay không.
Nếu phá sẽ gây ra tiếng động, thu hút lũ Trùng Tử xung quanh, gây cản trở việc thu thập hạt giống.
Nhưng hắn lại nhớ đến mục đích của mình, chẳng phải là tiêu diệt hết lũ Trùng Tử hay sao? Thế nên Đỗ Phong quyết định ra tay phá bỏ cánh cửa cuốn này.
...
Lý Minh Triết là một người tài ba, hắn từ bé đã tự lập biết kiếm tiền, sau khi lớn lên lại cũng rất tài giỏi đi theo con đường kinh doanh, hắn dám đi vào con đường mà không ai dám thử đó là đâu tư vào thị trường cây giống.
Lúc đầu khi mới thành lập công ty, tuy có chút chật vật khó khăn nhưng với sự lươn lẹo của mình, hắn đã thành công đặt một nền móng vững chắc trên con đường này, mở rộng thị trường ra toàn quốc.
Khi Bắc Sơn vừa đủ tiêu chuẩn để lên thành phố, Lý Minh Triết đã nhìn ra tiềm năng để bản thân kiếm tiền, với một nơi trong đà phát triển mạnh, khu dân cư cũng bắt đầu mọc lên như nấm, chắc chắn cây cối xung quanh sẽ bị phá bỏ, như vậy nhu cầu môi trường trong xanh cũng được mọi người coi trọng hơn rất nhiều.
Nên khi Bắc Sơn vừa lên thành phố, hắn đã kịp mở một tri nhánh tại đây.
Quả như hắn dự đoán, vài năm sau, vì cây cối bị chặt phá để làm mặt đường, đã khiến người dân chịu cảnh khói bụi nghi ngút cùng cái nóng nực của mùa hè.
Nhận thấy có cây xanh là đáng quý, nên mọi người nhao nhao tiến về tri nhánh của Lý Minh Triết để mua hạt giống, cây giống về trồng trong nhà, nhờ vậy mà hắn kiếm được bộn tiền lớn.
Cánh đây không lâu, để ăn mừng thành công của tri nhánh tại thành phố này, hắn đã cùng tình nhân của mình tới đây thăm quan cũng như nghỉ dưỡng.
Nhưng ai ngờ đâu, những khối đá lớn mà các nhà khoa học nói không nguy hiểm lại nở ra những sinh vật kì dị, chúng tấn công tất cả mọi người xung quanh trên đường phố.
May mắn thay, hắn và cô tình nhân lại ở trong toà nhà bán cây giống này, vô tình thoát được một kiếp.
Vì để an toàn, hắn đã bố trí, đóng chốt đủ thứ xung quanh, tránh quái vật công vào trong.
Với lượng lớn trái cây từ vườn ươm trải nghiệm nằm ở phía sau toà nhà, thừa sức để cung cấp cho hắn và cô tình nhân đến khi bộ đội tiến về đây cứu viện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.