Chương 148: Chỉ vậy thôi sao?
Khuyết Danh
12/03/2024
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Thấy Quách Dung Dung cúp điện thoại, Lâm Vũ mới mở miệng hỏi thăm.
“Quách Dịch xảy ra chuyện!” Quách Dung Dung vừa tức giận vừa sốt ruột, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thằng nhãi ranh này đi với đám bạn xấu đến sàn đấm bốc ngầm xem người đánh quyền, người của sàn boxing nói tụi nó gây sự nên bây giờ bị giữ lại, sàn boxing gọi cho chị kêu đem tiền đến chuộc người.”
“Chỉ vậy thôi sao?” Lâm Vũ kinh ngạc bật cười: “Đi thôi, em đi với chị xem thế nào.
Quách Dung Dung cũng từng trải sự đời nên mấy chuyện nhỏ như hạt vừng này không đáng làm cô ấy lo lắng.
“Ừm.” Quách Dung Dung đáp lại một tiếng rồi chẳng còn tâm trạng ăn cơm mà lập tức lái xe chạy đến sàn boxing.
Hơn hai mươi phút sau, bọn họ đi vào sàn đấm bốc ngầm đó.
Giờ phút này, Quách Dịch và mấy người bạn đang bị người của sàn boxing vây quanh.
Bọn họ mặt mũi bầm dập, hiển nhiên đã bị tẩn cho một trận.
Sau một hồi hỏi thăm, bọn họ mới biết được bọn Quách Dịch xem đấm bốc đặt cược, kết quả võ sĩ boxing đó bại trận làm họ thua không ít tiền, họ tức giận quá nên lên tiếng hỏi thâm cả nhà võ sĩ boxing kia.
Kết quả võ sĩ đó cũng không phải đèn đã cạn dầu, đôi bên xảy ra xung đột.
Họ chẳng những ảnh hưởng trật tự sàn boxing mà còn đập phá không ít thứ.
Phía sàn boxing cho ra hai phương án giải quyết.
Thứ nhất, bọn Quách Dịch tùy ý chọn một người đánh một trận với võ sĩ của sàn boxing, dù thắng hay thua cũng thả bọn họ đi.
Thứ hai, bồi thường tổn thất cho sàn boxing, con số lên đến năm triệu!
Bọn Quách Dịch nào dám đánh nhau với những tay quyền anh trong sàn boxing ngầm nên tất nhiên lựa chọn cách giải quyết thứ hai.
Nhưng số tiền trên người họ đều thua sạch rồi, căn bản không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy.
Rơi vào đường cùng, Quách Dịch mới nghĩ đến cầu cứu chị mình.
Biết được căn nguyên mọi chuyện, Quách Dung Dung lập tức tức giận lớn tiếng chất vấn quản lý sàn boxing: “Tụi nó đập hư thứ gì mà phải bồi thường năm triệu?”
Quách gia không phải không bỏ ra nổi năm triệu, nhưng không thể bị người †a làm tiền mập mờ như vậy được.
“Thứ họ đập phá không đáng năm triệu.” Quản lý cười ha ha: “Nhưng họ sỉ nhục võ sĩ của chúng tôi, còn gây nên hỗn loạn ở hiện trường, ảnh hưởng thanh danh của sàn boxing, những chuyện này cộng lại bảo các người bồi thường năm triệu đã là ít rồi đó!”
“Rõ ràng các ngươi đang làm tiền!” Quách Dung Dung tức giận kêu to.
“Đúng, chính là làm tiền!” Quản lý lại hiên ngang thừa nhận, cười ha ha nói: “Nhưng họ cho chúng tôi cơ hội làm tiền! Không muốn đưa tiền cũng được, lấy lá gan gây chuyện ra, tùy tiện đánh một trận với võ sĩ nào ở chỗ chúng tôi cũng được!”
Nghe quản lý nói vậy, Quách Dung Dung lập tức cứng lại.
Cô ấy đã nhận ra tên quản lý này đang muốn ép bọn Quách Dịch đánh với võ sĩ boxing.
Mặc dù cô ấy chưa từng tới sàn đấm bốc ngầm, nhưng cũng hiểu được đôi chút.
Sàn đấm bốc ngầm không có nhiều phép tắc như sàn đấu chính quy, ở đây thường xuyên đánh chết đánh tàn phế người ta.
Nếu bọn Quách Dịch đánh thật thì quản lý nhất định sẽ bảo võ sĩ boxing ra tay độc ác.
Đây là giết gà dọa khỉ, cảnh cáo những người muốn gây chuyện ở chỗ này.
