Chương 50: Thánh Dực Chiến Sĩ
Đỗ Phong
16/08/2023
Vừa tới chiến tuyến, Quang liền rút ra một thanh đại đao cỡ lớn từ phía sau lưng hướng lũ Trùng Tử quét tới, một mảng lớn Trùng Tử cứ vậy mà chết đi, giúp cho các binh sĩ kịp thở một hơi.
"Các vị đang ngồi trong xe tăng, giúp ta khai hoả ngăn cản bước tiến của ba đầu cự trùng kia! để ta có chút thời gian tàn sát thêm lũ Trùng Tử cấp thấp này, liệu có được không?"
Quang sử dụng trí tuệ nhân tạo Thiên Sứ hỗ trợ mình liên hệ với các binh sĩ qua bộ đàm.
"Được! Luôn sẵn sàng chiến đấu cùng ngài!" Các binh sĩ trong xe tăng đều nhiệt huyết phun trào, hướng ba đầu cự trùng kia oanh tạc.
"Được rồi, bật chế độ tàn sát, Thiên sứ!!!" Quang nhìn lên màn hình hiển thị, miệng khẽ nhếch.
[Rõ, cậu chủ!]
Sau khi tiếng nói lạnh tanh đó kết thúc, cơ giáp mà Quang đang mặc liền thay đổi hoàn toàn, ánh hoàng kim bị che phủ bởi một tầng hắc sắc, đôi mắt xanh của bộ giáp cũng theo đó mà biến thành màu đỏ.
Oanh!
Cơ giáp nhảy lên rồi hướng trung tâm đàn Trùng Tử đánh xuống, cú tiếp đất quá mạnh khiến vài con Trùng Tử xấu số cứ vậy mà chết đi, không kịp tránh né, lũ còn lại thì bị rung chấn từ cú đáp đất mà ngã ngửa xiêu vẹo.
Không dừng lại tại đó, cơ giáp như một kẻ tâm thần, điên cuồng cầm thanh đại đao to hai mét rưỡi vung vẩy xung quanh, lũ Trùng Tử chết như ngả rạ, xác chất thành đống.
Nếu Đỗ Phong ở đây chắc chắn sẽ thèm dỏ dãi, có quá nhiều kinh nghiệm a!
Bị Cơ giáp của Quang tàn sát, lũ Trùng Tử vậy mà sinh ra sợ hãi, bắt đầu liên tục rút lui, không dám tiến công, chỉ còn lại lác đác vài đầu Trùng Tử thành công lọt lưới, hướng các binh sĩ công tới, nhưng số lượng chỉ có vài đầu nên dễ dàng bị xử lý nhanh gọn.
Nơi xa, ba đầu cự trùng, phân biệt là Đại Trùng và Kim Giác Trùng thấy sự bá đạo của Quang, chút bắt đầu thay đổi phương hướng, không nhắm tới căn cứ nữa mà di chuyển tới chỗ Quang.
Thấy lũ Trùng Tử đã rút lui, các binh sĩ cũng đã về phòng tuyến cuối cùng cố thủ, trên chiến trường lúc này chỉ còn hắn cùng ba đầu cự trùng.
"Món khai vị đã xong, giờ đến lượt tụi mày!!!" Nói rồi Quang điều khiển cơ giáp hướng bọn chúng lao tới.
Vì chịu nhiều oanh tạc từ đạn pháo, có một con Đại Trùng đã xuất hiện thương thế, vỏ giáp của nó đã bị vỡ ra một mảng lớn.
Nhìn thấy được điểm này, Quang liền sử dụng cây đại đao, nhanh chóng hướng tới nơi đó đâm vào, sức mạnh khủng bố kết hợp với lớp giáp đã bị tàn phá từ trước Quang thành công đâm cây đại đao này vào bên trong cơ thể của Đại Trùng, giết chết một đầu quái vật nguy hiểm.
Không dừng lại tại đó, Quang bỏ luôn thanh đại đao, hướng về đầu Đại Trùng còn lại đánh tới.
Muốn bắt tướng thì phải xử lý hai quân sĩ trước, tướng mất sĩ như đĩ mất váy, đó là điều cơ bản mà ai chơi cờ tướng đều phải biết.
