Chương 95
Thanh Vận Tiểu Thi
08/01/2022
HỒ SƠ HÌNH SỰ TRINH SÁT
Tác giả: Thanh Vận Tiểu Thi
Chuyển ngữ: Cá trê
TÁ THI HOÀN HỒN
_______________
Giờ khắc này, Chu Hiểu cùng Trình Tiểu Băng dựa vào tin tức bên Cục giao thông cung cấp, đi tới một bãi đậu xe cũ ở ngoại ô Nam Thành.
Nơi này vô cùng lớn, liếc mắt ra xa cũng không thấy được giới hạn, những gì có thể nhìn thấy là nhiều chiếc xe đổ nát đủ loại đang đậu tại đây, một số chiếc đã bị tháo rời, một số chiếc coi như vẫn còn nguyên vẹn, giống như một ngôi mộ khổng lồ của những chiếc xe ô tô.
Sắt thép của những chiếc xe dưới ánh nắng mặt trời phản xạ ra hơi nóng, đem nơi này biến thành một chiếc nồi hơi cỡ lớn.
Chu Hiểu lấy tay cản ánh nắng chói mắt nói với Trình Tiểu Băng: "Nơi này tuy không treo biển nhà máy xe bỏ phế của Cục quản lý phương tiện nhưng cũng là chỗ thu hồi ô tô vứt bỏ lớn nhất Nam Thành rồi."
Trình Tiểu Băng nói: "Thì ra bên Cục giao thông cũng không phải đều là chày gỗ, nhanh như vậy đã tìm được chiếc xe nghi ngờ gây tai nạn, đây không phải là rất phối hợp với công việc của chúng ta sao?"
Chu Hiểu đáp lời: "Hừ, đó là do cậu không biết thôi, đám người kia bị Tống đội quét qua, chỉ ra chỗ sơ suất công tác, hiện tại mới nghĩ tới muốn lấy công chuộc tội đấy."
Đang nói chuyện thì một nhân viên công tác của chỗ này dẫn bọn họ đến một vị trí, chỉ vào một chiếc xe chỉ còn lại mỗi cái khung: "Hẳn là chiếc này."
Trước khi tới hiện trường, Trình Tiểu Băng cho rằng mấy người bên Cục giao thông nói tìm xác của chiếc xe thì có phần khoa trương, thế nhưng khi cô tới nơi này rồi, không thể không thừa nhận, chiếc xe kia quả thật đã bị tháo dỡ ra chỉ còn mỗi cái khung mà thôi.
Tất cả phụ kiện của chiếc xe trước mặt gần như đã bị tháo rồi, biển số cũng không có, bốn lốp xe đã bị gỡ xuống, vô lăng cùng ghế ngồi cũng không còn. Mấy cái khung xe ở đây giống nhau như đúc, cũng không biết nhân viên công tác làm sao mà giữa đống này tìm ra được đây là chiếc xe mà bọn họ muốn tìm.
Tiểu ca nhân viên công tác nói: "Tuyệt đối không sai. Thời gian trùng khớp với các anh nói, khi đó xe này còn bị lật mấy lần, công ty sửa chữa vội vã bán ra, giá cả cũng coi như qua tay. Xe ở nơi này nhiều lắm, tái xử lý thì phải xếp theo thứ tự, các anh cũng coi như may mắn đấy, nếu trễ nửa tháng nữa thì đoán chừng nó đã bị kéo đi rồi."
Chu Hiểu hiếu kỳ hỏi: "Tôi thấy xe này đã tháo dỡ gần như không còn gì, anh làm sao nhận ra được vậy......"
Tiểu ca lau một chút bụi trên xe, hiện ra màu lam ban đầu: "Kỹ thuật nghề nghiệp có nghiên cứu qua thôi, kỹ thuật của Porsche vẫn luôn không tệ, nước sơn này sờ vào cảm xúc sẽ không giống với xe khác, tôi sẽ không nhận sai. Công việc này của chúng tôi, dạng xe cũ nào mà chưa gặp qua đâu, nói không phải khoe chứ mấy chuyện nghiên cứu xe này chúng tôi còn hay hơn bên Cục quản lý phương tiện đấy."
Chu Hiểu hỏi: "Những bộ phận khác của xe còn có thể tìm được không?"
Tiểu ca lắc đầu: "Tìm không được, đây không phải là chúng tôi tháo dỡ mà là một công ty sửa chữa lúc trước thoá ra, lúc bán cho chúng tôi chỉ là cái xác này, mấy linh kiện này nói không chừng hiện giờ đã thu hồi sử dụng lại, lắp ráp vào xe khác rồi."
Chu Hiểu tò mò: "Chỉ còn lại mỗi cái xác toàn khung sắt cũng có thể bán được tiền sao?"
