Chương 1615
Giang Long
20/06/2022
Dương Tiêu trầm ngâm, hình như có chuyện như thế thật.
Là nhữ m công việc như vậy, nhất là ở lững vùng sâu, vùng xa chậm phát triển, rất nhiều người dân không. thể chấp nhận được, ai làm công việc nh ư thê sợ là sẽ bị nhiều người chê cười.
Càng nghèo càng sĩ diện, Tôn Phú Quý và Triệu Liên là những người ha sẽ m mê hư vinh, nên đương nhiên họ không làm việc này.
Thông thường, muốn kiếm tiền thì điêu đâu tiên phải bỏ sĩ diện xuống.
Nói trắng ra, ánh mắt thế tục là một ngọn núi trong lòng người.
Mỏ tiệm thế này người ta không chê cười mới là lạt Tuy nhiên, Dương Tiêu biết làm việc này sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
Ngày nay, tư tưởng của giới trẻ trong nước vượt quá mức, khả năng tiệp nhận cái mới ngày càng nhanh. Cùng với xu bắt sinh hoạt nam nữ càng thường uyên hơn, nhiều thanh thiếu niên đã đầu tiếp xúc với chuyện nam nữ, dẫn đến đên các triệu chứng như thậ n hư, dùng thuốc có thê có mức hiệu quả chữa trị lớn.
Nó giống như lục vị địa hoàng hoàn, cách đây mây năm đã được quảng cáo, bây giờ doanh số thị trường trong nước vẫn bùng nô.
Chỉ cần tiếp xúc qua chuyện nam nữ nợ lâu, loại chuyện này là khó tránh Öi.
Người xưa có câu nói mười nam chín hư, dù câu này có hơi khoa trương nhưng loại chuyện này quả thực tôn tại.
Yếu hư không phải là nam nữ làm nhiều mà hư, thức khuya và ăn uống thất thường sẽ sinh ra những vân đê này.
Chỉ là Dương Tiêu thật sự không ngờ tới Tôn Bằng lại biết làm công việc này.
Dương Tiêu tiếp tục hỏi: “Tổ tiên cậu làm việc này? Đến bây giờ cậu còn có thể làm được không?”
“Anh rễ, em làm được. Trong tay em có đơn thuốc của tổ tiên, hiệu quả. rất tốt, nếu không tin anh rễ có thê thử xem!” Tôn Bảng sợ Dương Tiêu không tin, cậu ta còn lầy một hộp thuốc nhỏ trong ba lô của mình ra.
Dương Tiêu cầm một viên kinh ngạc nói: “Là cái này? Thật sự có hiệu quả tốt?”
Dương Tiệu chưa từng tiếp xúc với cái này, hầu hết các loại thuốc mà anh biết đều là thuốc thuyên giảm, một só loại để lại di chứng nặng.
“Anh rễ không tin thì có thể thử xeml”
Tôn Bằng lại nói.
Dương Tiêu nghĩ nếu mình đã giới thiệu người cho Kim Đại Chung, thì ít nhất mình cần phải xác nhận trước.
Dương Tiêu cũng không: biết loại thuộc này sẽ có hiệu quả như thế nào, anh lập tức uỗông một viên.
Vừa uông xong, một luông điện âm áp mạnh mẽ đập vào trong bụng Dương Tiêu, khiến Dương Tiêu càng hăng hái như được uống một liều thuôc sảng khoái.
Ngay sau đó, Dương Tiêu chỉ cảm thây hơi nóng, sắc mặt có chút hồng hào, dòng điện âm áp trong bụng càng làm loạn hơn, không biết từ lúc nào Dương Tiêu đã sinh ra phản ứng.
Vẻ mặt Dương Tiêu đột nhiên thay đổi, anh có thể cảm giác được, vậy.
mà mình không thể áp chế hiệu quả của thuốc này.
Là nhữ m công việc như vậy, nhất là ở lững vùng sâu, vùng xa chậm phát triển, rất nhiều người dân không. thể chấp nhận được, ai làm công việc nh ư thê sợ là sẽ bị nhiều người chê cười.
Càng nghèo càng sĩ diện, Tôn Phú Quý và Triệu Liên là những người ha sẽ m mê hư vinh, nên đương nhiên họ không làm việc này.
Thông thường, muốn kiếm tiền thì điêu đâu tiên phải bỏ sĩ diện xuống.
Nói trắng ra, ánh mắt thế tục là một ngọn núi trong lòng người.
Mỏ tiệm thế này người ta không chê cười mới là lạt Tuy nhiên, Dương Tiêu biết làm việc này sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
Ngày nay, tư tưởng của giới trẻ trong nước vượt quá mức, khả năng tiệp nhận cái mới ngày càng nhanh. Cùng với xu bắt sinh hoạt nam nữ càng thường uyên hơn, nhiều thanh thiếu niên đã đầu tiếp xúc với chuyện nam nữ, dẫn đến đên các triệu chứng như thậ n hư, dùng thuốc có thê có mức hiệu quả chữa trị lớn.
Nó giống như lục vị địa hoàng hoàn, cách đây mây năm đã được quảng cáo, bây giờ doanh số thị trường trong nước vẫn bùng nô.
Chỉ cần tiếp xúc qua chuyện nam nữ nợ lâu, loại chuyện này là khó tránh Öi.
Người xưa có câu nói mười nam chín hư, dù câu này có hơi khoa trương nhưng loại chuyện này quả thực tôn tại.
Yếu hư không phải là nam nữ làm nhiều mà hư, thức khuya và ăn uống thất thường sẽ sinh ra những vân đê này.
Chỉ là Dương Tiêu thật sự không ngờ tới Tôn Bằng lại biết làm công việc này.
Dương Tiêu tiếp tục hỏi: “Tổ tiên cậu làm việc này? Đến bây giờ cậu còn có thể làm được không?”
“Anh rễ, em làm được. Trong tay em có đơn thuốc của tổ tiên, hiệu quả. rất tốt, nếu không tin anh rễ có thê thử xem!” Tôn Bảng sợ Dương Tiêu không tin, cậu ta còn lầy một hộp thuốc nhỏ trong ba lô của mình ra.
Dương Tiêu cầm một viên kinh ngạc nói: “Là cái này? Thật sự có hiệu quả tốt?”
Dương Tiệu chưa từng tiếp xúc với cái này, hầu hết các loại thuốc mà anh biết đều là thuốc thuyên giảm, một só loại để lại di chứng nặng.
“Anh rễ không tin thì có thể thử xeml”
Tôn Bằng lại nói.
Dương Tiêu nghĩ nếu mình đã giới thiệu người cho Kim Đại Chung, thì ít nhất mình cần phải xác nhận trước.
Dương Tiêu cũng không: biết loại thuộc này sẽ có hiệu quả như thế nào, anh lập tức uỗông một viên.
Vừa uông xong, một luông điện âm áp mạnh mẽ đập vào trong bụng Dương Tiêu, khiến Dương Tiêu càng hăng hái như được uống một liều thuôc sảng khoái.
Ngay sau đó, Dương Tiêu chỉ cảm thây hơi nóng, sắc mặt có chút hồng hào, dòng điện âm áp trong bụng càng làm loạn hơn, không biết từ lúc nào Dương Tiêu đã sinh ra phản ứng.
Vẻ mặt Dương Tiêu đột nhiên thay đổi, anh có thể cảm giác được, vậy.
mà mình không thể áp chế hiệu quả của thuốc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.