Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1390: Cho đến bây giờ cũng không còn

Tâm Tại Lưu Lãng

22/03/2013



- Đúng vậy, chính là Nghịch Thiên Bát Châm.

Hạ Thiên dùng giọng hời hợt nói:

- Tôi cũng không lừa cô, đây là y thuật.

- Đây không phải là y thuật, đó là tiên thuật thượng cổ.

Cơ Thanh Ảnh dùng giọng lạnh lùng phản bác, nàng thấy lời Hạ Thiên nói khó thể tin, nhưng rõ ràng Nghịch Thiên Bát Châm thật sự làm cho nàng suy nghĩ đến nhiều vấn đề.

- Tùy cô nói sao cũng được, dù sao thì tôi cũng nghĩ như thế.

Hạ Thiên thuận miệng nói:

- Tóm lại tôi cũng không có biện pháp tu luyện gì khác, cô muốn tăng thêm công lực là không thể, nhưng chỉ cần tôi dùng Nghịch Thiên Bát Châm là được.

- Một châm sinh, hai châm tử, ba châm tái tạo xương thịt, bốn châm tẩy tủy, năm châm thành đan...Năm châm thành đan.

Cơ Thanh Ảnh thì thào nói, hình như nhớ ra điều gì đó.

Hạ Thiên cũng không lên tiếng, trong lòng thầm nghĩ, yêu nữ chết tiệt này rõ ràng đã từng nghe qua về Nghịch Thiên Bát Châm. Nhưng đây cũng là chuyện tốt, vì điều này có nghĩa là nàng sẽ tin vào năng lực của hắn, mà bây giờ hán có năng lực này, có thể bàn điều kiện với nàng ta.

Khi Hạ Thiên định bàn điều kiện với Cơ Thanh Ảnh, đúng lúc nàng dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn:

- Hèn gì ta cảm thấy trong cơ thể ngươi có gì đó đặc biệt, thì ra là băng hỏa linh thể, chỉ có băng hỏa linh thể mới có thể học được Nghịch Thiên Bát Châm, mà Kim Đan kỳ quái trong người ngươi thì ra cũng không phải là Kim Đan, chính là Băng Hỏa Linh Đan. Nói cách khác thì ngươi đã học được đệ ngũ châm, ngũ châm thành đan, vì vậy mà những nữ nhân bên cạnh ngươi đều là Kim Đan Kỳ, nhưng các nàng chỉ là Kim Đan Kỳ mà thôi, vì vậy ngươi chưa học được đệ lục châm. Sáu châm thần, bảy châm tiên, sáu châm thần chính là Phân Thần Kỳ, khi ngươi học được đệ lục châm thì có thể dùng nó để tạo ra cao thủ Phân Thần Kỳ, nếu ngươi thật sự học xong thì Nguyệt Thanh Nhã cũng sẽ chẳng phải như bây giờ, còn chưa đến Nguyên Anh Kỳ.

Hạ Thiên ngẩn ngơ, yêu nữ chết tiệt kia không những biết về Nghịch Thiên Bát Châm, thậm chí còn rất quen thuộc.

- Truyền thuyết về Nghịch Thiên Bát Châm đã tồn tại ở đại lục Tiên Vân được vài ngàn năm, nhưng xưa nay không có mấy người học được đệ tứ châm, đã từng có người học được đệ tam châm nhưng sau đó chợt bỏ mạng không hiểu nguyên nhân. Thật ra điều này cũng là bình thường, trên đại lục Tiên Vân chỉ cho phép dùng thiên tư của mình để tu luyện, bọn họ không cho phép có người không cần dựa vào thiên tư cũng trở thành người tu tiên hùng mạnh. Vì vậy người biết Nghịch Thiên Bát Châm đều sẽ bị âm thầm giết chết, người có băng hỏa linh thể vốn rất ít, ngẫu nhiên có người có băng hỏa linh thể sẽ bị giết đi, vì thế mà Nghịch Thiên Bát Châm dù là tiên thuật thượng cổ thi đến bây giờ vẫn không thể nào xuất hiện ở đại lục Tiên Vân.

Giọng điệu của Cơ Thanh Ảnh thật sự không còn trong trẻo và lạnh lùng, lại có thêm chút cảm giác, giống như là cảm khái:

- Nhưng ở thế giới này căn bản khó thể tu luyện, căn bản không có người tu tiên, tất nhiên sẽ không có người nào giết chết ngươi. Hơn nữa người tu tiên ở đây ngoài dựa vào ngươi thì căn bản không thể nào tiến lên Kim Đan Kỳ, bọn họ chỉ biết cầu ngươi, tất nhiên sẽ không thể giết ngươi, mà bây giờ ta cuối cùng cũng hiểu vì sao Nguyệt Thanh Nhã lại vừa ý ngươi.

- Tôi đã sớm nói rồi, tôi là đàn ông đẹp trai nhất thiên hạ.

Hạ Thiên dõng dạc nói.

