Chương 1869
Giang Long
06/10/2022
“Bảo tôi chết? Chỉ dựa vào đồ con kiến như anh?” Dương Tiêu cười khinh thường.
Vút!
Thanh chiến kiếm biến thành vệt sáng giống như lưỡi hái của thần chết, sau đó một cái đầu đẫm máu bay thẳng lên trời.
“Giết!” Một nhóm người nén giận xông lên.
Vút vút vút vút!
Trong phút chốc, kiếm trong tay Dương Tiêu chém loạn xạ tứ phía, nhựng kẻ nào chạm vào, tất cả đều chết.
Mặt đất đỏ rực.
Không khí nhuộm mùi máu tanh nông!
Chiến kiếm trong tay Dương Tiêu lưu loát, như thê chiên kiêm này được thiết kế riêng cho Dương Tiêu, như thể chiến kiềm này sống vì Dương Tiêu.
Hết bóng dáng người này đến người khác gục xuồng, nụ cười trên mặt Dương Tiêu càng ngày càng đậm, Một ý chí mạnh mẽ, khinh miệt thống trị thê giới nảy sinh một cách tự phát trong lòng tât cả mọi người.
Nhìn thầy phần lớn thành viên tinh nhuệ trong nhà họ Dương không ai địch nồi một chiêu của Dương Tiêu, lại thậy không có người nào có thể đối đầu trực điện với Dương Tiêu, đám con cháu trực hệ của nhà họ Dương vô cùng kinh hãi, một cơn ớn lạnh từ gót chân vọt thắng lên đầu.
Dường như người trước mặt là một ác quỷ, một ác quỷ sinh ra đề giết người.
Càng ngày càng có nhiều người ngã xuông, máu trong người Dương Tiêu càng ngày càng sôi trào.
Anh lạnh lùng liếc nhìn thành viên trong nhà họ Dương, nụ cười trên mặt càng ngày càng quỷ dị, nhưng lại khiến người khác không lạnh mà run.
Hôm nay!
Người nào đối đầu với tôi! Tôi sẽ giết người đói Nhà họ Dương ở Đề Đô đối đầu với tôi! Tôi sẽ giệt tất cả mọi người trong nhà họ Dương!
‘Lên, chúng ta cùng lên, giệt cậu ta!”
Một trong những vệ sĩ quốc Í tế hàng đầu của nhà họ Dương ở Đề Đô hét lên một cách hung ác.
“Cùng lên, giết cậu ta!” Hai tên vệ sĩ quốc tế kia đồng thời gật đầu.
Vèo vèo vèol Trong chốc lát, ba vệ sĩ quốc tê từ nước ngoài câm những con dao găm sắc bén của Thụy Sĩ hung ác lao vê phía Dương Tiêu.
Dương Tiêu cười lạnh âm hiểm: “Tốt lắm, cho tôi thêm ý chí chiến đấu, đốt máu chiến trong người tôi, tất cả các người xuông suôi vàng đi!”
Vút!
Dương Tiêu bị vây tứ phía, hai mắt _„ rực lửa, ý định giêt người bay tung tóe.
Chiến kiếm bay vút lên không trung rồi bất ngờ rơi về phía vệ sĩ quốc tê cầm đầu.
Anh ta nhanh, Dương Tiêu càng nhanh hon, xoạt, máu tươi trào ra, người này bị Dương Tiêu chia làm đổi.
“Cơ hội tốt, ngay bây giờI” Hai vệ sĩ quốc tế còn lại vui mừng khôn xiết, bọn họ cho răng mình đã tìm được thời cơ tốt nhất đề giết Dương Tiêu.
Vút!
Thanh chiến kiếm biến thành vệt sáng giống như lưỡi hái của thần chết, sau đó một cái đầu đẫm máu bay thẳng lên trời.
“Giết!” Một nhóm người nén giận xông lên.
Vút vút vút vút!
Trong phút chốc, kiếm trong tay Dương Tiêu chém loạn xạ tứ phía, nhựng kẻ nào chạm vào, tất cả đều chết.
Mặt đất đỏ rực.
Không khí nhuộm mùi máu tanh nông!
Chiến kiếm trong tay Dương Tiêu lưu loát, như thê chiên kiêm này được thiết kế riêng cho Dương Tiêu, như thể chiến kiềm này sống vì Dương Tiêu.
Hết bóng dáng người này đến người khác gục xuồng, nụ cười trên mặt Dương Tiêu càng ngày càng đậm, Một ý chí mạnh mẽ, khinh miệt thống trị thê giới nảy sinh một cách tự phát trong lòng tât cả mọi người.
Nhìn thầy phần lớn thành viên tinh nhuệ trong nhà họ Dương không ai địch nồi một chiêu của Dương Tiêu, lại thậy không có người nào có thể đối đầu trực điện với Dương Tiêu, đám con cháu trực hệ của nhà họ Dương vô cùng kinh hãi, một cơn ớn lạnh từ gót chân vọt thắng lên đầu.
Dường như người trước mặt là một ác quỷ, một ác quỷ sinh ra đề giết người.
Càng ngày càng có nhiều người ngã xuông, máu trong người Dương Tiêu càng ngày càng sôi trào.
Anh lạnh lùng liếc nhìn thành viên trong nhà họ Dương, nụ cười trên mặt càng ngày càng quỷ dị, nhưng lại khiến người khác không lạnh mà run.
Hôm nay!
Người nào đối đầu với tôi! Tôi sẽ giết người đói Nhà họ Dương ở Đề Đô đối đầu với tôi! Tôi sẽ giệt tất cả mọi người trong nhà họ Dương!
‘Lên, chúng ta cùng lên, giệt cậu ta!”
Một trong những vệ sĩ quốc Í tế hàng đầu của nhà họ Dương ở Đề Đô hét lên một cách hung ác.
“Cùng lên, giết cậu ta!” Hai tên vệ sĩ quốc tế kia đồng thời gật đầu.
Vèo vèo vèol Trong chốc lát, ba vệ sĩ quốc tê từ nước ngoài câm những con dao găm sắc bén của Thụy Sĩ hung ác lao vê phía Dương Tiêu.
Dương Tiêu cười lạnh âm hiểm: “Tốt lắm, cho tôi thêm ý chí chiến đấu, đốt máu chiến trong người tôi, tất cả các người xuông suôi vàng đi!”
Vút!
Dương Tiêu bị vây tứ phía, hai mắt _„ rực lửa, ý định giêt người bay tung tóe.
Chiến kiếm bay vút lên không trung rồi bất ngờ rơi về phía vệ sĩ quốc tê cầm đầu.
Anh ta nhanh, Dương Tiêu càng nhanh hon, xoạt, máu tươi trào ra, người này bị Dương Tiêu chia làm đổi.
“Cơ hội tốt, ngay bây giờI” Hai vệ sĩ quốc tế còn lại vui mừng khôn xiết, bọn họ cho răng mình đã tìm được thời cơ tốt nhất đề giết Dương Tiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.