"Không nhiều lắm, cũng chỉ cứng hơn một chút so với sắt vụn thôi, chủ yếu là chúng tôi sẽ xử lý, bọn họ sẽ không cần phiền lòng về chi phí." Tiểu ca kia lau mồ hôi nói: "Hai người từ từ xem, lúc nào đi ra gọi tôi một tiếng là được."
Chờ nhân viên công tác đi ra, Trình Tiểu Băng tìm hai cặp bao tay trong hộp vật chứng, đưa một cặp cho Chu Hiểu: "Bắt đầu đi."
Chu Hiểu gật đầu, gần đây lại xảy ra thêm một vụ án lớn, vật chứng cùng pháp y ai cũng bận rộn nhiều việc, hôm nay cậu cũng chỉ có thể tìm được Trình Tiểu Băng đang trực ban mà mang đến đây.
Việc tốn sức tất nhiên không thích hợp để phụ nữ làm, Chu Hiểu giúp đỡ mở ra cánh cửa xe đã biến dạng, rồi lại ra phía sau mở cốp xe. Hiện tại tuy rằng xe này bẩn vô cùng nhưng rất dễ để thấy rằng đây là vết bụi của sau này, trước khi xe đưa tới đã được tháo dỡ ra, còn trải qua lau chùi sạch sẽ, rất nhiều dấu vết phía trên đều đã bị xoá đi.
Trình Tiểu Băng đi một vòng quanh chiếc xe, đang cân nhắc làm thế nào để lấy ra vật chứng có lợi nhất.
Chu Hiểu đứng bên cạnh, vẫn luôn cảm thấy hứng thú với nơi này.
Cậu ta lấy điện thoại ra kéo áo tạo dáng chụp hình, còn cảm thấy ghiền ghê, nói với Trình Tiểu Băng: "Ấy, cameras của cậu tốt chụp cho tôi một tấm với, trở về gửi cho tôi."
Trình Tiểu Băng nhìn cậu ta, miễn cưỡng giơ cameras lên, càng không vui vẻ gì mà nhấn vài cái: "Chỗ toàn đồ phá dỡ thế này có gì hay mà chụp chứ?"
Chu Hiểu mở hai tay ra: "Cậu không thấy ngầu lắm sao? Nhiều ô tô vứt bỏ như vậy, đây đều là sản phẩm đào thải trong công cuộc tiến hoá của nhân loại, thiên nhiên ở đây còn có cảm giác như một bãi đất bị bỏ hoang, thật là giống với phần tiếp theo của《 Transformers 》 quá đi, tôi đứng ở đây, tôi là nam chính."
"Không phải là Transformers Optimus Prime sao?" Trình Tiểu Băng bĩu môi nhỏ giọng nói: "Cậu trẻ con ghê, đây là phim điện ảnh tấn công thành phố đấy. Nếu là hai người Tống đội với Lục Tư Ngữ thì cũng không kém bao nhiêu, tốt nhất là phim song nam chủ."
Chu Hiểu nằm sấp trên xe thì thầm: "Hề hề, người đẹp trai đều thuộc về người đẹp trai rồi, không phải của cậu đâu, nhanh bắt đầu đi."
Thấy ảnh chụp đã chụp được hòm hòm, Trình Tiểu Băng thu lại máy chụp hình, cong thắt lưng chui vào chỗ cánh cửa đang mở, cẩn thận nhìn dấu vết trên khung xe, vừa xem vừa nói: "Chỗ này rửa sạch sẽ như vậy, cảm giác sẽ có rất ít dấu vết."
Kế tiếp chính là công việc lấy vật chứng dài đằng đẵng đòi hỏi kiên nhẫn, nhưng mà chỗ này vô cùng sạch sẽ, Trình Tiểu Băng đang dùng kính lúp kiểm tra xe.
Vân tay, dấu chân linh tinh, dấu vết thông thường một cái cũng không có, hơn nữa xe này hẳn là đã được cố ý dọn dẹp sạch sẽ dấu vết rồi lắp lại, rất nhiều dấu vết đặc trưng đều đã bị dỡ bỏ một cách có chủ ý.
Cô tìm trong ngoài một vòng, chỉ tìm được mấy vết máu vô cùng nhỏ. Đủ loại kiểm tra hơn nửa tiếng, Trình Tiểu Băng xoa xoa thắt lưng đau nhứt nổi giận chui ra khỏi xe: "Tôi nhìn cũng xấp xỉ rồi, trừ bỏ vài vết máu nghi ngờ, nơi này đừng nói đến để lại dấu vết, ngay cả nhện cũng không có con nào......"
Chu Hiểu đi qua đùa cô, chỉ vào một vị trí bên cạnh cửa xe, "Ai nói không có? Nhìn, con nhện kìa!"