Theo như thông tin mà Thiên Sứ phân tích, đầu Kim Giác Trùng này tuy mạnh nhưng khá tù, chậm chạp, còn lũ Đại Trùng kia thì khác, bọn nó vừa công kích mạnh, lớp giáp cứng rắn lại còn có khả năng điều khiển Trùng Tử, vì thế lúc này Quang chỉ ưu tiên vào việc đánh giết hai đầu Đại Trùng, còn con Kim Giác Trùng kia tính sau.
[cậu chủ! từ những dữ liệu phân tích, kết toán. Thì các đầu Đại Trùng đều có chung một điểm yếu là phần bụng dưới!]
"Vậy sao!" Quang hịp đôi mắt lại, nhìn về phía cơ thể to lớn cao đến bốn mét kia.
"Lần này cảm giác đánh giết bọn Đại Trùng thật khác lúc ở thành phố Bắc Sơn, lúc đó... Thật quá dễ rồi!" Hắn nhớ lúc đánh với đầu Đại Trùng kia, giáp xác của nó không cứng như này, rất dễ phá giải a! Nhưng hắn không biết, con Đại Trùng kia đã bị chết từ trước, lúc hắn công phá chỉ là đánh lên một cái xác đang bị phân hủy mà thôi.
Sau khi biết được điểm yếu của Đại Trùng, Quang liền sử dụng chút kĩ xảo, đánh lừa nó tấn công, rồi sau đó lướt xuống bụng của Đại Trùng, sử dụng cánh tay máy đâm thẳng lên trên.
Phụt!
Dịch nhầy xanh lá bắn ra tung toé, cơ thể Đại Trùng cứ vậy mà đồ rầm xuống đất, cựa quậy càng chân trong vô lực.
Trong căn cứ, các vị cao tầng nhìn thấy cảnh này đều sợ hãi im thin thít, mọi người ai cũng không dám thở mạnh, chăm chú nhìn lên màn hình trình chiếu được quay bởi các máy bay không người lái.
Không chỉ các cao tầng đang xem, mà toàn bộ dân chúng trong căn cứ đều được chứng kiến cảnh này, mọi người cũng theo đó sôi trào, nhân loại họ vậy mà sáng tạo ra một vũ khí bá đạo a!!!
Hai đầu Đại Trùng đã chết, hiện tại chỉ còn một đầu Kim Giác Trùng là tồn tại, Quang rút cây đại đao cắm trên người của con Đại Trùng ra, hướng Kim Giác Trùng tấn công tới.
Gào!!!
Con Kim Giác Trùng thấy Quang xông lên, nó liền hướng lên trời hào thét, sau đó không tránh né mà hướng Quang công tới.
Coong!!!
Thanh đại đao titan của hắn vậy mà bị gãy làm hai, điều này chứng tỏ bộ giáp trên cơ thể nó quá cứng, phải cứng gấp mấy lần Đại Trùng.
Không chờ Quang hồi phục, nó nhanh chóng lao lên, húc thật mạnh vào cơ thể cơ giác của Quang.
Bịch!
Một cự lực mạnh mẽ đánh vào bụng, khiến Quang phải nhăn nhó mặt mày. Tuy đã mặc cơ giáp phòng thân nhưng sức mạnh từ con Kim Giác Trùng này là quá lớn, hắn vẫn bị dư chấn của đòn húc này làm ảnh hưởng.
Trên màn hình, toàn bộ cư dân trong căn cứ nhìn thấy Quang liên tục bị tấn công, không thể hoàn thủ khiến tâm trạng còn đang vui sướng mọi người như rơi xuống đáy cốc, có một số người đưa tay lên ôm vào ngực mà lẩm bẩm cầu khấn, hình ảnh như vậy liên tiếp xảy ra khi trên màn ảnh Quang liên tục bị ăn hành.
"Thiên sứ, đã tìm ra điểm yếu của nó chưa?" Quang chật vật, một bên tránh né những cuộc tấn công từ Kim Giác Trùng, một bên dò hỏi Thiên sứ AI.
[Số liệu đang kết toán. Kết toán thành công! Theo như chỉ số phận tích đầu này cự trùng chỉ có một điểm yếu, đó chính là đôi mắt... Thiên sứ khuyến nghị cậu chủ lên sử dụng một đầu đạn xuyên phá, đánh vào con mắt của Kim Giác Trùng này, thì mới có cơ hội thắng!"
Nghe được tiếng thanh âm lạnh tanh, Quang có chút vui mừng, cuối cùng cũng có cách giải quyết.
Oanh!
Thân thể Quang lại bị đầu cự trùng này đánh bay, chật vật không thôi.
