Chương 1600
Giang Long
15/06/2022
Cạchl Mấy phút sau, một viên đạn kim loại dính máu được lẫy ra khỏi cơ thê Lý Thần Chiến.
Bác sĩ phụ trách kêu lên: “Không hồ là Dương tài ba, kỹ thuật phâu thuật này đơn giản là đỉnh EaDIP Anh ta biết vết thương của Lý Thần Chiến nặng đến mức nào, đôi thành anh ta, hy vọng sông của Lý Thần Chiến chỉ có ba mười phần trăm.
“Chăm sóc tốt cho anh ấy!” Phẫu thuật xong, Dương Tiêu dặn dò với bác sĩ phụ trách.
Cuộc phẫu thuật này đối với anh mà nói hoàn toàn không phải chuyện nhỏ. Khi thực hiện nhiệm vụ, Dương Tiêu không biết đã trúng bao nhiêu đạn, trong tình huống không có cách chữa trị, Dương Tiêu đã nghiền răng tự mình chữa trị vết thương.
Ra khỏi phòng phẫu thuật, Dương Tiêu nhìn Vương Thần: “Rót cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Tối nay lão đại dẫn chúng tôi đến Thiên Đường Túc Dục Thành ở ngoại ô phía tây, là sào huyệt của Phùng Tứ. Lão đại vừa xuông xe đã bị tay bắn tỉa bắn, nhưng trước khi hôn mê lão đại đã nói một câu!” Vương Thần trịnh trọng nói.
Dương Tiêu nhíu mày nói: “Nói gì?”
“Lão đại nói, Phùng Tứ chưa chết!”
Vương Thân thập giọng nói.
Dương Tiêu sửng sốt: “Cái gì? Phùng Tứ chưa chết? Chuyện này không cỏ khả năng!”
Anh dân Âm Kim Long Vương tân công tông bộ của Phùng Tứ, tự tay anh tiêu diệt Phùng Tứ, sao Phùng Tứ lại có thê chưa chết được?
Cùng lúc đó, tại một Túc Dục Thành ở thành phố Trung Nguyên.
“Khà khà! Dương Tiêu, Lý Thần Chiến, không ngờ tói đúng không?
Phùng Tứ này đã khống ché ly miêu hoán thái tử từ lâu rôi!” Một người đàn ông cười hả hê.
*Ly miêu hoán thái tử: xem thêm tại Google Nhìn kỹ, người này giống hệt Phùng Tứ gia bị Dương Tiêu giệt trước đó.
Đúng vậy, Phùng Tứ gia thật sự chưa chêt, người chêt chỉ là anh em sinh đôi của Phùng Tứ gia mà thôi.
Những năm qua, Phùng Tứ gia rất hiệm khi tham gia vào các cuộc tranh chấp giữa giang hồ, ông ta chỉ đứng sau bày mưu tính kế, chính diện làm chủ trì tình hình chung là em trai của ông ta.
Sở dĩ để em trai của mình làm thế thân là vì Phùng Tứ gia đã đắc tội quá nhiều kẻ thủ, và ông ta sợ chết.
Ai có thể ngờ tới lần này bọn họ thật Sự gặp chuyện lớn, em trai sinh đôi làm thế thân thật sự bị Dương Tiêu giết chết, điều này khiến Phùng Tứ gia giật mình toát mồ hôi lạnh.
Khi Phùng Tứ gia tỉnh táo lại, Phùng Tứ gia lập tức chọn cách trả thù.
Lý Thần Chiến là người đầu tiên phải gánh chịu hậu quả nặng nê, và cái chết của đứa em trai sinh đôi khiến Phùng Tứ gia hoàn toàn tức giận.
Vẻ mặt Phùng Tứ gia dữ tợn nói: “Dương Tiêu, tôi thật sự đã khinh thường cậu, dám giết em trai sinh đôi của tôi, giết chiến tướng của tôi, chờ đợi màn báo thù cơn bão dữ dội của Phùng Tứ này đi!”
Bên trong bệnh viện.
