Chương 1882
Giang Long
09/10/2022
Mặc dù Dương Thiên Khung quả thật bị nhà họ Khương giết chết, nhưng bị
Dương Tiêu chất vân, làm sao Khương Võ có thể dễ dàng thừa nhận!
Dương Tiêu cười tự giễu: “Sao? Nhà họ Khương các người dám làm không dám nhận, không sợ truyền ra ngoài bị người khác lấy nhà họ Khương các người ra làm trò cười đâu à? Dám làm không dám nhận, chẳng lẽ nhà họ Khương các người là một lũ bắt tài? Chẳng lẽ nhà họ Khương các người là một đám chuột nhất?”
“Láo xược!!”
Nghe Dương Tiêu nói, đám con cháu trực hệ trong nhà họ Khương tràn ngập căm phân tức giận măng mỏ.
“Láo xược? Chẳng lẽ không phải hả?” Ánh mắt Dương Tiêu sáng quắc nhìn đám người nhà họ Khương.
Khương Võ vừa sợ vừa tức giận, ông ta còn muôn phản bác lại, nhưng trong đôi mắt già của Khương Khâu Phong ông cụ nhà họ Khương lại hiện lên sự khinh thường: “Mọi người đã nói hết cả rồi, vậy nhà họ Khương cũng sẽ không giậu giêm chuyện đó nữa. Đúng vậy, bỗ cậu Dương Thiên Khung đã chết trong tay nhà họ ị KhữOfD chúng tôi!”
“Bó!” Khương Võ vô cùng kinh ngạc.
Khương Khâu Phong xua tay: “Không cân nói thêm! Đã làm thì phải nhận, nhà họ Khương chúng ta là nhà quyền thê lớn nhật Thiên Phủ Chi Quốc, chẳng lẽ còn sợ một thằng nhóc?”
Dút lời, trên thân thê già nua của Khương Khâu Phong toát ra một luông hơi thở mạnh, đôi mắt già nua của ông ta nhìn chằm chằm Dương Tiêu với vẻ khinh thường, như thể Dương Tiêu không đáng nói trước mặt nhà họ Khương.
Với việc Khương Khâu Phong thừa nhận Dương Thiên Khung bị nhà họ Khương giết, hiện trường lập tức bùng nô.
“Không phải chứ? Dường Thiên Khung thật sự đã bị nhà họ Khương giệt chết? Chuyện này… thật không thê tin được!”
“Đúng vậy! Dương Thiên Khung là thế hệ người kiệt xuất, nhà họ Dương ở Đề Đồ dưới sự lãnh đạo của Dương Thiên Khung đã đạt đỉnh huy hoàng đên mức nào. Không ngờ Dương Thiên Khung lại chêt trong tay nhà họ Khương!”
“Tôi… tôi không nằm mơ đấy chứ?
Tôi… tôi không nghe nhằm đâu chứ?
Cái chết của Dương Thiên Khung lại có liên quan đến nhà họ Khương!”
Một viên đá khuấy động ngàn sóng, hành nghìn người có mặt tại hiện trường to lớn bàng hoàng, không ¡ thể tin nỗi Dương Thiên Khung lại chết trong tay nhà họ Khương ở Đề Đô.
Không thể không nói, Dương Thiên Khung thực sự là thế hệ người kiệt xuật.
Nhà họ Dượng ở Đề Đô rực rỡ như thế nào? Gần như bảo đảm ngôi vững ngai vàng nhà tài phiệt đăng cấp thể giới lớn nhát châu Á.
Khi Dương Thiên Khung còn chưa thừa kê vị trí chủ của nhà họ Dương ở Đề Đô, thì nhà họ Dương ở Đề Đô chỉ đứng cuỗi trong mười nhà quyền thế hàng đầu ở Thiên Phủ Chi Quốc.
Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, Dương Thiên Khung đã dân dắt nhà họ Dương ở Đề Đô một đường hát vang, sau đỏ một lần Dương Thiên Khung đi ra ngoài không rõ sông chết.
