Chương 14: Tìm Cách Tấn Cấp
Diệp Như Thư Nguyệt
04/07/2018
Vân Điệp cảm thấy
trong cơ thể mình, bình phong của Tiên Cấp đang có chút rục rịch, thế
nhưng lại ngay lập tức không có gì nữa, nhất thời lửa giận nóng lên,
liền tiến về phía Đan Thất của mình. bây giờ luyện khí và dược tu đối
với nàng đã không còn tác dụng, vốn là muốn đến Đan Điện lấy một ít vảy
Thủy Long để luyện chế Hoàn Cốt Đan giúp hồi phục xương, thế nhưng lửa
nóng bốc lên não, lập tức bước vào Đan Thất lấy ra nhiên liệu luyện chế
Tấn Tiên Đan. Phải biết rằng, Tấn Tiên Đan có thể giúp tu luyện giả rất
nhiều trong việc tu luyện lên Tiên Cấp, thế nhưng nó lại là loại thuốc
có 7 phần độc, trong đó có loại thảo dược gọi là Diệt Linh Thảo, thậm
chí có thể diệt cả hồn phách cường giả, vậy nên, rất nhiều năm nay, Tấn
Tiên Đan - liền thất truyền.
Đan Thất của Vân Điệp thiết kế vô cùng đơn giản nhưng lại có không gian rất rộng. Một gian luyện đan, một gian lưu trữ thảo dược luôn tươi mới và một gian để chứa đan dược. Trong gian luyện đan chỉ có duy nhất một lò luyện đan mà thôi, thế nhưng cái lò này là Thần Lô được Vân Điệp mang từ Lạc Diệp Cốc tới, cả thiên hạ này cho dù là ai cũng không thể sở hữu được bất cứ đan lô nào tốt hơn Thần Lô này, lửa để luyện đan còn phải là Thần Long Chi Hỏa, cũng thật may mắn. trong đám sủng vật của Vân Điệp có một con Hỏa Long cấp 10, vậy là việc người khác cho là khó như lên trời, Vân Điệp liền dễ dàng làm được. Bên cạnh Thần Lô là một đống đan dược hỏng, cũng chính là đan dược hay được bán đấu giá ở Phù Dung Lâu - loại đan dược mà người ta phải tranh sống tranh chết mới có được, đủ để thấy khả năng luyện đan ở đại lục này không tốt cho lắm.
Lửa cháy, Vân Điệp thành thục dùng linh lực để tinh lọc nhiên liệu rồi cẩn thận từng chút một đưa chúng vào Thần Lô. Đan dược được luyện ra từ Thần Lô cho dù có lưu giữ một vạn năm thì cũng không đổi sắc, tỉ lệ thất bại cũng vô cùng nhỏ nhưng số lần luyện đan từ cấp 1 cho tới cấp 12 cũng không phải 5 chữ số có thể đếm được, lần này có những dược liệu vô cùng trân quý như Xích Kim Quả, Diệt Linh Thảo, Hồng Hạc Rễ,.. đều là Độc dược. Chỉ cần tinh lọc sai một ly cũng có thể luyện thành độc dược chí mạng. Lúc đó nó đã không còn là Tấn Tiên Đan nữa rồi...
Sau nửa ngày, Vân Điệp cuối cùng cũng làm tới bước cuối cùng chính là thêm Diệt Hồn Thảo. Loại dược liệu này có linh tính vô cùng mạnh, tuy đã tinh lọc nhưng nếu không cẩn thận liền có thể bị nó diệt đi thần hồn. Cái trán trắng mịn của nàng rịn ra một lớp mồ hôi lạnh. Lần này bản thân cũng tùy hứng quá rồi! Không có chuẩn bị tinh thần mà cũng muốn luyện ra đan dược cấp 13. Việc này vô cùng khó khăn đối với một cái cơ thể thậm chí còn chưa đến 10 tuổi này! Đúng là ngốc mà!
