Chương 41: Trước lúc đánh nhau phải nói chuyện cho rõ ràng!
Everstill, Trang Lạc Yên
11/02/2019
Trung Châu chấn động!
Hai đại tông môn Linh Kiếm tông cùng Thiên Nguyên tông có lẽ sẽ xảy ra chiến tranh!
Tu sĩ Trung Châu và cả các châu khác nghe nói đến tin tức này đều lấy làm kì lạ, bởi hai đại tông kia cùng tồn tại ở Trung Châu đã hàng vạn năm, quan hệ mật thiết. Các trưởng bối thường xuyên gặp mặt luận bàn, các tiểu bối cũng thường xuyên kết bạn lịch lãm, bí cảnh các nơi hai đại tông cũng thường xuyên chia sẻ, không biết có bao nhiêu cặp đạo lữ đã được kết thành. Mấy trăm năm gần đây cũng chưa hề nghe nói hai tông có gì xung đột mâu thuẫn.
Đùng một cái được biết hai đại tông chuẩn bị chiến tranh, có thể không lấy làm kì lạ sao? Bởi thế nên dạo gần đây, trong giới tu sĩ, đủ các loại chuyện bát quái xoay chuyển quanh vấn đề này, trong các quán linh trà linh tửu, mười bàn thì có chín bàn là đang suy đoán nguyên do của cuộc chiến, bàn còn lại là người đang được phổ cập thông tin về nó.
- Ngươi đừng không tin a! Ta đây là có tin tức nội bộ. Cháu ngoại gái của cậu em vợ bà hàng xóm của nhạc mẫu ta là một đệ tử nội môn của Thiên Nguyên tông. Tin tức vô cùng chuẩn xác.
- Nếu thật là vậy, không biết có bao nhiêu cặp đạo lữ phải gặp cảnh chia lìa đây!
- Đúng thế! Nếu là các cặp kết đôi vì lợi ích cũng thôi đi, nhưng những người có tình cảm thực sự thì thảm rồi.
- Thế cháu ngoại gái của cậu em vợ bà hàng xóm của nhạc mẫu ngươi có nghe nói là nguyên nhân gì khiến hai tông bất hòa không?
- Cái này…cái này thì không biết được rồi…
- Thiết….
Trong khi ngoại giới suy đoán đủ điều thì Thiên Nguyên tông cũng đang bị mây đen che phủ, đám đệ tử nơm nớp cẩn thận làm việc, sợ một chút không chú ý sẽ bị các vị sư phụ đang tức giận muốn phun lửa bắt được chịu tội. Các trưởng lão, phong chủ các phong, các chấp sự có quyền hạn đều được triệu tập đến cùng chưởng giáo chân nhân suy nghĩ cách ứng đối.
Lúc này ở Nghị Sự điện, Phong Thiệu cùng Mạc Tề, Nguyệt Tịch đang cùng các vị phong chủ và trưởng lão lớn tiếng tranh luận.
Viễn Dương trưởng lão vuốt bộ râu tóc bờm xờm của mình nghe các vị trưởng lão khác tranh luận, đang lúc nghe thấy họ nghĩ các biện pháp ép dạ cầu toàn hòng gìn giữ mối quan hệ mật thiết giữa hai tông, vị trưởng lão có tính tình nóng như lửa liền đập bàn lớn tiếng quát:
- Người ta đã đánh thẳng vào mặt các ngươi mà các ngươi còn muốn nhường nhịn sao?
Sau đó lập tức quay sang những người khác:
- Nếu như các ngươi không dám đánh! Lão phu sẽ đánh! Phong sư điệt, Mạc nhi, Nguyệt nhi, đi! Ta dẫn các người đến Linh Kiếm Tông đòi người!
Lão vừa bước vào cảnh giới Thượng Thần cách đây không lâu nhưng nhờ có ngàn năm Hỏa Hồn thảo, quà mừng tấn thăng của Phong Thiệu mà tu vi của lão sớm đã ổn định. Bế quan lâu ngày, lão nghĩ mình cũng nên vận động gân cốt một chút.
Mọi người vội vàng lên tiếng ngăn cản.
Nếu thực sự để một kẻ nóng nảy, hữu dũng vô mưu như Viễn Dương đến Linh Kiếm tông thì đại chiến sẽ liền bùng nổ, thậm chí còn sẽ dẫn động đến các vị lão tổ.
