Chương 30: Bình thiên hạ (một)
Hoàng Gia Tiểu Điềm Bính
22/02/2022
Quan hệ giữa hai người Chiết Nhan Bạch Chân, Tứ Hải Bát Hoang ai ai cũng đều biết rõ ràng, nhưng cũng không có ai dám đem hai người họ ra làm
chuyện trà dư tửu hậu mà bàn tán, ngay cả Tư Mệnh cũng từng nói Tứ Hải
Bát Hoang không có kẻ nào dám đoạt người với Chiết Nhan Thượng Thần.
Mấy năm hai người kia oanh oanh liệt liệt Bạch Thiển vẫn còn nhỏ, sau này lớn lên hai người đã như tán tiên, cuộc sống bình bình đạm đạm, thật sự thoái ẩn núi rừng. Cho nên rất nhiều hoàng tử, công chúa, tuổi tác nhỏ hơn Bạch Thiển, lại có xuất thân tốt, không biết về đoạn quá khứ kia, đương nhiên cũng có nghé con mới sinh không sợ cọp.
Chiết Nhan Thượng Thần, không, hẳn là Tôn Thần, chẳng qua làm người không so đo, nhưng rốt cuộc rất nổi danh bên ngoài, làm không ít nữ tử đang độ xuân thì hướng tới. Có thể được Tôn Thần làm bạn cả đời, mới coi như không phụ cảnh xuân tươi đẹp. Trong số những nữ tử đó đương nhiên có người xuất thân tốt, tướng mạo xinh đẹp, lại tâm như rắn rết, hoàn toàn đui mù, ai cũng dám trêu, hệt như Tố Cẩm năm đó vậy.
Khánh Cơ — công chúa Ưng tộc, là con gái của thủ lĩnh một bộ tộc khác cũng gần như vì Thiên tộc mà hy sinh toàn bộ. Chẳng qua lúc niên thiếu cha mẹ hy sinh, cô ta kế tục vương vị của phụ thân thuận buồm xuôi gió, trong tộc cũng không có ai dám cả gan ngỗ nghịch, dẫn tới từ xưa đến nay, không gì cô ta muốn mà không được. truyện ngôn tình
Thiên cung tổ chức tiệc thành hôn cho Dạ Hoa và Bạch Thiển, Chiết Nhan cùng Bạch Chân đến dự tiệc, toàn Tứ Hải Bát Hoang đồng thời tới chúc mừng, đương nhiên có cả các tiểu tiên còn chưa hôn phối từ khắp mọi nơi muốn thử vận. Nếu có thể gặp được một nửa kia của đời mình, vậy chẳng phải là tình cờ gặp gỡ lãng mạn sao.
Thủ lĩnh các tộc theo quy củ thay phiên dâng lên hạ lễ, các công chúa và hoàng tử đi theo đội ngũ đến đương nhiên đều trang điểm tinh tế, càng đừng nói đến Khánh Cơ thân là thủ lĩnh.
Chiết Nhan tự nhiên như thường lệ mặc một thân quần áo màu hồng đào, chính giữa còn thắt cái nơ con bướm, vẻ mặt tràn ngập vui mừng, cứ như là hắn và Bạch Chân thành thân lần nữa vậy. Còn lâu hắn mới nói cho người khác biết cái nơ con bướm này là mình Tay! Nắm! Tay! Dạy Bạch Chân thắt cho mình. Đẹp, đẹp mắt cực kỳ.
Bạch Chân thấy hắn thường thường nhìn chằm chằm nơ con bướm cười ngây ngô, cứ có cảm giác mình yêu phải một con phượng hoàng ngốc. Có điều trông hắn vui vẻ như vậy, chuyện buổi sáng mình bị sàm sỡ... không so đo nữa.
