Chương 2023
Giang Long
17/03/2024
Tên ngu dốt, Khương Khâu Phong này tung hoành ngang dọc một đòi, làm sao có thể bị lừa dễ như thế?
Khi hai bên chiến đấu, kiêng ky nhất là nổi nóng, một khi đã tức giận sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc, một khi cảm xúc bị ảnh hưởng thì nhất định sẽ đánh mắt lý trí, điều này bắt lợi rất nhiều cho trận chiến.
Trong phút chốc, hai bên ở Đế Đô đêu đi về phía nghĩa trang Hương Sơn.
Vù ù ùù!
Ba trăm chiếc trực thăng bay lượn trên bầu trời, dải lụa trắng n pháp phới, một bầu không khí đau buôn thê lương bao trùm Đề Đô.
Hơn trăm chiếc xe tải lớn chở một số lượng lớn quạn tài cực kỳ bắt mắt, nhìn thấy nhiêu quan tài như vậy, vô số người ở Đề Đô kinh hãi.
Dương Tiêu lái Knight XV, mặt không có bất kỳ gợn sóng nào, nhưng vô hình trung lại dâng lên một luông sát khí dày đặc.
Nửa giờ sau, hàng nghìn chiếc xe thể thao tập trung tại nghĩa trang Hương Sơn.
Lúc này, người nhà họ Khương cũng đến nơi.
Khương Khâu Phong nhìn Dương Tiêu: “Tên khốn, tôi còn tưởng cậu đã sợ hãi tè ra quần trốn mắt hút!”
“Lão nghé con, trước khi đi có để lại di ngôn chưa đây? À đúng rồi, hôm nay tôi đến tiêu điệt nhà họ Khương các người, ông cũng chẳng cần để lại di ngôn gì!” Dương Tiêu lạnh lùng nói.
Ánh mắt Khương Khâu Phong nhìn chằm chằm Dương Tiêu càng ngày càng sâu, ông ta khinh thường: “Môm mép sắc bénÌ Diệt nhà họ Khương chúng tôi? Nhìn chung toàn bộ Thiên Phủ Chi Quốc, người nào dám ăn nói lớn lối như vậy? Chỉ dựa vào cậu?
Chỉ dựa vào lũ chuột nhắt các người?
Nhà họ Khương chúng tôi đã định sẵn sẽ có nền tảng lâu bền, trở thành gia tộc lớn nghìn đời!”
“Đừng nói là Dương Tiêu cậu không thê tiêu diệt họ Khương này, cho dù ông trời tới đây cũng không thể tiêu diệt nhà họ Khương tôi!”
Lời nói của Khương Khâu Phong tràn đầy tự tin mạnh mẽ, như thể nhà họ Khương kiên cô không phá vỡ nồi, dù năm tháng có thay đổi nhưng địa vị nhà họ Khương của ông ta vẫn đứng đầu đỉnh kim tự tháp.
Đám người nhà họ Khương nhìn Dương Tiêu cực kỳ khinh thường, bọn họ hoàn toàn không để Dương Tiêu vào mắt.
“Lão nghé con, hy vọng lát nữa ông vân tự tin như này!” Trân Khải chê nhạo.
Khương Khâu Phong liễc nhìn những chiêc quan tài màu đem trên hơn trăm chiếc xe tải, ông ta chế giễu: “Quan tài tốt đấy, trước khi đên còn biết tự chuẩn bị quan tài cho mình, rất có tầm nhìn xa, tôi đánh giá cao tầm nhìn xa của các người, chờ lát nữa chắc chắn sẽ cần dùng đến!”
“Đúng! Chắc chắn sẽ cần dùng đến!”
Dương Tiêu không hê bận tâm thờ ơ nói.
Khương Võ chủ nhà họ Khương nghĩ đến việc con trai mình Khương Hiên bị giết, ông ta nhìn Khương Khâu Phong tôn kính nói: “Bồ, sự việc này.
đã gây chắn động không nhỏ đến Đề Đô, không nên chậm trê, chúng ta tốc chiến tốc thắng, giết tất cả bọn giặc này, sau đó dập tát tai họai”
“Có lý!” Khương Khâu Phong gật đầu.