Hai ngày trước, thi thể của Dương Thiên Khung được đưa về nhà họ Dương ở Đề Đô, biết thế hệ người kiệt xuất Dương Thiên Khung lại rơi vào u tối, không biết có bao nhiêu người thở dài.
Dương Tiêu cười tự giễu: “Sao? Nhà họ Khương các người dám làm không dám nhận, không sợ truyền ra ngoài bị người khác lấy nhà họ Khương các người ra làm trò cười đâu à? Dám làm không dám nhận, chẳng lẽ nhà họ Khương các người là một lũ bắt tài? Chẳng lẽ nhà họ Khương các người là một đám chuột nhất?”
“Láo xược!!”
Nghe Dương Tiêu nói, đám con cháu trực hệ trong nhà họ Khương tràn ngập căm phân tức giận măng mỏ.
“Láo xược? Chẳng lẽ không phải hả?” Ánh mắt Dương Tiêu sáng quắc nhìn đám người nhà họ Khương.
Khương Võ vừa sợ vừa tức giận, ông ta còn muôn phản bác lại, nhưng trong đôi mắt già của Khương Khâu Phong ông cụ nhà họ Khương lại hiện lên sự khinh thường: “Mọi người đã nói hết cả rồi, vậy nhà họ Khương cũng sẽ không giậu giêm chuyện đó nữa. Đúng vậy, bỗ cậu Dương Thiên Khung đã chết trong tay nhà họ ị KhữOfD chúng tôi!”
“Bó!” Khương Võ vô cùng kinh ngạc.
Khương Khâu Phong xua tay: “Không cân nói thêm! Đã làm thì phải nhận, nhà họ Khương chúng ta là nhà quyền thê lớn nhật Thiên Phủ Chi Quốc, chẳng lẽ còn sợ một thằng nhóc?”
Dút lời, trên thân thê già nua của Khương Khâu Phong toát ra một luông hơi thở mạnh, đôi mắt già nua của ông ta nhìn chằm chằm Dương Tiêu với vẻ khinh thường, như thể Dương Tiêu không đáng nói trước mặt nhà họ Khương.
Với việc Khương Khâu Phong thừa nhận Dương Thiên Khung bị nhà họ Khương giết, hiện trường lập tức bùng nô.
“Không phải chứ? Dường Thiên Khung thật sự đã bị nhà họ Khương giệt chết? Chuyện này… thật không thê tin được!”
“Đúng vậy! Dương Thiên Khung là thế hệ người kiệt xuất, nhà họ Dương ở Đề Đồ dưới sự lãnh đạo của Dương Thiên Khung đã đạt đỉnh huy hoàng đên mức nào. Không ngờ Dương Thiên Khung lại chêt trong tay nhà họ Khương!”
“Tôi… tôi không nằm mơ đấy chứ?
Tôi… tôi không nghe nhằm đâu chứ?
Cái chết của Dương Thiên Khung lại có liên quan đến nhà họ Khương!”
Một viên đá khuấy động ngàn sóng, hành nghìn người có mặt tại hiện trường to lớn bàng hoàng, không ¡ thể tin nỗi Dương Thiên Khung lại chết trong tay nhà họ Khương ở Đề Đô.
Không thể không nói, Dương Thiên Khung thực sự là thế hệ người kiệt xuật.
Nhà họ Dượng ở Đề Đô rực rỡ như thế nào? Gần như bảo đảm ngôi vững ngai vàng nhà tài phiệt đăng cấp thể giới lớn nhát châu Á.
Khi Dương Thiên Khung còn chưa thừa kê vị trí chủ của nhà họ Dương ở Đề Đô, thì nhà họ Dương ở Đề Đô chỉ đứng cuỗi trong mười nhà quyền thế hàng đầu ở Thiên Phủ Chi Quốc.
Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, Dương Thiên Khung đã dân dắt nhà họ Dương ở Đề Đô một đường hát vang, sau đỏ một lần Dương Thiên Khung đi ra ngoài không rõ sông chết.
Hai ngày trước, thi thể của Dương Thiên Khung được đưa về nhà họ Dương ở Đề Đô, biết thế hệ người kiệt xuất Dương Thiên Khung lại rơi vào u tối, không biết có bao nhiêu người thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.