Chương 6: Gia nhập quân đội
Đỗ Phong
16/08/2023
Thôn phệ hồn là một loại công pháp do Bạo Vương đốn ngộ ra từ bản chất của hắn, từa lúc khai sinh, hắn là một con quỷ trùng, có thể ăn thịt loài vật khác mà tăng sức mạnh nhục thân và thần hồn.
Nhưng sau này vì một số nguyên nhân, Bạo Vương sáng tạo ra công pháp phệ hồn, chủ yếu đi ăn linh hồn kẻ khác bồi bộ linh hồn bản thân.
Trong hệ thống tu luyện đều có chia cấp độ rõ ràng.
Cầp đầu tiên là cấp linh, cấp thứ hai là sư, tông, quân chủ, Vương, hoàng và cuối cùng là Giới toạ, mỗi cấp đều chia làm tam trọng.
Để tấn cấp cũng không phải dễ dàng a! Nhớ lại năm đó, Hư Không Đạo tổ tiến vào con đường tu luyện phải khó khăn đến mức nào a!
Nhìn đứa bé vẫn đang một bên đả toạ, Bạo Vương cũng không thật sự đánh thức.
Vừa rồi Bạo Vương không chỉ truyền cho Đỗ Phong cách thức tu luyện, mà còn truyền một tia thần hồn nhỏ bé vào bên trong.
Đây là đang giúp Đỗ Phong tẩy rửa linh hồn bản thân, giúp cho thần hồn thêm tinh thuần, cô đặc, củng cố căn cơ mai sau mạnh mẽ đột tiến.
Bạo Vương chỉ dám cho một tia, sợ cho nhiều Đỗ Phong sẽ không chịu được mà bạo thể chết, cũng mất toi một tiềm năng tạm bợ.
Thời gian cứ vậy mà trôi qua, màn đêm cũng dần bị kéo xuống, thay cho nó là một bầu trời trong xanh.
"Hmm."
Đỗ Phong choàng tỉnh dậy, ngắm nghía xung quanh thì thấy mình đang nằm trên sân thượng.
Cái cảm giác của ngày hôm qua như mờ ảo vậy, nửa thực nửa mơ.
"Uy, uy. Bạo Vương sư phụ!" Thử gọi thầm trong đầu, nhưng trái ngược với sự mong chờ của Đỗ Phong thì lại là một mảnh âm trầm, im lặng.
"Vậy... Là vẫn là mơ sao?" Đỗ Phong thất thần, vậy ra mọi thứ hắn thấy đêm qua chỉ là mơ.
"Nhưng còn cái đau đầu a! Nó rất giống thật nha!" Tự an ủi mình, Đỗ Phong đưa tay xoa đầu.
Như chợt nhớ ra cái, chẳng phải hôm qua hắn bị tai nạn giao thông sao? đầu bị va chạm chảy máu nữa mà! Đêm qua đau đầu chắc chắn là do vết thương kia truyền tới a!
Nghĩ vậy, Đỗ Phong bất giác cảm thấy buồn, tưởng chừng như tìm thấy đam mê, nhưng không, tất cả cũng chỉ là mộng ảo thôi, cuộc sống này tốt nhất vẫn nên an phận mà sống, chờ cho số mệnh an bài a!
Nhìn lên đồng hồ, vậy mà đã bảy giờ sáng, sắp đến giờ vào lớp rồi.
Đỗ Phong vội vác theo balo xuống lớp.
Lúc này, tất cả mọi người vậy mà đều đã tập trung tại đây, ai cũng cầm theo một đống lớn đồ vật sinh hoạt.
Đang khó hiểu chuyện gì xảy ra thì bỗng thầy Vũ Văn Minh từ phía sau đi tới, khi thấy Đỗ Phong xuất hiện thì y khá ngạc nhiên hô lớn.
"Ồ, tiểu phế vật vậy mà không sợ chết, cũng dám tới đây tham gia sao?"
Hôm qua nhìn thấy thầy Minh, Đỗ Phong cảm thấy sợ hãi mà tự ti, nhưng không hiểu sao, lần này đứng trước mặt ông ta, hắn không hề có cảm giác sợ hãi gì cả, trái lại còn tràn đầy tự tin.
Không thèm để ta đến Đỗ Phong, thầy chủ nhiệm liền hướng cả lớp nói.
"Như các em đã biết, hôm qua bên quân đội có qua nói chuyện với chúng ta rồi, hẳn là mọi người cũng đã nắm được tình hình đi?" Thấy mọi người đều gật đầu, không quan tâm đến một bên ngơ ngác Đỗ Phong, Vũ Văn Minh tiếp tục nói.
