Chương 1590
Giang Long
12/06/2022
Kết thúc màn biểu diễn, Dương Tiêu nhìn Hoàng Tuấn Kiệt: “Cung Linh Nhi phải tiệp tục biểu diễn buồi hoà nhạc. Không còn sớm, mong hai người hãy nhanh chóng rời đi!”
“Chúng… chúng tôi…” Khuôn mặt của Hoàn? Dật khá xấu xí.
Đêm nay anh ta đến là để đập phá, nhưng không ngờ lại chạm mặt Dương Tiêu, một sự tồn tại yêu nghiệt của nên âm nhạc.
Hoàng Tuấn Kiệt khẽ thở dài nói nhỏ: “Thua rôi, chúng ta hoàn toàn thua, đi thôi”
Giờ phút này, trong lòng Hoàng Tuần Kiệt không hệ có cái gọi là không phục, ông ta biết trình độ âm nhạc của mình hoàn toàn không thẻ lấy ra dùng trước mặt Dương Tiêu.
Bậc thầy, đây là bậc thầy âm nhạc thực sự.
Hoàng Dật nắm chặt tay tỏ vẻ không cam lòng, nghĩ đến tài năng âm nhạc mạnh mẽ của Dương Tiêu, Hoàng Dật cảm thấy yếu ớt, vô lực.
Hết cách, trước thực lực tuyệt đối của Dương Tiêu, anh ta chỉ đành ngoan ngoãn chấp nhận.
Hoàng Tuấn Kiệt ‹ dẫn đầu xoay người đi ra ngoài địa điểm tổ chức buổi hòa nhạc, Hoàng Dật đi theo sau.
Nhìn hai cha con Hoàng Tuần Kiệt và Hoàng Dật rời đi, Dương Tiêu bát lực nhún vai.
Tối nay anh tới đây giúp Cung Linh Nhi, ai ngờ Hoàng Tuần Kiệt và Hoàng Dật lại gây rắc rồi.
Đôi thành người khác, Dương Tiêu thật sự không muôn quan tâm, nhưng Cung Linh Nhi là cô chủ nhà họ Cung, Dương Tiêu không muốn xen vào cũng khó.
“Dương Tiêu, anh thật sự rất đỉnh!”
Anh mặt trong veo của Cung Linh Nhì tràn đầy ngưỡng mộ.
Nhìn dáng vẻ khâm phục thật lòng của Cung IÚ] T Nhi, miệng Dương.
Tiêu không khỏi hơi nhéch lên: “Đều là mây kỹ năng lặt vặt, tôi còn biết cái khác giỏi hơn.”
Nghĩ đến làn đầu tiên gặp Cung Linh Nhi, Cung Linh Nhi khăng khăng tìm mình thử trình độ âm nhạc sâu, rôi nhìn vẻ mặt của Cung Linh Nhi lúc này, Dương Tiêu thật sự dở khóc dở CƯỜi.
“Hả? Còn biết cái khác giỏi hơn? Tay nhanh của anh còn có thê nhanh hơn à? Vậy… vậy sợ là trên đời này không có cô gái nào có thể chịu được tốc độ tay của anh!” Cung Linh Nhi nhìn Dương Tiêu với vẻ mặt khó tin.
Dương Tiêu nghe vậy, nghỉ. ngờ hỏi: “Không có cô gái nào có thể chịu được tốc độ tay của tôi? Có ý gì?”
“Dương Tiêu, anh đang giả vờ không hiểu hả?” Gương mặt non nớt của Cung Linh Nhi đỏ bừng.
Dương Tiêu thật sự không hiểu: “Tôi thật sự không hiểu!”
“Xí! Đàn ông đều là móng heo lớn, anh không hiểu? Tôi học hành ít, anh đừng lừa tôi!” Cung Linh Nhi rât nghi ngờ.
Đây là thời đại cỏi mở, không có nhiêu cô gái thực sự ngây thơ.
