Chương 2: Hồ Sơ Số 1 - Đĩa Tiên Khủng Bố 2
Dạ Bất Ngữ
18/03/2024
“Không được rồi, tối nay mặt trời xuống núi. Lão già, ông tập hợp tất cả mọi người trong thôn lại…” Thầy phong thủy Chu bấm tay tính toán: “Tất cả những người đàn ông tuổi Hợi, Dậu, Tuất, Thìn từ 20 tuổi đến 40 tuổi. Năm nay năm Ngọ, những người này năm nay dương khí thịnh nhất. Hy vọng có thể áp chế âm khí hung lệ của cô gái bị chôn ở mảnh đất ngoài thôn kia!”
“Cẩu Tử, nhóc con chuẩn bị cho bố. Nhanh tay nhanh chân lên một chút.”
Thầy Chu hét lên với con nuôi, nhóc con 8 tuổi vui vẻ chuẩn bị đồ đạc trong phòng, lấy những công cụ cúng tế cho bố mình đem đi.
Nhìn thấy thôn trưởng vội vàng chạy đi triệu tập mọi người trong thôn, thầy phong thủy Chu đứng cạnh cửa sổ, dùng con mắt còn lại, nhìn chằm chằm mặt trời xuống núi. Đứng yên đó rất lâu không nhúc nhích. Lòng ông ấy hoảng sợ, mí mắt phải giật không ngừng.
Mắt trái là tài, mắt phải là tai, lẽ nào, sắp xảy ra chuyện đáng sợ?
Mẹ nó ông Lý vô liêm sỉ, tại sao ông ấy lại quên lời dạy bảo của tổ tiên? Đào đất cấm lên chôn thi thể, làm sao có kết cục tốt được chứ? Chết tiệt, tất cả người trong thôn, e là bị ông ấy hại chết!
Thế là sau khi mặt trời biến mất sau dãy núi, mấy trăm người đàn ông độ tuổi phù hợp theo sau thôn trưởng và thầy phong thủy Chu, vội vã đi đến chỗ đất sau núi kia.
Lúc đó tôi chỉ mới 5 tuổi, nhà ở phía đông của thôn, cách núi rất xa. Người nhà tôi hiếu kỳ, đi theo sau người lớn, giẫm lên đường đất trong thôn, đi đến khu vực cấm kỵ của thôn.
Vừa qua khỏi sườn núi, mọi thứ đều thay đổi.
Sau núi cỏ dại mọc thành bụi, không có bất kỳ ngôi nhà nào, thậm chí không có hơi thở của nhân loại. Sườn núi giống như ranh giới âm dương, cắt đứt tất cả sự sống. Phía núi về hướng nhà ở vẫn còn nhiều cây và cỏ, nhưng mà một mặt khác lại chỉ còn cỏ dại.
Không có một cây to nào cả.
Càng đi lên cao, cỏ càng thưa thớt. Cũng không lâu lắm, thì ngay cả tiếng chim và côn trùng cũng không còn. Giống như toàn bộ thế giới chỉ còn tôi là sinh vật duy nhất còn sống.
Bốn phía yên tĩnh đến đáng sợ!
Tôi tuy mới 5 tuổi nhưng rất to gan, lại đi theo bọn họ một hồi lâu, cuối cùng người dân cầm đuốc ngừng lại.
“Chính là chỗ này!” Ông Lý chỉ vào một chỗ nhìn rất rõ là đã được đào lên, giọng nói run rẩy sợ hãi.
Chỗ chôn cất như một ranh giới, qua ranh giới này, đất đai không giống nhau nữa, không đủ sản sinh ra sự sống. Gió lạnh lẽo âm u, thổi rất mạnh. Dường như có vô số âm hồn đang gào rú thảm thiết!
Thầy phong thủy Chu quan sát chỗ đó, lập tức thở phào nhẹ nhõm: “Khá tốt, coi như ông có đầu óc. Không chôn hoàn toàn thi thể vào đất.”
Ông Lý chôn thi thể, chính là ở ranh giới giữa chỗ có cỏ và không có cỏ.
Thầy phong thủy Chu nói người dân đào hố. Đào một lúc, đã đào được thi thể con gái ông Lý. Cô ấy được bao bởi tấm bạt nhựa, ngay cả quan tài cũng không có, chỉ như vậy rồi đặt vào hố. Có thể thấy ông Lý nghèo đến cỡ nào, ngay cả cái ván gỗ cũng không thể cho con gái, tang lễ cũng không được tổ chức.
Ông Lý không dám nhìn thi thể con gái, đang muốn khóc thì nghe mọi người xung quanh hít sâu sợ hãi.
