Chương 1564
Giang Long
04/06/2022
Cuộc chiến này, đã đến lúc phải có hồi kết cuối cùng, không ai có thể ngăn cản được.
Ngày hôm saul
Sau khi Dương Tiêu đưa Đường Mộc – Tuyết đến tập đoàn Tuyết Tiêu, anh nhận được một cuộc gọi.
Dương Tiêu liếc nhìn tên người gọi, kinh ngạc nói: “Cung Linh Nhi? Cô gái này lại làm sao vậy?”
“Dương Tiêu, chào buồi sáng!” Vừa kết nôi, từ đầu dây bên kia truyền đến giọng nói nghịch ngợm của Cung Linh Nhi.
Dương Tiêu dở khóc dở cười hỏi: “Sáng sớm đã gọi điện thoại cho tôi nhất định không phải. hỏi thăm tôi. Nói đi, cô lại gây ra rắc rối gì?”
Ngay sau đó, Cung Linh Nhi ở đầu bên kia căn răng, giọng nói vô cùng ngượng ngùng.
“Dương Tiêu, không… không lẽ anh KHÒNG muôn xem thử âm đ*o của tôi?”
*Âm nhạc
Phụt!
Dương Tiêu vừa lên xe uống một ngụm nước, nghe thấy giọng nói HT, ngùng của Cung Linh Nhi lập tức phọt nước.
Gì? Không muốn xem thử âm đ*o?
Mặt mo của Dương Tiêu cứng lại, đây không phải chuyện rất lâu rồi sao?
Tại sao cô gái này lại đem chuyện cũ ra nhắc lại?
Nghĩ đến lúc trước ngày nào Cung Linh Nhi cũng tìm mình nói muôn thưởng thức âm nhạc, không cân nói Dương Tiêu buồn bực đên mức nào.
Vốn dĩ, Dương Tiêu nghĩ câu chuyện này đã được bỏ qua hoàn toàn, ai dè sáng nay Cung Linh Nhi lại đề cập đến nó.
Cung Linh Nhỉ nhận ra Dương Tiêu đã mắt kiểm soát, cô cắn răng: “Dương Tiêu, không lẽ anh không muôn xem thử âm đ*o của tôi đền thế sao? âm đ*o của tôi rất sâu!”
“Dừng, dừng lại, sau này làm ơn hãy nói những lời dừng đề người khác nghĩ nhiều. Sau này hãy đôi âm đ*o thành trình độ âm nhạc, đổi âm đ*o rất sâu thành trình độ âm nhạc rất sâu. Cô thế này sẽ làm tôi nghi ngờ cô đang “lái xe”, chỉ là tôi không có chứng cứ mà thôi!” Dương Tiêu đặc biệt hãng giọng.
“Anh… anh không biết xấu hồi” Cung Linh Nhì nghe thầy thế vô cùng xấu hồ.
Thế mà anh chàng này lại nghĩ mình đang lái xe, xâu hỗ chêt mật.
Dương Tiêu lại uống một ngụm nước, bình tỉnh lại tâm trạng: “Cô gái, nhớ kỹ, sau này đừng liêu lĩnh như vậy!”
“Dương Tiêu, tôi… tôi còn là trẻ con, anh như vậy thật sự tốt à?” Cung Linh Nhi xấu hồ không thôi.
Dương Tiêu trêu ghẹo: “Cô còn là trẻ con? Cô còn nhỏ?”
“Đúng thế! Tôi vừa mới trưởng thành!” Cung Linh Nhi tức giận nói.
Dương Tiêu cũng không muốn nói nhiêu với Cung Linh Nhĩ, anh đi thẳng vào chủ đê: “Được rồi, tôi đang lái xe, không nói với cô nhiều được, có gì thì nói EMNG đi!”
Ngày hôm saul
Sau khi Dương Tiêu đưa Đường Mộc – Tuyết đến tập đoàn Tuyết Tiêu, anh nhận được một cuộc gọi.
Dương Tiêu liếc nhìn tên người gọi, kinh ngạc nói: “Cung Linh Nhi? Cô gái này lại làm sao vậy?”
“Dương Tiêu, chào buồi sáng!” Vừa kết nôi, từ đầu dây bên kia truyền đến giọng nói nghịch ngợm của Cung Linh Nhi.
Dương Tiêu dở khóc dở cười hỏi: “Sáng sớm đã gọi điện thoại cho tôi nhất định không phải. hỏi thăm tôi. Nói đi, cô lại gây ra rắc rối gì?”
Ngay sau đó, Cung Linh Nhi ở đầu bên kia căn răng, giọng nói vô cùng ngượng ngùng.
“Dương Tiêu, không… không lẽ anh KHÒNG muôn xem thử âm đ*o của tôi?”
*Âm nhạc
Phụt!
Dương Tiêu vừa lên xe uống một ngụm nước, nghe thấy giọng nói HT, ngùng của Cung Linh Nhi lập tức phọt nước.
Gì? Không muốn xem thử âm đ*o?
Mặt mo của Dương Tiêu cứng lại, đây không phải chuyện rất lâu rồi sao?
Tại sao cô gái này lại đem chuyện cũ ra nhắc lại?
Nghĩ đến lúc trước ngày nào Cung Linh Nhi cũng tìm mình nói muôn thưởng thức âm nhạc, không cân nói Dương Tiêu buồn bực đên mức nào.
Vốn dĩ, Dương Tiêu nghĩ câu chuyện này đã được bỏ qua hoàn toàn, ai dè sáng nay Cung Linh Nhi lại đề cập đến nó.
Cung Linh Nhỉ nhận ra Dương Tiêu đã mắt kiểm soát, cô cắn răng: “Dương Tiêu, không lẽ anh không muôn xem thử âm đ*o của tôi đền thế sao? âm đ*o của tôi rất sâu!”
“Dừng, dừng lại, sau này làm ơn hãy nói những lời dừng đề người khác nghĩ nhiều. Sau này hãy đôi âm đ*o thành trình độ âm nhạc, đổi âm đ*o rất sâu thành trình độ âm nhạc rất sâu. Cô thế này sẽ làm tôi nghi ngờ cô đang “lái xe”, chỉ là tôi không có chứng cứ mà thôi!” Dương Tiêu đặc biệt hãng giọng.
“Anh… anh không biết xấu hồi” Cung Linh Nhì nghe thầy thế vô cùng xấu hồ.
Thế mà anh chàng này lại nghĩ mình đang lái xe, xâu hỗ chêt mật.
Dương Tiêu lại uống một ngụm nước, bình tỉnh lại tâm trạng: “Cô gái, nhớ kỹ, sau này đừng liêu lĩnh như vậy!”
“Dương Tiêu, tôi… tôi còn là trẻ con, anh như vậy thật sự tốt à?” Cung Linh Nhi xấu hồ không thôi.
Dương Tiêu trêu ghẹo: “Cô còn là trẻ con? Cô còn nhỏ?”
“Đúng thế! Tôi vừa mới trưởng thành!” Cung Linh Nhi tức giận nói.
Dương Tiêu cũng không muốn nói nhiêu với Cung Linh Nhĩ, anh đi thẳng vào chủ đê: “Được rồi, tôi đang lái xe, không nói với cô nhiều được, có gì thì nói EMNG đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.