Chương 1960
Giang Long
15/02/2024
Sử Tường trừng mắt nhìn Dương Tiêu.
Dương Tiêu kinh hãi nói: “Anh bạn, xem ra anh đang muôn diễn giả thành thật! Có giống với phim kinh điền cũ đó không? Oal Nếu thế thì thật sự bùng nỗ quá rồi!”
“Này! Mẹ kiếp anh nói nhảm nhiều quá, các anh em, lên đánh anh ta cho tôi!” Sử Tường lạnh lùng nhìn chằm chằm Dương Tiêu.
Bị gián đoạn ngay thời khắc mấu chốt, cảm giác này khó chịu giỗng như chó husky động d”c.
Vẻ mặt Dương Tiêu nghiêm túc, cố ý tỏ vẻ cao thâm: “Anh bạn, nhìn anh rất lạ mặt! Vừa nhìn đã biết là diễn viên mới trong giới, nêu tôi đoán đúng, anh cũng chỉ biết mấy trò cũ đàn ông đầy xe, đúng không? Ài! Thế thì tiệc thật đấy! Anh biết kiêu bay lượn không? Người bay trên không ý đã nghe nói đên chưa?”
Kiểu… kiểu bay lượn? Người bay trên không?
Vãi, trong chuyện nam nữ còn có cách chơi mới như vậy à?
“Xử lý anh ta!” Đám người nhanh chóng xông tới trước mặt Dương Tiêu.
Dương Tiêu tỏ vẻ chỉ muôn rèn sắt thành thép: “Chỉ như anh mà cũng đòi đóng cảnh cưỡng hiếp 2 Chỉ như anh mà cũng đòi diễn giả thành thật?
Muôn học không? Tôi dạy cho anh!”
“Chờ đất”
Ngay khi nhóm người chuẩn bị đánh Dương Tiêu, Sử Tường vội vàng phát tay măng mỏ.
Là đàn ông, ai mà không muốn làm chủ một vài tư thế mới?
Ai mà không muốn trở thành chàng trai trẻ non tơ rong chơi? Ai mà không muôn ở trước mặt phụ nữ làm cho người phụ nữ muôn mình dừng mà không dừng lại được?
“Thật hay giả?” Sử Tường nghi ngờ nhìn Dương Tiêu.
Dương Tiêu đã đoán đúng, Sử Tường đã sớm chơi chán những trò quen cũ kỹ đó, Sử Tường thực sự tò mò về kiểu bay lượn gì đó, người bay trên không gì đó.
Dương Tiêu vỗ ngực, trịnh trọng nói: “Không có rồng độc khoan không ngăn đồ sứ sông, nói cho anh biết, tôi được người trong giang hồ mệnh danh là rồng bay nhỏ mặt ngọc. Tôi thông thạo ba trăm sáu mươi tư thế, không ‹ chế bảy trăm hai mươi kiểu thay đổi. Chỉ cần là chuyện nam nữ, tôi thành thạo mọi thứ, chỉ có anh không nghĩ ra, không có việc gì tôi không làm được!”
Lúc này, Dương Tiêu tỏ vẻ bình tĩnh, nói những lời Trần Khải thường đi tán gái trong hộp đêm.
“Ba trăm sáu mươi tư thế? Bảy trăm hai mươi kiểu thay đổi?” Nghe đến đây, Sử Tường choáng váng.
Nhóm đàn em của Sử Tường cũng choáng váng, đậu phộng, thực sự có nhiều tư thế và kiều thay đổi như: vậy sao?
Một người trong số họ nửa tin nửa ngờ: “Anh Sử, anh nói xem không phải tên này đang lừa chúng ta đây chứ? Đời này tôi xem hơn hai mươi bộ phim nhưng chưa bao giờ nghe nói về tư thê như vậy!”
“Anh nghỉ ngờ chất vấn tôi? Quá đáng! Thật sự hơi quá đáng! Không tin đúng không? Được rồi, tôi ngả bài, tôi hoàn toàn ngả bài!” Dương Tiêu nhớ lại những lời Trần Khải đã dùng trong hộp đêm.
Vẻ mặt ai cũng khá ngây ngốc!