Không lâu sau trong Thần Lô phát ra những âm thanh như tiếng chuông đồng cứ "đinh đinh đang đang" liên tục, Vân Điệp thở phào một hơi."Cuối cùng cũng xong". Nàng khóa chặt cửa Đan thất, cánh cửa mạ vàng khép lại, bỏ qua những âm thanh đinh tai nhức óc, Vân Điệp còn phải đợi thêm 2 ngày nữa. Vì đây là lần đầu tiên luyện chế đan dược cấp 13, thời gian hấp thụ đủ linh lực để tụ đan còn khá dài, Vân Điệp liền đi tới Âm Điện một chuyến, trước lúc đi còn không quên đeo thêm 1 cái mặt nạ màu bạc che đi nửa trên của khuôn mặt, chỉ để lộ đôi mắt lam sắc làm người ta chìm đắm .
"Ngươi! Đứng lại" Một giọng nói lanh lảnh vang lên, gián đoạn sự tập trung của Vân Điệp. Nàng không vui quay đầu lại. Đập vào mắt chính là ánh sáng của hoàng kim ngân lượng chói mắt. Một tì nữ cầm ô che nắng đằng trước, đằng sau là 4 tì nữ bưng theo hoa quả, trà nước, phấn son,... cũng chẳng khác gì một cái căn nhà di động. và nhân vật chính, một thiếu nữ mặc y phục màu hồng lựu, đạp lên cánh hoa mà đến, ánh mắt kiêu ngạo đánh giá Vân Điệp từ trên xuống dưới một lượt rồi mới quay trở lại gương mặt, ghét bỏ."Loại hàng như ngươi mà cũng xứng đến đây? Tạp dịch như ngươi tốt nhất nên tránh xa ra đi, đừng có làm bẩn gót chân bản công chúa!"
Đây chính là công chúa A Tháp Ẩn của một tiểu quốc phía Bắc. Tuy là một vương quốc phía Bắc nhưng Quảng Sênh quốc lại sở hữu những mối giao dịch rất lớn với những đảo trên biển, vì vậy liền trở thành 1 nước giàu có nhưng cuối cùng vẫn phải công nạp hàng năm cho Bắc Vũ một khoản không nhỏ. A Tháp Ẩn bước qua Vân Điệp. Ả vô cùng ghét những kẻ đến trước mình, vì người khác đến sớm có nghĩa là ả đến muộn, việc này khiến cho công chúa cao quý của Quảng Sênh quốc cảm thấy vô cùng khó chịu.
"A Tháp Ẩn công chúa..." Đệ tử canh cửa ấp úng mở miệng. Cả hai người đều là nhân vật hắn đắc tội không nổi, nhưng sau nhiều lần đấu tranh nội tâm, đệ tử này vẫn quyết định nói đỡ cho Cung Chủ, hắn biết Cung Chủ không thích khoa trương nhưng với thực lực của chưởng môn một tiểu công chúa như vậy cũng không là gì. Hắn không biết Cung Chủ có thân phận là gì, dung mạo ra sao,tuổi tác như thế nào nhưng nhân vật phong vân có thể một tay tạo dựng nên Hồ Điệp Cung, Phù Dung Lâu, Ngọc Phong Tông lại có tài lực khiếp người như vậy, đủ để cả thiên hạ bái phục. Càng nghĩ lại càng hưng phấn, càng bội phục Cung Chủ."Thật ra..."
Chưa đợi đệ tử này nói hết, A Tháp Ẩn lên tiếng."Ngươi không cần nói nữa, ta đang có việc vô cùng gấp, lại bỏ quên Âm Lệnh vào cửa, ngươi mau lấy ra một cái mới cho bản cung"
Vân Điệp liếc đệ tử kia một cái, đệ tử kia hiểu ý, nháy mắt đã không còn ấp úng." A Tháp Ẩn công chúa, Lệnh bài vào cửa mỗi điện cũng không dễ dàng có như vậy. Huống chi vị sư tỷ này vừa lấy đi cái cuối cùng rồi. Vậy..."
"Cái gì? Ngươi thử nói lại xem? Tiểu phế vật này mà cũng xứng làm sư tỷ của bản cung? Huống hồ từ trước tới nay bản cung cũng chưa từng nhìn thấy người nào như nhóc con này. Có phải cả hai người các ngươi đều là kẻ gian muốn đột nhập vào đây? Cả hai các ngươi đều là đồng lõa với mấy cái thế lực tép riu đó đúng không?" A Tháp Ẩn vừa nói vừa tức giận thở phì phì, không khống chế được dùng luôn từ 'bản cung' ở nơi lấy thực lực làm trọng này. Như vừa phát hiện ra bí mật kinh thiên động địa gì, nàng ta chỉ thẳng tay vào mặt Vân Điệp mà mắng.
