Chương 1966
Giang Long
24/02/2024
‘Lát nữa tôi không chỉ đập nát linh vật của anh ta, mà còn bắt anh ta uông nước tiểu, cho anh ta biết cái giá phải trả khi xúc phạm tôi là như thể nào!”
Nghe Sử Tường nói, nụ cười trên mặt của Dương Tiêu khá lộng lẫy.
Đập nát linh vật? Còn bắt mình uống nước tiểu?
Tốt! Rất tốt! Tốt lắm!
“Không… không phải chứ?” Tống Thâm Kiôïg khỏi đồ mồ hôi lạnh thay Sử Tường.
Sử Tường cậu Sử à, cậu có bị điên không? Cậu có không biết anh chàng này đáng sợ như thê nào?
Sử Tường tức giận nói: “Anh Thâm, anh còn chân chừ gì nữa? Xử lý anh ta đi!”
Anh ta đã hợp tác với Tống Thâm rất nhiều lần, chỉ cần anh ta gọi Tống Thâm, cho dù là ai Tống Thâm cũng sẽ làm theo yêu cầu của anh ta xử lý đối phương ôn thoả.
“Xử lý anh ta? Cậu Dương, có cần làm theo lời của cậu Sử nói, cho cậu Sử_ làm một lượt không?” Tổng Thâm yếu ớt nhìn Dương Tiêu.
HảI!!
Sử Tường nghe xong, cơ thể anh ta đông cứng lại như bị điện giật.
Anh ta không thể tin được nhìn Tống Thâm: “Anh Thâm, anh có ý gì? Anh là người của tôi! Làm sao có thể bảo tôi làm một lượt? Có nhằm lẫn gì không!”
“Cậu Dương, cậu nói đi?” Tống Thâm rụt rè nhìn Dương Tiêu.
Theo ý kiến của Tống Thâm, đây chắc chắn là kịch bản của Dương Tiêu dành cho Sử Tường, nếu mình thực sự xử lý Dương Tiêu như Sử Tường nói, thì anh ta sẽ chết chắc.
Vì vậy, Tống Thâm định cho Sử Tường làm một lượt.
Chỉ cần Dương Tiêu hài lòng, Sử.
Tường cái chó má gì, mẹ kiểm hố cha người ta.
Dương Tiêu nghe xong, trông rất tức giận: “Cái quằn! Sao có thể đề anh Sử làm một lượt được? Nói cho anh biết, tôi và anh Sử là bạn tốt!”
“Bạn tốt?” Đầu óc của Sử Tường có hơi không hiểu nồi.
Tên này… lại có ý xấu gì đây hả?
Dương Tiêu lại tức giận nói: “Mấy năm trước, tôi và anh Sử cùng, đ du lịch nước ngoài, chuyện đó, biết xã hội đen không?”
Tống Thâm gượng cười, anh ta muốn nói với Dương Tiêu rằng đại ca à nghề của bọn tôi là làm chuyện này!
“Mẹ kiếp, tôi đi du lịch nước ngoài với anh khi nào hả?” Sử Tường thắc mắc.
Dương Tiêu như rơi vào hồi ức, trên mặt lộ ra vẻ rật cảm động: “Bọn họ câm súng nhắm vào trán tôi, biết để tôi làm gì không?. Bắt tôi uống nước tiểu, một cốc to đầy!”
“Nhìn thấy cảnh này, anh Sử đứng ngay tại chỗ hét lên, tôi uống!”
“Anh Sử không nói hai lời ừng ực uông hết. Uống xong còn hỏi đại ca xã hội đen đó có thê rót thêm không!
Các người biết không, lúc đó tôi đã cảm động rơi nước mắt, tôi vẫn luôn nhớ lòng tốt này!”
Nghe Sử Tường nói, nụ cười trên mặt của Dương Tiêu khá lộng lẫy.
Đập nát linh vật? Còn bắt mình uống nước tiểu?
Tốt! Rất tốt! Tốt lắm!
“Không… không phải chứ?” Tống Thâm Kiôïg khỏi đồ mồ hôi lạnh thay Sử Tường.
Sử Tường cậu Sử à, cậu có bị điên không? Cậu có không biết anh chàng này đáng sợ như thê nào?
Sử Tường tức giận nói: “Anh Thâm, anh còn chân chừ gì nữa? Xử lý anh ta đi!”
Anh ta đã hợp tác với Tống Thâm rất nhiều lần, chỉ cần anh ta gọi Tống Thâm, cho dù là ai Tống Thâm cũng sẽ làm theo yêu cầu của anh ta xử lý đối phương ôn thoả.
“Xử lý anh ta? Cậu Dương, có cần làm theo lời của cậu Sử nói, cho cậu Sử_ làm một lượt không?” Tổng Thâm yếu ớt nhìn Dương Tiêu.
HảI!!
Sử Tường nghe xong, cơ thể anh ta đông cứng lại như bị điện giật.
Anh ta không thể tin được nhìn Tống Thâm: “Anh Thâm, anh có ý gì? Anh là người của tôi! Làm sao có thể bảo tôi làm một lượt? Có nhằm lẫn gì không!”
“Cậu Dương, cậu nói đi?” Tống Thâm rụt rè nhìn Dương Tiêu.
Theo ý kiến của Tống Thâm, đây chắc chắn là kịch bản của Dương Tiêu dành cho Sử Tường, nếu mình thực sự xử lý Dương Tiêu như Sử Tường nói, thì anh ta sẽ chết chắc.
Vì vậy, Tống Thâm định cho Sử Tường làm một lượt.
Chỉ cần Dương Tiêu hài lòng, Sử.
Tường cái chó má gì, mẹ kiểm hố cha người ta.
Dương Tiêu nghe xong, trông rất tức giận: “Cái quằn! Sao có thể đề anh Sử làm một lượt được? Nói cho anh biết, tôi và anh Sử là bạn tốt!”
“Bạn tốt?” Đầu óc của Sử Tường có hơi không hiểu nồi.
Tên này… lại có ý xấu gì đây hả?
Dương Tiêu lại tức giận nói: “Mấy năm trước, tôi và anh Sử cùng, đ du lịch nước ngoài, chuyện đó, biết xã hội đen không?”
Tống Thâm gượng cười, anh ta muốn nói với Dương Tiêu rằng đại ca à nghề của bọn tôi là làm chuyện này!
“Mẹ kiếp, tôi đi du lịch nước ngoài với anh khi nào hả?” Sử Tường thắc mắc.
Dương Tiêu như rơi vào hồi ức, trên mặt lộ ra vẻ rật cảm động: “Bọn họ câm súng nhắm vào trán tôi, biết để tôi làm gì không?. Bắt tôi uống nước tiểu, một cốc to đầy!”
“Nhìn thấy cảnh này, anh Sử đứng ngay tại chỗ hét lên, tôi uống!”
“Anh Sử không nói hai lời ừng ực uông hết. Uống xong còn hỏi đại ca xã hội đen đó có thê rót thêm không!
Các người biết không, lúc đó tôi đã cảm động rơi nước mắt, tôi vẫn luôn nhớ lòng tốt này!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.