Ngả bài? Ngả bài gì?
Dương Tiêu kinh hãi nói: “Anh bạn, xem ra anh đang muôn diễn giả thành thật! Có giống với phim kinh điền cũ đó không? Oal Nếu thế thì thật sự bùng nỗ quá rồi!”
“Này! Mẹ kiếp anh nói nhảm nhiều quá, các anh em, lên đánh anh ta cho tôi!” Sử Tường lạnh lùng nhìn chằm chằm Dương Tiêu.
Bị gián đoạn ngay thời khắc mấu chốt, cảm giác này khó chịu giỗng như chó husky động d”c.
Vẻ mặt Dương Tiêu nghiêm túc, cố ý tỏ vẻ cao thâm: “Anh bạn, nhìn anh rất lạ mặt! Vừa nhìn đã biết là diễn viên mới trong giới, nêu tôi đoán đúng, anh cũng chỉ biết mấy trò cũ đàn ông đầy xe, đúng không? Ài! Thế thì tiệc thật đấy! Anh biết kiêu bay lượn không? Người bay trên không ý đã nghe nói đên chưa?”
Kiểu… kiểu bay lượn? Người bay trên không?
Vãi, trong chuyện nam nữ còn có cách chơi mới như vậy à?
“Xử lý anh ta!” Đám người nhanh chóng xông tới trước mặt Dương Tiêu.
Dương Tiêu tỏ vẻ chỉ muôn rèn sắt thành thép: “Chỉ như anh mà cũng đòi đóng cảnh cưỡng hiếp 2 Chỉ như anh mà cũng đòi diễn giả thành thật?
Muôn học không? Tôi dạy cho anh!”
“Chờ đất”
Ngay khi nhóm người chuẩn bị đánh Dương Tiêu, Sử Tường vội vàng phát tay măng mỏ.
Là đàn ông, ai mà không muốn làm chủ một vài tư thế mới?
Ai mà không muốn trở thành chàng trai trẻ non tơ rong chơi? Ai mà không muôn ở trước mặt phụ nữ làm cho người phụ nữ muôn mình dừng mà không dừng lại được?
“Thật hay giả?” Sử Tường nghi ngờ nhìn Dương Tiêu.
Dương Tiêu đã đoán đúng, Sử Tường đã sớm chơi chán những trò quen cũ kỹ đó, Sử Tường thực sự tò mò về kiểu bay lượn gì đó, người bay trên không gì đó.
Dương Tiêu vỗ ngực, trịnh trọng nói: “Không có rồng độc khoan không ngăn đồ sứ sông, nói cho anh biết, tôi được người trong giang hồ mệnh danh là rồng bay nhỏ mặt ngọc. Tôi thông thạo ba trăm sáu mươi tư thế, không ‹ chế bảy trăm hai mươi kiểu thay đổi. Chỉ cần là chuyện nam nữ, tôi thành thạo mọi thứ, chỉ có anh không nghĩ ra, không có việc gì tôi không làm được!”
Lúc này, Dương Tiêu tỏ vẻ bình tĩnh, nói những lời Trần Khải thường đi tán gái trong hộp đêm.
“Ba trăm sáu mươi tư thế? Bảy trăm hai mươi kiểu thay đổi?” Nghe đến đây, Sử Tường choáng váng.
Nhóm đàn em của Sử Tường cũng choáng váng, đậu phộng, thực sự có nhiều tư thế và kiều thay đổi như: vậy sao?
Một người trong số họ nửa tin nửa ngờ: “Anh Sử, anh nói xem không phải tên này đang lừa chúng ta đây chứ? Đời này tôi xem hơn hai mươi bộ phim nhưng chưa bao giờ nghe nói về tư thê như vậy!”
“Anh nghỉ ngờ chất vấn tôi? Quá đáng! Thật sự hơi quá đáng! Không tin đúng không? Được rồi, tôi ngả bài, tôi hoàn toàn ngả bài!” Dương Tiêu nhớ lại những lời Trần Khải đã dùng trong hộp đêm.
Vẻ mặt ai cũng khá ngây ngốc!
Ngả bài? Ngả bài gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.