Trình Tiểu Băng bị cậu ta doạ cho hoảng sợ, cơ thể theo bản năng mà co rút lại, trong cuộc sống cô không sợ thi thể nhưng lại rất sợ nhện, sau đó cô theo ngón tay Chu Hiểu nhìn qua, nơi đó chỉ có mỗi tờ giấy dán, cô chụp ảnh lại nói: "Chuyện cười của cậu cũng đủ nhạt đấy, cái này sao là con nhện chứ."
Chu Hiểu vô cùng hài lòng với phản ứng của cô: "Đây là Spider Man nha, sao lại không xem là nhện được?"
Trình Tiểu Băng cẩn thận đến gần nhìn, giấy dán kia đã bị tẩy qua nước cùng nhiều lần tàn phá của mưa nắng, chỉ còn lại một nửa miếng keo trắng bên trong xe, cô chỉ nhận rõ được một chút màu đỏ, tò mò hỏi: "Rốt cục làm sao mà cậu thấy được vậy?"
"Động tác kinh điển của Spider Man không phải là thế này sao?" Chu Hiểu vừa nói vừa ngồi xổm xuống đất, ngón tay chỉ về phía trước, làm ra tư thế bắn tơ nhện, "Kỹ thuật nghề nghiệp nghiên cứu đấy, giống với Tiểu ca vừa nãy có thể nhận ra xe giống nhau. Những người xem phim như tôi nhạy cảm hơn người bình thường."
Trình Tiểu Băng bị cậu ta pha trò nở một nụ cười, "Nhưng mà...... Thứ này nhìn rất quen mắt...... Từ từ, tôi nhớ ra rồi......" Vừa nói xong cô nàng liền ngồi xuống lốp xe cũ bên cạnh, mở điện thoại lên kiểm tra."
Chu Hiểu tưởng cô mệt mỏi nên nghỉ một chút, không ngờ Trình Tiểu Băng ngồi chỗ kia hề động đậy suốt năm phút đồng hồ: "Ấy, với tư cách là nhân viên vật chứng duy nhất trên hiện trường, có thể làm phiền ngài nhanh một chút được không? Có thể kết thúc bát quái bắt đầu quét vân tay được chưa?"
"Tôi ngược lại cũng muốn quét, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có vân tay...... Dấu vân tay duy nhất trên xe này chính là của tiểu ca vừa nãy lưu lại." Trình Tiểu Băng vừa nói vừa xoay người lại, cầm điện thoại đưa cho Chu Hiểu xem, "Cậu xem, xe đó có phải là chiếc này không?"
Đó là ảnh chụp của một người nổi tiếng trên mạng, bức ảnh chụp một chiếc ô tô hạng sang, một vị mỹ nữ ôm chó ngồi trong xe, góc chụp selfie vừa vặn lộ một chút logo xe, có thể nhận ra đây là một chiếc xe hàng hiệu xa xỉ.
Chu Hiểu nhìn tấm ảnh nói: "Đây không phải là ảnh selfie của mỹ nữ sao? Có thể nhìn ra được là xe gì à? Á, em gái này gọi là Triệu Lục Nhân đúng không? Tôi nhớ đây là một người nổi tiếng trên mạng, tôi còn xem qua mấy video trực tiếp của cô ấy, xe này hình như có chút giống......"
Trình Tiểu Băng nói: "Cậu nhìn kỹ xem, bức ảnh này là được chụp vào năm ngoái."
Chu Hiểu phóng to tấm ảnh ra, trên vô lăng xe đúng là logo của Porsche, ở góc dưới bên phải của bức ảnh, vị trí bên trong xe chính là một nửa hình dán Spider Man. "Cái đệt, hình dán giống nhau! Làm không tồi nha! Cậu làm sao phát hiện ra thế?" Mẫu xe giống nhau, hình dán giống nhau, sự trúng hợp này cũng quá nhỏ rồi, Chu Hiểu cơ bản có thể kết luận chiếc xe kia là cùng một chiếc với chiếc xe trước mặt bọn họ. Hiện tại xác nhận ảnh chụp có nghĩa là đã tìm được streamer nổi tiếng này, cũng nghĩa là có thể biết được chủ xe là ai.
Trình Tiểu Băng cười ha ha: "Kỹ thuật nghề nghiệp nghiên cứu. Cậu cũng không nên xem thường năng lực bát quái của phụ nữ."
Chu Hiểu dựng thẳng ngón tay cái với cô: "Ừm, tôi cảm thấy thời điểm cậu bát quái, giá trị nhan sắc đều tăng cao."
Thu dọn xong hết dụng cụ bên này, chuyện đầu tiên Chu Hiểu cùng Trình Tiểu Băng làm khi trở về Cảnh cục là tìm Tống Văn báo cáo tiến độ.
