Chương 1520
Giang Long
20/05/2022
Tô Thiên Lung cả giận nói: “Vương Tỉnh, anh nói giỗng như đánh rắm à?
Dám làm không dám nhận, thật là khiến người khác khinh thường!”
“Thiên Lungl” Bị Tô Thiên Lung khinh thường, vẻ mặt Vương Tỉnh trông hơi xâu xí.
Tô Thiên Lung tức giận nói: “Có giỏi thì anh và anh Dương Tiêu đấu ngay thẳng đi, bày trò láu cá, nói mây trò đùa thì có năng lực gì?”
Bị người con gái mình yêu chế giễu, không cân nói Vương Tỉnh đã tức giận như thế nào.
“Tốt tốt tốt, Thiên Lung, đừng nói là tôi không cho anh ta cơ hội. Tên kia, đặt câu hỏi đi, xem hôm nay tôi đã giết anh như thế nào!” Mũi của Vương Tỉnh đã bốc khói.
Trên thực tế, ngoài việc chơi phụ nữ ra, Vương Tỉnh rất thông minh, nhưng anh ta không đặt sự thông mình của mình vào con đường đúng đăn mà thôi.
Anh ta hoàn toàn không để Dương Tiêu vào mắt, cho dù đã cho Dương Tiêu một cơ hội, anh ta cũng tự tin mình là người cười cuối cùng.
Dương Tiêu nhìn Tô Thiên Lung: phicn Lung, em tới, em đặt câu hỏi ịm
“Em đặt?” Tô Thiên Lung kinh ngạc hỏi.
Dương Tiêu gật đầu nói: “Đúng vậy, Thiên Lung, em đặt đi!”
Không phải Dương Tiêu không có ý đồ xâu, mà là Dương Tiêu quá lười sử dụng những thủ đoạn không chính đáng như vậy. Nếu không, một câu nói của Dương Tiêu cũng đủ khiến Vương Tỉnh suy sụp.
“Để em nghĩ xeml” Tô Thiên Lung gãi đầu.
Dương Tiêu nhẹ nhàng nói: “Không vội, cứ nghĩ đi!”
Tô Thiên Lung là một cô gái trẻ giản dị, tốt bụng, Dương “Tiêu tin Tô Thiên Lung sẽ nói ra một chủ đề rất hay.
Về phần Dương Tiêu, chỉ cần không phải là câu hỏi frò đùa, Dương Tiêu hoàn toàn có thể trả lời.
Không nói đến kiến thức thiện văn địa lý, Dương Tiêu ít nhất có thê hiểu được một chút về mọi phương diện.
“Thiên Lung, cứ việc đặt câu hỏi!”
Vương Tinh ngạo mạn không hề coi trọng Dương Tiêu.
Tô Thiên Lung suy nghĩ một lúc, trong đầu chọt lóe sáng: “Đúng, có rồi!”
Ngay sau đó, Tô Thiên cười tinh nghịch nhìn Vương Tinh: “Hãy dùng abcdefg tạo thành một câu tiêng Anhl”
Tô Thiên Lung biết Vương Tinh đã bỏ học từ lâu, nên tiếng Anh chắc là một điểm yếu.
Cái gì! Dùng abcdefg tạo thành một câu?
Nghe vậy, hai mắt Vương Tỉnh lập tức mở to, giỗng như bị trúng một triệu điềm sát thương, vẻ mặt hoàn toàn ngơ ngác.
Đúng vậy, anh ta chưa học Xong cấp bạ đã bỏ học. Dùng chữ cái đặt câu bằng tiếng Anh, đây không phải là có tình làm khó anh ta sao?
Dám làm không dám nhận, thật là khiến người khác khinh thường!”
“Thiên Lungl” Bị Tô Thiên Lung khinh thường, vẻ mặt Vương Tỉnh trông hơi xâu xí.
Tô Thiên Lung tức giận nói: “Có giỏi thì anh và anh Dương Tiêu đấu ngay thẳng đi, bày trò láu cá, nói mây trò đùa thì có năng lực gì?”
Bị người con gái mình yêu chế giễu, không cân nói Vương Tỉnh đã tức giận như thế nào.
“Tốt tốt tốt, Thiên Lung, đừng nói là tôi không cho anh ta cơ hội. Tên kia, đặt câu hỏi đi, xem hôm nay tôi đã giết anh như thế nào!” Mũi của Vương Tỉnh đã bốc khói.
Trên thực tế, ngoài việc chơi phụ nữ ra, Vương Tỉnh rất thông minh, nhưng anh ta không đặt sự thông mình của mình vào con đường đúng đăn mà thôi.
Anh ta hoàn toàn không để Dương Tiêu vào mắt, cho dù đã cho Dương Tiêu một cơ hội, anh ta cũng tự tin mình là người cười cuối cùng.
Dương Tiêu nhìn Tô Thiên Lung: phicn Lung, em tới, em đặt câu hỏi ịm
“Em đặt?” Tô Thiên Lung kinh ngạc hỏi.
Dương Tiêu gật đầu nói: “Đúng vậy, Thiên Lung, em đặt đi!”
Không phải Dương Tiêu không có ý đồ xâu, mà là Dương Tiêu quá lười sử dụng những thủ đoạn không chính đáng như vậy. Nếu không, một câu nói của Dương Tiêu cũng đủ khiến Vương Tỉnh suy sụp.
“Để em nghĩ xeml” Tô Thiên Lung gãi đầu.
Dương Tiêu nhẹ nhàng nói: “Không vội, cứ nghĩ đi!”
Tô Thiên Lung là một cô gái trẻ giản dị, tốt bụng, Dương “Tiêu tin Tô Thiên Lung sẽ nói ra một chủ đề rất hay.
Về phần Dương Tiêu, chỉ cần không phải là câu hỏi frò đùa, Dương Tiêu hoàn toàn có thể trả lời.
Không nói đến kiến thức thiện văn địa lý, Dương Tiêu ít nhất có thê hiểu được một chút về mọi phương diện.
“Thiên Lung, cứ việc đặt câu hỏi!”
Vương Tinh ngạo mạn không hề coi trọng Dương Tiêu.
Tô Thiên Lung suy nghĩ một lúc, trong đầu chọt lóe sáng: “Đúng, có rồi!”
Ngay sau đó, Tô Thiên cười tinh nghịch nhìn Vương Tinh: “Hãy dùng abcdefg tạo thành một câu tiêng Anhl”
Tô Thiên Lung biết Vương Tinh đã bỏ học từ lâu, nên tiếng Anh chắc là một điểm yếu.
Cái gì! Dùng abcdefg tạo thành một câu?
Nghe vậy, hai mắt Vương Tỉnh lập tức mở to, giỗng như bị trúng một triệu điềm sát thương, vẻ mặt hoàn toàn ngơ ngác.
Đúng vậy, anh ta chưa học Xong cấp bạ đã bỏ học. Dùng chữ cái đặt câu bằng tiếng Anh, đây không phải là có tình làm khó anh ta sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.