“Sao lại như vậy, sao lại biến thành như vậy!” Thầy phong thủy Chu rùng mình, mặt cắt không còn giọt máu, sợ tới mức ngã ngồi xuống đất.
Tôi tò mò, lén lút đi tới, thừa dịp người lớn không chú ý, nhón chân nhìn qua kẽ hở. Chỉ nhìn thấy một chút, sợ tới mức muốn té xíu.
Chỉ thấy thi thể con gái ông Lý, chẳng những không thối rữa, hơn nữa còn như đang ngủ thiếp đi vậy, sắc mặt hồng hào, tóc và lông trên người dài ra. Rất dài, có màu nâu rất ma quái. Hai mắt cô ấy lồi ra, dường như nhét hai quả bóng bàn vào hốc mắt, rất kinh khủng.
Đáng sợ nhất là, trên da thi thể có những đường vân chằng chịt. Phảng phất như đồ sứ bị nứt theo thời gian. Chỉ là đồ sứ thì rất đẹp, mà đường vân trên thi thể lại rất đáng sợ.
Thậm chí có một loại báo hiệu nguy hiểm.
Móng tay con gái ông Lý, dường như dài gần một mét. Móng tay uốn lượn, nhưng mà không yếu. Khi người dân đào lên rất mạnh, nhưng mà những móng tay đáng sợ kia không hề gãy, thậm chí có những cái còn đâm rất sâu vào đất đen cứng rắn.
Có thể thấy những móng tay kỳ dị kia, rốt cuộc sắc bén đến cỡ nào.
Tất cả những điều này, đều làm tôi bất an. Tôi ngẩng đầu, nhìn mặt trăng đang từ từ lên cao mấy lần. Mặt trăng mới ló lên đỉnh núi, thế mà lại chiếu một đường sáng xuống sườn núi chỗ này, khi mặt đất tiếp xúc với ánh trăng, thì bốc lên một làn sương khói răng, như là sương mù mờ ảo.
Tôi nhíu mày, cảm giác khó chịu trong lòng càng lúc càng lớn.
“Lục mao quỷ, nếu cứ tiếp tục như vậy, cô ấy thật sự trở thành lục mao quỷ!” Thầy phong thủy Chu sợ hãi kêu to: “Nhanh chóng đốt đuốc, thiêu hủy thi thể cô gái này!”
Người dân vội vàng đổ dầu hỏa lên người con gái ông Lý, khi chuẩn bị đốt, đột nhiên xảy ra dị biến, thi thể con gái ông Lý, đột nhiên to lên, con mắt lồi ra ngoài. Sau đó xoay một vòng, cơ thể nhúc nhích, cứng nhắc nhảy lên từ mặt đất.
“Cẩu Tử, nhóc con chuẩn bị cho bố. Nhanh tay nhanh chân lên một chút.”
Thầy Chu hét lên với con nuôi, nhóc con 8 tuổi vui vẻ chuẩn bị đồ đạc trong phòng, lấy những công cụ cúng tế cho bố mình đem đi.
Nhìn thấy thôn trưởng vội vàng chạy đi triệu tập mọi người trong thôn, thầy phong thủy Chu đứng cạnh cửa sổ, dùng con mắt còn lại, nhìn chằm chằm mặt trời xuống núi. Đứng yên đó rất lâu không nhúc nhích. Lòng ông ấy hoảng sợ, mí mắt phải giật không ngừng.
Mắt trái là tài, mắt phải là tai, lẽ nào, sắp xảy ra chuyện đáng sợ?
Mẹ nó ông Lý vô liêm sỉ, tại sao ông ấy lại quên lời dạy bảo của tổ tiên? Đào đất cấm lên chôn thi thể, làm sao có kết cục tốt được chứ? Chết tiệt, tất cả người trong thôn, e là bị ông ấy hại chết!
Thế là sau khi mặt trời biến mất sau dãy núi, mấy trăm người đàn ông độ tuổi phù hợp theo sau thôn trưởng và thầy phong thủy Chu, vội vã đi đến chỗ đất sau núi kia.
Lúc đó tôi chỉ mới 5 tuổi, nhà ở phía đông của thôn, cách núi rất xa. Người nhà tôi hiếu kỳ, đi theo sau người lớn, giẫm lên đường đất trong thôn, đi đến khu vực cấm kỵ của thôn.
Vừa qua khỏi sườn núi, mọi thứ đều thay đổi.
Sau núi cỏ dại mọc thành bụi, không có bất kỳ ngôi nhà nào, thậm chí không có hơi thở của nhân loại. Sườn núi giống như ranh giới âm dương, cắt đứt tất cả sự sống. Phía núi về hướng nhà ở vẫn còn nhiều cây và cỏ, nhưng mà một mặt khác lại chỉ còn cỏ dại.