"Bọn người ngoài hành tinh đã bắt đầu hoạt động, các em cần gia nhập quân ngũ, học cách chiến đấu chống lại chúng, chờ các đại đội, sư đoàn đến ứng cứu, chúng ta sẽ an toàn... "
Cuối góc lớp, Đỗ Phong nghe xong đầu óc bắt đầu choáng váng, không dám tin vào những gì mình đã nghe.
Sáng ngày hôm qua, lúc 8giờ sáng, những quả trứng kia vậy mà nở ra thành trùng, bắt đầu điên cuồng tấn công mọi người.
Với khả năng thích nghi và sinh nở nhanh, chúng vậy mà đã chiếm được thành phố.
Các cơ quan chức năng liên tục thua trận, phải rút lui bảo toàn lực lượng, vừa hay kéo về ngôi trường danh tiếng này.
Vì là trường danh tiếng, nơi đào tạo các con em nhân tài của nước Minh Việt nên cơ sở hạ tầng rất kiên cố, có hàng rào cố thủ bài bản hẳn hoi, dễ thủ khó công.
Nên các công an, quân đội đóng quân gần khu vực đều rút về nơi đây cố thủ, vừa đảm bảo an toàn cho các mầm mống của đất nước, vừa đánh trả chờ viện quân.
Bọn quái vật kia tuy không có vũ khí tầm xa như nhân loại nhưng thắng ở số lượng cùng tốc độ, người thường không thể theo kịp.
Đấy mới chỉ là bọn cấp thấp, mấy con cấp cao còn kinh khủng hơn nhiều, một mình nó có thể xoá sổ một sư đoàn cũng không ngoa.
Cũng trong một lần chống lại nó, có nửa già binh sĩ tử trận, đội quân phải kéo về phía trường THPT Bắc Minh mà cố thủ, nhân đây chiêu mộ thêm binh lính từ các học sinh, tiện thể huấn luyện một tốp binh sĩ dự phòng.
Và những người hiện tại có mặt trong lớp này đều tới đăng kí gia nhập binh lính, chống lại lũ sinh vật ngoài hành tinh kia.
Còn những người đến để tránh nạn lại tụ tập ở lớp khác, cho nên khi thầy giáo Minh thấy Đỗ Phong trong nhóm xung phong này, ông ta khá là ngạc nhiên mà nhìn cậu học trò cá biệt này với một ánh mắt khác.
Còn Đỗ Phong lúc này đang khóc ra tiếng mán đây!
Nhưng sau này vì một số nguyên nhân, Bạo Vương sáng tạo ra công pháp phệ hồn, chủ yếu đi ăn linh hồn kẻ khác bồi bộ linh hồn bản thân.
Trong hệ thống tu luyện đều có chia cấp độ rõ ràng.
Cầp đầu tiên là cấp linh, cấp thứ hai là sư, tông, quân chủ, Vương, hoàng và cuối cùng là Giới toạ, mỗi cấp đều chia làm tam trọng.
Để tấn cấp cũng không phải dễ dàng a! Nhớ lại năm đó, Hư Không Đạo tổ tiến vào con đường tu luyện phải khó khăn đến mức nào a!
Nhìn đứa bé vẫn đang một bên đả toạ, Bạo Vương cũng không thật sự đánh thức.
Vừa rồi Bạo Vương không chỉ truyền cho Đỗ Phong cách thức tu luyện, mà còn truyền một tia thần hồn nhỏ bé vào bên trong.
Đây là đang giúp Đỗ Phong tẩy rửa linh hồn bản thân, giúp cho thần hồn thêm tinh thuần, cô đặc, củng cố căn cơ mai sau mạnh mẽ đột tiến.
Bạo Vương chỉ dám cho một tia, sợ cho nhiều Đỗ Phong sẽ không chịu được mà bạo thể chết, cũng mất toi một tiềm năng tạm bợ.
Thời gian cứ vậy mà trôi qua, màn đêm cũng dần bị kéo xuống, thay cho nó là một bầu trời trong xanh.
"Hmm."
Đỗ Phong choàng tỉnh dậy, ngắm nghía xung quanh thì thấy mình đang nằm trên sân thượng.
Cái cảm giác của ngày hôm qua như mờ ảo vậy, nửa thực nửa mơ.
"Uy, uy. Bạo Vương sư phụ!" Thử gọi thầm trong đầu, nhưng trái ngược với sự mong chờ của Đỗ Phong thì lại là một mảnh âm trầm, im lặng.
"Vậy... Là vẫn là mơ sao?" Đỗ Phong thất thần, vậy ra mọi thứ hắn thấy đêm qua chỉ là mơ.
