Chương 1030
Giang Long
21/03/2022
Nhận thây kỹ năng diện xuất của mình còn non, Vương Trạch kinh hãi nói: “Thưa thầy, thầy có nhằm lẫn gì không? Khi em kiệm tra thì không có vân đề gì.”
“Vương Trạch, người thông minh không nói chuyện mờ ám, nguyên liệu sản xuât có chứa n- dimethylnitrosaminel” Dương Tiêu không kiên nhân nhìn Vương Trạch tiếp tục diễn.
Vương Trạch ngạc nhiên: “N- dimethylnitrosamine? Không có khả năng đó chứ? Bên trong nguyên liệu có n-dimethylnitrosamine? Thưa thầy, loại chất độc cao này có thể hòa tan trong nước. Không dễ phát hiện, em thực sự đã không chú ý đên điều này.
Trước khi hạ độc Vương Trạch đã cân thận lựa chọn thuôc, cuôi cùng anh ta chọn n-dimethylnitrosamine.
Loại chất độc này thực sự rất khó phát hiện. Trong cuộc sông đã có quá nhiêu người chêt vì ngộ độc, loại chât độc này rât khó phát hiện ngay cả khám nghiệm tử thi.
“Vương Trạch à Vương Trạch, chết đên nơi mà còn muôn giả vờ hả?
Hôm nay anh kiểm tra nguyên liệu, trong lúc đó ngay cả camera giám sát nhà máy sản xuất cũng bị hỏng, anh dám nói không phải do anh động tay động chân không?” Long Ngũ hỏi.
Vừa rồi họ biết được camera giám sát nhà máy sản xuất đã bị hỏng, trong lòng càng tin là Vương Trạch làm điêu đó.
Vương Trạch tiệp tục lập lửng: “Tôi không biêt! Tôi vô tội, tôi là bác sĩ, không lẽ các người nghỉ ngờ y đức của tôi không tôt? Lại nói, n- dimethylnitrosamine là đôi tượng quản lý của quốc gia, nêu có chuyện xảy ra thì chắc chăn phải là một lượng lớn n-dimethylnitrosamine.”
“Tôi chỉ là một chủ nhiệm nhỏ bé.
Trong bệnh viện lượng n- dimethylnitrosamine có hạn. Tôi lấy đâu ra một lượng lón n- dimethylnitrosamine như vậy?”
Nhìn Vương Trạch không thừa nhận, Dương Tiêu cười lạnh: “Nếu lô thuốc độc này lấy từ chợ đen thì sao?”
Cái gì! Chợ đen?
Ngay sau đó sắc mặt của Vương Trạch thay đồi lớn, không còn che giâu được nồi sợ hãi trên khuôn mặt.
Mặc dù quốc gia này kiểm soát cực kỳ nghiêm ngặt đôi với các loại thuốc có độc tính cao, nhưng cuối cùng cũng không tránh khỏi cá lọt lưới.
Cũng giông như quản chê của súng, dao đạn dược, mặc dù pháp luật đã có quy định rõ ràng nhưng vận có người cô tình thực hiện và sử dụng.
Sự giám sát của nhà nước chỉ có thẻ nâng lên mức công khai, còn bí mật thì không biết bao nhiêu người dân phát triển, sản xuất vì lợi ích.
Trên thị trường không thể có một số c lớn n-dimethylnitrosamine như vậy, chỉ có một khả năng là lô n- dimethylnitrosamine này đến từ chợ đen.
Quả nhiên, nói đến hai chữ chợ đen sắc mặt của Vương Trạch rất không tốt.
“Vương Trạch, tôi nói đúng không?”
Dương Tiêu nhìn thẳng vào Vương Trạch.
Bị Dương Tiêu nhìn chằm chằm, toàn thân Vương Trạch nỗi da gà, không dám nhìn thẳng vào Dương Tiêu, tránh né ánh mắt của anh: “Vớ vẫn, tôi là bác sĩ, quang minh lỗi lạc, ngay cả chợ đen ở đâu tôi còn không biệt, sao có thể ra chợ đen mua thuốc độc hạ độc được?”