Trong căn cứ lúc này.
"Sao hắn không né tránh?" Các cao tầng lúc này hoang mang không thôi, rõ ràng tên này vừa rồi né tránh rất tốt a, tại sao bây giờ cứ toàn bị động để nó tấn công như vậy?
Ngồi một bên quan sát, Binh Vương cũng có chút không nghĩ ra, đôi mắt híp lại trầm tư suy nghĩ.
Trong khi mọi người còn không biết lý do, thì hành động tiếp theo của hắn liền làm cho mọi người hiểu rõ vấn đề.
Chỉ thấy Quang bị húc ép vào vách đá, con Kim Giác Trùng phấn khích không thôi khi thấy Quang đã không còn khả năng chiến đấu, ánh mắt nó nhìn chằm chằm vào Quang, lấy đà hướng hắn húc tới muốn nhanh chóng xử lý tên này.
"Chính là lúc này!" Nhìn thấy con cự trùng phấn khích lao tới, ánh mắt nhìn mình chằm chằm, Quang đau đớn khẽ chếch miệng cười lạnh.
Băng! Phập! Bùm!!!
Đúng ba thanh âm vang lên, quả đạn đạo nhỏ từ phía ngực Quang bắn ra, dễ dàng đi xuyên vào mắt của Kim Giác Trùng tiến vào não bộ rồi làm nổ cái Bùm.
Não bộ bị oanh tạc, làm nó vậy mà chết tươi tại chỗ, khiến cho tất cả mọi người ở trong cắn cứ phải há hốc mồm.
Sau một hồi mọi người mới tỉnh ngộ mà hô hào sung sướng.
Trên màn ảnh lúc này, Quang chịu đựng đau đớn vực dậy thân hình, cả thân thể rách nát của cơ giáp cứ vậy mà hiện diện trước mặt toàn thể người dân.
Ánh chiều tà phủ xuống cơ giáp, từ bên trong phát ra một đoạn thanh âm trầm thấp nhưng các máy bay không người lái vẫn kịp thời thu âm.
"Từ giờ Ta sẽ là Thánh Dực Chiến Sĩ! Người sẽ cứu nhân loại khỏi tận thế này!"
Trong căn cứ, toàn bộ người dân đều nghe rõ mồn một, tất cả đêu dơ tay lên hô hào hưởng ứng.
"Thánh Dực Chiến Sĩ!"
"Thánh Dực Chiến Sĩ!!!"
"Các vị đang ngồi trong xe tăng, giúp ta khai hoả ngăn cản bước tiến của ba đầu cự trùng kia! để ta có chút thời gian tàn sát thêm lũ Trùng Tử cấp thấp này, liệu có được không?"
Quang sử dụng trí tuệ nhân tạo Thiên Sứ hỗ trợ mình liên hệ với các binh sĩ qua bộ đàm.
"Được! Luôn sẵn sàng chiến đấu cùng ngài!" Các binh sĩ trong xe tăng đều nhiệt huyết phun trào, hướng ba đầu cự trùng kia oanh tạc.
"Được rồi, bật chế độ tàn sát, Thiên sứ!!!" Quang nhìn lên màn hình hiển thị, miệng khẽ nhếch.
[Rõ, cậu chủ!]
Sau khi tiếng nói lạnh tanh đó kết thúc, cơ giáp mà Quang đang mặc liền thay đổi hoàn toàn, ánh hoàng kim bị che phủ bởi một tầng hắc sắc, đôi mắt xanh của bộ giáp cũng theo đó mà biến thành màu đỏ.
Oanh!
Cơ giáp nhảy lên rồi hướng trung tâm đàn Trùng Tử đánh xuống, cú tiếp đất quá mạnh khiến vài con Trùng Tử xấu số cứ vậy mà chết đi, không kịp tránh né, lũ còn lại thì bị rung chấn từ cú đáp đất mà ngã ngửa xiêu vẹo.
Không dừng lại tại đó, cơ giáp như một kẻ tâm thần, điên cuồng cầm thanh đại đao to hai mét rưỡi vung vẩy xung quanh, lũ Trùng Tử chết như ngả rạ, xác chất thành đống.
Nếu Đỗ Phong ở đây chắc chắn sẽ thèm dỏ dãi, có quá nhiều kinh nghiệm a!
