Chương 697: Em là vợ bé.
Tâm Tại Lưu Lãng
22/03/2013
- Cái gì vậy, lại chạy đi rồi à? Không ở lại chơi một chút.
Khi thấy Hạ Thiên bỏ chạy thì Tiểu Yêu Tinh mất hứng lẩm bẩm.
- Yêu Yêu, em và Hạ Thiên có chuyện gì vậy?
Triệu Vũ Cơ nhịn không được hỏi:
- Tên kia không phải rất lăng nhăng, còn ở với Mộc Hàm à? Sao em lại bám vào hắn như vậy?
- À, đúng vậy, chồng rất lăng nhăng, nhưng không sao, em không sao cả, em thấy anh ấy rất lợi hại, em muốn có một ông chồng lợi hại.
Tiểu Yêu Tinh cười hì hì nói.
- Hồ đồ, nào có người tìm chồng như em?
Triệu Vũ Cơ khẽ khiển trách.
- Chị, em nào có tìm chồng loạn xạ? Em chỉ có một chồng thôi?
Tiểu Yêu Tinh quệt mồm:
- Hơn nữa chị hàm cũng yêu chồng, chồng đối xử với người nào cũng như nhau, em đã nói với chị rồi, ánh mắt chị Hàm rất cao.
- Có phải em ngồi máy tính cả ngày rồi có vấn đề không?
Triệu Vũ Cơ có xúc động không biết nói gì:
- Tên kia có một đống phụ nữ ở bên cạnh, em thậm chí còn không thể tính là vợ bé của người ta.
- Chị, thật ra em thấy mình là vợ bé, chị Hàm hình như là vợ bé số hai, em sẽ là vợ bé số ba.
Tiểu Yêu Tinh nghiêm trang nói.
Triệu Vũ Cơ há hốc miệng, khoảnh khắc này nàng không biết nói gì, tiểu nha đầu này rõ ràng chơi máy tính nhiều quá mà choáng váng rồi.
- Chị gái, thật ra chồng rất tốt, nếu anh ấy không đánh mông em, hơn nữa có thể cũng yêu em như chị Hàm, vậy thì càng tốt. Em đã nói với chị rồi, chồng thật sự rất lợi hại, chị xem bây giờ em còn đánh giỏi hơn chị, em lại là đệ nhất hacker, tất cả đều do chồng giúp mà có.
Tiểu Yêu Tinh thấy Triệu Vũ Cơ mất hứng thì bắt đầu nói lời có ích cho Hạ Thiên.
Triệu Vũ Cơ trầm xuống, sau đó nàng hỏi:
- Yêu Yêu, nói cho chị biết, Hạ Thiên làm sao để em lợi hại hơn?
Tiểu Yêu Tinh thật sự không giấu Triệu Vũ Cơ, bọn họ bắt đầu dùng giọng hào hứng bừng bừng nói về một vài chuyện của Hạ Thiên, kẻ cả sự kiện Hạ Thiên tẩy tủy cũng nói ra.
Bên này hai chị em Triệu gia đang nói chuyện phiếm thì bên kia Hạ Thiên đang chạy đến cục công an, bây giờ hắn rất mất vui, vì vậy hắn muốn cho La Dân Sinh ăn đòn. Tất nhiên, nếu La Dân Sinh thấy hắn và tình nguyện thả Thái Bằng Trình, như vậy hắn có thể suy xét không đánh lão già kia.
- Ông xã, điện thoại kìa... ....
Tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên, lúc này Hạ Thiên vừa chạy đến cổng cục công an, hắn đang chuẩn bị đi vào.
Hạ Thiên ngừng lại lấy điện thoại ra nhìn, hắn thấy Mộc Hàm gọi đến, vì vậy nhận máy:
- Vợ, chị đang ở đâu vậy?
- Tôi đang ở trong căn cứ.
Mộc Hàm lên tiếng, sau đó hỏi:
- Chồng, cậu đang ở đâu?
- Tôi ở trước cổng cục công an thủ đô.
Hạ Thiên cũng không che giấu:
- Tôi chuẩn bị vào đánh lão già La Dân Sinh.
- Chồng, La Dân Sinh vừa điện thoại cho tôi.
Mộc Hàm khẽ nói:
- Cậu đừng tìm lão nữa, đánh cũng vô dụng thôi.
Hạ Thiên có chút bất mãn:
- Ông già kia điện thoại cho chị làm gì?
- Ông ta nói chuyện Thái Bằng Trình có nổi khổ riêng, vì vậy, chồng, cậu cũng đừng làm khó lão. Còn chuyện Thái Bằng Trình, chúng ta sẽ giải quyết thông qua một biện pháp khác.
Mộc Hàm dùng giọng dịu dàng khuyên bảo Hạ Thiên:
- Cục trưởng La thật ra cũng là người không tệ nhưng đôi khi cũng không thể làm theo ý mình, ông ấy luôn khách khí với chúng ta, vì vậy chúng ta cũng đừng nên làm ông ta thêm khó khăn.
- Tôi chỉ để ông ta giao Thái Bằng Trình ra mà thôi, có khó khăn vậy sao?
Hạ Thiên có chút mất hứng.
- Dựa theo quy định, dưới tình huống này thì Thái Bằng Trình thật sự không thể giao cho cảnh sát tỉnh Bình Hải.
