Chương 13: Hồ Sơ Số 1 - Đĩa Tiên Khủng Bố 13
Dạ Bất Ngữ
22/03/2024
Phòng tư liệu là một căn phòng hình chữ nhật, rộng khoảng 140 mét vuông. Cả phòng có tổng cộng 19 cái tủ, mỗi tủ có 3 tầng. Giữa tủ có dán nhãn phân loại tài liệu.
Tay trái của tôi chạm vào tủ thứ nhất, tất cả đều là ghi chép quá trình thành lập trường suốt 70 năm qua. Tôi lật xem qua loa, thấy không có thứ muốn tìm thì đi đến tủ tiếp theo.
Trong tủ thứ hai là danh sách và thông tin liên lạc của hơn hai trăm nghìn học sinh từng học ở nơi này. Tôi căn bản không thèm chạm vào, trực tiếp lướt qua.
Tủ thứ ba càng kỳ lạ hơn, trưng bày toàn tác phẩm xuất sắc mà các học sinh từng làm.
Trời ạ! Tôi sắp sụp đổ rồi!
Cho tới bây giờ tôi mới phát hiện bản thân mình ngây thơ và nực cười đến cỡ nào. Vậy mà lại muốn tìm vài lời giải thích nhỏ bé đến đáng thương trong kho dữ liệu mênh mông này. Bó tay!
Ngay lúc tôi đang ôm đầu tự kiểm điểm, Tuyết Doanh ôm một quyển sổ ghi chép rất dày bước tới: “Tiểu Dạ, cái này có phải là thứ cậu muốn tìm không?” Cô ấy dùng đèn pin nhỏ chiếu vào bìa của quyển sổ ghi chép, nói: “Trong này có chuyện liên quan đến nội quy trường học.”
Tôi mừng rỡ, cầm lấy quyển sổ ghi chép.
“Đúng! Chính là cái này! Tôi phải sớm nghĩ đến việc tìm sổ ghi chép những sự thay đổi trong nội quy trường học chứ.” Mới vừa lật được vài trang, tôi đã kích động đến suýt nhảy cẫng lên. Tôi cố nén xúc động muốn ôm và hôn cô ấy một cái thật mạnh, hỏi: “Cậu tìm được nó ở chỗ nào?”
“Trong cái tủ thứ nhất ở ngoài cùng bên phải.”
“Có nhầm hay không! Sớm biết vậy thì tôi đã bắt đầu tìm từ bên phải rồi, hại tôi lãng phí nhiều thời gian như thế.” Tôi nói thầm, chạy tới chỗ cái tủ đó, lấy đèn pin chiếu vào rồi bắt đầu lật tìm.
“Cậu lật xem mấy cái sổ ghi chép về sự thay đổi nội quy trường học này thì làm được gì? Tôi đã tìm rồi, trên đó không ghi tại sao lại có điều 36 trong nội quy trường học đâu.” Tuyết Doanh không hiểu ra sao, hỏi.
Tôi vừa lật sổ vừa trả lời: “Cái này có tác dụng lớn. Tôi muốn biết cái nội quy kia xuất hiện từ khi nào. Biết được thời gian cụ thể, tôi có thể tra được năm đó trường học đã xảy ra chuyện gì trong sổ ghi chép. Vậy thì phạm vi tìm kiếm sẽ thu hẹp rất nhiều.”
“Thì ra là như vậy! Tiểu Dạ, cậu thật thông minh!” Tuyết Doanh cực kỳ thán phục.
Không lâu sau, chúng tôi đã tìm được năm mà nội quy kia xuất hiện.
Nhìn trên sổ ghi chép về sự thay đổi, điều thứ 36 trong nội quy trường học được đặt ra cực kỳ đột ngột vào 9 năm trước. Trước khi lập thành, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy nội quy này đã từng được thảo luận.
“Cậu có cảm thấy rất kỳ lạ không?” Tôi ngẩng phắt đầu dậy hỏi Tuyết Doanh ở bên cạnh.
Cô ấy chần chờ một lúc rồi nói: “Tôi chỉ cảm thấy nội quy này xuất hiện rất đột ngột…”
Tôi gật đầu: “Cho nên tôi mới có lý do tin tưởng phía trường học nhất định là có nguyên nhân gì đó nên mới phải đặt ra nội quy này. Tốt lắm! Bây giờ chúng ta lập tức đi điều tra và thăm dò xem rốt cuộc trường học đã xảy ra chuyện lớn gì vào 9 năm trước!”
Sổ ghi chép sự kiện ở trường học được đặt ở trong ba cái tủ lớn nhất, tủ thứ 13, 14 và 15, được tích lũy trong hơn 70 năm ròng rã.