- Ta cho ngươi thời gian nửa năm, nhiều nhất cũng không vượt qua mười tháng, ngươi phải học được đệ lục châm.

Cơ Thanh Ảnh dùng giọng lạnh lùng nhìn Hạ Thiên:

- Nếu không cũng chẳng cần ta ra tay, ngươi cũng sẽ hối hận không kịp.

- Nếu cô trả lại công lực cho tôi, không cần nửa năm, chỉ cần nửa tháng sau là tôi có thể thi triển đệ lục châm.

Hạ Thiên bất mãn nói.

- Không được nói những lời si tâm vọng tưởng.

Cơ Thanh Ảnh hừ một tiếng:

- Thứ nhất đây căn bản không còn cách nào khác, thứ hai ta đã cướp thứ gì thì trước nay chưa từng trả lại.

Hạ Thiên trừng mắt nhìn Cơ Thanh Ảnh, hắn có chút buồn bực, yêu nữ chết tiệt này tuyệt đối là kẻ cướp đệ nhất thiên hạ.



- Này, không có lợi tôi sẽ không làm, tôi giúp cô tiến lên Phân Thần Kỳ, cô cho tôi cái gì?

Hạ Thiên bắt đầu cò kè mặc cả.

- Ngươi còn thiếu chỗ tốt sao?

Cơ Thanh Ảnh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên.

Hạ Thiên tất nhiên sẽ không quan tâm, hắn lười biếng nói:

- Chỗ tốt càng nhiều càng ít.

- Ngươi lần đầu tiên gặp mặt đã muốn giết ta, vì ngươi không muốn cho Nguyệt Thanh Nhã quay về đại lục Tiên Vân, mà Nguyệt Thanh Nhã biết người của Phiêu Miểu tiên môn tìm mình nhưng vẫn trốn ở Thanh Phong Sơn, vì vậy có thể thấy ngươi nói không sai, Nguyệt Thanh Nhã không muốn quay về.

Cơ Thanh Ảnh nói bằng giọng có chút khinh miệt và xem thường:

- Nếu Nguyệt Thanh Nhã không muốn về đại lục Tiên Vân, hơn nữa bây giờ nàng ta chỉ là Kim Đan hậu kỳ, không xứng là đối thủ của ta, dù ta có giết nàng ta cũng không còn ý nghĩa. Nhưng người khác chưa hẳn sẽ nghĩ như ta, mà ngươi thật sự cho rằng chỉ dựa vào chút bản lĩnh cỏn con của mình là có thể xử lý tất cả đám người đến tìm Nguyệt Thanh Nhã sao?

Cơ Thanh Ảnh đưa mắt nhìn Hạ Thiên, trong mắt có chút cảm giác khinh miệt:

- Ngay cả Hàn Minh Phi cũng có thể dễ dàng giết ngươi, những người khác mạnh như Hàn Minh Phi cũng không ít, ngươi căn bản không có sức hoàn thủ khi đứng trước mặt bọn họ.

Hạ Thiên cảm nhận được ánh mắt khinh thường của Cơ Thanh Ảnh, hắn cũng bức bối, hắn tất nhiên không thích bị khinh thường, không thích phụ nữ mà đặc biệt là phụ nữ đẹp khinh thường mình. Kết quả là hắn không nhịn được phải thầm nói một câu:

- Cô cho rằng mình ngon lắm sao? Không phải cũng bị tôi hạ xuân dược à?

- Ngươi cảm thấy chuyện đó đáng để khoe khoang sao?

Cơ Thanh Ảnh dùng ánh mắt khinh thường nhìn Hạ Thiên:

- Ngây thơ.

- Này, tôi thế nào mà ngây thơ?

Hạ Thiên bức bối nói, yêu nữ chết tiệt này càng lúc càng đáng ăn đòn.

- Dùng xuân dược với một người phụ nữ chỉ có thể chứng minh sự bất lực của ngươi mà thôi.

Cơ Thanh Ảnh nói bằng giọng rất khinh thường:

- Huống hồ ngươi chưa từng làm gì được ta, chẳng qua ta sủng hạnh ngươi mà thôi.

"Chỉ là sủng hạnh ngươi mà thôi sao?"

Hạ Thiên nghe nói như vậy thì thiếu chút nữa đã nổi điên, yêu nữ chết tiệt này nói là sủng hạnh hắn, phải là hắn sủng hạnh nàng ta mới đúng chứ?

- Cô cứ chờ đấy, sẽ có một ngày tôi trói cô lại, sau đó đánh vào mông cô mọt ngàn cái, không đúng, mười ngàn cái, đánh đến khi cô cầu xin mới thôi.

Hạ Thiên thở hổn hển nói, yêu nữ chết tiệt này đúng là đáng giận.

- Nếu ngươi có bản lĩnh đó, ta sẽ cảm thấy vui sướng.

Cơ Thanh Ảnh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên, nàng cũng không tức giận vì những lời nói của hắn:

- Nhưng trước khi ngươi có bổn sự đó thì nên nghe theo lời của ta, nếu không ta có thể tùy tiện làm ngươi hối hận cả đời.