"Trên xe đã được đặc biệt rửa sạch, dấu vết để lại rất ít, trong và ngoài xe có mấy vết máu nhỏ, còn phải xem kết quả xét nghiệm mới có kết luận. Trên cửa xe có một miếng dán, nghi ngờ từng xuất hiện trên ảnh chụp của một tài khoản trực tiếp nổi tiếng tên Triệu Lục Nhân." Vừa vào cửa còn chưa kịp ngồi xuống, Chu Hiểu đã vội vã báo cáo.
Tống Văn nhận điện thoại nhìn hình ảnh trên mạng, lại nhìn vào ảnh hiện trường do Trình Tiểu Băng chụp: "Thoạt nhìn quả thật như cùng một chiếc xe."
"Nếu đây mới là chiếc xe chân chính gây tai nạn thì chủ xe chắc chắn không thoát khỏi liên quan đến vụ tai nạn của Triệu Hựu Lan." Chu Hiểu vặn nắp một chai nước khoáng, thuận tay đưa cho Trình Tiểu Băng: "Cần gọi điện liên hệ với tài khoản phát sóng trực tiếp này hỏi xem chủ xe là ai không anh?"
Tống Văn nói: "Đừng gấp, chúng ta tập hợp tin tức trước đã, cũng tra thêm tin tức cụ thể của vị Triệu Lục Nhân này."
"Ôi chủ tài khoản này rất nổi tiếng, tư liệu trên mạng của cô ấy không ít đâu. Cô ấy thường xuyên phát trực tiếp, có một khoảng thời gian còn được xưng là nhất tỷ của một nền tảng trên internet đấy." Chu Hiểu vừa nói vừa mở laptop lên, tìm kiếm một hồi rồi đưa cho Tống Văn xem, "Nè anh, giống với cái em nói, hơn nữa thông tin này trang web của Bộ Công an có thể tra không đến đâu."
Tống Văn đi qua xem thông tin trên mạng, tài liệu này mặc dù có một số thành phần bát quái nhưng cũng có rất nhiều giá trị để tham khảo.
Mạng inernet có trí nhớ, cho dù có lúc con người sẽ quên đi nhưng những lời đã từng nói qua trên mạng, hình ảnh video từng đăng tải vẫn sẽ được lưu giữ lại.
Trình Tiểu Băng uống nước nói: "Em có thể tìm được tấm hình kia là bởi vì có một đoạn thời gian, vị chủ tài khoản này cùng một ngôi sao nam lưu lượng truyền ra chuyện xấu, có một fan hâm mộ đem tấm ảnh này ra bát quái nói đây không phải là xe của vị ngôi sao kia, sau đó thì hình như có người tìm ra chủ xe chân chính......"
"Có nhiều thông tin để so sánh như vậy, em đã căn cứ vào danh sách mua xe bên Cục giao thông cung cấp, cơ bản có thể xác định được biển số xe vốn có, hẳn chủ xe chính là người này." Chu Hiểu nói xong thì enter vào danh sách, "Hoắc Thiểu Khanh."
Lần này Lục Tư Ngữ đứng bên cạnh vẫn cắn móng tay không lên tiếng chợt tiếp một câu: "Hình như tôi biết người này, là một phú nhị đại trong nhà rất có tiền nhỉ." Anh không thích bát quái nhưng cũng tuyệt không phong bế.
"Đúng đúng." Chu Hiểu vội vàng gật đầu, "Ba là một thương nhân rất nổi tiếng trong lĩnh vực phát triển, anh ta ỷ vào trong nhà có tiền nên ăn chơi đánh bạc thành thói, còn thích ngủ với mấy người người nổi tiếng trên mạng. Người như vậy, đi bar uống rượu rồi gây tai nạn xe là chuyện rất bình thường, hơn nữa...... Rất có thể là lái xe trong trình trạng say rượu hoặc có sử dụng ma tuý."
Tống Văn quay đầu nói với Lục Tư Ngữ: "Mặc kệ như thế nào thì đây là một tin tức tốt, có lẽ bên Trần Nhan Thu đã nắm giữ chứng cứ gì đó về chủ xe này, chủ xe vì diệt khẩu liền sát hại anh ấy. Đến giờ rốt cục vụ án cũng có tiến triển, coi như có thêm một tình nghi."
"Tôi cho rằng trong đó vẫn có một chút vấn đề, nhưng mà tôi cảm thấy ít nhất anh ta có lẽ sẽ có chút liên quan đến cái chết của Trần Nhan Thu." Lục Tư Ngữ xoa xoa thái dương, cố gắng tập trung tinh thần nói với Tống Văn, "Hiện giờ quan trọng nhất chính là nhanh chóng tìm được Hoắc Thiểu Khanh hỏi một ít tình huống."
~ Hết chương 94 ~
Tác giả: Thanh Vận Tiểu Thi
Chuyển ngữ: Cá trê
TÁ THI HOÀN HỒN
_______________
Giờ khắc này, Chu Hiểu cùng Trình Tiểu Băng dựa vào tin tức bên Cục giao thông cung cấp, đi tới một bãi đậu xe cũ ở ngoại ô Nam Thành.
Nơi này vô cùng lớn, liếc mắt ra xa cũng không thấy được giới hạn, những gì có thể nhìn thấy là nhiều chiếc xe đổ nát đủ loại đang đậu tại đây, một số chiếc đã bị tháo rời, một số chiếc coi như vẫn còn nguyên vẹn, giống như một ngôi mộ khổng lồ của những chiếc xe ô tô.
Sắt thép của những chiếc xe dưới ánh nắng mặt trời phản xạ ra hơi nóng, đem nơi này biến thành một chiếc nồi hơi cỡ lớn.
Chu Hiểu lấy tay cản ánh nắng chói mắt nói với Trình Tiểu Băng: "Nơi này tuy không treo biển nhà máy xe bỏ phế của Cục quản lý phương tiện nhưng cũng là chỗ thu hồi ô tô vứt bỏ lớn nhất Nam Thành rồi."
Trình Tiểu Băng nói: "Thì ra bên Cục giao thông cũng không phải đều là chày gỗ, nhanh như vậy đã tìm được chiếc xe nghi ngờ gây tai nạn, đây không phải là rất phối hợp với công việc của chúng ta sao?"
Chu Hiểu đáp lời: "Hừ, đó là do cậu không biết thôi, đám người kia bị Tống đội quét qua, chỉ ra chỗ sơ suất công tác, hiện tại mới nghĩ tới muốn lấy công chuộc tội đấy."
Đang nói chuyện thì một nhân viên công tác của chỗ này dẫn bọn họ đến một vị trí, chỉ vào một chiếc xe chỉ còn lại mỗi cái khung: "Hẳn là chiếc này."
Trước khi tới hiện trường, Trình Tiểu Băng cho rằng mấy người bên Cục giao thông nói tìm xác của chiếc xe thì có phần khoa trương, thế nhưng khi cô tới nơi này rồi, không thể không thừa nhận, chiếc xe kia quả thật đã bị tháo dỡ ra chỉ còn mỗi cái khung mà thôi.
Tất cả phụ kiện của chiếc xe trước mặt gần như đã bị tháo rồi, biển số cũng không có, bốn lốp xe đã bị gỡ xuống, vô lăng cùng ghế ngồi cũng không còn. Mấy cái khung xe ở đây giống nhau như đúc, cũng không biết nhân viên công tác làm sao mà giữa đống này tìm ra được đây là chiếc xe mà bọn họ muốn tìm.
Tiểu ca nhân viên công tác nói: "Tuyệt đối không sai. Thời gian trùng khớp với các anh nói, khi đó xe này còn bị lật mấy lần, công ty sửa chữa vội vã bán ra, giá cả cũng coi như qua tay. Xe ở nơi này nhiều lắm, tái xử lý thì phải xếp theo thứ tự, các anh cũng coi như may mắn đấy, nếu trễ nửa tháng nữa thì đoán chừng nó đã bị kéo đi rồi."
Chu Hiểu hiếu kỳ hỏi: "Tôi thấy xe này đã tháo dỡ gần như không còn gì, anh làm sao nhận ra được vậy......"
Tiểu ca lau một chút bụi trên xe, hiện ra màu lam ban đầu: "Kỹ thuật nghề nghiệp có nghiên cứu qua thôi, kỹ thuật của Porsche vẫn luôn không tệ, nước sơn này sờ vào cảm xúc sẽ không giống với xe khác, tôi sẽ không nhận sai. Công việc này của chúng tôi, dạng xe cũ nào mà chưa gặp qua đâu, nói không phải khoe chứ mấy chuyện nghiên cứu xe này chúng tôi còn hay hơn bên Cục quản lý phương tiện đấy."
Chu Hiểu hỏi: "Những bộ phận khác của xe còn có thể tìm được không?"
Tiểu ca lắc đầu: "Tìm không được, đây không phải là chúng tôi tháo dỡ mà là một công ty sửa chữa lúc trước thoá ra, lúc bán cho chúng tôi chỉ là cái xác này, mấy linh kiện này nói không chừng hiện giờ đã thu hồi sử dụng lại, lắp ráp vào xe khác rồi."
Chu Hiểu tò mò: "Chỉ còn lại mỗi cái xác toàn khung sắt cũng có thể bán được tiền sao?"