Chỉ riêng tài liệu của 9 năm trước, tôi đã dọn ra ước chừng hơn 40 quyển sổ ghi chép lớn nhỏ khác nhau.
Tôi và Tuyết Doanh chia đôi ra, vùi đầu lật xem những chuyện cũ năm xưa. Đại khái xem xong toàn bộ, hai chúng tôi đồng thời ngẩng đầu lên liếc nhau, bật cười.
“Cậu có phát hiện được cái gì không?” Tôi đặt câu hỏi trước.
Tuyết Doanh cười khanh khách không ngừng, khuôn mặt ửng đỏ nói: “Chuyện lớn! Năm ấy có một cô gái lớp 12 mang thai, đối phương là bạn học cùng lớp với cô ấy. Nghe nói bọn họ xảy ra quan hệ ở trên hành lang, hơn nữa tỉ lệ ‘trúng thưởng’ còn cao đến hù chết người, một phát ăn luôn! Sau khi cô gái đó mang thai được 3 tháng thì người nhà mới phát hiện, bên trên ghi lại, cô gái đó còn cầu xin mẹ của người con trai kia cho cô ấy sinh đứa bé ra!”
“Đây là cái cậu gọi là chuyện lớn hả?” Tôi dở khóc dở cười hỏi.
“Đương nhiên rồi!” Tuyết Doanh chính khí hùng hồn nói: “Cô ấy mới là học sinh lớp 12 đó! Thế nhưng, thế nhưng…” Dường như đã ý thức được trong mắt tôi bắt đầu xen lẫn sự xâm lược, cô ấy mới nhận ra bản thân đang nói về đề tài gì, tức khắc ngậm miệng cúi đầu, khuôn mặt càng đỏ bừng hơn.
Tôi cười thầm, mở miệng nói: “Vẫn là nghe chuyện của tôi thì hơn. Tôi phát hiện chuyện lớn nhất năm đó chính là có 4 cô gái đã chết trong một tháng… Cậu có biết, bình thường ở dạng tình huống nào mà trường học mới phải đặt ra nội quy mới không?”
Tuyết Doanh suy tư, nói: “Đương nhiên là khi quyền lợi của trường học đã bị tổn hại hoặc là học sinh đã xảy ra sự cố nghiêm trọng vì chuyện nào đó.” Cả người cô ấy run lên, hít một hơi thật sâu: “Ý cậu là trường đặt ra nội quy mới chính là vì 4 cô gái đã chết kia?”
Tay trái của tôi chạm vào tủ thứ nhất, tất cả đều là ghi chép quá trình thành lập trường suốt 70 năm qua. Tôi lật xem qua loa, thấy không có thứ muốn tìm thì đi đến tủ tiếp theo.
Trong tủ thứ hai là danh sách và thông tin liên lạc của hơn hai trăm nghìn học sinh từng học ở nơi này. Tôi căn bản không thèm chạm vào, trực tiếp lướt qua.
Tủ thứ ba càng kỳ lạ hơn, trưng bày toàn tác phẩm xuất sắc mà các học sinh từng làm.
Trời ạ! Tôi sắp sụp đổ rồi!
Cho tới bây giờ tôi mới phát hiện bản thân mình ngây thơ và nực cười đến cỡ nào. Vậy mà lại muốn tìm vài lời giải thích nhỏ bé đến đáng thương trong kho dữ liệu mênh mông này. Bó tay!
Ngay lúc tôi đang ôm đầu tự kiểm điểm, Tuyết Doanh ôm một quyển sổ ghi chép rất dày bước tới: “Tiểu Dạ, cái này có phải là thứ cậu muốn tìm không?” Cô ấy dùng đèn pin nhỏ chiếu vào bìa của quyển sổ ghi chép, nói: “Trong này có chuyện liên quan đến nội quy trường học.”
Tôi mừng rỡ, cầm lấy quyển sổ ghi chép.
“Đúng! Chính là cái này! Tôi phải sớm nghĩ đến việc tìm sổ ghi chép những sự thay đổi trong nội quy trường học chứ.” Mới vừa lật được vài trang, tôi đã kích động đến suýt nhảy cẫng lên. Tôi cố nén xúc động muốn ôm và hôn cô ấy một cái thật mạnh, hỏi: “Cậu tìm được nó ở chỗ nào?”
“Trong cái tủ thứ nhất ở ngoài cùng bên phải.”
“Có nhầm hay không! Sớm biết vậy thì tôi đã bắt đầu tìm từ bên phải rồi, hại tôi lãng phí nhiều thời gian như thế.” Tôi nói thầm, chạy tới chỗ cái tủ đó, lấy đèn pin chiếu vào rồi bắt đầu lật tìm.
