Chương 40: có một cái gọi là thân thế…
Chín mươi chín dùng thư sinh
18/11/2014
Đản Hoàng Tô đã chết…tất nhiên là không thể có chuyện đó được!
Nếu như Đản Hoàng Tô chết thì truyện này kết BE (bad ending) mất tiêu rồi.
Nhưng tại sao Đản Hoàng Tô không chết, rõ ràng là bị thiêu không còn một cọng lông!
Tất cả mọi người đều không hiểu, Tử Phủ Đế Quân cũng không hiểu.
Đản Hoàng Tô khoanh tay, à không, Đản Hoàng Tô xòe móng: “Thật ra nguyên nhân vô cùng đơn giản, mẹ của ta là Vô Thượng Đế phi.”
Vô Thượng Đế phi là phượng hoàng, mà không khéo phượng hoàng có khả năng thần thông gọi là niết bàn, nói ngắn gọn dễ hiểu là tái sinh từ lửa, lại càng không khéo hơn, ma vương Lam Thiên am hiểu hỏa thuật, Đản Hoàng Tô chết vì hỏa thuật của hắn, mà trong tất cả cái sự không khéo như vậy, chú hồ ly con Đản Hoàng Tô đã có cơ hội tái sinh từ lửa, quả là trước nay chưa từng có!
Sở dĩ Đản Hoàng Tô chìa chân ra mà không phải chìa tay, đó là bởi vì trùng sinh có nghĩa là bắt đầu một cuộc sống mới, một ngàn năm tu vi kia đã bị ngọn lửa vô tình…đốt hết…
Cho dù thế nào đi chăng nữa, giữ được cái mạng này đã là vạn hạnh trong bất hạnh!
Sau này có người hỏi: “Cô kế thừa khả năng niết bàn của Vô Thượng Đế phi, vậy thừa hưởng khả năng gì của Vô Thượng Đế Quân?”
“Tị thủy.” Đản Hoàng Tô nghĩ nghĩ một hồi rồi nói: “Không hẳn, phải gọi là miễn dịch.”
Bởi vì miễn dịch, cho nên sau khi nàng rơi xuống nước một lần mới có khả năng tị thủy.
Bởi vì miễn dịch, nàng mới có thể đột phá giới hạn của song vĩ hồ ly, sau khi bị thương vết thương có thể tự khép miệng.
Lại có người hỏi: “Không phải cậu là tiên loại mượn phúc hay sao, đó chính là thần thức gửi lại tiên đan linh quả ở tiên đình, sau khi Vô Thượng Đế phi ăn nhầm mới mượn bụng Vô Thượng Đế phi sinh ra tiên đồng nha, sao cậu lại có thể kế thừa khả năng trời ban của Vô Thượng Đế quân được?”
Vấn đề này ngay cả Đản Hoàng Tô cũng không biết trả lời như thế nào.
Đúng ra đây là một câu chuyện xưa rất phức tạp.
Lúc ấy, Đản Hoàng Tô, à không, khi đó còn gọi là Phong Tiểu Ngũ.
Lúc ấy, sau Phong Tiểu Ngũ hồn phi phách tán ở Song Ngục Sơn xong, thần thức còn được ở lại trong thần thể, Lam Dực đau khổ vạn phần, nhất thời không nhận ra, cứ thế mà chôn cả thân thể cùng thần thức Phong Tiễu Ngũ ở dưới lớp tuyết dày nơi Song Ngục Sơn.
Tất cả chuyện này đều đúng lúc bị một lão tố tinh (cây nhân sâm) sắp đắc đạo biết được, lão tố tinh này nhắm vào thần thức Phong Tiểu Ngũ, lén lút đến chỗ chôn cất Phong Tiễu Ngũ, đâm rễ vào xác Phong Tiểu Ngũ, từ từ chuyển dời thần thức của nàng vào cơ thể của mình. Ngay khi vừa chuyển dời xong, lão đang chuẩn bị hấp thu thần thức Đản Hoàng Tô lại bị Huyền Vũ chân thần trấn thủ Song Ngục Sơn phát hiện.
Huyền Vũ chân thần đầu cơ trục lợi, không hề do dự nhổ lão tố tinh tận gốc, coi như một vị thuốc giữ trong cái hộp ngọc.