"Không nhiều lắm, cũng chỉ cứng hơn một chút so với sắt vụn thôi, chủ yếu là chúng tôi sẽ xử lý, bọn họ sẽ không cần phiền lòng về chi phí." Tiểu ca kia lau mồ hôi nói: "Hai người từ từ xem, lúc nào đi ra gọi tôi một tiếng là được."
Chờ nhân viên công tác đi ra, Trình Tiểu Băng tìm hai cặp bao tay trong hộp vật chứng, đưa một cặp cho Chu Hiểu: "Bắt đầu đi."
Chu Hiểu gật đầu, gần đây lại xảy ra thêm một vụ án lớn, vật chứng cùng pháp y ai cũng bận rộn nhiều việc, hôm nay cậu cũng chỉ có thể tìm được Trình Tiểu Băng đang trực ban mà mang đến đây.
Việc tốn sức tất nhiên không thích hợp để phụ nữ làm, Chu Hiểu giúp đỡ mở ra cánh cửa xe đã biến dạng, rồi lại ra phía sau mở cốp xe. Hiện tại tuy rằng xe này bẩn vô cùng nhưng rất dễ để thấy rằng đây là vết bụi của sau này, trước khi xe đưa tới đã được tháo dỡ ra, còn trải qua lau chùi sạch sẽ, rất nhiều dấu vết phía trên đều đã bị xoá đi.
Trình Tiểu Băng đi một vòng quanh chiếc xe, đang cân nhắc làm thế nào để lấy ra vật chứng có lợi nhất.
Chu Hiểu đứng bên cạnh, vẫn luôn cảm thấy hứng thú với nơi này.
Cậu ta lấy điện thoại ra kéo áo tạo dáng chụp hình, còn cảm thấy ghiền ghê, nói với Trình Tiểu Băng: "Ấy, cameras của cậu tốt chụp cho tôi một tấm với, trở về gửi cho tôi."
Trình Tiểu Băng nhìn cậu ta, miễn cưỡng giơ cameras lên, càng không vui vẻ gì mà nhấn vài cái: "Chỗ toàn đồ phá dỡ thế này có gì hay mà chụp chứ?"
Chu Hiểu mở hai tay ra: "Cậu không thấy ngầu lắm sao? Nhiều ô tô vứt bỏ như vậy, đây đều là sản phẩm đào thải trong công cuộc tiến hoá của nhân loại, thiên nhiên ở đây còn có cảm giác như một bãi đất bị bỏ hoang, thật là giống với phần tiếp theo của《 Transformers 》 quá đi, tôi đứng ở đây, tôi là nam chính."
"Không phải là Transformers Optimus Prime sao?" Trình Tiểu Băng bĩu môi nhỏ giọng nói: "Cậu trẻ con ghê, đây là phim điện ảnh tấn công thành phố đấy. Nếu là hai người Tống đội với Lục Tư Ngữ thì cũng không kém bao nhiêu, tốt nhất là phim song nam chủ."
Chu Hiểu nằm sấp trên xe thì thầm: "Hề hề, người đẹp trai đều thuộc về người đẹp trai rồi, không phải của cậu đâu, nhanh bắt đầu đi."
Thấy ảnh chụp đã chụp được hòm hòm, Trình Tiểu Băng thu lại máy chụp hình, cong thắt lưng chui vào chỗ cánh cửa đang mở, cẩn thận nhìn dấu vết trên khung xe, vừa xem vừa nói: "Chỗ này rửa sạch sẽ như vậy, cảm giác sẽ có rất ít dấu vết."
Kế tiếp chính là công việc lấy vật chứng dài đằng đẵng đòi hỏi kiên nhẫn, nhưng mà chỗ này vô cùng sạch sẽ, Trình Tiểu Băng đang dùng kính lúp kiểm tra xe.
Vân tay, dấu chân linh tinh, dấu vết thông thường một cái cũng không có, hơn nữa xe này hẳn là đã được cố ý dọn dẹp sạch sẽ dấu vết rồi lắp lại, rất nhiều dấu vết đặc trưng đều đã bị dỡ bỏ một cách có chủ ý.
Cô tìm trong ngoài một vòng, chỉ tìm được mấy vết máu vô cùng nhỏ. Đủ loại kiểm tra hơn nửa tiếng, Trình Tiểu Băng xoa xoa thắt lưng đau nhứt nổi giận chui ra khỏi xe: "Tôi nhìn cũng xấp xỉ rồi, trừ bỏ vài vết máu nghi ngờ, nơi này đừng nói đến để lại dấu vết, ngay cả nhện cũng không có con nào......"
Chu Hiểu đi qua đùa cô, chỉ vào một vị trí bên cạnh cửa xe, "Ai nói không có? Nhìn, con nhện kìa!"