"Nhưng còn cái đau đầu a! Nó rất giống thật nha!" Tự an ủi mình, Đỗ Phong đưa tay xoa đầu.
Như chợt nhớ ra cái, chẳng phải hôm qua hắn bị tai nạn giao thông sao? đầu bị va chạm chảy máu nữa mà! Đêm qua đau đầu chắc chắn là do vết thương kia truyền tới a!
Nghĩ vậy, Đỗ Phong bất giác cảm thấy buồn, tưởng chừng như tìm thấy đam mê, nhưng không, tất cả cũng chỉ là mộng ảo thôi, cuộc sống này tốt nhất vẫn nên an phận mà sống, chờ cho số mệnh an bài a!
Nhìn lên đồng hồ, vậy mà đã bảy giờ sáng, sắp đến giờ vào lớp rồi.
Đỗ Phong vội vác theo balo xuống lớp.
Lúc này, tất cả mọi người vậy mà đều đã tập trung tại đây, ai cũng cầm theo một đống lớn đồ vật sinh hoạt.
Đang khó hiểu chuyện gì xảy ra thì bỗng thầy Vũ Văn Minh từ phía sau đi tới, khi thấy Đỗ Phong xuất hiện thì y khá ngạc nhiên hô lớn.
"Ồ, tiểu phế vật vậy mà không sợ chết, cũng dám tới đây tham gia sao?"
Hôm qua nhìn thấy thầy Minh, Đỗ Phong cảm thấy sợ hãi mà tự ti, nhưng không hiểu sao, lần này đứng trước mặt ông ta, hắn không hề có cảm giác sợ hãi gì cả, trái lại còn tràn đầy tự tin.
Không thèm để ta đến Đỗ Phong, thầy chủ nhiệm liền hướng cả lớp nói.
"Như các em đã biết, hôm qua bên quân đội có qua nói chuyện với chúng ta rồi, hẳn là mọi người cũng đã nắm được tình hình đi?" Thấy mọi người đều gật đầu, không quan tâm đến một bên ngơ ngác Đỗ Phong, Vũ Văn Minh tiếp tục nói.
"Bọn người ngoài hành tinh đã bắt đầu hoạt động, các em cần gia nhập quân ngũ, học cách chiến đấu chống lại chúng, chờ các đại đội, sư đoàn đến ứng cứu, chúng ta sẽ an toàn... "
Cuối góc lớp, Đỗ Phong nghe xong đầu óc bắt đầu choáng váng, không dám tin vào những gì mình đã nghe.
Sáng ngày hôm qua, lúc 8giờ sáng, những quả trứng kia vậy mà nở ra thành trùng, bắt đầu điên cuồng tấn công mọi người.
Với khả năng thích nghi và sinh nở nhanh, chúng vậy mà đã chiếm được thành phố.
Các cơ quan chức năng liên tục thua trận, phải rút lui bảo toàn lực lượng, vừa hay kéo về ngôi trường danh tiếng này.
Vì là trường danh tiếng, nơi đào tạo các con em nhân tài của nước Minh Việt nên cơ sở hạ tầng rất kiên cố, có hàng rào cố thủ bài bản hẳn hoi, dễ thủ khó công.
Nên các công an, quân đội đóng quân gần khu vực đều rút về nơi đây cố thủ, vừa đảm bảo an toàn cho các mầm mống của đất nước, vừa đánh trả chờ viện quân.
Bọn quái vật kia tuy không có vũ khí tầm xa như nhân loại nhưng thắng ở số lượng cùng tốc độ, người thường không thể theo kịp.
Đấy mới chỉ là bọn cấp thấp, mấy con cấp cao còn kinh khủng hơn nhiều, một mình nó có thể xoá sổ một sư đoàn cũng không ngoa.
Cũng trong một lần chống lại nó, có nửa già binh sĩ tử trận, đội quân phải kéo về phía trường THPT Bắc Minh mà cố thủ, nhân đây chiêu mộ thêm binh lính từ các học sinh, tiện thể huấn luyện một tốp binh sĩ dự phòng.
Và những người hiện tại có mặt trong lớp này đều tới đăng kí gia nhập binh lính, chống lại lũ sinh vật ngoài hành tinh kia.
Còn những người đến để tránh nạn lại tụ tập ở lớp khác, cho nên khi thầy giáo Minh thấy Đỗ Phong trong nhóm xung phong này, ông ta khá là ngạc nhiên mà nhìn cậu học trò cá biệt này với một ánh mắt khác.
Còn Đỗ Phong lúc này đang khóc ra tiếng mán đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.