Chương 2044
Giang Long
28/03/2024
Cả hai người đều tràn đầy sát khí, kiếm trong tay cực nóng, tựa như không thể chờ đợi muốn uống máu đôi phương.
Cuộc đọ sức đỉnh cao, kết thúc!
Âm vangl!!
Trên độ cao chỉ huy, Khương Khâu Phong và Dương Tiêu lướt qua nhau, ngay lúc tách ra, hai người đứng trên vị trí của đôi phương.
Phụt!
Vừa ổn định cơ thể, Dương Tiêu kêu lên một tiếng đau đớn, Dương Tiêu bắn ra một ngụm máu đặc.
“Ông rất mạnh!” Vẻ mặt Dương Tiêu dần tái nhợt.
Quỷ mới biết hai người chuẩn bị lâu HỆ vậy, nhưng ngay lúc ra tay đã chiến đầu bao nhiều lần.
Cao thủ so chiêu, tranh thủ từng giây!
Đặc biệt là đạt đên cấp độ của Dương Tiêu và Khương Khâu Phong, một khi chơi trò chơi sinh tử, chiêu thức sẽ rất nhanh và khốc liệt.
Trên chiến trường, chém giết càng ngày càng gay gất.
Bảy tám mươi nghìn người không ngừng ngã xuông đât, bọn họ không thê câm chân tám trăm Hoàng Kim Thần Long Vệ.
Tám trăm Hoàng Kim Thần Long Vệ đều được trang bị hoàn hảo nhật thế giới, kiếm và giáo trên tay chém sắt như chém bùn.
Mỗi Hoàng Kim Thần Long Vệ đều có khả năng chiến đấu một đầu một trăm, cộng với việc bọn họ phối hợp chiến đấu cực kỳ hiệu quả, tạo thành một vòng chiến đấu nhỏ theo nhóm mười người, hiệu quả chiến đấu vô cùng đáng sợ.
“Đây… đây là kiểu hợp tác gì vậy?
Những cao thủ này đến từ đâu? Điều này quá đáng sợ đúng không?”
“Đúng đúng! Đặc biệt là vũ khí của bọn họ, bọn họ chém sắt như chém bùn. Đánh, đánh thế nào?”
“Đậu xanh rau mát Tám trăm người này chui từ đâu ra vậy, đây hoàn toàn là tám trăm con dã thú, không thể đánh!”
Hàng nghìn người chết liên. tiệp, nhóm chủ nhà quyên thê, giàu có có mặt tại hiện trường nhìn tám trăm Hoàng Kim Thần Long Vệ mà trán đã đô đây mô hôi lạnh.
Đối phương chỉ phái tám trăm người, nêu một trăm nghìn người cùng tấn công, cảnh tượng đó thực sự không thể tưởng tượng nồi.
Khương Võ vung kiêm hét lên: “Sợ gì? Bọn họ chỉ có tám trăm người, chúng ta có bảy tám mươi nghìn người cùng lên, dù thay nhau đánh, chúng ta còn không giêt được họ.
chắc? Hơn nữa, chỉ cần bó tôi giết được tên khốn Dương Tiều, đám người này không đáng sợ gì cải”
“Chủ nhà, ông cụ và tên giác Dương Tiêu ra tay rôi, Dương Tiêu nôn ra máu!” Một người nhà họ Khương thấy Dương Tiêu nôn ra máu vội vàng chạy tới báo tin.
“Nôn ra máu? Dương Tiêu nôn ra máu?”
Khương Võ vội vàng ngắng đầu nhìn lên cao, thấy bên khóe miệng Dương Tiêu có vệt máu, Khương Võ kích động như được tiêm máu gà: “Mọi người nhìn xem, tên khốn Dương Tiệu sắp chết rồi, cậu ta sắp bị bồ tôi giết, trận này chúng ta thắng chắc rôi!”
