Hồ Sủng: Nương Tử, Đừng Trêu Chọc Hoa Đào Nữa!
Chương 23: Hoan Nghênh Lần Sau Lại Tới
Thế Triền Miên
12/06/2023
Mãi đến khi dùng xong bữa, Phượng Cửu U vẫn không thấy ông chủ của Thủy Nguyệt Cư, trong lòng không khỏi cảm thấy mất mát.
Đồ ăn cũng chẳng thèm ăn, nhàm chán nhìn hai người đối diện ta ta chàng chàng.
“Triệt ca ca, phụ hoàng đã bàn hôn sự của chúng ta với Hiên Viên thừa tướng rồi, Hiên Viên thừa tướng cũng đồng ý rồi” Phượng Y Sở ấp úng nói.
Nghe vậy, Hiên Viên Triệt sửng sốt, tách trà trên tay rơi xuống đất, phát ra tiếng vỡ thanh thúy.
Phượng Y Sở thấy thế, nhìn tách trà tan tành dưới đất, miễn cưỡng cười một cái.
“Triệt ca ca là không nguyện ý sao?” Trong ngữ khí đầy khẩn cầu và dè dặt.
Hiên Viên Triệt thấy Phượng Y Sở như vậy, nhìn mảnh vỡ trên đất, vẻ mặt lúng túng nói”Sở Sở, ta chỉ coi muội như muội muội thôi.”
Lời còn chưa dứt, cơ thể Phượng Y Sở cứng đờ, nhìn Hiên Viên Triệt, cười ha ha nói “Triệt ca ca, xem huynh sợ kìa, yên tâm, ta chỉ nói đùa thôi.”
Phượng Cửu U thấy Phượng Y Sở như vậy, ít nhiều cũng có chút oán hận Hiên Viên Triệt, nén giận nhìn hắn, cười giải vây cho Phượng Y Sở, nói “Hiên Viên không tử không cần khó xử, mấy ngày trước ta và Sở Sở có đánh cược, cược rằng ngươi có tiếp nhận hôn sự này không, bây giờ xem ra, là ta thua rồi.”
Nói xong, còn chuyên nghiệp cười khổ một tiếng.
Phượng Y Sở cười cảm kích với Phượng Cửu U một cái, nói “Nếu đã như vậy, thì chúng ta về cung trước đi, lấy tiền cược trước.”
Phượng Cửu U ra vẻ cực kỳ đau khổ khó khăn gật đầu.
Thấy vậy, Hiên Viên Triệt cũng coi như có bốn năm phần tin, chỉ nói “Vậy được, ta đưa các nàng về cung.”
Phượng Cửu U thấy Phượng Y Sở muốn ngăn cản, giành nói trước “Vậy được, cảm ơn Hiên Viên công tử rồi.”
Phượng Y Sở nhìn Phượng Cửu U một cái, bất đắc dĩ cười nói “Triệt ca ca, Cửu U tỷ, chúng ta đi thôi.”
Ba người đang định rời đi, Ngoài cửa lại có tiếng bước chân dồn dập. Cửa bị mở sầm ra, một tử y nữ tử xuất hiện ở cửa.
“Ai, ai là đồng bào của ta?” Ngữ khí hưng phấn mà dồn dập.
Phượng Cửu U cũng kích động run cả ngón tay, mỉm cười nói “Ngươi nói xem.”
Tử y nữ tử kia thấy Phượng Cửu U, hưng phấn kêu lớn một tiếng, bổ nhào về phía nàng, chớp mắt đã treo trên người Phượng Cửu U.
Hai mắt rưng rưng nhìn Phượng Cửu U, nói “Trời ơi, đã hết khổ chưa? Ngươi là hồn xuyên, thai xuyên hay là thân xuyên?”
Phượng Cửu U bị tử y nữ tử bổ nhào lại như vậy, liền ngã ngồi trên ghế, vô lực xoa xoa eo, hoài nghi rằng mình làm như vậy là đúng hay sao, cười nói “Thân xuyên, ngươi là?”
Tử y nữ tử kia hai mắt phát sáng nhìn Phượng Cửu U, nước miếng đều sắp chảy hết ra ngoài.
“Ta thai xuyên, thân xuyên? Trời ạ, ngươi hẳn là có gì đó? Sao mà ta càng nhìn càng thấy ngươi quen quen?”
Phượng Cửu U cố gắng thoát ra khỏi cái ôm của tử y nữ tử, ho nhẹ hai tiếng, nói “Có gì đó quen? Trí nhớ của ta không tốt, không nhớ là ta quen ngươi.”
Tử y nữ tử nghe vậy, nhíu nhíu mày, muốn hỏi tên cũ của Phượng Cửu U, nhìn Phượng Y Sở và Hiên Viên Triệt mặt đầy khiếp sợ cùng hồ nghi bên cạnh, thở dài, nhìn Phượng Cửu U, trong mắt hiện lên mấy chữ.
‘Đưa bọn họ đi đi, chúng ta từ từ liên lạc.’
Phượng Cửu U lúc này mới nhớ tới Phượng Y Sở và Hiên Viên triệt, thấy biểu cảm nghi hoặc của hai người, cười khổ nói “Chúng ta về đã đi.”
Siết chặt tay, đảo mắt nhìn thấy nữ nhân nào đó vẻ mặt đau khổ nhìn mình, Phượng Cửu U cười nói “Lần sau ta lại tới.”
Tử y nữ tử thấy Phượng Cửu U kiên trì, cũng biết chừng mực, có chút buồn bực nhìn thân ảnh rời đi của Phượng Cửu U, gào lên “Ta tên là Nghiên Yên, hoan nghênh lần sau lại tới! ~~”
Tâm tình Phượng Y Sở không tốt, nghe thấy lời của tử y nữ tử, dưới chân lảo đảo, không khỏi cười nói “Cửu U tỷ, tỷ từ khi nào mà quen biết nữ tử này vậy.”
Phượng Cửu u mỉm cười, nói “Bí mật.”
Đồ ăn cũng chẳng thèm ăn, nhàm chán nhìn hai người đối diện ta ta chàng chàng.
“Triệt ca ca, phụ hoàng đã bàn hôn sự của chúng ta với Hiên Viên thừa tướng rồi, Hiên Viên thừa tướng cũng đồng ý rồi” Phượng Y Sở ấp úng nói.
Nghe vậy, Hiên Viên Triệt sửng sốt, tách trà trên tay rơi xuống đất, phát ra tiếng vỡ thanh thúy.
Phượng Y Sở thấy thế, nhìn tách trà tan tành dưới đất, miễn cưỡng cười một cái.
“Triệt ca ca là không nguyện ý sao?” Trong ngữ khí đầy khẩn cầu và dè dặt.
Hiên Viên Triệt thấy Phượng Y Sở như vậy, nhìn mảnh vỡ trên đất, vẻ mặt lúng túng nói”Sở Sở, ta chỉ coi muội như muội muội thôi.”
Lời còn chưa dứt, cơ thể Phượng Y Sở cứng đờ, nhìn Hiên Viên Triệt, cười ha ha nói “Triệt ca ca, xem huynh sợ kìa, yên tâm, ta chỉ nói đùa thôi.”
Phượng Cửu U thấy Phượng Y Sở như vậy, ít nhiều cũng có chút oán hận Hiên Viên Triệt, nén giận nhìn hắn, cười giải vây cho Phượng Y Sở, nói “Hiên Viên không tử không cần khó xử, mấy ngày trước ta và Sở Sở có đánh cược, cược rằng ngươi có tiếp nhận hôn sự này không, bây giờ xem ra, là ta thua rồi.”
Nói xong, còn chuyên nghiệp cười khổ một tiếng.