Bị Cơ giáp của Quang tàn sát, lũ Trùng Tử vậy mà sinh ra sợ hãi, bắt đầu liên tục rút lui, không dám tiến công, chỉ còn lại lác đác vài đầu Trùng Tử thành công lọt lưới, hướng các binh sĩ công tới, nhưng số lượng chỉ có vài đầu nên dễ dàng bị xử lý nhanh gọn.
Nơi xa, ba đầu cự trùng, phân biệt là Đại Trùng và Kim Giác Trùng thấy sự bá đạo của Quang, chút bắt đầu thay đổi phương hướng, không nhắm tới căn cứ nữa mà di chuyển tới chỗ Quang.
Thấy lũ Trùng Tử đã rút lui, các binh sĩ cũng đã về phòng tuyến cuối cùng cố thủ, trên chiến trường lúc này chỉ còn hắn cùng ba đầu cự trùng.
"Món khai vị đã xong, giờ đến lượt tụi mày!!!" Nói rồi Quang điều khiển cơ giáp hướng bọn chúng lao tới.
Vì chịu nhiều oanh tạc từ đạn pháo, có một con Đại Trùng đã xuất hiện thương thế, vỏ giáp của nó đã bị vỡ ra một mảng lớn.
Nhìn thấy được điểm này, Quang liền sử dụng cây đại đao, nhanh chóng hướng tới nơi đó đâm vào, sức mạnh khủng bố kết hợp với lớp giáp đã bị tàn phá từ trước Quang thành công đâm cây đại đao này vào bên trong cơ thể của Đại Trùng, giết chết một đầu quái vật nguy hiểm.
Không dừng lại tại đó, Quang bỏ luôn thanh đại đao, hướng về đầu Đại Trùng còn lại đánh tới.
Muốn bắt tướng thì phải xử lý hai quân sĩ trước, tướng mất sĩ như đĩ mất váy, đó là điều cơ bản mà ai chơi cờ tướng đều phải biết.
Theo như thông tin mà Thiên Sứ phân tích, đầu Kim Giác Trùng này tuy mạnh nhưng khá tù, chậm chạp, còn lũ Đại Trùng kia thì khác, bọn nó vừa công kích mạnh, lớp giáp cứng rắn lại còn có khả năng điều khiển Trùng Tử, vì thế lúc này Quang chỉ ưu tiên vào việc đánh giết hai đầu Đại Trùng, còn con Kim Giác Trùng kia tính sau.
[cậu chủ! từ những dữ liệu phân tích, kết toán. Thì các đầu Đại Trùng đều có chung một điểm yếu là phần bụng dưới!]
"Vậy sao!" Quang hịp đôi mắt lại, nhìn về phía cơ thể to lớn cao đến bốn mét kia.
"Lần này cảm giác đánh giết bọn Đại Trùng thật khác lúc ở thành phố Bắc Sơn, lúc đó... Thật quá dễ rồi!" Hắn nhớ lúc đánh với đầu Đại Trùng kia, giáp xác của nó không cứng như này, rất dễ phá giải a! Nhưng hắn không biết, con Đại Trùng kia đã bị chết từ trước, lúc hắn công phá chỉ là đánh lên một cái xác đang bị phân hủy mà thôi.
Sau khi biết được điểm yếu của Đại Trùng, Quang liền sử dụng chút kĩ xảo, đánh lừa nó tấn công, rồi sau đó lướt xuống bụng của Đại Trùng, sử dụng cánh tay máy đâm thẳng lên trên.
Phụt!
Dịch nhầy xanh lá bắn ra tung toé, cơ thể Đại Trùng cứ vậy mà đồ rầm xuống đất, cựa quậy càng chân trong vô lực.
Trong căn cứ, các vị cao tầng nhìn thấy cảnh này đều sợ hãi im thin thít, mọi người ai cũng không dám thở mạnh, chăm chú nhìn lên màn hình trình chiếu được quay bởi các máy bay không người lái.
Không chỉ các cao tầng đang xem, mà toàn bộ dân chúng trong căn cứ đều được chứng kiến cảnh này, mọi người cũng theo đó sôi trào, nhân loại họ vậy mà sáng tạo ra một vũ khí bá đạo a!!!
Hai đầu Đại Trùng đã chết, hiện tại chỉ còn một đầu Kim Giác Trùng là tồn tại, Quang rút cây đại đao cắm trên người của con Đại Trùng ra, hướng Kim Giác Trùng tấn công tới.
Gào!!!
Con Kim Giác Trùng thấy Quang xông lên, nó liền hướng lên trời hào thét, sau đó không tránh né mà hướng Quang công tới.