Sau đó phải nhắc đến đại chiến tiên ma.
Làm tiên tướng trấn thủ Song Ngục Sơn, trong khi đại chiến tiên ma diễn ra kịch liệt kia, Huyền Vũ chân thần không thể tránh khỏi việc trở thành anh hùng, tất nhiên là vinh quang trong bi thương!
Huyền Vũ chân thần không thể đối đầu với ma vương Lam Thiên, Huyền Vũ chân thần chỉ có thể được sắp xếp ở trong bệnh viện tiên giới mới được dựng lên, ở đây hắn được Thần đan lão quân, dược đồng, sừ dược dốc lòng chăm sóc, không bao lâu sau đã khôi phục sức khỏe, vết thương không còn đau, ăn uống ngon miệng, ngủ nghê cũng thoải mái.
Huyền Vũ chân thần luôn muốn cảm tạ sừ dược, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội nào.
Nói đi nói lại, tặng quà là thích hợp nhất, không quá đắc tiền, mà lão tố tinh này cũng là thuốc, tựa hồ rất thích hợp. Bỗng một ngày Huyền Vũ chân thần đột nhiên nghĩ vậy, thế là sai người tặng lão tố tinh kia.
Lúc lão tố tinh được dâng lên, Thần đan lão quân đang chuẩn bị luyện Tỉnh thần đan cho Vô Thượng Đế Quân.
Nói đi nói lại, bởi vì đại chiến tiên ma mà từ đó về sau Vô Thượng Đế Quân mắc bệnh đau đầu, thế là Tỉnh thần đan này đã được liệt vào danh sách cống nạp. Nhưng từ trước tới nay tiên giới chỉ có vài thần tiên hay bị đau đầu, cho nên Tỉnh thần đan cũng không còn nhiều, Thần đan lão quân không thể không bật bếp lò đi luyện đan.
Trước khi luyện Tỉnh thần đan, Thần đan lão quân phải gom góp thảo dược, tính ra tính vào lại thiếu mất một cây nhân sâm, mà dùng mấy nguyên liệu tồn kho cho Vô Thượng Đế Quân uống thì có vẻ hơi bất kính, tự dưng được một lão tố tinh thượng hạng như vậy, lão quân cũng chẳng quan tâm có phải tặng lão hay không, vô cùng nghiêm túc ném vào trong lư thuốc.
Vì thế, thần thức Phong Tiểu Ngũ cùng lão tố tinh cùng các thảo dược liên quan khác trộn lẫn vào nhau biến thành Tỉnh thần đan dâng lên Vô Thượng Đế Quân.
Ngày qua ngày, Vô Thượng Đế Quân uống Tỉnh thần đan không thừa một viên, thần thức Phong Tiểu Ngũ cứ thế mà hoàn chỉnh tồn tại trong thân thể Vô Thượng Đế Quân.
Cho nên mới nói, thật ra ngay từ đầu Phong Tiểu Ngũ mượn phúc Vô Thượng Đế Quân, nhưng Vô Thượng Đế Quân không có khả năng sinh nở, thần thức Phong Tiểu Ngũ đành phải đi lối tắt, từ từ chuyển dời sang bụng Vô Thượng Đế phi, sau đó mới có chuyện Vô Thượng Đế phi mang bầu, sau đó mới có quả trứng kia.
Đợi cho cái ngày quả trứng ấp nở ra đã trải qua một ngàn năm, rốt cuộc hồn phách và thân thể Phong Tiểu Ngũ gởi ở nhân gian —— cũng chính là Đản Hoàng Tô —— được thần thức chỉ dẫn, tự động chui vào trong quả trứng.
Kỳ thật từ đầu đến đuôi chẳng liên quan gì đến Ba Nhĩ, chẳng qua lúc đó trùng hợp Đản Hoàng Tô đọc truyện nên có ảo giác mà thôi.
Mà vì sao thân thể của nàng lại biến thành hồ ly thì chỉ có trời mới biết.
Nói gì thì nói, Đản Hoàng Tô kế thừa khả năng thần thông quảng đại, mạnh mẽ siêu phàm của vợ chồng Vô Thượng Đế Quân là sự thật, cụ thể là kế thừa như thế nào cũng không quá quan trọng.
Nếu như Đản Hoàng Tô chết thì truyện này kết BE (bad ending) mất tiêu rồi.
Nhưng tại sao Đản Hoàng Tô không chết, rõ ràng là bị thiêu không còn một cọng lông!
Tất cả mọi người đều không hiểu, Tử Phủ Đế Quân cũng không hiểu.
Đản Hoàng Tô khoanh tay, à không, Đản Hoàng Tô xòe móng: “Thật ra nguyên nhân vô cùng đơn giản, mẹ của ta là Vô Thượng Đế phi.”
Vô Thượng Đế phi là phượng hoàng, mà không khéo phượng hoàng có khả năng thần thông gọi là niết bàn, nói ngắn gọn dễ hiểu là tái sinh từ lửa, lại càng không khéo hơn, ma vương Lam Thiên am hiểu hỏa thuật, Đản Hoàng Tô chết vì hỏa thuật của hắn, mà trong tất cả cái sự không khéo như vậy, chú hồ ly con Đản Hoàng Tô đã có cơ hội tái sinh từ lửa, quả là trước nay chưa từng có!
Sở dĩ Đản Hoàng Tô chìa chân ra mà không phải chìa tay, đó là bởi vì trùng sinh có nghĩa là bắt đầu một cuộc sống mới, một ngàn năm tu vi kia đã bị ngọn lửa vô tình…đốt hết…
Cho dù thế nào đi chăng nữa, giữ được cái mạng này đã là vạn hạnh trong bất hạnh!
Sau này có người hỏi: “Cô kế thừa khả năng niết bàn của Vô Thượng Đế phi, vậy thừa hưởng khả năng gì của Vô Thượng Đế Quân?”
“Tị thủy.” Đản Hoàng Tô nghĩ nghĩ một hồi rồi nói: “Không hẳn, phải gọi là miễn dịch.”
Bởi vì miễn dịch, cho nên sau khi nàng rơi xuống nước một lần mới có khả năng tị thủy.
Bởi vì miễn dịch, nàng mới có thể đột phá giới hạn của song vĩ hồ ly, sau khi bị thương vết thương có thể tự khép miệng.
Lại có người hỏi: “Không phải cậu là tiên loại mượn phúc hay sao, đó chính là thần thức gửi lại tiên đan linh quả ở tiên đình, sau khi Vô Thượng Đế phi ăn nhầm mới mượn bụng Vô Thượng Đế phi sinh ra tiên đồng nha, sao cậu lại có thể kế thừa khả năng trời ban của Vô Thượng Đế quân được?”
Vấn đề này ngay cả Đản Hoàng Tô cũng không biết trả lời như thế nào.
Đúng ra đây là một câu chuyện xưa rất phức tạp.
Lúc ấy, Đản Hoàng Tô, à không, khi đó còn gọi là Phong Tiểu Ngũ.
Lúc ấy, sau Phong Tiểu Ngũ hồn phi phách tán ở Song Ngục Sơn xong, thần thức còn được ở lại trong thần thể, Lam Dực đau khổ vạn phần, nhất thời không nhận ra, cứ thế mà chôn cả thân thể cùng thần thức Phong Tiễu Ngũ ở dưới lớp tuyết dày nơi Song Ngục Sơn.
Tất cả chuyện này đều đúng lúc bị một lão tố tinh (cây nhân sâm) sắp đắc đạo biết được, lão tố tinh này nhắm vào thần thức Phong Tiểu Ngũ, lén lút đến chỗ chôn cất Phong Tiễu Ngũ, đâm rễ vào xác Phong Tiểu Ngũ, từ từ chuyển dời thần thức của nàng vào cơ thể của mình. Ngay khi vừa chuyển dời xong, lão đang chuẩn bị hấp thu thần thức Đản Hoàng Tô lại bị Huyền Vũ chân thần trấn thủ Song Ngục Sơn phát hiện.
Huyền Vũ chân thần đầu cơ trục lợi, không hề do dự nhổ lão tố tinh tận gốc, coi như một vị thuốc giữ trong cái hộp ngọc.