Phượng Y Sở cười cảm kích với Phượng Cửu U một cái, nói “Nếu đã như vậy, thì chúng ta về cung trước đi, lấy tiền cược trước.”
Phượng Cửu U ra vẻ cực kỳ đau khổ khó khăn gật đầu.
Thấy vậy, Hiên Viên Triệt cũng coi như có bốn năm phần tin, chỉ nói “Vậy được, ta đưa các nàng về cung.”
Phượng Cửu U thấy Phượng Y Sở muốn ngăn cản, giành nói trước “Vậy được, cảm ơn Hiên Viên công tử rồi.”
Phượng Y Sở nhìn Phượng Cửu U một cái, bất đắc dĩ cười nói “Triệt ca ca, Cửu U tỷ, chúng ta đi thôi.”
Ba người đang định rời đi, Ngoài cửa lại có tiếng bước chân dồn dập. Cửa bị mở sầm ra, một tử y nữ tử xuất hiện ở cửa.
“Ai, ai là đồng bào của ta?” Ngữ khí hưng phấn mà dồn dập.
Phượng Cửu U cũng kích động run cả ngón tay, mỉm cười nói “Ngươi nói xem.”
Tử y nữ tử kia thấy Phượng Cửu U, hưng phấn kêu lớn một tiếng, bổ nhào về phía nàng, chớp mắt đã treo trên người Phượng Cửu U.
Hai mắt rưng rưng nhìn Phượng Cửu U, nói “Trời ơi, đã hết khổ chưa? Ngươi là hồn xuyên, thai xuyên hay là thân xuyên?”
Phượng Cửu U bị tử y nữ tử bổ nhào lại như vậy, liền ngã ngồi trên ghế, vô lực xoa xoa eo, hoài nghi rằng mình làm như vậy là đúng hay sao, cười nói “Thân xuyên, ngươi là?”
Tử y nữ tử kia hai mắt phát sáng nhìn Phượng Cửu U, nước miếng đều sắp chảy hết ra ngoài.
“Ta thai xuyên, thân xuyên? Trời ạ, ngươi hẳn là có gì đó? Sao mà ta càng nhìn càng thấy ngươi quen quen?”
Phượng Cửu U cố gắng thoát ra khỏi cái ôm của tử y nữ tử, ho nhẹ hai tiếng, nói “Có gì đó quen? Trí nhớ của ta không tốt, không nhớ là ta quen ngươi.”
Tử y nữ tử nghe vậy, nhíu nhíu mày, muốn hỏi tên cũ của Phượng Cửu U, nhìn Phượng Y Sở và Hiên Viên Triệt mặt đầy khiếp sợ cùng hồ nghi bên cạnh, thở dài, nhìn Phượng Cửu U, trong mắt hiện lên mấy chữ.
‘Đưa bọn họ đi đi, chúng ta từ từ liên lạc.’
Phượng Cửu U lúc này mới nhớ tới Phượng Y Sở và Hiên Viên triệt, thấy biểu cảm nghi hoặc của hai người, cười khổ nói “Chúng ta về đã đi.”
Siết chặt tay, đảo mắt nhìn thấy nữ nhân nào đó vẻ mặt đau khổ nhìn mình, Phượng Cửu U cười nói “Lần sau ta lại tới.”
Tử y nữ tử thấy Phượng Cửu U kiên trì, cũng biết chừng mực, có chút buồn bực nhìn thân ảnh rời đi của Phượng Cửu U, gào lên “Ta tên là Nghiên Yên, hoan nghênh lần sau lại tới! ~~”
Tâm tình Phượng Y Sở không tốt, nghe thấy lời của tử y nữ tử, dưới chân lảo đảo, không khỏi cười nói “Cửu U tỷ, tỷ từ khi nào mà quen biết nữ tử này vậy.”
Phượng Cửu u mỉm cười, nói “Bí mật.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.