Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1494: Ta Là Viện Trưởng

Tâm Tại Lưu Lãng

28/08/2021

“A!” Người đàn ông kêu lên một tiếng đau đớn, còn cô gái kia cũng không dễ chịu gì nhưng vẫn lập tức bò dậy từ dưới đất, sau đó, nàng nhìn thấy Hạ Thiên đi ra.

“Này, hai người ngu ngốc các ngươi, ai cho các ngươi làm loạn trong phòng của vợ ta?” Hạ Thiên tức giận nhìn đôi nam nữ này, giường của vợ hắn, ngoại trừ vợ hắn ngủ thì cũng chỉ mình hắn có thể ngủ được, thế mà hai người kia lại làm trò lêu lổng, đây chính là đang muốn ăn đòn!

“Ta, ta là bị cưỡng bức, hắn nói dối ta rằng viện trưởng đang tìm ta, nhưng hắn lại kéo ta vào bên trong, muốn làm nhục ta…” Người phụ nữ vội vàng giải thích: “Ta là bác sĩ ở đây...”

“Ta không quan tâm nhiều như vậy, ngươi nhanh đi mua chăn mền mới tới để thay cái chăn bị các ngươi làm bẩn đi!” Hạ Thiên nhìn nữ bác sĩ, sắc mặt vẫn còn đang buồn bực, hắn không tin lời của nữ bác sĩ lắm, bởi vì hắn không hề nghe thấy người phụ nữ này kêu cứu.

“Được, được.” Mặc dù nữ bác sĩ có chút không hiểu nhưng nàng vẫn cảm thấy nên rời đi trước thì tốt hơn, còn về chuyện người này là ai, nàng cũng không có thời gian để tìm hiểu.

“Ta sẽ lấy một chiếc chăn mền mới tới.” Nữ bác sĩ nói xong xoay người bỏ chạy.

"Ngươi là ai? Ngươi lại dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Người đàn ông trẻ tuổi đang bò dây từ trên mặt đất, hắn vô cùng tức giận nhìn về phía Hạ Thiên rồi mắng mỏ: "Ta nói cho ngươi biết, chẳng cần biết ngươi là ai, ngươi chết chắc rồi... Uh!"

Hạ Thiên đá vào người đàn ông trẻ tuổi một phát nữa, khiến cho hắn lại ngã trên mặt đất.

"A... Ngươi đâu đến đây cho lão tử, có ai không, chết tiệt? Mau tới đây, mẹ nó mau tới đây!" Người đàn ông trẻ tuổi gào thét trên mặt đất, hơn nửa đêm, tiếng hét của hắn nghe có chút đáng sợ, đặc biệt là ở trong bệnh viện, gọi như vậy thực sự có cảm giác như âm thanh của ma quỷ.

Không sai, bất cứ ai nghe thấy âm thanh này, cho dù là bác sĩ, y tá hay bệnh nhân đều sẽ lập tức giật mình tỉnh lại, sau đó, hành lang ban đầu còn yên tĩnh, không bao lâu đã trở nên có chút náo nhiệt, bởi vì có rất nhiều người chạy ra từ trong phòng.

"Đây không phải là Lương công tử sao?"

"Kỳ quái, tại sao Lương công tử lại ở chỗ này?"



"Còn cần phải nói nữa sao? Hơn phân nửa là do vừa ý y tá nào đó rồi."

"Đây là Lương công tử bị đánh sao? A, tên kia là ai vậy, không phải là người nhà bệnh nhân chứ?"

"Ta không biết, chẳng lẽ Lương công tử lại quấy rối bệnh nhân ư?"

...

Sau đó, có rất nhiều bác sĩ và y tá đi đến hành lang, bọn họ đều nhận ra người đàn ông trẻ tuổi trên mặt đất, mọi người đang nhỏ giọng bàn tán, nhưng vẫn không có người nào tiến lên.

Thế nhưng, đúng lúc này, trên hành lang truyền đến những tiếng bước chân dồn dập, hai bảo vệ chạy nhanh về phía bên này, bọn họ cư nhiên nhìn thấy Lương công tử kia đang nằm trên mặt đất, vội vàng đỡ hắn dậy.