Kỳ thật từ lúc bắt đầu ngồi vào vị trí Bạch Chân đã cảm nhận được luôn có một ánh mắt như có như không mà hướng về phía bọn họ, ngẩng đầu tập trung nhìn kỹ, quả nhiên... Một thiếu nữ khuôn mặt ưa nhìn thường thường ngó lên người vị bên cạnh vị mình đây. Mà vị kia của nhà mình, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới nơ con bướm không thể tự kiềm chế. Bạch Chân cuối cùng nhịn không được ho khan một tiếng, học bộ dáng của Chiết Nhan trước kia, thấp giọng nói: "Hoa đào này của ngươi, nở rộ thật đấy~"
Chiết Nhan nghe thấy Bạch Chân nói chuyện, rốt cuộc lấy lại tinh thần, chính mình cũng cảm nhận được ánh mắt kia, xoay đầu hướng về phía Bạch Chân nhoẻn miệng cười, dán sát vào nói: "Phu nhân đây là đang ghen vì phu quân ta quá gây chú ý?"
Quả nhiên được thưởng một ánh mắt xem thường. Bạch Chân đỏ mặt: "Hứ, già mà không đứng đắn."
"Chân Chân, sáng nay ngươi cũng đã nói như vậy rồi." Chiết Nhan nói xong vẻ mặt cười xấu xa.
Bạch Chân ngại đang trong yến hội, không thể chuồn đi, chỉ đành đỏ mặt dời đề tài. "Mau đáp lại người ta một chút đi, tròng mắt sắp bay đến trên người ngươi luôn rồi."
"Để ý đến cô ta làm chi. Bay đến trên người ta thì đánh trở về thôi."
"Phì!" Bạch Chân không nhịn được bật cười thành tiếng.
Khánh Cơ đã sớm nghe nói hôm nay Chiết Nhan Tôn Thần sẽ dự tiệc, vị Tôn Thần này vốn không để ý tới tục sự, ngày thường căn bản sẽ không gặp được, hôm nay vừa thấy, quả thực dáng vẻ phi phàm. Cô ta vẫn luôn nghĩ đến cảnh ánh mắt giao nhau, làm cho đối phương nhìn đến mình, nhưng Chiết Nhan lại chỉ nhìn chằm chằm vào người bên cạnh, thỉnh thoảng còn để sát vào cúi người nói chuyện, bộ dạng vô cùng vui vẻ. Vị bên cạnh hắn kia hẳn chính là tứ ca của Thiên Hậu tương lai — Bạch Chân Thượng Thần. Hai người này quả nhiên đúng như nghe đồn, quan hệ rất tốt, Chiết Nhan Tôn Thần căn bản không thèm liếc mình lấy một cái. Điều này làm cho cô ta cảm thấy bị sỉ nhục. Một cơ hội tốt như vậy, tuyệt đối không thể bỏ lỡ.
Mấy năm hai người kia oanh oanh liệt liệt Bạch Thiển vẫn còn nhỏ, sau này lớn lên hai người đã như tán tiên, cuộc sống bình bình đạm đạm, thật sự thoái ẩn núi rừng. Cho nên rất nhiều hoàng tử, công chúa, tuổi tác nhỏ hơn Bạch Thiển, lại có xuất thân tốt, không biết về đoạn quá khứ kia, đương nhiên cũng có nghé con mới sinh không sợ cọp.
Chiết Nhan Thượng Thần, không, hẳn là Tôn Thần, chẳng qua làm người không so đo, nhưng rốt cuộc rất nổi danh bên ngoài, làm không ít nữ tử đang độ xuân thì hướng tới. Có thể được Tôn Thần làm bạn cả đời, mới coi như không phụ cảnh xuân tươi đẹp. Trong số những nữ tử đó đương nhiên có người xuất thân tốt, tướng mạo xinh đẹp, lại tâm như rắn rết, hoàn toàn đui mù, ai cũng dám trêu, hệt như Tố Cẩm năm đó vậy.
Khánh Cơ — công chúa Ưng tộc, là con gái của thủ lĩnh một bộ tộc khác cũng gần như vì Thiên tộc mà hy sinh toàn bộ. Chẳng qua lúc niên thiếu cha mẹ hy sinh, cô ta kế tục vương vị của phụ thân thuận buồm xuôi gió, trong tộc cũng không có ai dám cả gan ngỗ nghịch, dẫn tới từ xưa đến nay, không gì cô ta muốn mà không được. truyện ngôn tình
Thiên cung tổ chức tiệc thành hôn cho Dạ Hoa và Bạch Thiển, Chiết Nhan cùng Bạch Chân đến dự tiệc, toàn Tứ Hải Bát Hoang đồng thời tới chúc mừng, đương nhiên có cả các tiểu tiên còn chưa hôn phối từ khắp mọi nơi muốn thử vận. Nếu có thể gặp được một nửa kia của đời mình, vậy chẳng phải là tình cờ gặp gỡ lãng mạn sao.
Thủ lĩnh các tộc theo quy củ thay phiên dâng lên hạ lễ, các công chúa và hoàng tử đi theo đội ngũ đến đương nhiên đều trang điểm tinh tế, càng đừng nói đến Khánh Cơ thân là thủ lĩnh.
Chiết Nhan tự nhiên như thường lệ mặc một thân quần áo màu hồng đào, chính giữa còn thắt cái nơ con bướm, vẻ mặt tràn ngập vui mừng, cứ như là hắn và Bạch Chân thành thân lần nữa vậy. Còn lâu hắn mới nói cho người khác biết cái nơ con bướm này là mình Tay! Nắm! Tay! Dạy Bạch Chân thắt cho mình. Đẹp, đẹp mắt cực kỳ.
Bạch Chân thấy hắn thường thường nhìn chằm chằm nơ con bướm cười ngây ngô, cứ có cảm giác mình yêu phải một con phượng hoàng ngốc. Có điều trông hắn vui vẻ như vậy, chuyện buổi sáng mình bị sàm sỡ... không so đo nữa.
Kỳ thật từ lúc bắt đầu ngồi vào vị trí Bạch Chân đã cảm nhận được luôn có một ánh mắt như có như không mà hướng về phía bọn họ, ngẩng đầu tập trung nhìn kỹ, quả nhiên... Một thiếu nữ khuôn mặt ưa nhìn thường thường ngó lên người vị bên cạnh vị mình đây. Mà vị kia của nhà mình, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới nơ con bướm không thể tự kiềm chế. Bạch Chân cuối cùng nhịn không được ho khan một tiếng, học bộ dáng của Chiết Nhan trước kia, thấp giọng nói: "Hoa đào này của ngươi, nở rộ thật đấy~"
Chiết Nhan nghe thấy Bạch Chân nói chuyện, rốt cuộc lấy lại tinh thần, chính mình cũng cảm nhận được ánh mắt kia, xoay đầu hướng về phía Bạch Chân nhoẻn miệng cười, dán sát vào nói: "Phu nhân đây là đang ghen vì phu quân ta quá gây chú ý?"
Quả nhiên được thưởng một ánh mắt xem thường. Bạch Chân đỏ mặt: "Hứ, già mà không đứng đắn."
"Chân Chân, sáng nay ngươi cũng đã nói như vậy rồi." Chiết Nhan nói xong vẻ mặt cười xấu xa.
Bạch Chân ngại đang trong yến hội, không thể chuồn đi, chỉ đành đỏ mặt dời đề tài. "Mau đáp lại người ta một chút đi, tròng mắt sắp bay đến trên người ngươi luôn rồi."
"Để ý đến cô ta làm chi. Bay đến trên người ta thì đánh trở về thôi."
"Phì!" Bạch Chân không nhịn được bật cười thành tiếng.
Khánh Cơ đã sớm nghe nói hôm nay Chiết Nhan Tôn Thần sẽ dự tiệc, vị Tôn Thần này vốn không để ý tới tục sự, ngày thường căn bản sẽ không gặp được, hôm nay vừa thấy, quả thực dáng vẻ phi phàm. Cô ta vẫn luôn nghĩ đến cảnh ánh mắt giao nhau, làm cho đối phương nhìn đến mình, nhưng Chiết Nhan lại chỉ nhìn chằm chằm vào người bên cạnh, thỉnh thoảng còn để sát vào cúi người nói chuyện, bộ dạng vô cùng vui vẻ. Vị bên cạnh hắn kia hẳn chính là tứ ca của Thiên Hậu tương lai — Bạch Chân Thượng Thần. Hai người này quả nhiên đúng như nghe đồn, quan hệ rất tốt, Chiết Nhan Tôn Thần căn bản không thèm liếc mình lấy một cái. Điều này làm cho cô ta cảm thấy bị sỉ nhục. Một cơ hội tốt như vậy, tuyệt đối không thể bỏ lỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.