Coong!!!
Thanh đại đao titan của hắn vậy mà bị gãy làm hai, điều này chứng tỏ bộ giáp trên cơ thể nó quá cứng, phải cứng gấp mấy lần Đại Trùng.
Không chờ Quang hồi phục, nó nhanh chóng lao lên, húc thật mạnh vào cơ thể cơ giác của Quang.
Bịch!
Một cự lực mạnh mẽ đánh vào bụng, khiến Quang phải nhăn nhó mặt mày. Tuy đã mặc cơ giáp phòng thân nhưng sức mạnh từ con Kim Giác Trùng này là quá lớn, hắn vẫn bị dư chấn của đòn húc này làm ảnh hưởng.
Trên màn hình, toàn bộ cư dân trong căn cứ nhìn thấy Quang liên tục bị tấn công, không thể hoàn thủ khiến tâm trạng còn đang vui sướng mọi người như rơi xuống đáy cốc, có một số người đưa tay lên ôm vào ngực mà lẩm bẩm cầu khấn, hình ảnh như vậy liên tiếp xảy ra khi trên màn ảnh Quang liên tục bị ăn hành.
"Thiên sứ, đã tìm ra điểm yếu của nó chưa?" Quang chật vật, một bên tránh né những cuộc tấn công từ Kim Giác Trùng, một bên dò hỏi Thiên sứ AI.
[Số liệu đang kết toán. Kết toán thành công! Theo như chỉ số phận tích đầu này cự trùng chỉ có một điểm yếu, đó chính là đôi mắt... Thiên sứ khuyến nghị cậu chủ lên sử dụng một đầu đạn xuyên phá, đánh vào con mắt của Kim Giác Trùng này, thì mới có cơ hội thắng!"
Nghe được tiếng thanh âm lạnh tanh, Quang có chút vui mừng, cuối cùng cũng có cách giải quyết.
Oanh!
Thân thể Quang lại bị đầu cự trùng này đánh bay, chật vật không thôi.
Trong căn cứ lúc này.
"Sao hắn không né tránh?" Các cao tầng lúc này hoang mang không thôi, rõ ràng tên này vừa rồi né tránh rất tốt a, tại sao bây giờ cứ toàn bị động để nó tấn công như vậy?
Ngồi một bên quan sát, Binh Vương cũng có chút không nghĩ ra, đôi mắt híp lại trầm tư suy nghĩ.
Trong khi mọi người còn không biết lý do, thì hành động tiếp theo của hắn liền làm cho mọi người hiểu rõ vấn đề.
Chỉ thấy Quang bị húc ép vào vách đá, con Kim Giác Trùng phấn khích không thôi khi thấy Quang đã không còn khả năng chiến đấu, ánh mắt nó nhìn chằm chằm vào Quang, lấy đà hướng hắn húc tới muốn nhanh chóng xử lý tên này.
"Chính là lúc này!" Nhìn thấy con cự trùng phấn khích lao tới, ánh mắt nhìn mình chằm chằm, Quang đau đớn khẽ chếch miệng cười lạnh.
Băng! Phập! Bùm!!!
Đúng ba thanh âm vang lên, quả đạn đạo nhỏ từ phía ngực Quang bắn ra, dễ dàng đi xuyên vào mắt của Kim Giác Trùng tiến vào não bộ rồi làm nổ cái Bùm.
Não bộ bị oanh tạc, làm nó vậy mà chết tươi tại chỗ, khiến cho tất cả mọi người ở trong cắn cứ phải há hốc mồm.
Sau một hồi mọi người mới tỉnh ngộ mà hô hào sung sướng.
Trên màn ảnh lúc này, Quang chịu đựng đau đớn vực dậy thân hình, cả thân thể rách nát của cơ giáp cứ vậy mà hiện diện trước mặt toàn thể người dân.
Ánh chiều tà phủ xuống cơ giáp, từ bên trong phát ra một đoạn thanh âm trầm thấp nhưng các máy bay không người lái vẫn kịp thời thu âm.
"Từ giờ Ta sẽ là Thánh Dực Chiến Sĩ! Người sẽ cứu nhân loại khỏi tận thế này!"
Trong căn cứ, toàn bộ người dân đều nghe rõ mồn một, tất cả đêu dơ tay lên hô hào hưởng ứng.
"Thánh Dực Chiến Sĩ!"
"Thánh Dực Chiến Sĩ!!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.