Hổ Lang Chi Sư

Chương 141: Tầm nhìn chiến lược của Tất Điêu Tử

Tĩnh Mịch Kiếm Khách

18/03/2013

Đôn Tử khiêng hai cây gỗ thô đi đến chỗ liên đội số Năm cạnh giáo trường, quen lệ cất tiếng chế nhạo:

- Báo Tử, ngươi huấn luyện cung tiễn thủ chưa ra hồn gì cả, mũi tên bắn ra vừa yếu vừa lệch. Ngươi xem, chỉ một cơn gió nhẹ thổi qua toàn bộ đều sai lệch, e rằng ngay cả khinh bộ binh của đế quốc Minh Nguyệt cũng không thể gây sát thương cho chúng được, hắc hắc, còn kém lắm!

Báo Tử trả lời lại với vẻ mỉa mai:

- Lão Thạch*, liên đội trọng trang bộ binh của ngươi cũng đã huấn luyện ra hồn gì đâu? Theo như tiêu chuẩn của tướng quân, sức nặng trên vai phải tăng thêm một nửa, tốc độ chạy bộ cũng phải nhanh hơn, thể chất như vậy mà ra chiến trường đánh nhau với đại quân của đế quốc Minh Nguyệt, ta thấy buồn nôn quá, còn phải gia tăng huấn luyện mới được!

(*: Tên đầy đủ của Đôn Tử là Thạch Đôn.)

Hai người còn đang tranh cãi, một con khoái mã đột nhiên xuất hiện ở phía trước nhanh chóng chạy đến.

Khi vừa vọt tới cạnh giáo trường, kỵ sĩ trên lưng khoái mã ghìm cương ngựa, lớn tiếng nói:

- Hai vị trưởng quan, tướng quân mời hai vị lập tức chạy đến sư đoàn bộ nghị sự.

Báo Tử và Đôn Tử đưa mắt nhìn nhau, đồng thanh đáp:

- Biết rồi!

Lập tức hai người giao việc huấn luyện lại cho đám lão binh dưới quyền, sau đó cỡi khoái mã chạy thẳng tới nơi đóng quân của sư đoàn số Bốn. Hai người vừa chạy tới nơi đóng quân của sư đoàn số Bốn, sư đoàn trưởng của sư đoàn số Bốn Bạch Hỉ đã chờ sẵn.

Mặc dù Mạnh Hổ còn chưa về đến Tây Lăng, nhưng sự bổ nhiệm của Binh bộ đã sớm có tin truyền đạt chính thức do bồ câu đưa tới vào ngày hôm qua, Chiến Ưng, Chu Tiến, Hạ Khánh và Bạch Hỉ đã được bổ nhiệm làm sư đoàn trưởng chính thức. Chuyện này cũng có ý nghĩa rằng bốn người đã chính thức leo lên hàng ngũ tướng quân, từ ngày hôm qua nhận được tin bổ nhiệm cho đến bây giờ, Bạch Hỉ vẫn còn đang phấn khởi.

Không chờ Đôn Tử và Báo Tử thi lễ, Bạch Hỉ đã đưa tay vẫy liên tục:

- Thạch Đôn, Sơn Báo, các ngươi lại đây!

Sự nhiệt tình của sư đoàn trưởng đại nhân làm cho Đôn Tử và Báo Tử cảm thấy bất ngờ, hai người vẫn hành lễ theo tiêu chuẩn quân nhân.

Bạch Hỉ tiến tới hai bước vỗ vỗ bả vai của Đôn Tử và Báo Tử, mỉm cười:

- Gần đây những lời đồn đãi trong thành Tây Lăng cũng không ít. Nghe nói các tướng sĩ của quân đoàn cận vệ, quân đoàn Tây Bắc và quân đoàn Tây Nam lén lút trêu chọc sau lưng chúng ta rất tệ. Bọn chúng tuyên bố rằng quân đoàn Tây Bộ của chúng ta làm quân đoàn hậu cần gì đó, lẽ nào như vậy được! Shared by kid 1412, kiemhiepcac

- Con bà nó rắm thối!

Đôn Tử nghe vậy đột nhiên nổi giận:

- Bảo quân đoàn Tây Bộ chúng ta làm quân đoàn hậu cần, nằm mơ đi!

- Đúng vậy!

Báo Tử cũng nắm chặt nắm đấm, lạnh lùng nói:

- Ai mạnh ai yếu không phải dùng miệng lưỡi là có thể biết được, dám ra mặt so tài mới biết được!

- Nói hay lắm!