“Tốt quá, tên súc sinh Dương Tiêu kia cuỗi cùng cũng xong đời!” Võ số người vui mừng khôn xiết.
Cuộc đọ sức đỉnh cao, kết thúc!
Âm vangl!!
Trên độ cao chỉ huy, Khương Khâu Phong và Dương Tiêu lướt qua nhau, ngay lúc tách ra, hai người đứng trên vị trí của đôi phương.
Phụt!
Vừa ổn định cơ thể, Dương Tiêu kêu lên một tiếng đau đớn, Dương Tiêu bắn ra một ngụm máu đặc.
“Ông rất mạnh!” Vẻ mặt Dương Tiêu dần tái nhợt.
Quỷ mới biết hai người chuẩn bị lâu HỆ vậy, nhưng ngay lúc ra tay đã chiến đầu bao nhiều lần.
Cao thủ so chiêu, tranh thủ từng giây!
Đặc biệt là đạt đên cấp độ của Dương Tiêu và Khương Khâu Phong, một khi chơi trò chơi sinh tử, chiêu thức sẽ rất nhanh và khốc liệt.
Trên chiến trường, chém giết càng ngày càng gay gất.
Bảy tám mươi nghìn người không ngừng ngã xuông đât, bọn họ không thê câm chân tám trăm Hoàng Kim Thần Long Vệ.
Tám trăm Hoàng Kim Thần Long Vệ đều được trang bị hoàn hảo nhật thế giới, kiếm và giáo trên tay chém sắt như chém bùn.
Mỗi Hoàng Kim Thần Long Vệ đều có khả năng chiến đấu một đầu một trăm, cộng với việc bọn họ phối hợp chiến đấu cực kỳ hiệu quả, tạo thành một vòng chiến đấu nhỏ theo nhóm mười người, hiệu quả chiến đấu vô cùng đáng sợ.
“Đây… đây là kiểu hợp tác gì vậy?
Những cao thủ này đến từ đâu? Điều này quá đáng sợ đúng không?”
“Đúng đúng! Đặc biệt là vũ khí của bọn họ, bọn họ chém sắt như chém bùn. Đánh, đánh thế nào?”
“Đậu xanh rau mát Tám trăm người này chui từ đâu ra vậy, đây hoàn toàn là tám trăm con dã thú, không thể đánh!”
Hàng nghìn người chết liên. tiệp, nhóm chủ nhà quyên thê, giàu có có mặt tại hiện trường nhìn tám trăm Hoàng Kim Thần Long Vệ mà trán đã đô đây mô hôi lạnh.
Đối phương chỉ phái tám trăm người, nêu một trăm nghìn người cùng tấn công, cảnh tượng đó thực sự không thể tưởng tượng nồi.
Khương Võ vung kiêm hét lên: “Sợ gì? Bọn họ chỉ có tám trăm người, chúng ta có bảy tám mươi nghìn người cùng lên, dù thay nhau đánh, chúng ta còn không giêt được họ.
chắc? Hơn nữa, chỉ cần bó tôi giết được tên khốn Dương Tiều, đám người này không đáng sợ gì cải”
“Chủ nhà, ông cụ và tên giác Dương Tiêu ra tay rôi, Dương Tiêu nôn ra máu!” Một người nhà họ Khương thấy Dương Tiêu nôn ra máu vội vàng chạy tới báo tin.
“Nôn ra máu? Dương Tiêu nôn ra máu?”
Khương Võ vội vàng ngắng đầu nhìn lên cao, thấy bên khóe miệng Dương Tiêu có vệt máu, Khương Võ kích động như được tiêm máu gà: “Mọi người nhìn xem, tên khốn Dương Tiệu sắp chết rồi, cậu ta sắp bị bồ tôi giết, trận này chúng ta thắng chắc rôi!”
“Tốt quá, tên súc sinh Dương Tiêu kia cuỗi cùng cũng xong đời!” Võ số người vui mừng khôn xiết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.