Trình Tiểu Băng bị cậu ta doạ cho hoảng sợ, cơ thể theo bản năng mà co rút lại, trong cuộc sống cô không sợ thi thể nhưng lại rất sợ nhện, sau đó cô theo ngón tay Chu Hiểu nhìn qua, nơi đó chỉ có mỗi tờ giấy dán, cô chụp ảnh lại nói: "Chuyện cười của cậu cũng đủ nhạt đấy, cái này sao là con nhện chứ."
Chu Hiểu vô cùng hài lòng với phản ứng của cô: "Đây là Spider Man nha, sao lại không xem là nhện được?"
Trình Tiểu Băng cẩn thận đến gần nhìn, giấy dán kia đã bị tẩy qua nước cùng nhiều lần tàn phá của mưa nắng, chỉ còn lại một nửa miếng keo trắng bên trong xe, cô chỉ nhận rõ được một chút màu đỏ, tò mò hỏi: "Rốt cục làm sao mà cậu thấy được vậy?"
"Động tác kinh điển của Spider Man không phải là thế này sao?" Chu Hiểu vừa nói vừa ngồi xổm xuống đất, ngón tay chỉ về phía trước, làm ra tư thế bắn tơ nhện, "Kỹ thuật nghề nghiệp nghiên cứu đấy, giống với Tiểu ca vừa nãy có thể nhận ra xe giống nhau. Những người xem phim như tôi nhạy cảm hơn người bình thường."
Trình Tiểu Băng bị cậu ta pha trò nở một nụ cười, "Nhưng mà...... Thứ này nhìn rất quen mắt...... Từ từ, tôi nhớ ra rồi......" Vừa nói xong cô nàng liền ngồi xuống lốp xe cũ bên cạnh, mở điện thoại lên kiểm tra."
Chu Hiểu tưởng cô mệt mỏi nên nghỉ một chút, không ngờ Trình Tiểu Băng ngồi chỗ kia hề động đậy suốt năm phút đồng hồ: "Ấy, với tư cách là nhân viên vật chứng duy nhất trên hiện trường, có thể làm phiền ngài nhanh một chút được không? Có thể kết thúc bát quái bắt đầu quét vân tay được chưa?"
"Tôi ngược lại cũng muốn quét, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có vân tay...... Dấu vân tay duy nhất trên xe này chính là của tiểu ca vừa nãy lưu lại." Trình Tiểu Băng vừa nói vừa xoay người lại, cầm điện thoại đưa cho Chu Hiểu xem, "Cậu xem, xe đó có phải là chiếc này không?"
Đó là ảnh chụp của một người nổi tiếng trên mạng, bức ảnh chụp một chiếc ô tô hạng sang, một vị mỹ nữ ôm chó ngồi trong xe, góc chụp selfie vừa vặn lộ một chút logo xe, có thể nhận ra đây là một chiếc xe hàng hiệu xa xỉ.
Chu Hiểu nhìn tấm ảnh nói: "Đây không phải là ảnh selfie của mỹ nữ sao? Có thể nhìn ra được là xe gì à? Á, em gái này gọi là Triệu Lục Nhân đúng không? Tôi nhớ đây là một người nổi tiếng trên mạng, tôi còn xem qua mấy video trực tiếp của cô ấy, xe này hình như có chút giống......"
Trình Tiểu Băng nói: "Cậu nhìn kỹ xem, bức ảnh này là được chụp vào năm ngoái."
Chu Hiểu phóng to tấm ảnh ra, trên vô lăng xe đúng là logo của Porsche, ở góc dưới bên phải của bức ảnh, vị trí bên trong xe chính là một nửa hình dán Spider Man. "Cái đệt, hình dán giống nhau! Làm không tồi nha! Cậu làm sao phát hiện ra thế?" Mẫu xe giống nhau, hình dán giống nhau, sự trúng hợp này cũng quá nhỏ rồi, Chu Hiểu cơ bản có thể kết luận chiếc xe kia là cùng một chiếc với chiếc xe trước mặt bọn họ. Hiện tại xác nhận ảnh chụp có nghĩa là đã tìm được streamer nổi tiếng này, cũng nghĩa là có thể biết được chủ xe là ai.
Trình Tiểu Băng cười ha ha: "Kỹ thuật nghề nghiệp nghiên cứu. Cậu cũng không nên xem thường năng lực bát quái của phụ nữ."
Chu Hiểu dựng thẳng ngón tay cái với cô: "Ừm, tôi cảm thấy thời điểm cậu bát quái, giá trị nhan sắc đều tăng cao."
Thu dọn xong hết dụng cụ bên này, chuyện đầu tiên Chu Hiểu cùng Trình Tiểu Băng làm khi trở về Cảnh cục là tìm Tống Văn báo cáo tiến độ.