Bạch Hỉ phấn khích:

- Vừa đúng lúc ngày mai cử hành hội tỷ võ giữa các quân đoàn ở Tây thành, quân đoàn nào giành được thắng lợi sau cùng sẽ trở thành quân đoàn đi tiên phong trong lần Tây chinh này. Đến lúc đó quân đoàn cận vệ, quân đoàn Tây Bắc và quân đoàn Tây Nam đều sẽ phái ra đám lão binh tinh nhuệ nhất tham gia, bốn vị sư đoàn trưởng chúng ta đã thương lượng qua, quyết định cho hai liên đội của hai người các ngươi cùng với liên đội kỵ binh trực thuộc quân đoàn đại biểu cho quân đoàn tham gia tỷ võ. Bằng bất cứ giá nào các ngươi cũng phải đoạt được chức quân đoàn tiên phong!

- Tướng quân ngài cứ yên tâm!

Đôn Tử đập vào ngực kêu bồm bộp, ngang nhiên nói:

- Thạch Đôn tuyệt đối sẽ không làm cho ngài thất vọng.

- Còn có liên đội Sơn Báo của ta!

Báo Tử cũng lạnh lùng nói:



- Chuyện khác thì không dám nói, về thuật bắn tên và thể chất chúng ta chưa từng sợ qua một ai.

- Tốt, rất tốt!

Bạch Hỉ lại vỗ vỗ bả vai hai người, cất cao giọng:

- Ngày mai phải trông vào các ngươi rồi!

o0o

Đại sảnh ở phủ Tổng đốc.

Tất Điêu Tử mặt mày ngưng trọng đi đến, vái chào Triệu Thanh Hạm, cất cao giọng nói:

- Tham kiến Thanh Hạm tiểu thư.

- Tiên sinh không cần đa lễ.

Triệu Thanh Hạm khoát tay:

- Tiên sinh, nghe nói ngày mai Mông Diễn tiến hành cuộc tỷ võ giữa các quân đoàn ở Tây thành, quân đoàn chiến thắng lần này sẽ trở thành quân đoàn tiên phong trong cuộc Tây chinh.

Tất Điêu Tử gật đầu, trầm giọng:

- Chính là việc này, hiện tại bốn đại quân đoàn cũng đang bàn tán xôn xao, nghe đâu hai nhóm tham gia của quân đoàn Tây Bắc và quân đoàn Tây Nam thậm chí còn kém một chút. Hắc, ty chức không thể không thừa nhận người nào sáng suốt đã đề xuất ra chủ ý này quả thật là một thiên tài, đây cũng là một chủ ý rất hay, vừa có thể làm tăng cao sĩ khí của bốn đại quân đoàn, vừa có thể làm cho mấy chục vạn tướng sĩ của bốn đại quân đoàn sớm tiến vào trạng thái chiến tranh. Quân đoàn giành chiến thắng cuối cùng sẽ càng tự tin hơn, các phương diện về sĩ khí và đấu chí cũng tăng lên toàn diện, người sáng suốt này thật sự không mất một chút gì mà làm nên một sự ủng hộ tinh thần kỳ diệu. Thế nhưng….

Triệu Thanh Hạm cau mày hỏi:

- Thế nhưng sao?

Tất Điêu Tử nở nụ cười lạnh lẽo, thấp giọng nói:

- Thế nhưng ty chức cũng giật mình hiểu được động cơ của người sáng suốt kia không chỉ đơn giản như vậy, dường như là còn có mục đích khác.

Mặc dù Triệu Thanh Hạm băng tuyết thông minh, nhưng trong lúc nhất thời vẫn không hiểu ra ý ở ngoài lời của Tất Điêu Tử, nghi hoặc hỏi:

- Những lời này của tiên sinh là có ý gì?

- Tức là thế này…

Tất Điêu Tử nói:

- Ty chức hoài nghi có người muốn mượn dao giết người!

- Mượn dao giết người?

Triệu Thanh Hạm thất thanh kêu lên:

- Mượn dao của ai? Giết ai?

Tất Điêu Tử nói:

- Mượn dao của đại quân đế quốc Minh Nguyệt, giết tướng quân và quân đoàn Tây Bộ của Thanh Hạm tiểu thư!

Triệu Thanh Hạm nghe vậy giật mình kinh hãi:

- Ngươi muốn nói Mông Diễn muốn mượn đại quân của đế quốc Minh Nguyệt tiêu diệt quân đoàn Tây Bộ của chúng ta sao?

Tất Điêu Tử nói

- Mặc dù chỉ là suy đoán, nhưng ty chức nắm chắc đến chín phần!

Nắm chắc chín phần? Đó gần như là nhất định, Triệu Thanh Hạm càng kinh hãi hơn nữa, trầm giọng nói:



- Tiên sinh có thể nói cụ thể hơn một chút hay không?