"Lương công tử, ngài sao vậy?"

"Lương công tử, ngài không sao chứ?"

Hai nhân viên bảo vệ gần như hỏi thăm cùng một lúc.

"Các ngươi bị mù à? Tất nhiên là lão tử có chuyện rồi!" Lương công tử này mở miệng ra là mắng: "Đi lên, trừng trị tên khốn này cho lão tử, lại dám đến gây sự ở bệnh viện của lão tử... A!"

Lương công tử còn chưa kịp dứt lời đã lại bị đá thêm một cú nữa, vì hắn được hai nhân viên bảo vệ đỡ nên lần này hắn không ngã xuống, nhưng lại rất đau đớn.



“Tên ngu ngốc này, não ngươi có vấn đề phải không? Đây là bệnh viện của vợ ta. Từ khi nào đã thành bệnh viện của ngươi hả?” Hạ Thiên có chút không vui nói.

“Đánh rắm, cha ta chính là viện trưởng ở đây, bệnh viện này chính là của nhà ta, từ khi nào lại thành của vợ ngươi?” Lương công tử kia thở hổn hển nói: “Đi lên, các ngươi lên cho lão tử, mau đánh chết hắn cho lão tử… A! "

Hạ Thiên lại đá vào bụng Lương công tử đó: "Này, tên ngu si, ngươi đừng có chiếm tiện nghi của ta. Ta cũng không phải là cha của ngươi, ta không có con trai ngu ngốc như ngươi đâu!"

Một đám người có chút cứng họng, người này rõ ràng là đang mắng chửi người khác, vậy mà hắn lại còn nói người khác chiếm tiện nghi của mình.

Cú đá kia của Hạ Thiên thật sự rất mạnh, nó khiến cho công tử Lương và hai nhân viên bảo vệ đang đỡ hắn cùng ngã xuống đất, lần này, cuối cùng, hai nhân viên bảo vệ đã nổi giận. Dù là ai đi chăng nữa thì cũng rất quá đáng, lại còn không để bọn hắn ở trong mắt.

Kết quả là, lần này, hai người bảo vệ không cần công tử Lương lên tiếng, từ dưới đất bò dậy, lập tức lao thẳng về phía Hạ Thiên.

Mà lúc này, A Cửu và Ninh Nhụy Nhụy vừa đến câu lạc bộ Y Nhân Các, chỉ thấy trước cửa câu lạc bộ có mấy chiếc xe cứu thương không ngừng ra vào, rất nhiều người đang được bác sĩ và y tá tiến hành đưa lên xe.

“Tên khốn đó thực sự đã gây chuyên ở đây.” A Cửu không cảm thấy ngạc nhiên về điều này, với lại Ninh Nhụy Nhụy cũng không có vẻ gì quá ngạc nhiên, mặc dù nàng không quen Hạ Thiên, nhưng tên này thích đánh người, nàng vẫn đã được chứng kiến tận mắt.

Mấy chiếc xe cấp cứu nhanh chóng rời đi, cửa ra vào của câu lạc bộ Y Nhân Các lại trở nên im ắng, A Cửu đang định bước vào câu lạc bộ nhưng đột nhiên nghe thấy tiếng động, quay đầu lại thì thấy một chiếc Porsche đang đến gần rồi dừng lại bên cạnh các nàng.

“Này, đây không phải là nha hoàn A Cửu bên cạnh Y Tiên Y Tiểu Âm rất nổi tiếng đó sao?” Lam Y Nhân nở nụ cười quyến rũ: “Sao tiểu thư A Cửu không đi cùng với Y Tiên, lại đến Y Nhân Các của ta vậy?”

A Cửu là nha hoàn của Y Tiểu Âm cũng phải chuyện bí mật gì, nhưng thực ra với thân phận của Y Tiểu Âm, cho dù A Cửu là nha hoàn thì thân phận cũng không hề tầm thường, hơn nữa rất nhiều người đều biết, thực tế A Cửu và Y Tiểu Âm tình như chị em, cho nên ai cũng đều đối xử với A Cửu rất khách sáo.

Còn Lam Y Nhân nói như vậy, rõ ràng là cố ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook