Hồ Ly Tinh Không Có Kết Cục Tốt
Chương 1:
Tổng Công Đại Nhân
16/06/2023
Nàng không làm người nữa.
Nàng thành hồ ly tinh rồi.
Sao lại như vậy?
Ba phút trước còn đang đun cà phê, ba phút sau đã bắt đầu liếm lông, thế này hợp lý sao?
Hồng Liễu phun lông hồ ly trong miệng ra, ném cái đuôi lông lá, nằm xuống thành hình chữ đại, từ cổ họng phát ra tiếng hít thở vô cùng oán niệm.
Đợi một chút, đuôi quá nhiều, nằm phẳng rất cộm.
Hồng Liễu xê dịch, chuyển sang nằm nghiêng, tiếp tục suy nghĩ.
Ngươi nói nàng một không mắc bệnh nan y, hai không mắng tác giả, càng không anh hùng ra tay nghĩa hiệp, sao lại xuyên không rồi?
Bỏ đi, nếu đã tới thì ở lại, dù sao thì nàng đến đâu cũng đều là một người ăn no cả nhà không đói, làm người được, làm yêu cũng không có gì không tốt, chỉ cần không phải làm nhân yêu, nàng đều ok hết.
Dựa theo thói quen lúc làm người, muốn cắm rễ ở một nơi, đầu tiên phải có nhà.
Ở đây nên gọi là động phủ nhỉ? Vậy nàng sẽ kiếm động phủ trước.
Hồng Liễu lựa chọn động phủ gắt gao giống như mua nhà.
Khoảng đất không tốt không lấy, cảnh sắc không đẹp không lấy, linh khí nhạt nhòa không lấy.
Cuối cùng sau nghìn bới vạn chọn, cuối cùng nàng cũng tìm được nơi mình thích.
Nơi này sẽ không cách những tu sĩ chính đạo trong tu giới kia quá gần, cũng sẽ không cực kỳ gần yêu giới, thuộc khu vực ngoài lề khá sơ hở, chẳng những phong cảnh đẹp, còn dồi dào linh khí, cực kỳ thích hợp để tùy hứng.
Hồng Liễu quá thích, từ ý nghĩ kiếm động phủ ban đầu chuyển thành muốn bá chiếm cả ngọn núi.
Đã xuyên không thành hồ ly tinh rồi, cũng đừng câu nệ nhà trệt hay nhà lầu, nàng muốn có toàn bộ!
Nhưng lúc đang tiến hành kế hoạch này, nàng gặp phải chút phiền phức, ngọn núi này tốt như vậy, trước nàng dĩ nhiên cũng có người nhìn trúng, trùng hợp thay cũng là yêu tộc, ý thức lãnh địa rất mạnh, siêu hung, thấy Hồng Liễu cũng không nói chuyện giao thiệp, xông lên là động thủ.
Hồng Liễu hết cách, chỉ có thể bị ép phản sát.
Nhìn cẩu yêu thoi thóp nằm trên đất, Hồng Liễu ngồi xổm xuống khó xử nói: “Cũng không thể trách ta đúng không, là ngươi nằng nặc đòi động thủ, còn luôn bảo ta có bản lĩnh thì đừng chạy, vậy ta chỉ có thể đánh trả.”
Nàng khảy cái tai chó hiện ra nguyên hình của đối phương: “Ngươi vẫn ổn chứ?”
Trong mắt cẩu yêu toàn là nước mắt: “Trông ta giống ổn lắm sao?”
“Ngươi còn có thể nói chuyện, trông có vẻ không có gì đáng ngại.”
Hay cho một câu không có gì đáng ngại, cẩu yêu tức giận tới loạn nhịp tim, nôn ra một ngụm máu.
Hồng Liễu lập tức tránh ra, sợ máu bắn lên người mình, làm bẩn bảy chiếc đuôi xinh đẹp của nàng.
Nhìn bảy cái đuôi của nàng, cẩu yêu nghẹn ngào nói: “Sớm biết ngươi là thất vĩ hồ ly, ta đã không giành với ngươi rồi!”
Hai người khai chiến mới dần dần hiện nguyên hình, sinh vào thời loạn thế, yêu tộc vì bảo vệ bản thân, chỉ sẽ để lộ dấu tích nguyên hình ở nơi vô cùng an toàn.
“Đời yêu ngập tràn điều không xác thực như vậy đấy.”
