Chương 1088
Giang Long
17/12/2021
Mọi chuyện đã thành ra như thê này, Triệu Vô Cực không có lựa chọn nào khác đành rời khỏi hiện trường hội nghị thượng đỉnh kinh doanh.
“Cậu Dương, chuẩn bị vào ngồi đi!”
Sau khi xử lý Triệu Vô Cực xong Cung Minh cười nói.
Dương Tiêu cười nhẹ nói: “Được, phiền chủ nhà Cung rồi!”
Phong ba kết thúc, sau khi ngồi vào chỗ đôi mắt đẹp của Đường Mộc Tuyết lóe lên, cô thấp giọng nói: “Dữ ơng Tiêu, tất cả những chuyện vừa nãy là do anh làm đúng không?”
“Mộc Tuyết, người ta nói vợ mang bầu ngôc ba năm, em còn chưa mang bầu, sao đã ngốc như vậy? Không phải anh làm thì còn có thể là ai?”
Dương Tiêu cười nói.
“Anh đáng ghét!” Đường Mộc Tuyết bu môi.
Vậy mà Dương Tiêu lại nói cô ngốc, điêu này khiên Đường Mộc Tuyết rất không phục. Tuy nhiên, nghĩ đến vì mình mà Dương Tiêu đã ra tay tàn nhẫn với Đường Dĩnh và Triệu Vô Cực, trong lòng của Đường Mộc Tuyết ngọt như mật. Đường Mộc Tuyết biệt Dương. Tiêu có kỹ năng phi thường, nhưng cô không muôn Dương Tiêu có quá nhiều kẻ thù.
Cô lo lắng nói: “Sau này đừng liều lĩnh như vậy, quá dễ đắc tội người khác.”
Dương Tiêu nghe vậy, anh nhìn Đường Mộc Tuyết bằng đôi mắt trong veo: “Mộc Tuyêt”
“Hả?” Đường Mộc Tuyết tò mò nhìn Dương Tiêu.
Dương Tiêu cưng chiều nói: “Còn nhớ lúc trước anh đã hứa với em cái gì không?”
“Cái gì?” Đường Mộc Tuyết hỏi theo bản năng.
Dương Tiêu dịu dàng nói: “Anh đã nói sau này sẽ không đề người khác bắt nạt em nữa, bây giờ anh nói thêm một câu!”
“Chỉ cần em muốn, anh sẽ để cho những kẻ vu không em đời này bị em chà đạp dưới chân!”
Lời nói của anh rất nhẹ nhàng, nhưng pha trộn với sự bá đạo mạnh mẽ.
Đúng vậy, chỉ cân Đường Mộc Tuyết muôn, Dương Tiêu sẽ đê những kẻ vu không Đường Mộc Tuyết bị cô hung hăng chà đạp dưới chân.
Trái tim Đường Mộc Tuyết rung động, gương mặt xinh đẹp ửng hông. Trong lòng cô như có nai nhỏ chạy loạn, cô biết rất rõ Dương Tiêu không nói đùa với cô.
Kết quả là câu nói anh ấy là người trong lòng tôi của Bạch Du Tĩnh nói đã không còn quá quan trọng trong lòng Đường Mộc Tuyết.
Đúng vậy, người đàn ông của cô quá xuất sắc, đừng nói là Bạch Du Tĩnh cho dù là công chúa quý tộc hay thậm chí là hoàng hậu của một quốc gia châu Âu nào đó coi Dương Tiêu là người trong lòng Đường Mộc Tuyết cùng sẽ không thấy kỳ Ìạ.
“Em tin anh!” Đường Mộc Tuyết cười địu dàng.
Hai người nhìn nhau trìu mến, mọi thứ như im lặng.
Cùng lúc đó, trong huyện Thiên Sơn một huyện nhỏ tuyên mười tám của tỉnh Hà Nam.
“Cậu Dương, chuẩn bị vào ngồi đi!”
Sau khi xử lý Triệu Vô Cực xong Cung Minh cười nói.
Dương Tiêu cười nhẹ nói: “Được, phiền chủ nhà Cung rồi!”
Phong ba kết thúc, sau khi ngồi vào chỗ đôi mắt đẹp của Đường Mộc Tuyết lóe lên, cô thấp giọng nói: “Dữ ơng Tiêu, tất cả những chuyện vừa nãy là do anh làm đúng không?”
“Mộc Tuyết, người ta nói vợ mang bầu ngôc ba năm, em còn chưa mang bầu, sao đã ngốc như vậy? Không phải anh làm thì còn có thể là ai?”
Dương Tiêu cười nói.
“Anh đáng ghét!” Đường Mộc Tuyết bu môi.
Vậy mà Dương Tiêu lại nói cô ngốc, điêu này khiên Đường Mộc Tuyết rất không phục. Tuy nhiên, nghĩ đến vì mình mà Dương Tiêu đã ra tay tàn nhẫn với Đường Dĩnh và Triệu Vô Cực, trong lòng của Đường Mộc Tuyết ngọt như mật. Đường Mộc Tuyết biệt Dương. Tiêu có kỹ năng phi thường, nhưng cô không muôn Dương Tiêu có quá nhiều kẻ thù.
Cô lo lắng nói: “Sau này đừng liều lĩnh như vậy, quá dễ đắc tội người khác.”
Dương Tiêu nghe vậy, anh nhìn Đường Mộc Tuyết bằng đôi mắt trong veo: “Mộc Tuyêt”
“Hả?” Đường Mộc Tuyết tò mò nhìn Dương Tiêu.
Dương Tiêu cưng chiều nói: “Còn nhớ lúc trước anh đã hứa với em cái gì không?”
“Cái gì?” Đường Mộc Tuyết hỏi theo bản năng.
Dương Tiêu dịu dàng nói: “Anh đã nói sau này sẽ không đề người khác bắt nạt em nữa, bây giờ anh nói thêm một câu!”
“Chỉ cần em muốn, anh sẽ để cho những kẻ vu không em đời này bị em chà đạp dưới chân!”
Lời nói của anh rất nhẹ nhàng, nhưng pha trộn với sự bá đạo mạnh mẽ.
Đúng vậy, chỉ cân Đường Mộc Tuyết muôn, Dương Tiêu sẽ đê những kẻ vu không Đường Mộc Tuyết bị cô hung hăng chà đạp dưới chân.
Trái tim Đường Mộc Tuyết rung động, gương mặt xinh đẹp ửng hông. Trong lòng cô như có nai nhỏ chạy loạn, cô biết rất rõ Dương Tiêu không nói đùa với cô.
Kết quả là câu nói anh ấy là người trong lòng tôi của Bạch Du Tĩnh nói đã không còn quá quan trọng trong lòng Đường Mộc Tuyết.
Đúng vậy, người đàn ông của cô quá xuất sắc, đừng nói là Bạch Du Tĩnh cho dù là công chúa quý tộc hay thậm chí là hoàng hậu của một quốc gia châu Âu nào đó coi Dương Tiêu là người trong lòng Đường Mộc Tuyết cùng sẽ không thấy kỳ Ìạ.
“Em tin anh!” Đường Mộc Tuyết cười địu dàng.
Hai người nhìn nhau trìu mến, mọi thứ như im lặng.
Cùng lúc đó, trong huyện Thiên Sơn một huyện nhỏ tuyên mười tám của tỉnh Hà Nam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.