Vân Điệp cũng thật hết cách với những người kém thông minh như nàng ta. Trực tiếp bước vào Âm Điện. Hôm nay nàng đến cũng không phải chỉ để giỡn chơi, chính là muốn chọn cho mình một cây cổ cầm thật tốt, có thể luyện Thập Bộ Thiên Âm, có thể đây chính là cách nâng cao thực lực cũng như tấn cấp.
Đan Thất của Vân Điệp thiết kế vô cùng đơn giản nhưng lại có không gian rất rộng. Một gian luyện đan, một gian lưu trữ thảo dược luôn tươi mới và một gian để chứa đan dược. Trong gian luyện đan chỉ có duy nhất một lò luyện đan mà thôi, thế nhưng cái lò này là Thần Lô được Vân Điệp mang từ Lạc Diệp Cốc tới, cả thiên hạ này cho dù là ai cũng không thể sở hữu được bất cứ đan lô nào tốt hơn Thần Lô này, lửa để luyện đan còn phải là Thần Long Chi Hỏa, cũng thật may mắn. trong đám sủng vật của Vân Điệp có một con Hỏa Long cấp 10, vậy là việc người khác cho là khó như lên trời, Vân Điệp liền dễ dàng làm được. Bên cạnh Thần Lô là một đống đan dược hỏng, cũng chính là đan dược hay được bán đấu giá ở Phù Dung Lâu - loại đan dược mà người ta phải tranh sống tranh chết mới có được, đủ để thấy khả năng luyện đan ở đại lục này không tốt cho lắm.
Lửa cháy, Vân Điệp thành thục dùng linh lực để tinh lọc nhiên liệu rồi cẩn thận từng chút một đưa chúng vào Thần Lô. Đan dược được luyện ra từ Thần Lô cho dù có lưu giữ một vạn năm thì cũng không đổi sắc, tỉ lệ thất bại cũng vô cùng nhỏ nhưng số lần luyện đan từ cấp 1 cho tới cấp 12 cũng không phải 5 chữ số có thể đếm được, lần này có những dược liệu vô cùng trân quý như Xích Kim Quả, Diệt Linh Thảo, Hồng Hạc Rễ,.. đều là Độc dược. Chỉ cần tinh lọc sai một ly cũng có thể luyện thành độc dược chí mạng. Lúc đó nó đã không còn là Tấn Tiên Đan nữa rồi...
Sau nửa ngày, Vân Điệp cuối cùng cũng làm tới bước cuối cùng chính là thêm Diệt Hồn Thảo. Loại dược liệu này có linh tính vô cùng mạnh, tuy đã tinh lọc nhưng nếu không cẩn thận liền có thể bị nó diệt đi thần hồn. Cái trán trắng mịn của nàng rịn ra một lớp mồ hôi lạnh. Lần này bản thân cũng tùy hứng quá rồi! Không có chuẩn bị tinh thần mà cũng muốn luyện ra đan dược cấp 13. Việc này vô cùng khó khăn đối với một cái cơ thể thậm chí còn chưa đến 10 tuổi này! Đúng là ngốc mà!
Không lâu sau trong Thần Lô phát ra những âm thanh như tiếng chuông đồng cứ "đinh đinh đang đang" liên tục, Vân Điệp thở phào một hơi."Cuối cùng cũng xong". Nàng khóa chặt cửa Đan thất, cánh cửa mạ vàng khép lại, bỏ qua những âm thanh đinh tai nhức óc, Vân Điệp còn phải đợi thêm 2 ngày nữa. Vì đây là lần đầu tiên luyện chế đan dược cấp 13, thời gian hấp thụ đủ linh lực để tụ đan còn khá dài, Vân Điệp liền đi tới Âm Điện một chuyến, trước lúc đi còn không quên đeo thêm 1 cái mặt nạ màu bạc che đi nửa trên của khuôn mặt, chỉ để lộ đôi mắt lam sắc làm người ta chìm đắm .