Dù sao cũng là lần đầu tiên Hồng Liễu động thủ với người khác sau khi xuyên không, nàng cũng không biết mình lợi hại như vậy, nghĩ kỹ lại, lục lọi nhẫn càn khôn tìm được một lọ đan dược: “Ngươi uống cái này thử xem? Xem liệu có đỡ hơn không.”
Cẩu yêu ngây người, kinh ngạc nhìn nàng: “Ngươi không giết ta lấy yêu đan sao?”
Hiện giờ đây là thao tác vô cùng thường thấy, nhưng hiển nhiên Hồng Liễu không giống.
“Không.” Nàng đưa đan dược tới: “Vốn dĩ ta cũng không định làm hại ngươi, là ngươi tới trước, chúng ta cũng có tiên lai hậu đạo, nếu ngươi đồng ý, chúng ta cùng sống ở đây. Nhưng ngươi xem, ta lợi hại hơn ngươi, có thể chống lại ngoại địch giỏi hơn ngươi, để ta quản lý ngọn núi này, ngươi làm nhị đương gia, như thế nào?”
Cẩu yêu nhận đan dược, đôi mắt ướt át: “Nhưng không phải hồ tộc các ngươi đều sống ở Thanh Khâu sao? Bây giờ loạn thế, nhân yêu tiên ma đều nguy nan, vì sao ngươi phải rời khỏi sự che chở của Thanh Khâu, một mình chạy tới đây?”
Hắn ta hỏi nàng, nàng hỏi ai?
Hồng Liễu vừa tới, nguyên thân đã không ở Thanh Khâu nữa, không có chút ký ức nào liên quan tới quá khứ, nàng chỉ biết hình như cơ thể hiện giờ này của mình từng bị thương, pháp lực lưu động hơi loạn, nhưng vẫn đủ đối phó với cẩu yêu, yêu tộc khác trên ngọn núi này cũng đều không phải là đối thủ của nàng.
Bây giờ nghe cẩu yêu nói như vậy, quả thực về Thanh Khâu là một lựa chọn, nhưng ai biết sau khi về liệu có gặp người thân của nguyên thân không?
Trong vỏ đã thay người, nếu thật sự bị phát hiện sẽ không có kết quả tốt, chi bằng lang bạt ở bên ngoài.
Cho nên nàng nói: “Ngươi cứ nói đồng ý hay không đi.”
Nàng thành hồ ly tinh rồi.
Sao lại như vậy?
Ba phút trước còn đang đun cà phê, ba phút sau đã bắt đầu liếm lông, thế này hợp lý sao?
Hồng Liễu phun lông hồ ly trong miệng ra, ném cái đuôi lông lá, nằm xuống thành hình chữ đại, từ cổ họng phát ra tiếng hít thở vô cùng oán niệm.
Đợi một chút, đuôi quá nhiều, nằm phẳng rất cộm.
Hồng Liễu xê dịch, chuyển sang nằm nghiêng, tiếp tục suy nghĩ.
Ngươi nói nàng một không mắc bệnh nan y, hai không mắng tác giả, càng không anh hùng ra tay nghĩa hiệp, sao lại xuyên không rồi?
Bỏ đi, nếu đã tới thì ở lại, dù sao thì nàng đến đâu cũng đều là một người ăn no cả nhà không đói, làm người được, làm yêu cũng không có gì không tốt, chỉ cần không phải làm nhân yêu, nàng đều ok hết.
Dựa theo thói quen lúc làm người, muốn cắm rễ ở một nơi, đầu tiên phải có nhà.
Ở đây nên gọi là động phủ nhỉ? Vậy nàng sẽ kiếm động phủ trước.
Hồng Liễu lựa chọn động phủ gắt gao giống như mua nhà.
Khoảng đất không tốt không lấy, cảnh sắc không đẹp không lấy, linh khí nhạt nhòa không lấy.
Cuối cùng sau nghìn bới vạn chọn, cuối cùng nàng cũng tìm được nơi mình thích.
Nơi này sẽ không cách những tu sĩ chính đạo trong tu giới kia quá gần, cũng sẽ không cực kỳ gần yêu giới, thuộc khu vực ngoài lề khá sơ hở, chẳng những phong cảnh đẹp, còn dồi dào linh khí, cực kỳ thích hợp để tùy hứng.
Hồng Liễu quá thích, từ ý nghĩ kiếm động phủ ban đầu chuyển thành muốn bá chiếm cả ngọn núi.