"Trên xe đã được đặc biệt rửa sạch, dấu vết để lại rất ít, trong và ngoài xe có mấy vết máu nhỏ, còn phải xem kết quả xét nghiệm mới có kết luận. Trên cửa xe có một miếng dán, nghi ngờ từng xuất hiện trên ảnh chụp của một tài khoản trực tiếp nổi tiếng tên Triệu Lục Nhân." Vừa vào cửa còn chưa kịp ngồi xuống, Chu Hiểu đã vội vã báo cáo.
Tống Văn nhận điện thoại nhìn hình ảnh trên mạng, lại nhìn vào ảnh hiện trường do Trình Tiểu Băng chụp: "Thoạt nhìn quả thật như cùng một chiếc xe."
"Nếu đây mới là chiếc xe chân chính gây tai nạn thì chủ xe chắc chắn không thoát khỏi liên quan đến vụ tai nạn của Triệu Hựu Lan." Chu Hiểu vặn nắp một chai nước khoáng, thuận tay đưa cho Trình Tiểu Băng: "Cần gọi điện liên hệ với tài khoản phát sóng trực tiếp này hỏi xem chủ xe là ai không anh?"
Tống Văn nói: "Đừng gấp, chúng ta tập hợp tin tức trước đã, cũng tra thêm tin tức cụ thể của vị Triệu Lục Nhân này."
"Ôi chủ tài khoản này rất nổi tiếng, tư liệu trên mạng của cô ấy không ít đâu. Cô ấy thường xuyên phát trực tiếp, có một khoảng thời gian còn được xưng là nhất tỷ của một nền tảng trên internet đấy." Chu Hiểu vừa nói vừa mở laptop lên, tìm kiếm một hồi rồi đưa cho Tống Văn xem, "Nè anh, giống với cái em nói, hơn nữa thông tin này trang web của Bộ Công an có thể tra không đến đâu."
Tống Văn đi qua xem thông tin trên mạng, tài liệu này mặc dù có một số thành phần bát quái nhưng cũng có rất nhiều giá trị để tham khảo.
Mạng inernet có trí nhớ, cho dù có lúc con người sẽ quên đi nhưng những lời đã từng nói qua trên mạng, hình ảnh video từng đăng tải vẫn sẽ được lưu giữ lại.
Trình Tiểu Băng uống nước nói: "Em có thể tìm được tấm hình kia là bởi vì có một đoạn thời gian, vị chủ tài khoản này cùng một ngôi sao nam lưu lượng truyền ra chuyện xấu, có một fan hâm mộ đem tấm ảnh này ra bát quái nói đây không phải là xe của vị ngôi sao kia, sau đó thì hình như có người tìm ra chủ xe chân chính......"
"Có nhiều thông tin để so sánh như vậy, em đã căn cứ vào danh sách mua xe bên Cục giao thông cung cấp, cơ bản có thể xác định được biển số xe vốn có, hẳn chủ xe chính là người này." Chu Hiểu nói xong thì enter vào danh sách, "Hoắc Thiểu Khanh."
Lần này Lục Tư Ngữ đứng bên cạnh vẫn cắn móng tay không lên tiếng chợt tiếp một câu: "Hình như tôi biết người này, là một phú nhị đại trong nhà rất có tiền nhỉ." Anh không thích bát quái nhưng cũng tuyệt không phong bế.
"Đúng đúng." Chu Hiểu vội vàng gật đầu, "Ba là một thương nhân rất nổi tiếng trong lĩnh vực phát triển, anh ta ỷ vào trong nhà có tiền nên ăn chơi đánh bạc thành thói, còn thích ngủ với mấy người người nổi tiếng trên mạng. Người như vậy, đi bar uống rượu rồi gây tai nạn xe là chuyện rất bình thường, hơn nữa...... Rất có thể là lái xe trong trình trạng say rượu hoặc có sử dụng ma tuý."
Tống Văn quay đầu nói với Lục Tư Ngữ: "Mặc kệ như thế nào thì đây là một tin tức tốt, có lẽ bên Trần Nhan Thu đã nắm giữ chứng cứ gì đó về chủ xe này, chủ xe vì diệt khẩu liền sát hại anh ấy. Đến giờ rốt cục vụ án cũng có tiến triển, coi như có thêm một tình nghi."
"Tôi cho rằng trong đó vẫn có một chút vấn đề, nhưng mà tôi cảm thấy ít nhất anh ta có lẽ sẽ có chút liên quan đến cái chết của Trần Nhan Thu." Lục Tư Ngữ xoa xoa thái dương, cố gắng tập trung tinh thần nói với Tống Văn, "Hiện giờ quan trọng nhất chính là nhanh chóng tìm được Hoắc Thiểu Khanh hỏi một ít tình huống."
~ Hết chương 94 ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.