Khi hai bên chiến đấu, kiêng ky nhất là nổi nóng, một khi đã tức giận sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc, một khi cảm xúc bị ảnh hưởng thì nhất định sẽ đánh mắt lý trí, điều này bắt lợi rất nhiều cho trận chiến.
Trong phút chốc, hai bên ở Đế Đô đêu đi về phía nghĩa trang Hương Sơn.
Vù ù ùù!
Ba trăm chiếc trực thăng bay lượn trên bầu trời, dải lụa trắng n pháp phới, một bầu không khí đau buôn thê lương bao trùm Đề Đô.
Hơn trăm chiếc xe tải lớn chở một số lượng lớn quạn tài cực kỳ bắt mắt, nhìn thấy nhiêu quan tài như vậy, vô số người ở Đề Đô kinh hãi.
Dương Tiêu lái Knight XV, mặt không có bất kỳ gợn sóng nào, nhưng vô hình trung lại dâng lên một luông sát khí dày đặc.
Nửa giờ sau, hàng nghìn chiếc xe thể thao tập trung tại nghĩa trang Hương Sơn.
Lúc này, người nhà họ Khương cũng đến nơi.
Khương Khâu Phong nhìn Dương Tiêu: “Tên khốn, tôi còn tưởng cậu đã sợ hãi tè ra quần trốn mắt hút!”
“Lão nghé con, trước khi đi có để lại di ngôn chưa đây? À đúng rồi, hôm nay tôi đến tiêu điệt nhà họ Khương các người, ông cũng chẳng cần để lại di ngôn gì!” Dương Tiêu lạnh lùng nói.
Ánh mắt Khương Khâu Phong nhìn chằm chằm Dương Tiêu càng ngày càng sâu, ông ta khinh thường: “Môm mép sắc bénÌ Diệt nhà họ Khương chúng tôi? Nhìn chung toàn bộ Thiên Phủ Chi Quốc, người nào dám ăn nói lớn lối như vậy? Chỉ dựa vào cậu?
Chỉ dựa vào lũ chuột nhắt các người?
Nhà họ Khương chúng tôi đã định sẵn sẽ có nền tảng lâu bền, trở thành gia tộc lớn nghìn đời!”
“Đừng nói là Dương Tiêu cậu không thê tiêu diệt họ Khương này, cho dù ông trời tới đây cũng không thể tiêu diệt nhà họ Khương tôi!”
Lời nói của Khương Khâu Phong tràn đầy tự tin mạnh mẽ, như thể nhà họ Khương kiên cô không phá vỡ nồi, dù năm tháng có thay đổi nhưng địa vị nhà họ Khương của ông ta vẫn đứng đầu đỉnh kim tự tháp.
Đám người nhà họ Khương nhìn Dương Tiêu cực kỳ khinh thường, bọn họ hoàn toàn không để Dương Tiêu vào mắt.
“Lão nghé con, hy vọng lát nữa ông vân tự tin như này!” Trân Khải chê nhạo.
Khương Khâu Phong liễc nhìn những chiêc quan tài màu đem trên hơn trăm chiếc xe tải, ông ta chế giễu: “Quan tài tốt đấy, trước khi đên còn biết tự chuẩn bị quan tài cho mình, rất có tầm nhìn xa, tôi đánh giá cao tầm nhìn xa của các người, chờ lát nữa chắc chắn sẽ cần dùng đến!”
“Đúng! Chắc chắn sẽ cần dùng đến!”
Dương Tiêu không hê bận tâm thờ ơ nói.
Khương Võ chủ nhà họ Khương nghĩ đến việc con trai mình Khương Hiên bị giết, ông ta nhìn Khương Khâu Phong tôn kính nói: “Bồ, sự việc này.
đã gây chắn động không nhỏ đến Đề Đô, không nên chậm trê, chúng ta tốc chiến tốc thắng, giết tất cả bọn giặc này, sau đó dập tát tai họai”
“Có lý!” Khương Khâu Phong gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.