Chương 2037
Giang Long
24/03/2024
Một trăm nghìn người bên kia là tinh hoa, bảy tám mươi nghìn người bọn họ cũng là tỉnh hoa.
Hai bên đánh nhau, người nào giết người nào còn chưa chăc!
Nhà họ Khương là nhà quyền thế lớn nhất Thiên Phủ Chi Quốc, một khi ra khỏi vòng vây, lại củng cố nhân lực đã có thể dễ dàng tiêu diệt Dương Tiêu.
Lại còn Long chủ Long Môn? Một thằng vô dụng sao có thể là Long chủ Long Môn được?
Trong mắt nhiều người, thân phận Long chủ của Dương Tiêu chỉ là mánh khóe, không có gì phải sợ.
Xét cho cùng, về cơ bản những năm gân đây Tuyệt Thế Long Môn đã ngừng hoạt động, lân cuôi cùng Tuyệt Thế Long Môn hoạt động là cách đây mấy chục năm.
“Đúng, sợ cái gì? Tuyệt Thế Long Môn đã không xuất hiện nhiều nằm?
Cậu ta nói mình là Long chủ, thì Dương Tiêu sẽ là Long chủ chắc?”
“Cậu ta, Dương Tiêu là ai? Mọi người đều biết, đứa con rơi của nhà họ Dương ở Đề Đô! Một đứa con rơi trỏ thành Long chủ, buôn cười không? E là mọi người còn chưa biết nhỉ, tền vô dụng Dư ơng Tiêu này vào nhà họ Đường ở Trung Nguyên ở rê năm năm, Long chủ đi ở rẻ? Có thể không?” Khương Võ chủ nhà họ Khương lón tiêng quát.
Cái gì!!!
Dương Tiêu vào nhà họ Đường ở Trung Nguyên ở rễ năm năm?
Nghe những lời Khương Võ nói, nhiêu người đã bị sốc.
Có người đã điều tra những chuyện Dương Tiêu trải qua bao năm qua, nhưng đa số đều không tra được. Khi biết Dương Tiêu đi ở rê, bọn họ nhìn Dương Tiêu càng khinh thường hơn.
Long chủ mới đi ở rễ?
Đây là loại trò đùa quốc tế gì vậy?
Vì vậy, chín mươi chín phần trăm người nghi ngờ thân phận của Dương Tiêu.
Dương Tiêu chế nhạo: “Sau đó thì sao2 Nói đi, nói tiệp đi! Tôi ngược lại muôn xem các người còn có thê nói gì!”
“Mọi người, sở dĩ tên khôn Dương Tiêu này đe doạ các người là vì sợ chúng ta phản công, muôn gây chia rẽ, làm loạn lòng quân, chỉ vậy thôi!”
Khương Võ lại nói rất chắc chắn.
Khương Khâu Phong lại hét lên: “Đúng vậy, tên khốn này làm loạn “ì lòng quân!
“Hừ! Đáng tiếc âm mưu của cậu ta đã sớm bị tôi nhìn thấu. Mọi người cũng đã nhìn ra, đây là tất cả quân át chủ bài của cậu ta, mà bom vua thật sự của tôi vẫn chưa xuất hiện. Mọi người, tôi nói rõ cho mọi người biết, trận chiến này chúng ta sẽ thăng, nhất định sẽ thắng!”
Lời nói của Khương Khâu Phong âm vang mạnh mẽ, như thể bọn Dương Tiêu sắp chết.
Và tất cả mọi người cũng đột nhiên sững sờ, nhà họ Khương còn có chồng lưng?
Bom vua thật sự vẫn chưa xuất hiện?
Bom vua? Bom vua gì?
Àm!!!
Ngay khi tật cả mọi người đang kinh ngạc, một luông hơi thở cuông bạo đâm máu bao phủ toàn bộ hiện trường, một bóng người đìu hiu thê lương hoàn toàn xuât hiện.
Khi nhìn thấy rõ bóng dáng này, vô số người đã kinh hãi.