Ngay khi Quách Dung Dung suy nghĩ có nên nhận thua hay không thì Lâm Vũ lại chủ động đứng ra: “Tôi đánh thay bọn họ đi!”
“Quách Dịch xảy ra chuyện!” Quách Dung Dung vừa tức giận vừa sốt ruột, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thằng nhãi ranh này đi với đám bạn xấu đến sàn đấm bốc ngầm xem người đánh quyền, người của sàn boxing nói tụi nó gây sự nên bây giờ bị giữ lại, sàn boxing gọi cho chị kêu đem tiền đến chuộc người.”
“Chỉ vậy thôi sao?” Lâm Vũ kinh ngạc bật cười: “Đi thôi, em đi với chị xem thế nào.
Quách Dung Dung cũng từng trải sự đời nên mấy chuyện nhỏ như hạt vừng này không đáng làm cô ấy lo lắng.
“Ừm.” Quách Dung Dung đáp lại một tiếng rồi chẳng còn tâm trạng ăn cơm mà lập tức lái xe chạy đến sàn boxing.
Hơn hai mươi phút sau, bọn họ đi vào sàn đấm bốc ngầm đó.
Giờ phút này, Quách Dịch và mấy người bạn đang bị người của sàn boxing vây quanh.
Bọn họ mặt mũi bầm dập, hiển nhiên đã bị tẩn cho một trận.
Sau một hồi hỏi thăm, bọn họ mới biết được bọn Quách Dịch xem đấm bốc đặt cược, kết quả võ sĩ boxing đó bại trận làm họ thua không ít tiền, họ tức giận quá nên lên tiếng hỏi thâm cả nhà võ sĩ boxing kia.
Kết quả võ sĩ đó cũng không phải đèn đã cạn dầu, đôi bên xảy ra xung đột.
Họ chẳng những ảnh hưởng trật tự sàn boxing mà còn đập phá không ít thứ.
Phía sàn boxing cho ra hai phương án giải quyết.
Thứ nhất, bọn Quách Dịch tùy ý chọn một người đánh một trận với võ sĩ của sàn boxing, dù thắng hay thua cũng thả bọn họ đi.
Thứ hai, bồi thường tổn thất cho sàn boxing, con số lên đến năm triệu!
Bọn Quách Dịch nào dám đánh nhau với những tay quyền anh trong sàn boxing ngầm nên tất nhiên lựa chọn cách giải quyết thứ hai.
Nhưng số tiền trên người họ đều thua sạch rồi, căn bản không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy.
Rơi vào đường cùng, Quách Dịch mới nghĩ đến cầu cứu chị mình.
Biết được căn nguyên mọi chuyện, Quách Dung Dung lập tức tức giận lớn tiếng chất vấn quản lý sàn boxing: “Tụi nó đập hư thứ gì mà phải bồi thường năm triệu?”
Quách gia không phải không bỏ ra nổi năm triệu, nhưng không thể bị người †a làm tiền mập mờ như vậy được.
“Thứ họ đập phá không đáng năm triệu.” Quản lý cười ha ha: “Nhưng họ sỉ nhục võ sĩ của chúng tôi, còn gây nên hỗn loạn ở hiện trường, ảnh hưởng thanh danh của sàn boxing, những chuyện này cộng lại bảo các người bồi thường năm triệu đã là ít rồi đó!”
“Rõ ràng các ngươi đang làm tiền!” Quách Dung Dung tức giận kêu to.
“Đúng, chính là làm tiền!” Quản lý lại hiên ngang thừa nhận, cười ha ha nói: “Nhưng họ cho chúng tôi cơ hội làm tiền! Không muốn đưa tiền cũng được, lấy lá gan gây chuyện ra, tùy tiện đánh một trận với võ sĩ nào ở chỗ chúng tôi cũng được!”
Nghe quản lý nói vậy, Quách Dung Dung lập tức cứng lại.
Cô ấy đã nhận ra tên quản lý này đang muốn ép bọn Quách Dịch đánh với võ sĩ boxing.
Mặc dù cô ấy chưa từng tới sàn đấm bốc ngầm, nhưng cũng hiểu được đôi chút.
Sàn đấm bốc ngầm không có nhiều phép tắc như sàn đấu chính quy, ở đây thường xuyên đánh chết đánh tàn phế người ta.
Nếu bọn Quách Dịch đánh thật thì quản lý nhất định sẽ bảo võ sĩ boxing ra tay độc ác.
Đây là giết gà dọa khỉ, cảnh cáo những người muốn gây chuyện ở chỗ này.
Ngay khi Quách Dung Dung suy nghĩ có nên nhận thua hay không thì Lâm Vũ lại chủ động đứng ra: “Tôi đánh thay bọn họ đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.