Hạ Thiên trừng mắt nhìn Cơ Thanh Ảnh mà một lúc lâu sau không nói gì thêm, hắn cuối cùng đã ý thức được mình không hiểu nhiều về yêu nữ chết tiệt này, dù hắn đã quen với cơ thể của nàng, nhưng hắn nhớ từng vị trí trên người nàng cũng không có nghĩa là hắn biết nàng.

Hạ Thiên chợt sinh ra một cảm giác, Cơ Thanh Ảnh thật sự không giống như những người phụ nữ trước kia mình từng gặp, nàng hình như không có đau lòng. Lúc này hắn biết nàng không giết hắn chỉ sợ chẳng phải nguyên nhân hai bên có quan hệ.

Lúc này Hạ Thiên chợt nhớ một chuyện, tối hôm trước thần tiên tỷ tỷ đã nói với hắn một chuyện, nàng chưa từng gặp mặt Cơ Thanh Ảnh, nhưng hình như nàng đã nghe nhiều lời đồn về đối phương. Rõ ràng từ khi còn nhỏ thì Cơ Thanh Ảnh đã là một nhân vật nổi tiếng.

- Này, thần tiên tỷ tỷ nói ở bên kia có một hoàng triều họ Cơ, hoàng triều kia có một tiểu công chúa, chưa ra khỏi bụng mẹ đã trúng kịch độc, từ nhỏ ăn nhiều độc dược để lấy độc trị độc. Vì ăn độc dược rất đau khổ nên phải dùng rượu để gây tê, sau đó vì như vậy mà tửu lượng trở nên kinh người, có danh hiệu là Tửu công chúa, mà người kia có phải là cô không?

Hạ Thiên mở miệng hỏi.

Thần tiên tỷ tỷ biết có người như vậy nhưng không biết tên, nhưng cảm thấy đó có lẽ là Cơ Thanh Ảnh.

- Ta không phải là công chúa, ta là nữ hoàng tương lai.

Cơ Thanh Ảnh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên:

- Trong thế tục trên đại lục Tiên Vân đã xuất hiện nhiều quốc gia nhưng hoàng triều họ Cơ đã truyền thừa vạn năm bất diệt, ta chính là nữ hoàng của hoàng triều họ Cơ, chỉ cần ta tình nguyện thì trong hậu cung sẽ có ngàn vạn nam nhân, ai cũng cực kỳ tuấn tú hơn ngươi. Vì vậy ta hy vọng ngươi không cần khờ dại nghĩ rằng ta sủng hạnh ngươi một lần thì sẽ không nỡ giết bỏ, ta sở dĩ giữ lại mạng ngươi cũng vì có giá trị khác mà thôi.

Rõ ràng Cơ Thanh Ảnh chính là Tửu công chúa theo lời của Nguyệt Thanh Nhã, nhưng Tửu công chúa năm xưa bây giờ sắp thành Tửu nữ hoàng.

- Được rồi, ta sẽ cố gắng học đệ lục châm, trước đó ngươi phải bảo vệ ta, còn nữa, phải giúp ta xử lý những người cùng đến với ngươi.

Hạ Thiên dù cảm thấy bực bội nhưng không biểu hiện ra ngoài, dù sao hắn cũng chỉ có thể chờ học được đệ lục châm, như thế mới có cơ hội sửa trị Cơ Thanh Ảnh.

- Điều này không cần ngươi nói, ta sẽ xử lý sạch bọn họ.

Cơ Thanh Ảnh lạnh lùng nói:

- Ngoài ta ra thì không ai có thể được quay về đại lục Tiên Vân.

- Ôi, thần tiên tỷ tỷ có nói hoàng triều họ Cơ các người có một bí thuật có thể hút khô công lực của người khác, có phải cô đã dùng bí thuật kia để hút công lực của tôi đi không?

Hạ Thiên lại hỏi.

- Thì thế nào?

Cơ Thanh Ảnh hừ lạnh một tiếng.

- Cô có thể dạy bí thuật đó cho tôi, như vậy tôi sẽ nhanh chóng phục hồi công lực.

Hạ Thiên nghiêm trang nói.

- Không có vấn đề.

Cơ Thanh Ảnh đồng ý rất sảng khoái, sau đó câu nói của nàng lại làm cho Hạ Thiên buồn bực:

- Ngươi biến thành nữ nhân đã rồi nói sau.

- Được rồi, vậy cô có linh đan gì để tôi nhanh chóng gia tăng công lực không?

Hạ Thiên lại hỏi:

- Dù không có thì cô cũng nên trả lại đan dược, độc dược và những thứ kia lại cho tôi chứ?

- Ta đã nói rồi, đã cướp là chưa từng trả lại.

Cơ Thanh Ảnh lạnh lùng nói một câu, sau đó nàng sải bước ra, chỉ sau nháy mắt đã đi ra vài trăm mét.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook