Chương 11: Chịu trách nhiệm
Tinh Tế Ngân Hà
21/05/2018
Nhất thời, Đường Thiên cảm thấy khí huyết cương dương, dưới đũng quần cái kia cũng muốn ngóc đầu dậy.
Trong phòng cô gái xinh đẹp kia không nghĩ đến có chuyện như vậy, bình thường cô đều thay quần áo như thế, bạn cùng phòng đều là con gái, chưa từng nghĩ lại có một tên đàn ông bước vào đây.
Lúc này cô chỉ biết trợn tròn mắt, không biết nên làm sao, hai tay đang cầm áo ngực cứ như vậy mà tự nhiên buông ra, xoạt một cái, áo ngực trên người cô rớt xuống chân.
"Huýt! Mỹ nữ xinh đẹp, không tệ, vóc người cô rất khá, tôi rất thích." Đường Thiên đưa tay sờ cằm, vẻ mặt rất hài lòng, đôi mắt cứ như vậy mà soi mói.
A a a a a a!
Lúc này, một tiếng hét xé nát cổ họng vang lên, rầm một tiếng, cửa phòng một lần nữa bị dùng lực đóng lại, đem Đường Thiên cùng Tô Tuệ Cầm nhốt ở bên ngoài.
“Hỏng bét, Vũ Trúc làm sao giờ này lại ở trong phòng?” Tô Tuệ Cầm cũng có chút kinh ngạc mà há hốc mồm, cô không nghĩ đến hôm nay lại phát sinh chuyện lớn đến như vậy, Vũ Trúc hơn nữa người lại bị cái tên xấu xa này nhìn hết sạch, chuyện này thật là không ổn.
Sau đó bên trong liên tiếp vang lên âm thanh, hiển nhiên là cô gái kia đang mặc quần áo, tốn không tới vài phút, cạch một cái, cửa phòng lại lần nữa được mở ra, đôi mắt đẹp của cô gái kia bừng bừng lửa giận, chính là nổi giận trừng Đường Thiên, nghiến răng nghiến lợi, quả thực là hận Đường Thiên không thể đem hắn mà ăn tươi nuốt sống.
“Anh là ai?” Cô gái cắn răng hỏi, cái tên xấu xa đang mặc đạo bào này thế mà lại nhìn thân thể quý giá mà cô đã gìn giữ trong hai mươi năm qua, vậy mà còn soi mói, làm dáng vẻ tựa như chưa nhìn đủ, quả thực đã đạt tới cảnh giới vô sỉ.
Đường Thiên cười tủm tỉm nói: “Tôi là Đường Thiên.”
“Ai, cần biết anh tên gì, mà tôi muốn hỏi anh vì sao anh lại mở cửa phòng tôi, tại sao anh lại có chìa khóa phòng của tôi." Cô gái kia phát điên, rõ ràng là cô đang chất vấn hắn, vậy mà cái tên xấu xa này còn giới thiệu tên, cô đâu cần biết cái tên xấu xa vô sỉ này tên gì, thật sự là cô không muốn dính dáng gì với tên sắc lang đó.
Tô Tuệ Cầm đứng bên cạnh có chút xấu hổ nói: “Vũ Trúc, anh ta là người thân của mình.”
Trong phòng cô gái xinh đẹp kia không nghĩ đến có chuyện như vậy, bình thường cô đều thay quần áo như thế, bạn cùng phòng đều là con gái, chưa từng nghĩ lại có một tên đàn ông bước vào đây.
Lúc này cô chỉ biết trợn tròn mắt, không biết nên làm sao, hai tay đang cầm áo ngực cứ như vậy mà tự nhiên buông ra, xoạt một cái, áo ngực trên người cô rớt xuống chân.
"Huýt! Mỹ nữ xinh đẹp, không tệ, vóc người cô rất khá, tôi rất thích." Đường Thiên đưa tay sờ cằm, vẻ mặt rất hài lòng, đôi mắt cứ như vậy mà soi mói.
A a a a a a!
Lúc này, một tiếng hét xé nát cổ họng vang lên, rầm một tiếng, cửa phòng một lần nữa bị dùng lực đóng lại, đem Đường Thiên cùng Tô Tuệ Cầm nhốt ở bên ngoài.
“Hỏng bét, Vũ Trúc làm sao giờ này lại ở trong phòng?” Tô Tuệ Cầm cũng có chút kinh ngạc mà há hốc mồm, cô không nghĩ đến hôm nay lại phát sinh chuyện lớn đến như vậy, Vũ Trúc hơn nữa người lại bị cái tên xấu xa này nhìn hết sạch, chuyện này thật là không ổn.
Sau đó bên trong liên tiếp vang lên âm thanh, hiển nhiên là cô gái kia đang mặc quần áo, tốn không tới vài phút, cạch một cái, cửa phòng lại lần nữa được mở ra, đôi mắt đẹp của cô gái kia bừng bừng lửa giận, chính là nổi giận trừng Đường Thiên, nghiến răng nghiến lợi, quả thực là hận Đường Thiên không thể đem hắn mà ăn tươi nuốt sống.
“Anh là ai?” Cô gái cắn răng hỏi, cái tên xấu xa đang mặc đạo bào này thế mà lại nhìn thân thể quý giá mà cô đã gìn giữ trong hai mươi năm qua, vậy mà còn soi mói, làm dáng vẻ tựa như chưa nhìn đủ, quả thực đã đạt tới cảnh giới vô sỉ.
Đường Thiên cười tủm tỉm nói: “Tôi là Đường Thiên.”
“Ai, cần biết anh tên gì, mà tôi muốn hỏi anh vì sao anh lại mở cửa phòng tôi, tại sao anh lại có chìa khóa phòng của tôi." Cô gái kia phát điên, rõ ràng là cô đang chất vấn hắn, vậy mà cái tên xấu xa này còn giới thiệu tên, cô đâu cần biết cái tên xấu xa vô sỉ này tên gì, thật sự là cô không muốn dính dáng gì với tên sắc lang đó.
Tô Tuệ Cầm đứng bên cạnh có chút xấu hổ nói: “Vũ Trúc, anh ta là người thân của mình.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.