“Cậu lật xem mấy cái sổ ghi chép về sự thay đổi nội quy trường học này thì làm được gì? Tôi đã tìm rồi, trên đó không ghi tại sao lại có điều 36 trong nội quy trường học đâu.” Tuyết Doanh không hiểu ra sao, hỏi.
Tôi vừa lật sổ vừa trả lời: “Cái này có tác dụng lớn. Tôi muốn biết cái nội quy kia xuất hiện từ khi nào. Biết được thời gian cụ thể, tôi có thể tra được năm đó trường học đã xảy ra chuyện gì trong sổ ghi chép. Vậy thì phạm vi tìm kiếm sẽ thu hẹp rất nhiều.”
“Thì ra là như vậy! Tiểu Dạ, cậu thật thông minh!” Tuyết Doanh cực kỳ thán phục.
Không lâu sau, chúng tôi đã tìm được năm mà nội quy kia xuất hiện.
Nhìn trên sổ ghi chép về sự thay đổi, điều thứ 36 trong nội quy trường học được đặt ra cực kỳ đột ngột vào 9 năm trước. Trước khi lập thành, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy nội quy này đã từng được thảo luận.
“Cậu có cảm thấy rất kỳ lạ không?” Tôi ngẩng phắt đầu dậy hỏi Tuyết Doanh ở bên cạnh.
Cô ấy chần chờ một lúc rồi nói: “Tôi chỉ cảm thấy nội quy này xuất hiện rất đột ngột…”
Tôi gật đầu: “Cho nên tôi mới có lý do tin tưởng phía trường học nhất định là có nguyên nhân gì đó nên mới phải đặt ra nội quy này. Tốt lắm! Bây giờ chúng ta lập tức đi điều tra và thăm dò xem rốt cuộc trường học đã xảy ra chuyện lớn gì vào 9 năm trước!”
Sổ ghi chép sự kiện ở trường học được đặt ở trong ba cái tủ lớn nhất, tủ thứ 13, 14 và 15, được tích lũy trong hơn 70 năm ròng rã.
Chỉ riêng tài liệu của 9 năm trước, tôi đã dọn ra ước chừng hơn 40 quyển sổ ghi chép lớn nhỏ khác nhau.
Tôi và Tuyết Doanh chia đôi ra, vùi đầu lật xem những chuyện cũ năm xưa. Đại khái xem xong toàn bộ, hai chúng tôi đồng thời ngẩng đầu lên liếc nhau, bật cười.
“Cậu có phát hiện được cái gì không?” Tôi đặt câu hỏi trước.
Tuyết Doanh cười khanh khách không ngừng, khuôn mặt ửng đỏ nói: “Chuyện lớn! Năm ấy có một cô gái lớp 12 mang thai, đối phương là bạn học cùng lớp với cô ấy. Nghe nói bọn họ xảy ra quan hệ ở trên hành lang, hơn nữa tỉ lệ ‘trúng thưởng’ còn cao đến hù chết người, một phát ăn luôn! Sau khi cô gái đó mang thai được 3 tháng thì người nhà mới phát hiện, bên trên ghi lại, cô gái đó còn cầu xin mẹ của người con trai kia cho cô ấy sinh đứa bé ra!”
“Đây là cái cậu gọi là chuyện lớn hả?” Tôi dở khóc dở cười hỏi.
“Đương nhiên rồi!” Tuyết Doanh chính khí hùng hồn nói: “Cô ấy mới là học sinh lớp 12 đó! Thế nhưng, thế nhưng…” Dường như đã ý thức được trong mắt tôi bắt đầu xen lẫn sự xâm lược, cô ấy mới nhận ra bản thân đang nói về đề tài gì, tức khắc ngậm miệng cúi đầu, khuôn mặt càng đỏ bừng hơn.
Tôi cười thầm, mở miệng nói: “Vẫn là nghe chuyện của tôi thì hơn. Tôi phát hiện chuyện lớn nhất năm đó chính là có 4 cô gái đã chết trong một tháng… Cậu có biết, bình thường ở dạng tình huống nào mà trường học mới phải đặt ra nội quy mới không?”
Tuyết Doanh suy tư, nói: “Đương nhiên là khi quyền lợi của trường học đã bị tổn hại hoặc là học sinh đã xảy ra sự cố nghiêm trọng vì chuyện nào đó.” Cả người cô ấy run lên, hít một hơi thật sâu: “Ý cậu là trường đặt ra nội quy mới chính là vì 4 cô gái đã chết kia?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.