Cung Linh Nhi sinh ra trong một gia: tộc mạnh sô một ở Trung Nguyên, tất nhiên đặc biệt nhạy cảm với những điều này. Cô biết đàn ông có tốc độ tay nhanh thì về phương diện đó phụ nữ sẽ thoải mái hơn nhiêu.
“Chúng… chúng tôi…” Khuôn mặt của Hoàn? Dật khá xấu xí.
Đêm nay anh ta đến là để đập phá, nhưng không ngờ lại chạm mặt Dương Tiêu, một sự tồn tại yêu nghiệt của nên âm nhạc.
Hoàng Tuấn Kiệt khẽ thở dài nói nhỏ: “Thua rôi, chúng ta hoàn toàn thua, đi thôi”
Giờ phút này, trong lòng Hoàng Tuần Kiệt không hệ có cái gọi là không phục, ông ta biết trình độ âm nhạc của mình hoàn toàn không thẻ lấy ra dùng trước mặt Dương Tiêu.
Bậc thầy, đây là bậc thầy âm nhạc thực sự.
Hoàng Dật nắm chặt tay tỏ vẻ không cam lòng, nghĩ đến tài năng âm nhạc mạnh mẽ của Dương Tiêu, Hoàng Dật cảm thấy yếu ớt, vô lực.
Hết cách, trước thực lực tuyệt đối của Dương Tiêu, anh ta chỉ đành ngoan ngoãn chấp nhận.
Hoàng Tuấn Kiệt ‹ dẫn đầu xoay người đi ra ngoài địa điểm tổ chức buổi hòa nhạc, Hoàng Dật đi theo sau.
Nhìn hai cha con Hoàng Tuần Kiệt và Hoàng Dật rời đi, Dương Tiêu bát lực nhún vai.
Tối nay anh tới đây giúp Cung Linh Nhi, ai ngờ Hoàng Tuần Kiệt và Hoàng Dật lại gây rắc rồi.
Đôi thành người khác, Dương Tiêu thật sự không muôn quan tâm, nhưng Cung Linh Nhi là cô chủ nhà họ Cung, Dương Tiêu không muốn xen vào cũng khó.
“Dương Tiêu, anh thật sự rất đỉnh!”
Anh mặt trong veo của Cung Linh Nhì tràn đầy ngưỡng mộ.
Nhìn dáng vẻ khâm phục thật lòng của Cung IÚ] T Nhi, miệng Dương.
Tiêu không khỏi hơi nhéch lên: “Đều là mây kỹ năng lặt vặt, tôi còn biết cái khác giỏi hơn.”
Nghĩ đến làn đầu tiên gặp Cung Linh Nhi, Cung Linh Nhi khăng khăng tìm mình thử trình độ âm nhạc sâu, rôi nhìn vẻ mặt của Cung Linh Nhi lúc này, Dương Tiêu thật sự dở khóc dở CƯỜi.
“Hả? Còn biết cái khác giỏi hơn? Tay nhanh của anh còn có thê nhanh hơn à? Vậy… vậy sợ là trên đời này không có cô gái nào có thể chịu được tốc độ tay của anh!” Cung Linh Nhi nhìn Dương Tiêu với vẻ mặt khó tin.
Dương Tiêu nghe vậy, nghỉ. ngờ hỏi: “Không có cô gái nào có thể chịu được tốc độ tay của tôi? Có ý gì?”
“Dương Tiêu, anh đang giả vờ không hiểu hả?” Gương mặt non nớt của Cung Linh Nhi đỏ bừng.
Dương Tiêu thật sự không hiểu: “Tôi thật sự không hiểu!”
“Xí! Đàn ông đều là móng heo lớn, anh không hiểu? Tôi học hành ít, anh đừng lừa tôi!” Cung Linh Nhi rât nghi ngờ.
Đây là thời đại cỏi mở, không có nhiêu cô gái thực sự ngây thơ.
Cung Linh Nhi sinh ra trong một gia: tộc mạnh sô một ở Trung Nguyên, tất nhiên đặc biệt nhạy cảm với những điều này. Cô biết đàn ông có tốc độ tay nhanh thì về phương diện đó phụ nữ sẽ thoải mái hơn nhiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.