Chương 1356
Giang Long
21/03/2022
Nhìn kỹ thì thấy Lưu Chiến Thắng đường đường là cậu chủ nhà họ Lưu uy nghiêm lại bị doạ sợ tè ra quân.
“Nhớ kỹ anh thua, là đàn ông, anh phải giữ đúng lời hứa của mình. Nhóc Hi Nhi, chúng ta đi!” Dương Tiêu đặt cung Bá Vương xung, đi vê phía bên ngoài sân golf.
Nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Dương Tiêu, đám người có mặt tại sân bắn cung đều kinh hãi.
Chiến thần, đây chắc chắn là một siêu cập chiến thàn!
Tắt cả những mũi tên bắn trúng đích cách xa hai trăm mét đã khiên họ kinh ngạc, ai ngờ Dương Tiêu lại bắn mũi tên lượn vòng.
Kỹ năng thần kỳ, kỹ năng thực sự tuyệt vời!
Cung Linh Nhi hoàn toàn ngớ ra, cô vô thức đi theo Dương Tiêu đi vê phía bên ngoài sân golf.
Lưu Chiến Thắng lộ vẻ kinh hãi, trên mặt tràn đầy không cam lòng.
Đáng tiếc, anh ta thua, anh ta thua thảm hại.
Anh ta muốn trả thù, nhưng lại nhọt nhạt yêu ớt.
Bó anh ta nghe lời Dương Tiêu chỉ đâu đánh đó, ngay cả đám vệ sĩ cũng không dám xúc phạm Dương Tiêu, sao anh ta có thể báo thù được?
Trong phút chốc, Lưu Chiên Thăng tràn đầy tuyệt vọng, lẽ nào đời này mình thật sự không thể tới gần Cung Linh Nhi sao?
Lẽ nào mình phải chịu một nỗi xấu hỗ lớn như vậy, không thê báo thù?
Kít!
Ngay sau khi Dương Tiêu đi chưa đên trăm mét, hàng chục chiếc xe hơi sang trọng đã xông vào sân golf, ngăn không cho Dương Tiêu đi.
Bộp bộp bộp bộp!
Trong giây tiệp theo, có rất, nhiều người bước từ xe sang xuống, nhìn chằm chằm Dương Tiêu với vẻ mặt không có thiện cảm.
“Bó, chính là anh ta, chính là anh ta đánh con! Bồ nhất định phải làm chủ cho con, con muôn đập nát tên này thành nhiều mảnh, con muôn đánh tên này nghiền nát thành tro!”
Sau đó, một giọng nói bi phẫn vang lên khắp sân golf, chỉ nhìn thây Mộc Tử Tỉnh. con gái nhà họ Mộc, gia tộc quyên lực hàng đầu Trung Nguyên đang trừng mắt nhìn Dương Tiều.
Một người đàn ông trung niên toát ra khí, chât của cập trên tiên lên nhìn chằm chằm Dương Tiêu: “Cậu nhóc, là cậu đánh con gái cưng của tôi?
Biết chữ chết viết như thê nào không?”
Khuôn mặt ông ta đầy vẻ nghiêm nghị, phía sau có năm mươi sáu mươi vệ sĩ ưu tú đứng cạnh.
Dường như chỉ cân ông ta ra lệnh, đám vệ sĩ phía sau ông ta sẽ vÔ lấy Dương Tiêu như hỗ sỏi rình mồi, xé xác Dương Tiêu ra thành từng mảnh.
Nhìn thấy người tới, Dương Tiêu nhíu mày.
“Nhớ kỹ anh thua, là đàn ông, anh phải giữ đúng lời hứa của mình. Nhóc Hi Nhi, chúng ta đi!” Dương Tiêu đặt cung Bá Vương xung, đi vê phía bên ngoài sân golf.
Nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Dương Tiêu, đám người có mặt tại sân bắn cung đều kinh hãi.
Chiến thần, đây chắc chắn là một siêu cập chiến thàn!
Tắt cả những mũi tên bắn trúng đích cách xa hai trăm mét đã khiên họ kinh ngạc, ai ngờ Dương Tiêu lại bắn mũi tên lượn vòng.
Kỹ năng thần kỳ, kỹ năng thực sự tuyệt vời!
Cung Linh Nhi hoàn toàn ngớ ra, cô vô thức đi theo Dương Tiêu đi vê phía bên ngoài sân golf.
Lưu Chiến Thắng lộ vẻ kinh hãi, trên mặt tràn đầy không cam lòng.
Đáng tiếc, anh ta thua, anh ta thua thảm hại.
Anh ta muốn trả thù, nhưng lại nhọt nhạt yêu ớt.
Bó anh ta nghe lời Dương Tiêu chỉ đâu đánh đó, ngay cả đám vệ sĩ cũng không dám xúc phạm Dương Tiêu, sao anh ta có thể báo thù được?
Trong phút chốc, Lưu Chiên Thăng tràn đầy tuyệt vọng, lẽ nào đời này mình thật sự không thể tới gần Cung Linh Nhi sao?
Lẽ nào mình phải chịu một nỗi xấu hỗ lớn như vậy, không thê báo thù?
Kít!
Ngay sau khi Dương Tiêu đi chưa đên trăm mét, hàng chục chiếc xe hơi sang trọng đã xông vào sân golf, ngăn không cho Dương Tiêu đi.
Bộp bộp bộp bộp!
Trong giây tiệp theo, có rất, nhiều người bước từ xe sang xuống, nhìn chằm chằm Dương Tiêu với vẻ mặt không có thiện cảm.
“Bó, chính là anh ta, chính là anh ta đánh con! Bồ nhất định phải làm chủ cho con, con muôn đập nát tên này thành nhiều mảnh, con muôn đánh tên này nghiền nát thành tro!”
Sau đó, một giọng nói bi phẫn vang lên khắp sân golf, chỉ nhìn thây Mộc Tử Tỉnh. con gái nhà họ Mộc, gia tộc quyên lực hàng đầu Trung Nguyên đang trừng mắt nhìn Dương Tiều.
Một người đàn ông trung niên toát ra khí, chât của cập trên tiên lên nhìn chằm chằm Dương Tiêu: “Cậu nhóc, là cậu đánh con gái cưng của tôi?
Biết chữ chết viết như thê nào không?”
Khuôn mặt ông ta đầy vẻ nghiêm nghị, phía sau có năm mươi sáu mươi vệ sĩ ưu tú đứng cạnh.
Dường như chỉ cân ông ta ra lệnh, đám vệ sĩ phía sau ông ta sẽ vÔ lấy Dương Tiêu như hỗ sỏi rình mồi, xé xác Dương Tiêu ra thành từng mảnh.
Nhìn thấy người tới, Dương Tiêu nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.