"Ngươi! Đứng lại" Một giọng nói lanh lảnh vang lên, gián đoạn sự tập trung của Vân Điệp. Nàng không vui quay đầu lại. Đập vào mắt chính là ánh sáng của hoàng kim ngân lượng chói mắt. Một tì nữ cầm ô che nắng đằng trước, đằng sau là 4 tì nữ bưng theo hoa quả, trà nước, phấn son,... cũng chẳng khác gì một cái căn nhà di động. và nhân vật chính, một thiếu nữ mặc y phục màu hồng lựu, đạp lên cánh hoa mà đến, ánh mắt kiêu ngạo đánh giá Vân Điệp từ trên xuống dưới một lượt rồi mới quay trở lại gương mặt, ghét bỏ."Loại hàng như ngươi mà cũng xứng đến đây? Tạp dịch như ngươi tốt nhất nên tránh xa ra đi, đừng có làm bẩn gót chân bản công chúa!"
Đây chính là công chúa A Tháp Ẩn của một tiểu quốc phía Bắc. Tuy là một vương quốc phía Bắc nhưng Quảng Sênh quốc lại sở hữu những mối giao dịch rất lớn với những đảo trên biển, vì vậy liền trở thành 1 nước giàu có nhưng cuối cùng vẫn phải công nạp hàng năm cho Bắc Vũ một khoản không nhỏ. A Tháp Ẩn bước qua Vân Điệp. Ả vô cùng ghét những kẻ đến trước mình, vì người khác đến sớm có nghĩa là ả đến muộn, việc này khiến cho công chúa cao quý của Quảng Sênh quốc cảm thấy vô cùng khó chịu.
"A Tháp Ẩn công chúa..." Đệ tử canh cửa ấp úng mở miệng. Cả hai người đều là nhân vật hắn đắc tội không nổi, nhưng sau nhiều lần đấu tranh nội tâm, đệ tử này vẫn quyết định nói đỡ cho Cung Chủ, hắn biết Cung Chủ không thích khoa trương nhưng với thực lực của chưởng môn một tiểu công chúa như vậy cũng không là gì. Hắn không biết Cung Chủ có thân phận là gì, dung mạo ra sao,tuổi tác như thế nào nhưng nhân vật phong vân có thể một tay tạo dựng nên Hồ Điệp Cung, Phù Dung Lâu, Ngọc Phong Tông lại có tài lực khiếp người như vậy, đủ để cả thiên hạ bái phục. Càng nghĩ lại càng hưng phấn, càng bội phục Cung Chủ."Thật ra..."
Chưa đợi đệ tử này nói hết, A Tháp Ẩn lên tiếng."Ngươi không cần nói nữa, ta đang có việc vô cùng gấp, lại bỏ quên Âm Lệnh vào cửa, ngươi mau lấy ra một cái mới cho bản cung"
Vân Điệp liếc đệ tử kia một cái, đệ tử kia hiểu ý, nháy mắt đã không còn ấp úng." A Tháp Ẩn công chúa, Lệnh bài vào cửa mỗi điện cũng không dễ dàng có như vậy. Huống chi vị sư tỷ này vừa lấy đi cái cuối cùng rồi. Vậy..."
"Cái gì? Ngươi thử nói lại xem? Tiểu phế vật này mà cũng xứng làm sư tỷ của bản cung? Huống hồ từ trước tới nay bản cung cũng chưa từng nhìn thấy người nào như nhóc con này. Có phải cả hai người các ngươi đều là kẻ gian muốn đột nhập vào đây? Cả hai các ngươi đều là đồng lõa với mấy cái thế lực tép riu đó đúng không?" A Tháp Ẩn vừa nói vừa tức giận thở phì phì, không khống chế được dùng luôn từ 'bản cung' ở nơi lấy thực lực làm trọng này. Như vừa phát hiện ra bí mật kinh thiên động địa gì, nàng ta chỉ thẳng tay vào mặt Vân Điệp mà mắng.
Vân Điệp cũng thật hết cách với những người kém thông minh như nàng ta. Trực tiếp bước vào Âm Điện. Hôm nay nàng đến cũng không phải chỉ để giỡn chơi, chính là muốn chọn cho mình một cây cổ cầm thật tốt, có thể luyện Thập Bộ Thiên Âm, có thể đây chính là cách nâng cao thực lực cũng như tấn cấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.