Ngồi trên chủ tọa là một người thanh niên trẻ tuổi, ánh mắt hẹp dài chứa vài tia gian xảo. Đó là chưởng giáo chân nhân Tần Minh. Những người không quen thuộc hắn ta thì rất có thể sẽ bị vẻ ngoài đạo mạo của hắn đánh lừa, nhưng toàn tông môn ai lại không biết đây là một con hồ ly gian trá, không vắt kiệt hết giá trị của ngươi là sẽ không buông tay.
Cũng chính vì lẽ đó mà hắn được chọn làm đệ tử quan môn của tiền nhiệm chưởng giáo, sau đó thuận lợi trở thành chưởng giáo đời thứ 31 của Thiên Nguyên tông.
Lúc này hắn đang cúi đầu không biết đang suy tư gì đó, một tay chống cằm, tay kia gõ gõ mặt bàn, phát ra từng tiếng vọng thanh thúy.
Một lúc sau, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe lóe, phất tay nói:
- Đi đi!
Mọi người sững sờ nhìn Tần Minh, quên cả tranh cãi. Ngay cả Viễn Dương cũng vô cùng bất ngờ. Tuy hắn là người la lối muốn đánh lớn nhất nhưng thực chất hắn cũng hoàn toàn không nghĩ đến chưởng giáo sẽ ủng hộ mình.
Vị giáo chủ chân nhân này tuy thường ngày luôn hòa hòa bình bình, luôn đem việc đoàn kết các tông môn treo tại bên miệng nhưng xử trí sự tình lại vô cùng quyết đoán.
Dù là quan hệ giữa Linh Kiếm tông và Thiên Nguyên tông quan trọng, thế nhưng nếu như đệ tử chân truyền của Thiên Nguyên Tông bị bắt mà tông môn còn kéo mặt mũi xuống đi cầu hòa thì không nói đến địa vị của Thiên Nguyên Tông trong tam tông ngũ giáo sẽ bị dao động mà nhân tâm chắc chắn cũng sẽ bất ổn, lòng trung thành của các đệ tử, quan hệ giữa các phong chủ và trưởng lão cũng sẽ tan vỡ.
Hắn phải cho thế nhân biết, tuy Thiên Nguyên tông tôn trọng hòa bình nhưng cũng không phải là quả hồng mềm mặc cho người xoa nắn.
Lần này, Linh Kiếm tông nhất định phải cho bọn họ một câu trả lời thích hợp. Nếu không thì chiến tranh nhất định phải xảy ra, máu nhất định phải đổ.
Hai đại tông môn Linh Kiếm tông cùng Thiên Nguyên tông có lẽ sẽ xảy ra chiến tranh!
Tu sĩ Trung Châu và cả các châu khác nghe nói đến tin tức này đều lấy làm kì lạ, bởi hai đại tông kia cùng tồn tại ở Trung Châu đã hàng vạn năm, quan hệ mật thiết. Các trưởng bối thường xuyên gặp mặt luận bàn, các tiểu bối cũng thường xuyên kết bạn lịch lãm, bí cảnh các nơi hai đại tông cũng thường xuyên chia sẻ, không biết có bao nhiêu cặp đạo lữ đã được kết thành. Mấy trăm năm gần đây cũng chưa hề nghe nói hai tông có gì xung đột mâu thuẫn.
Đùng một cái được biết hai đại tông chuẩn bị chiến tranh, có thể không lấy làm kì lạ sao? Bởi thế nên dạo gần đây, trong giới tu sĩ, đủ các loại chuyện bát quái xoay chuyển quanh vấn đề này, trong các quán linh trà linh tửu, mười bàn thì có chín bàn là đang suy đoán nguyên do của cuộc chiến, bàn còn lại là người đang được phổ cập thông tin về nó.
- Ngươi đừng không tin a! Ta đây là có tin tức nội bộ. Cháu ngoại gái của cậu em vợ bà hàng xóm của nhạc mẫu ta là một đệ tử nội môn của Thiên Nguyên tông. Tin tức vô cùng chuẩn xác.
- Nếu thật là vậy, không biết có bao nhiêu cặp đạo lữ phải gặp cảnh chia lìa đây!
- Đúng thế! Nếu là các cặp kết đôi vì lợi ích cũng thôi đi, nhưng những người có tình cảm thực sự thì thảm rồi.
- Thế cháu ngoại gái của cậu em vợ bà hàng xóm của nhạc mẫu ngươi có nghe nói là nguyên nhân gì khiến hai tông bất hòa không?
- Cái này…cái này thì không biết được rồi…
- Thiết….