“Dương Tiêu điện hạ, là thật, lão đại thật sự đã nói Phùng Tứ chưa chết, vẫn còn sống!” Vương Thần lại nói.
Bác sĩ phụ trách kêu lên: “Không hồ là Dương tài ba, kỹ thuật phâu thuật này đơn giản là đỉnh EaDIP Anh ta biết vết thương của Lý Thần Chiến nặng đến mức nào, đôi thành anh ta, hy vọng sông của Lý Thần Chiến chỉ có ba mười phần trăm.
“Chăm sóc tốt cho anh ấy!” Phẫu thuật xong, Dương Tiêu dặn dò với bác sĩ phụ trách.
Cuộc phẫu thuật này đối với anh mà nói hoàn toàn không phải chuyện nhỏ. Khi thực hiện nhiệm vụ, Dương Tiêu không biết đã trúng bao nhiêu đạn, trong tình huống không có cách chữa trị, Dương Tiêu đã nghiền răng tự mình chữa trị vết thương.
Ra khỏi phòng phẫu thuật, Dương Tiêu nhìn Vương Thần: “Rót cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Tối nay lão đại dẫn chúng tôi đến Thiên Đường Túc Dục Thành ở ngoại ô phía tây, là sào huyệt của Phùng Tứ. Lão đại vừa xuông xe đã bị tay bắn tỉa bắn, nhưng trước khi hôn mê lão đại đã nói một câu!” Vương Thần trịnh trọng nói.
Dương Tiêu nhíu mày nói: “Nói gì?”
“Lão đại nói, Phùng Tứ chưa chết!”
Vương Thân thập giọng nói.
Dương Tiêu sửng sốt: “Cái gì? Phùng Tứ chưa chết? Chuyện này không cỏ khả năng!”
Anh dân Âm Kim Long Vương tân công tông bộ của Phùng Tứ, tự tay anh tiêu diệt Phùng Tứ, sao Phùng Tứ lại có thê chưa chết được?
Cùng lúc đó, tại một Túc Dục Thành ở thành phố Trung Nguyên.
“Khà khà! Dương Tiêu, Lý Thần Chiến, không ngờ tói đúng không?
Phùng Tứ này đã khống ché ly miêu hoán thái tử từ lâu rôi!” Một người đàn ông cười hả hê.
*Ly miêu hoán thái tử: xem thêm tại Google Nhìn kỹ, người này giống hệt Phùng Tứ gia bị Dương Tiêu giệt trước đó.
Đúng vậy, Phùng Tứ gia thật sự chưa chêt, người chêt chỉ là anh em sinh đôi của Phùng Tứ gia mà thôi.
Những năm qua, Phùng Tứ gia rất hiệm khi tham gia vào các cuộc tranh chấp giữa giang hồ, ông ta chỉ đứng sau bày mưu tính kế, chính diện làm chủ trì tình hình chung là em trai của ông ta.
Sở dĩ để em trai của mình làm thế thân là vì Phùng Tứ gia đã đắc tội quá nhiều kẻ thủ, và ông ta sợ chết.
Ai có thể ngờ tới lần này bọn họ thật Sự gặp chuyện lớn, em trai sinh đôi làm thế thân thật sự bị Dương Tiêu giết chết, điều này khiến Phùng Tứ gia giật mình toát mồ hôi lạnh.
Khi Phùng Tứ gia tỉnh táo lại, Phùng Tứ gia lập tức chọn cách trả thù.
Lý Thần Chiến là người đầu tiên phải gánh chịu hậu quả nặng nê, và cái chết của đứa em trai sinh đôi khiến Phùng Tứ gia hoàn toàn tức giận.
Vẻ mặt Phùng Tứ gia dữ tợn nói: “Dương Tiêu, tôi thật sự đã khinh thường cậu, dám giết em trai sinh đôi của tôi, giết chiến tướng của tôi, chờ đợi màn báo thù cơn bão dữ dội của Phùng Tứ này đi!”
Bên trong bệnh viện.
“Dương Tiêu điện hạ, là thật, lão đại thật sự đã nói Phùng Tứ chưa chết, vẫn còn sống!” Vương Thần lại nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.