Sau đó phải nhắc đến đại chiến tiên ma.
Làm tiên tướng trấn thủ Song Ngục Sơn, trong khi đại chiến tiên ma diễn ra kịch liệt kia, Huyền Vũ chân thần không thể tránh khỏi việc trở thành anh hùng, tất nhiên là vinh quang trong bi thương!
Huyền Vũ chân thần không thể đối đầu với ma vương Lam Thiên, Huyền Vũ chân thần chỉ có thể được sắp xếp ở trong bệnh viện tiên giới mới được dựng lên, ở đây hắn được Thần đan lão quân, dược đồng, sừ dược dốc lòng chăm sóc, không bao lâu sau đã khôi phục sức khỏe, vết thương không còn đau, ăn uống ngon miệng, ngủ nghê cũng thoải mái.
Huyền Vũ chân thần luôn muốn cảm tạ sừ dược, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội nào.
Nói đi nói lại, tặng quà là thích hợp nhất, không quá đắc tiền, mà lão tố tinh này cũng là thuốc, tựa hồ rất thích hợp. Bỗng một ngày Huyền Vũ chân thần đột nhiên nghĩ vậy, thế là sai người tặng lão tố tinh kia.
Lúc lão tố tinh được dâng lên, Thần đan lão quân đang chuẩn bị luyện Tỉnh thần đan cho Vô Thượng Đế Quân.
Nói đi nói lại, bởi vì đại chiến tiên ma mà từ đó về sau Vô Thượng Đế Quân mắc bệnh đau đầu, thế là Tỉnh thần đan này đã được liệt vào danh sách cống nạp. Nhưng từ trước tới nay tiên giới chỉ có vài thần tiên hay bị đau đầu, cho nên Tỉnh thần đan cũng không còn nhiều, Thần đan lão quân không thể không bật bếp lò đi luyện đan.
Trước khi luyện Tỉnh thần đan, Thần đan lão quân phải gom góp thảo dược, tính ra tính vào lại thiếu mất một cây nhân sâm, mà dùng mấy nguyên liệu tồn kho cho Vô Thượng Đế Quân uống thì có vẻ hơi bất kính, tự dưng được một lão tố tinh thượng hạng như vậy, lão quân cũng chẳng quan tâm có phải tặng lão hay không, vô cùng nghiêm túc ném vào trong lư thuốc.
Vì thế, thần thức Phong Tiểu Ngũ cùng lão tố tinh cùng các thảo dược liên quan khác trộn lẫn vào nhau biến thành Tỉnh thần đan dâng lên Vô Thượng Đế Quân.
Ngày qua ngày, Vô Thượng Đế Quân uống Tỉnh thần đan không thừa một viên, thần thức Phong Tiểu Ngũ cứ thế mà hoàn chỉnh tồn tại trong thân thể Vô Thượng Đế Quân.
Cho nên mới nói, thật ra ngay từ đầu Phong Tiểu Ngũ mượn phúc Vô Thượng Đế Quân, nhưng Vô Thượng Đế Quân không có khả năng sinh nở, thần thức Phong Tiểu Ngũ đành phải đi lối tắt, từ từ chuyển dời sang bụng Vô Thượng Đế phi, sau đó mới có chuyện Vô Thượng Đế phi mang bầu, sau đó mới có quả trứng kia.
Đợi cho cái ngày quả trứng ấp nở ra đã trải qua một ngàn năm, rốt cuộc hồn phách và thân thể Phong Tiểu Ngũ gởi ở nhân gian —— cũng chính là Đản Hoàng Tô —— được thần thức chỉ dẫn, tự động chui vào trong quả trứng.
Kỳ thật từ đầu đến đuôi chẳng liên quan gì đến Ba Nhĩ, chẳng qua lúc đó trùng hợp Đản Hoàng Tô đọc truyện nên có ảo giác mà thôi.
Mà vì sao thân thể của nàng lại biến thành hồ ly thì chỉ có trời mới biết.
Nói gì thì nói, Đản Hoàng Tô kế thừa khả năng thần thông quảng đại, mạnh mẽ siêu phàm của vợ chồng Vô Thượng Đế Quân là sự thật, cụ thể là kế thừa như thế nào cũng không quá quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.