Không có một cây to nào cả.
Càng đi lên cao, cỏ càng thưa thớt. Cũng không lâu lắm, thì ngay cả tiếng chim và côn trùng cũng không còn. Giống như toàn bộ thế giới chỉ còn tôi là sinh vật duy nhất còn sống.
Bốn phía yên tĩnh đến đáng sợ!
Tôi tuy mới 5 tuổi nhưng rất to gan, lại đi theo bọn họ một hồi lâu, cuối cùng người dân cầm đuốc ngừng lại.
“Chính là chỗ này!” Ông Lý chỉ vào một chỗ nhìn rất rõ là đã được đào lên, giọng nói run rẩy sợ hãi.
Chỗ chôn cất như một ranh giới, qua ranh giới này, đất đai không giống nhau nữa, không đủ sản sinh ra sự sống. Gió lạnh lẽo âm u, thổi rất mạnh. Dường như có vô số âm hồn đang gào rú thảm thiết!
Thầy phong thủy Chu quan sát chỗ đó, lập tức thở phào nhẹ nhõm: “Khá tốt, coi như ông có đầu óc. Không chôn hoàn toàn thi thể vào đất.”
Ông Lý chôn thi thể, chính là ở ranh giới giữa chỗ có cỏ và không có cỏ.
Thầy phong thủy Chu nói người dân đào hố. Đào một lúc, đã đào được thi thể con gái ông Lý. Cô ấy được bao bởi tấm bạt nhựa, ngay cả quan tài cũng không có, chỉ như vậy rồi đặt vào hố. Có thể thấy ông Lý nghèo đến cỡ nào, ngay cả cái ván gỗ cũng không thể cho con gái, tang lễ cũng không được tổ chức.
Ông Lý không dám nhìn thi thể con gái, đang muốn khóc thì nghe mọi người xung quanh hít sâu sợ hãi.
“Sao lại như vậy, sao lại biến thành như vậy!” Thầy phong thủy Chu rùng mình, mặt cắt không còn giọt máu, sợ tới mức ngã ngồi xuống đất.
Tôi tò mò, lén lút đi tới, thừa dịp người lớn không chú ý, nhón chân nhìn qua kẽ hở. Chỉ nhìn thấy một chút, sợ tới mức muốn té xíu.
Chỉ thấy thi thể con gái ông Lý, chẳng những không thối rữa, hơn nữa còn như đang ngủ thiếp đi vậy, sắc mặt hồng hào, tóc và lông trên người dài ra. Rất dài, có màu nâu rất ma quái. Hai mắt cô ấy lồi ra, dường như nhét hai quả bóng bàn vào hốc mắt, rất kinh khủng.
Đáng sợ nhất là, trên da thi thể có những đường vân chằng chịt. Phảng phất như đồ sứ bị nứt theo thời gian. Chỉ là đồ sứ thì rất đẹp, mà đường vân trên thi thể lại rất đáng sợ.
Thậm chí có một loại báo hiệu nguy hiểm.
Móng tay con gái ông Lý, dường như dài gần một mét. Móng tay uốn lượn, nhưng mà không yếu. Khi người dân đào lên rất mạnh, nhưng mà những móng tay đáng sợ kia không hề gãy, thậm chí có những cái còn đâm rất sâu vào đất đen cứng rắn.
Có thể thấy những móng tay kỳ dị kia, rốt cuộc sắc bén đến cỡ nào.
Tất cả những điều này, đều làm tôi bất an. Tôi ngẩng đầu, nhìn mặt trăng đang từ từ lên cao mấy lần. Mặt trăng mới ló lên đỉnh núi, thế mà lại chiếu một đường sáng xuống sườn núi chỗ này, khi mặt đất tiếp xúc với ánh trăng, thì bốc lên một làn sương khói răng, như là sương mù mờ ảo.
Tôi nhíu mày, cảm giác khó chịu trong lòng càng lúc càng lớn.
“Lục mao quỷ, nếu cứ tiếp tục như vậy, cô ấy thật sự trở thành lục mao quỷ!” Thầy phong thủy Chu sợ hãi kêu to: “Nhanh chóng đốt đuốc, thiêu hủy thi thể cô gái này!”
Người dân vội vàng đổ dầu hỏa lên người con gái ông Lý, khi chuẩn bị đốt, đột nhiên xảy ra dị biến, thi thể con gái ông Lý, đột nhiên to lên, con mắt lồi ra ngoài. Sau đó xoay một vòng, cơ thể nhúc nhích, cứng nhắc nhảy lên từ mặt đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.