Đã xuyên không thành hồ ly tinh rồi, cũng đừng câu nệ nhà trệt hay nhà lầu, nàng muốn có toàn bộ!
Nhưng lúc đang tiến hành kế hoạch này, nàng gặp phải chút phiền phức, ngọn núi này tốt như vậy, trước nàng dĩ nhiên cũng có người nhìn trúng, trùng hợp thay cũng là yêu tộc, ý thức lãnh địa rất mạnh, siêu hung, thấy Hồng Liễu cũng không nói chuyện giao thiệp, xông lên là động thủ.
Hồng Liễu hết cách, chỉ có thể bị ép phản sát.
Nhìn cẩu yêu thoi thóp nằm trên đất, Hồng Liễu ngồi xổm xuống khó xử nói: “Cũng không thể trách ta đúng không, là ngươi nằng nặc đòi động thủ, còn luôn bảo ta có bản lĩnh thì đừng chạy, vậy ta chỉ có thể đánh trả.”
Nàng khảy cái tai chó hiện ra nguyên hình của đối phương: “Ngươi vẫn ổn chứ?”
Trong mắt cẩu yêu toàn là nước mắt: “Trông ta giống ổn lắm sao?”
“Ngươi còn có thể nói chuyện, trông có vẻ không có gì đáng ngại.”
Hay cho một câu không có gì đáng ngại, cẩu yêu tức giận tới loạn nhịp tim, nôn ra một ngụm máu.
Hồng Liễu lập tức tránh ra, sợ máu bắn lên người mình, làm bẩn bảy chiếc đuôi xinh đẹp của nàng.
Nhìn bảy cái đuôi của nàng, cẩu yêu nghẹn ngào nói: “Sớm biết ngươi là thất vĩ hồ ly, ta đã không giành với ngươi rồi!”
Hai người khai chiến mới dần dần hiện nguyên hình, sinh vào thời loạn thế, yêu tộc vì bảo vệ bản thân, chỉ sẽ để lộ dấu tích nguyên hình ở nơi vô cùng an toàn.
“Đời yêu ngập tràn điều không xác thực như vậy đấy.”
Dù sao cũng là lần đầu tiên Hồng Liễu động thủ với người khác sau khi xuyên không, nàng cũng không biết mình lợi hại như vậy, nghĩ kỹ lại, lục lọi nhẫn càn khôn tìm được một lọ đan dược: “Ngươi uống cái này thử xem? Xem liệu có đỡ hơn không.”
Cẩu yêu ngây người, kinh ngạc nhìn nàng: “Ngươi không giết ta lấy yêu đan sao?”
Hiện giờ đây là thao tác vô cùng thường thấy, nhưng hiển nhiên Hồng Liễu không giống.
“Không.” Nàng đưa đan dược tới: “Vốn dĩ ta cũng không định làm hại ngươi, là ngươi tới trước, chúng ta cũng có tiên lai hậu đạo, nếu ngươi đồng ý, chúng ta cùng sống ở đây. Nhưng ngươi xem, ta lợi hại hơn ngươi, có thể chống lại ngoại địch giỏi hơn ngươi, để ta quản lý ngọn núi này, ngươi làm nhị đương gia, như thế nào?”
Cẩu yêu nhận đan dược, đôi mắt ướt át: “Nhưng không phải hồ tộc các ngươi đều sống ở Thanh Khâu sao? Bây giờ loạn thế, nhân yêu tiên ma đều nguy nan, vì sao ngươi phải rời khỏi sự che chở của Thanh Khâu, một mình chạy tới đây?”
Hắn ta hỏi nàng, nàng hỏi ai?
Hồng Liễu vừa tới, nguyên thân đã không ở Thanh Khâu nữa, không có chút ký ức nào liên quan tới quá khứ, nàng chỉ biết hình như cơ thể hiện giờ này của mình từng bị thương, pháp lực lưu động hơi loạn, nhưng vẫn đủ đối phó với cẩu yêu, yêu tộc khác trên ngọn núi này cũng đều không phải là đối thủ của nàng.
Bây giờ nghe cẩu yêu nói như vậy, quả thực về Thanh Khâu là một lựa chọn, nhưng ai biết sau khi về liệu có gặp người thân của nguyên thân không?
Trong vỏ đã thay người, nếu thật sự bị phát hiện sẽ không có kết quả tốt, chi bằng lang bạt ở bên ngoài.
Cho nên nàng nói: “Ngươi cứ nói đồng ý hay không đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.