“Thật sao?” Dương Tiêu cười lạnh.
“Vương Trạch, người thông minh không nói chuyện mờ ám, nguyên liệu sản xuât có chứa n- dimethylnitrosaminel” Dương Tiêu không kiên nhân nhìn Vương Trạch tiếp tục diễn.
Vương Trạch ngạc nhiên: “N- dimethylnitrosamine? Không có khả năng đó chứ? Bên trong nguyên liệu có n-dimethylnitrosamine? Thưa thầy, loại chất độc cao này có thể hòa tan trong nước. Không dễ phát hiện, em thực sự đã không chú ý đên điều này.
Trước khi hạ độc Vương Trạch đã cân thận lựa chọn thuôc, cuôi cùng anh ta chọn n-dimethylnitrosamine.
Loại chất độc này thực sự rất khó phát hiện. Trong cuộc sông đã có quá nhiêu người chêt vì ngộ độc, loại chât độc này rât khó phát hiện ngay cả khám nghiệm tử thi.
“Vương Trạch à Vương Trạch, chết đên nơi mà còn muôn giả vờ hả?
Hôm nay anh kiểm tra nguyên liệu, trong lúc đó ngay cả camera giám sát nhà máy sản xuất cũng bị hỏng, anh dám nói không phải do anh động tay động chân không?” Long Ngũ hỏi.
Vừa rồi họ biết được camera giám sát nhà máy sản xuất đã bị hỏng, trong lòng càng tin là Vương Trạch làm điêu đó.
Vương Trạch tiệp tục lập lửng: “Tôi không biêt! Tôi vô tội, tôi là bác sĩ, không lẽ các người nghỉ ngờ y đức của tôi không tôt? Lại nói, n- dimethylnitrosamine là đôi tượng quản lý của quốc gia, nêu có chuyện xảy ra thì chắc chăn phải là một lượng lớn n-dimethylnitrosamine.”
“Tôi chỉ là một chủ nhiệm nhỏ bé.
Trong bệnh viện lượng n- dimethylnitrosamine có hạn. Tôi lấy đâu ra một lượng lón n- dimethylnitrosamine như vậy?”
Nhìn Vương Trạch không thừa nhận, Dương Tiêu cười lạnh: “Nếu lô thuốc độc này lấy từ chợ đen thì sao?”
Cái gì! Chợ đen?
Ngay sau đó sắc mặt của Vương Trạch thay đồi lớn, không còn che giâu được nồi sợ hãi trên khuôn mặt.
Mặc dù quốc gia này kiểm soát cực kỳ nghiêm ngặt đôi với các loại thuốc có độc tính cao, nhưng cuối cùng cũng không tránh khỏi cá lọt lưới.
Cũng giông như quản chê của súng, dao đạn dược, mặc dù pháp luật đã có quy định rõ ràng nhưng vận có người cô tình thực hiện và sử dụng.
Sự giám sát của nhà nước chỉ có thẻ nâng lên mức công khai, còn bí mật thì không biết bao nhiêu người dân phát triển, sản xuất vì lợi ích.
Trên thị trường không thể có một số c lớn n-dimethylnitrosamine như vậy, chỉ có một khả năng là lô n- dimethylnitrosamine này đến từ chợ đen.
Quả nhiên, nói đến hai chữ chợ đen sắc mặt của Vương Trạch rất không tốt.
“Vương Trạch, tôi nói đúng không?”
Dương Tiêu nhìn thẳng vào Vương Trạch.
Bị Dương Tiêu nhìn chằm chằm, toàn thân Vương Trạch nỗi da gà, không dám nhìn thẳng vào Dương Tiêu, tránh né ánh mắt của anh: “Vớ vẫn, tôi là bác sĩ, quang minh lỗi lạc, ngay cả chợ đen ở đâu tôi còn không biệt, sao có thể ra chợ đen mua thuốc độc hạ độc được?”
“Thật sao?” Dương Tiêu cười lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.