Mộc Hàm giải thích:
- Hơn nữa, tôi nghĩ rằng La Dân Sinh phải chịu áp lực từ nhiều người, vì vậy, chồng, cậu đừng đi đánh ông ta nữa. Dù cậu muốn giết ông ta, ông ta cũng không có biện pháp giao người ra. Cậu hãy nghe tôi nói một lần, chúng ta nghĩ biện pháp khác giải quyết chuyện này.
- À, vợ, chị nói lão già La Dân Sinh kia không phải cố ý gây khó dễ cho chúng ta đấy chứ?
Hạ Thiên hỏi.
Mộc Hàm không khỏi cười nhẹ nhàng:
- Chồng, sao ông ta có thể gây khó dễ cho chúng ta? Nếu không, chồng, chúng ta về căn cứ, gặp mặt rồi thương lượng cụ thể sau.
Hạ Thiên nghe nói như vậy cuối cùng cũng vui trở lại:
- Vợ, bây giờ chị rảnh sao?
- Ừ, bây giờ tôi trong thời gian tĩnh dưỡng, có thể nói là rảnh.
Mộc Hàm nũng nịu nói.
- Tôi sẽ đến ngay.
Hạ Thiên lúc này nói không chút do dự, hắn cũng không muốn tiếp tục đi đánh La Dân Sinh, vì thế mà xoay người chạy về khu căn cứ.
... ....
Ban đêm.
Hơn chín giờ tối.
Trong một gian phòng cực vip của khách sạn năm sao ở thủ đô, Triệu Vũ Cơ đứng bên cạnh cửa sổ, nàng bấm một số điện thoại:
- Đại ca, là em.
- Anh vừa nghe nói em đến khách sạn, có chuyện gì xảy ra?
Người ở đầu dây bên kia chính là Triệu Công Tử đệ nhất công tử ở thủ đô, trong giọng nói của hắn mang theo chút trách cứ:
- Bây giờ ở thủ đô không quá yên ổn, em ở chỗ Yêu Yêu thì an toàn hơn, hơn nữa chẳng phải em thích hồ bơi chỗ Yêu Yêu sao?
- Đại ca, em thích chỗ của Yêu Yêu, nhưng em ở đó sợ rằng sẽ gặp phiền toái.
Triệu Vũ Cơ có chút bất đắc dĩ:
- Hôm nay em ở đó gặp mặt Hạ Thiên.
- Hạ Thiên đến chỗ Yêu Yêu cũng là bình thường, em gặp hắn cũng không có gì kỳ quái.
Triệu Công Tử cũng không cảm thấy bất ngờ:
- Nhưng hắn sẽ không làm phiền em mới đúng chứ? Em đã nói với anh, hắn đã tìm gặp em ở Giang Hải rồi mà.
- Đại ca, khi em ở Giang Hải thì hắn không có hứng thú, nhưng bây giờ hắn đã thay đổi ý kiến.
Triệu Vũ Cơ có chút tức giận:
- Người này rõ ràng là một đại sắc lang khốn kiếp.
- Hắn quả thật rất phiền toái.
Triệu Công Tử chậm rãi nói.
- Đại ca, bây giờ anh tính thế nào?
Triệu Vũ Cơ không nhịn được phải hỏi:
- Anh không phải muốn diệt trừ hắn sao? Nhưng bây giờ hắn vào thủ đô đã lâu, anh không những chẳng làm được gì, hơn nữa còn để hắn đến với Yêu Yêu. Bây giờ có rất nhiều người ở thủ đô cho rằng Hạ Thiên là người Triệu gia.
- Đối với Triệu gia chúng ta thì tin tức này chưa chắc là chuyện không tốt.
Triệu Công Tử dùng giọng không nhanh không chậm nói:
- Thực tế Hạ Thiên xuất hiện cũng mang đến rất nhiều chỗ tốt cho Triệu gia chúng ta, bây giờ Lý gia và Tôn gia đang suy sụp, Tiền gia cũng xảy ra chuyện. Tam thúc muốn gây dựng lại Ám tổ, trên cơ bản không còn trở ngại gì. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì sau lễ quốc khánh Ám tổ sẽ chính thức được xây dựng lại, theo anh biết thì Hạ Thiên không có ý tiếp quản Ám tổ, vì vậy Tam thúc sẽ nắm Ám tổ.
- Nhưng, đại ca, dù như vậy thì anh sợ rằng sẽ không thể được tiếp quản Ám tổ.
Triệu Vũ Cơ không khỏi hỏi.
- Đúng là không thể.
Triệu Công Tử khẽ thở dài:
- Bây giờ Mị Nhi phụ trách Thiên tổ, Mộc Hàm phụ trách Địa tổ, hai người bọn họ đều có quan hệ mật thiết với Hạ Thiên. Thật ra Hạ Thiên không cần tiếp quản Ám tổ, nhưng Mị Nhi và Mộc Hàm lại cố gắng cho hắn là tổ trưởng Ám tổ trên danh nghĩa, như vậy Ám Hoàng vào thời điểm bây giờ chính là Hạ Thiên.
- Như vậy đại ca anh phải làm sao? Trước nay không phải anh đều muốn là Ám Hoàng sao?
Triệu Vũ Cơ nói, giọng điệu có chút vội vàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.