Tất Điêu Tử gật gật đầu, nói tiếp:

- Từ cách bố trí các hạng mục thi đấu của trận tỷ võ là có thể nhìn ra manh mối. Nếu như là trận tỷ võ chân chính, với bản tính của Mông Diễn chắn chắn không thể nào để chức vô địch lọt vào tay quân đoàn khác, chuyện bố trí các hạng mục thi đấu nhất định sẽ có lợi cho sở trường của quân đoàn cận vệ. Mông Diễn hẳn phải bố trí các loại hạng mục như: trọng trang bộ binh biểu diễn tập hợp đội hình, khinh trọng bộ binh hợp đồng tác chiến với cung tiễn thủ, hay là chuyển đổi đội hình trong lúc hành quân hay tấn công. Shared by kid 1412 , kiemhiepcac

Triệu Thanh Hạm nhẹ gật đầu, với hiểu biết của nàng về Mông Diễn, sự tình quả thật phải là như vậy.

Tất Điêu Tử thở dốc một chút rồi nói tiếp:

- Thế nhưng hiện tại sự tình lại hoàn toàn không phải như vậy. Lần này bố trí các hạng mục thi đấu của cuộc tỷ võ giữa các quân đoàn chính là ba hạng mục: thể chất, bắn cung và cỡi ngựa. Trong ba hạng mục này thì thể chất và cỡi ngựa chính là thế mạnh của quân đoàn Tây Bộ, thể chất của liên đội Thạch Đôn và thuật cỡi ngựa của liên đội kỵ binh Man nhân không cần phải nói, ngay cả liên đội Sơn Báo tham gia bắn cung trong cuộc tỷ võ cũng là do các thợ săn tài giỏi trong Thanh Ngưu sơn tạo thành, đó rõ ràng là thiên vị quân đoàn Tây Bộ chúng ta còn gì?

Đôi mày lá liễu của Triệu Thanh Hạm đột nhiên nhíu chặt, nghiêm giọng nói:

- Theo như phân tích của tiên sinh, quả thật chuyện này có vẻ khác thường.

Tất Điêu Tử cười hắc hắc hai tiếng rồi nói tiếp:

- Nếu như quân đoàn Tây Bộ của chúng ta đoạt chức vô địch trong cuộc tỷ võ các quân đoàn lần này, vậy đương nhiên trở thành quân đoàn tiên phong của đại quân Tây chinh. Như vậy quân đoàn Tây Bộ sẽ phải nhai cục xương khó gặm đầu tiên chính là thành Hà Nguyên, nếu như tiến công thất bại, Mông Diễn có thể mượn cơ hội này làm khó dễ tướng quân. Cho dù cuối cùng có thể công chiếm thành Hà Nguyên, tổn thất của quân đoàn Tây Bộ e rằng không nhỏ chút nào, hắc hắc, Mông Diễn tính toán thật giỏi!

Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm trong thoáng chốc đã trở nên trắng bệch, gấp giọng hỏi:

- Tiên sinh, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Không tham gia cuộc tỷ võ giữa các quân đoàn hay cố ý tỷ võ thua?

- Không cần phải như vậy!

Tất Điêu Tử cười lạnh:

- Mông Diễn và tên quân sư tâm phúc của hắn tính toán rất tinh vi, chỉ tiếc rằng bọn chúng đã đánh giá thấp lực hiệu triệu của tướng quân. Bọn chúng không biết từ sau chiến thắng trong trận chiến bảo vệ Tây Lăng, địa vị của tướng quân trong lòng toàn thể tướng sĩ của quân đoàn Tây Bộ đã đạt tới mức độ như thế nào! Hơn nữa bọn chúng cũng sai lầm trong phỏng đoán đế quốc Minh Nguyệt lâm vào tình thế nghiêm trọng, lần này tính toán của bọn chúng chỉ sợ là thành toàn cho danh tiếng hiển hách của tướng quân!

- Sao?

Đôi mày thanh tú của Triệu Thanh Hạm đang cau chặt lúc này mới giãn ra, nhẹ giọng hỏi:

- Đế quốc Minh Nguyệt gặp phải tình thế nghiêm trọng gì vậy? Tiên sinh muốn nói là đế quốc Minh Nguyệt trước mắt lâm vào tình thế nghiêm trọng, cho nên cuộc chiến công phòng (tấn công và phòng thủ) ở thành Hà Nguyên rất có thể sẽ xuất hiện biến hoá ngoài dự đoán của mọi người sao?