Trong khi ngoại giới suy đoán đủ điều thì Thiên Nguyên tông cũng đang bị mây đen che phủ, đám đệ tử nơm nớp cẩn thận làm việc, sợ một chút không chú ý sẽ bị các vị sư phụ đang tức giận muốn phun lửa bắt được chịu tội. Các trưởng lão, phong chủ các phong, các chấp sự có quyền hạn đều được triệu tập đến cùng chưởng giáo chân nhân suy nghĩ cách ứng đối.
Lúc này ở Nghị Sự điện, Phong Thiệu cùng Mạc Tề, Nguyệt Tịch đang cùng các vị phong chủ và trưởng lão lớn tiếng tranh luận.
Viễn Dương trưởng lão vuốt bộ râu tóc bờm xờm của mình nghe các vị trưởng lão khác tranh luận, đang lúc nghe thấy họ nghĩ các biện pháp ép dạ cầu toàn hòng gìn giữ mối quan hệ mật thiết giữa hai tông, vị trưởng lão có tính tình nóng như lửa liền đập bàn lớn tiếng quát:
- Người ta đã đánh thẳng vào mặt các ngươi mà các ngươi còn muốn nhường nhịn sao?
Sau đó lập tức quay sang những người khác:
- Nếu như các ngươi không dám đánh! Lão phu sẽ đánh! Phong sư điệt, Mạc nhi, Nguyệt nhi, đi! Ta dẫn các người đến Linh Kiếm Tông đòi người!
Lão vừa bước vào cảnh giới Thượng Thần cách đây không lâu nhưng nhờ có ngàn năm Hỏa Hồn thảo, quà mừng tấn thăng của Phong Thiệu mà tu vi của lão sớm đã ổn định. Bế quan lâu ngày, lão nghĩ mình cũng nên vận động gân cốt một chút.
Mọi người vội vàng lên tiếng ngăn cản.
Nếu thực sự để một kẻ nóng nảy, hữu dũng vô mưu như Viễn Dương đến Linh Kiếm tông thì đại chiến sẽ liền bùng nổ, thậm chí còn sẽ dẫn động đến các vị lão tổ.
Ngồi trên chủ tọa là một người thanh niên trẻ tuổi, ánh mắt hẹp dài chứa vài tia gian xảo. Đó là chưởng giáo chân nhân Tần Minh. Những người không quen thuộc hắn ta thì rất có thể sẽ bị vẻ ngoài đạo mạo của hắn đánh lừa, nhưng toàn tông môn ai lại không biết đây là một con hồ ly gian trá, không vắt kiệt hết giá trị của ngươi là sẽ không buông tay.
Cũng chính vì lẽ đó mà hắn được chọn làm đệ tử quan môn của tiền nhiệm chưởng giáo, sau đó thuận lợi trở thành chưởng giáo đời thứ 31 của Thiên Nguyên tông.
Lúc này hắn đang cúi đầu không biết đang suy tư gì đó, một tay chống cằm, tay kia gõ gõ mặt bàn, phát ra từng tiếng vọng thanh thúy.
Một lúc sau, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe lóe, phất tay nói:
- Đi đi!
Mọi người sững sờ nhìn Tần Minh, quên cả tranh cãi. Ngay cả Viễn Dương cũng vô cùng bất ngờ. Tuy hắn là người la lối muốn đánh lớn nhất nhưng thực chất hắn cũng hoàn toàn không nghĩ đến chưởng giáo sẽ ủng hộ mình.
Vị giáo chủ chân nhân này tuy thường ngày luôn hòa hòa bình bình, luôn đem việc đoàn kết các tông môn treo tại bên miệng nhưng xử trí sự tình lại vô cùng quyết đoán.
Dù là quan hệ giữa Linh Kiếm tông và Thiên Nguyên tông quan trọng, thế nhưng nếu như đệ tử chân truyền của Thiên Nguyên Tông bị bắt mà tông môn còn kéo mặt mũi xuống đi cầu hòa thì không nói đến địa vị của Thiên Nguyên Tông trong tam tông ngũ giáo sẽ bị dao động mà nhân tâm chắc chắn cũng sẽ bất ổn, lòng trung thành của các đệ tử, quan hệ giữa các phong chủ và trưởng lão cũng sẽ tan vỡ.
Hắn phải cho thế nhân biết, tuy Thiên Nguyên tông tôn trọng hòa bình nhưng cũng không phải là quả hồng mềm mặc cho người xoa nắn.
Lần này, Linh Kiếm tông nhất định phải cho bọn họ một câu trả lời thích hợp. Nếu không thì chiến tranh nhất định phải xảy ra, máu nhất định phải đổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.