“Là ông ta, lại có thể là ông ta, sao tên đao phủ này lại đến đây?”
Hai bên đánh nhau, người nào giết người nào còn chưa chăc!
Nhà họ Khương là nhà quyền thế lớn nhất Thiên Phủ Chi Quốc, một khi ra khỏi vòng vây, lại củng cố nhân lực đã có thể dễ dàng tiêu diệt Dương Tiêu.
Lại còn Long chủ Long Môn? Một thằng vô dụng sao có thể là Long chủ Long Môn được?
Trong mắt nhiều người, thân phận Long chủ của Dương Tiêu chỉ là mánh khóe, không có gì phải sợ.
Xét cho cùng, về cơ bản những năm gân đây Tuyệt Thế Long Môn đã ngừng hoạt động, lân cuôi cùng Tuyệt Thế Long Môn hoạt động là cách đây mấy chục năm.
“Đúng, sợ cái gì? Tuyệt Thế Long Môn đã không xuất hiện nhiều nằm?
Cậu ta nói mình là Long chủ, thì Dương Tiêu sẽ là Long chủ chắc?”
“Cậu ta, Dương Tiêu là ai? Mọi người đều biết, đứa con rơi của nhà họ Dương ở Đề Đô! Một đứa con rơi trỏ thành Long chủ, buôn cười không? E là mọi người còn chưa biết nhỉ, tền vô dụng Dư ơng Tiêu này vào nhà họ Đường ở Trung Nguyên ở rê năm năm, Long chủ đi ở rẻ? Có thể không?” Khương Võ chủ nhà họ Khương lón tiêng quát.
Cái gì!!!
Dương Tiêu vào nhà họ Đường ở Trung Nguyên ở rễ năm năm?
Nghe những lời Khương Võ nói, nhiêu người đã bị sốc.
Có người đã điều tra những chuyện Dương Tiêu trải qua bao năm qua, nhưng đa số đều không tra được. Khi biết Dương Tiêu đi ở rê, bọn họ nhìn Dương Tiêu càng khinh thường hơn.
Long chủ mới đi ở rễ?
Đây là loại trò đùa quốc tế gì vậy?
Vì vậy, chín mươi chín phần trăm người nghi ngờ thân phận của Dương Tiêu.
Dương Tiêu chế nhạo: “Sau đó thì sao2 Nói đi, nói tiệp đi! Tôi ngược lại muôn xem các người còn có thê nói gì!”
“Mọi người, sở dĩ tên khôn Dương Tiêu này đe doạ các người là vì sợ chúng ta phản công, muôn gây chia rẽ, làm loạn lòng quân, chỉ vậy thôi!”
Khương Võ lại nói rất chắc chắn.
Khương Khâu Phong lại hét lên: “Đúng vậy, tên khốn này làm loạn “ì lòng quân!
“Hừ! Đáng tiếc âm mưu của cậu ta đã sớm bị tôi nhìn thấu. Mọi người cũng đã nhìn ra, đây là tất cả quân át chủ bài của cậu ta, mà bom vua thật sự của tôi vẫn chưa xuất hiện. Mọi người, tôi nói rõ cho mọi người biết, trận chiến này chúng ta sẽ thăng, nhất định sẽ thắng!”
Lời nói của Khương Khâu Phong âm vang mạnh mẽ, như thể bọn Dương Tiêu sắp chết.
Và tất cả mọi người cũng đột nhiên sững sờ, nhà họ Khương còn có chồng lưng?
Bom vua thật sự vẫn chưa xuất hiện?
Bom vua? Bom vua gì?
Àm!!!
Ngay khi tật cả mọi người đang kinh ngạc, một luông hơi thở cuông bạo đâm máu bao phủ toàn bộ hiện trường, một bóng người đìu hiu thê lương hoàn toàn xuât hiện.
Khi nhìn thấy rõ bóng dáng này, vô số người đã kinh hãi.
“Là ông ta, lại có thể là ông ta, sao tên đao phủ này lại đến đây?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.