Tất Điêu Tử vuốt vuốt chòm râu dê:

- Vậy trước tiên để ty chức nói cho Thanh Hạm tiểu thư nghe một chút về tình thế nghiêm trọng trước mắt mà đế quốc Minh Nguyệt gặp phải. Khó khăn mà đế quốc Minh Nguyệt gặp phải trước mắt có ba điểm: Thứ nhất, thiếu thốn lão binh; thứ hai, thiếu thốn tiền bạc và lương thực; thứ ba, thiếu chuẩn bị!

Triệu Thanh Hạm nghe không hiểu lắm, đưa tay mời Tất Điêu Tử ngồi xuống, sau đó chính nàng cũng ngồi đối diện Tất Điêu Tử.

Tất Điêu Tử nâng chung trà trên bàn nhẹ hớp một ngụm, lúc này đã thấm giọng mới lên tiếng nói tiếp:

- Sau loạn Thất Vương, số lão binh có thể ra trận của đế quốc Minh Nguyệt đã tử trận gần hết, mặc dù vẫn miễn cưỡng duy trì quy mô mười đại quân đoàn, nhưng trên thực tế, số lão binh may mắn còn sống sót tập hợp cả lại cũng chưa đến bốn quân đoàn. Số còn lại đều là tân binh mới vừa nhập ngũ, đó chính là khó khăn thứ nhất của đế quốc Minh Nguyệt: thiếu thốn nghiêm trọng lão binh có khả năng chiến đấu!

-… Về khó khăn thứ hai thì cũng không cần nói nhiều, loạn Thất vương ba năm trước, thanh thế của quân phản loạn lúc thịnh nhất đạt ba trăm mấy chục vạn, một cánh quân khổng lồ như vậy mỗi ngày tiêu hao bao nhiêu tiền bạc và lương thực? Quân chính quy của đế quốc Minh Nguyệt muốn tiêu diệt được cánh quân phản loạn kia phải trả giá đắt đến mức nào? Theo như ty chức nhìn, lúc này quốc khố của đế quốc Minh Nguyệt phải dùng hai từ ‘trống rỗng’ để hình dung, gần như sắp sửa phá sản!

- …Về khó khăn thứ ba của đế quốc Minh Nguyệt, cũng là khó khăn lớn nhất, chính là thiếu sự chuẩn bị. Chỉ sợ rằng ngay cả ‘Vầng trăng sáng của đế quốc’ Thu Vũ Đường của đế quốc Minh Nguyệt cũng không ngờ rằng cuộc Đông chinh của Tư Đồ Duệ lại thất bại nhanh như vậy, lại càng không ngờ đế quốc Minh Nguyệt lại chuyển từ tiến công sang phòng ngự nhanh đến như vậy. Đối mặt với phản kích quy mô lớn của đế quốc Quang Huy, đế quốc Minh Nguyệt muốn trong một thời gian ngắn điều động quân đội khắp nơi bên trong đế quốc để cùng nhau đối kháng, chuyện này gần như là không có khả năng!

- …Mông Diễn và quân sư tâm phúc của hắn chỉ nhìn thấy Tư Đồ Duệ còn hơn hai mươi vạn đại quân không tổn thương một sợi tóc rút lui về Thanh Châu, liền cho rằng Tư Đồ Duệ đương nhiên sẽ triển khai việc tử thủ thành Hà Nguyên, đó quả thực là quá mức sai lầm! Tư Đồ Duệ và đế quốc Minh Nguyệt tuyệt đối không dám, cũng không thể tử thủ ở biên giới của đế quốc, bởi vì một khi hơn hai mươi vạn đại quân này bị tiêu diệt, như vậy từ thành Hà Nguyên cho đến Tây Kinh, đế quốc Minh Nguyệt không thể nào tổ chức kháng cự hữu hiệu được nữa, từ đó, đế quốc Minh Nguyệt không bao lâu sẽ mất nước. Trên thế giới này, có lẽ chỉ có tướng quân mới có đủ quyết đoán để mạo hiểm như vậy mà thôi!

Triệu Thanh Hạm mơ hồ hiểu được phân tích của Tất Điêu Tử, nhẹ giọng hỏi:

- Tiên sinh muốn nói rằng, quân của đế quốc Minh Nguyệt sẽ rút lui ào ạt sao?

- Không sai!

Tất Điêu Tử nói với giọng vô cùng khẳng định:

- Quân của đế quốc Minh Nguyệt nhất định sẽ rút lui ào ạt, sau đó mới từ từ chống cự, thi hành chiến lược lấy không gian tranh thủ thời gian, thà hy sinh một vùng lãnh thổ rộng lớn đổi lấy thời gian đủ để các đại quân đoàn tụ hợp lại! Cho nên ty chức dám khẳng định, quân của đế quốc Minh Nguyệt tuyệt đối không tử thủ thành Hà Nguyên!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hổ Lang Chi Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook