Chương 919
Giang Long
25/10/2021
Đường Hạo che lấp nói: “Cháu hiểu rồi bà nội, nhất định cháu sẽ khiến tên khốn Long Ngũ hồi hận.”
Về đến nhà, tinh thần của Đường Mộc Tuyết đã tốt hơn rất nhiều, lúc này Đường Mộc Tuyết đang nằm trên giường đối phó với số ít khách hàng còn lại.
“Sao rồi? Những khách hàng khác đã ổn định chưa?”
Dương Tiêu bưng một ly nước mật ong vào phòng.
Nhìn thấy Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết cười dịu dàng nói: “Tốt hơn trước nhiều rồi, nhưng bởi vì sự việc này mà rất nhiều ông tổng đã bị bắt đi điều tra. Có lẽ phần lớn những người này sẽ không thể thoát ra được, là một đòn giáng mạnh vào nhà họ Đường, nhà họ Đường sẽ kém thị trường ở thành phố Trung Nguyên ít nhất một phần ba.”
Nghe vậy, Dương Tiêu dở khóc dở cười, anh có thể thấy được, cho dù đám người bà cụ Đường ngược đãi Đường Mộc Tuyết mấy nghìn lần, thì Đường Mộc Tuyết vẫn luôn quan tâm đến sự nghiệp của nhà họ Đường.
Dương Tiêu không khỏi thở dài, nếu như không phải bà cụ Đường thiên vị Đường Hạo chèn ép Đường Mộc Tuyết, nếu Đường Mộc Tuyết có thể kế thừa nhà họ Đường, thì có lẽ tình hình bây giờ của nhà họ Đường chắc chắn sẽ tốt hơn rất nhiều.
Bây giờ lập trường hai bên khác nhau, xuất phát điểm cũng khác nhau.
Cho nên đôi bên đã định sẵn một cuộc chiến vô hình.
“Mộc Tuyết, ổn định được nhóm khách hàng này là đủ rồi.
Sớm muộn gì nhà họ Đường cũng sẽ là của em. Trước đó anh đã nói ngày này sẽ không lâu!” Dương Tiêu cưng chiều nói.
Đường Mộc Tuyết hy vọng: “Hy vọng ngày đó sẽ đến sớm!”
Nhà họ Đường đã thủng trăm nghìn lỗ, Đường Mộc Tuyết thân là người nhà họ Đường, cô đã hứa với ông cụ Đường sẽ giúp nhà họ Đường phát triển, nhìn thấy nhà họ Đường sa sút như thế này cô thực sự không chịu đựng nổi.
“Nhanh thôi!” Dương Tiêu nhẹ nhàng nói.
Đường Mộc Tuyết nhìn Dương Tiêu, đột nhiên hỏi: “Chiều nay có một công ty dược phẩm tên là tập đoàn Tuyết Tiêu đột nhiên được thành lập với số vốn đăng ký ba tỷ tệ, chuyện này có liên quan đến anh đúng không?”
“Mộc Tuyết, tạm thời đừng nhắc tới chuyện này, nghỉ ngơi sớm đi!” Dương Tiêu cười nhẹ nói.
Anh muốn cho Đường Mộc Tuyết một sự bắt ngờ, sau khi thắng nhà họ Đường anh sẽ chính thức nói với Đường Mộc Tuyết, bởi vì chủ tịch tập đoàn Tuyết Tiêu được đăng ký dưới tên của Đường Mộc Tuyết.
Dương Tiêu đặc biệt yêu cầu mọi người bảo mật thông tin của tập đoàn, thế giới bên ngoài chỉ có thể tìm ra người đại diện theo pháp lý của công ty là Long Ngũ.
Đường Mộc Tuyết không hỏi nhiều, cô biết khi đến lúc Dương Tiêu sẽ nói cho cô biết.
Tập đoàn Tuyết Tiêu, chữ Tuyết trong đó sẽ là mình sao?
Đường Mộc Tuyết rất mong chờ.
Ngày hôm sau, sau khi đưa Đường Mộc Tuyết đến công ty, Dương Tiêu lái xe về khách sạn Thịnh Hoàng.
Hôm nay, anh muốn tới thăm con nhóc Tô Thiên Lung, nhân tiện nói chuyện đại ngôn của tập đoàn Tuyết Tiêu.
Khách sạn Thịnh Hoàng là một trong số ít khách sạn năm sao ở thành phố Trung Nguyên. Anh vừa đến đã tháy cảnh tượng đông đúc, xung quanh khách sạn có hàng trăm nhân viên an ninh, có vẻ như khách sạn đã được bao toàn bộ. Nhân viên an ninh là để bảo vệ Tô Thiên Lung khỏi bị quấy rầy.
Dương Tiêu đậu xe, đi thẳng đến lối vào của khách sạn.
Vừa mới bước tới, Dương Tiêu đã bị nhân viên an ninh dẫn đầu ngăn lại: “Dừng lại, làm gì đấy?”
Về đến nhà, tinh thần của Đường Mộc Tuyết đã tốt hơn rất nhiều, lúc này Đường Mộc Tuyết đang nằm trên giường đối phó với số ít khách hàng còn lại.
“Sao rồi? Những khách hàng khác đã ổn định chưa?”
Dương Tiêu bưng một ly nước mật ong vào phòng.
Nhìn thấy Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết cười dịu dàng nói: “Tốt hơn trước nhiều rồi, nhưng bởi vì sự việc này mà rất nhiều ông tổng đã bị bắt đi điều tra. Có lẽ phần lớn những người này sẽ không thể thoát ra được, là một đòn giáng mạnh vào nhà họ Đường, nhà họ Đường sẽ kém thị trường ở thành phố Trung Nguyên ít nhất một phần ba.”
Nghe vậy, Dương Tiêu dở khóc dở cười, anh có thể thấy được, cho dù đám người bà cụ Đường ngược đãi Đường Mộc Tuyết mấy nghìn lần, thì Đường Mộc Tuyết vẫn luôn quan tâm đến sự nghiệp của nhà họ Đường.
Dương Tiêu không khỏi thở dài, nếu như không phải bà cụ Đường thiên vị Đường Hạo chèn ép Đường Mộc Tuyết, nếu Đường Mộc Tuyết có thể kế thừa nhà họ Đường, thì có lẽ tình hình bây giờ của nhà họ Đường chắc chắn sẽ tốt hơn rất nhiều.
Bây giờ lập trường hai bên khác nhau, xuất phát điểm cũng khác nhau.
Cho nên đôi bên đã định sẵn một cuộc chiến vô hình.
“Mộc Tuyết, ổn định được nhóm khách hàng này là đủ rồi.
Sớm muộn gì nhà họ Đường cũng sẽ là của em. Trước đó anh đã nói ngày này sẽ không lâu!” Dương Tiêu cưng chiều nói.
Đường Mộc Tuyết hy vọng: “Hy vọng ngày đó sẽ đến sớm!”
Nhà họ Đường đã thủng trăm nghìn lỗ, Đường Mộc Tuyết thân là người nhà họ Đường, cô đã hứa với ông cụ Đường sẽ giúp nhà họ Đường phát triển, nhìn thấy nhà họ Đường sa sút như thế này cô thực sự không chịu đựng nổi.
“Nhanh thôi!” Dương Tiêu nhẹ nhàng nói.
Đường Mộc Tuyết nhìn Dương Tiêu, đột nhiên hỏi: “Chiều nay có một công ty dược phẩm tên là tập đoàn Tuyết Tiêu đột nhiên được thành lập với số vốn đăng ký ba tỷ tệ, chuyện này có liên quan đến anh đúng không?”
“Mộc Tuyết, tạm thời đừng nhắc tới chuyện này, nghỉ ngơi sớm đi!” Dương Tiêu cười nhẹ nói.
Anh muốn cho Đường Mộc Tuyết một sự bắt ngờ, sau khi thắng nhà họ Đường anh sẽ chính thức nói với Đường Mộc Tuyết, bởi vì chủ tịch tập đoàn Tuyết Tiêu được đăng ký dưới tên của Đường Mộc Tuyết.
Dương Tiêu đặc biệt yêu cầu mọi người bảo mật thông tin của tập đoàn, thế giới bên ngoài chỉ có thể tìm ra người đại diện theo pháp lý của công ty là Long Ngũ.
Đường Mộc Tuyết không hỏi nhiều, cô biết khi đến lúc Dương Tiêu sẽ nói cho cô biết.
Tập đoàn Tuyết Tiêu, chữ Tuyết trong đó sẽ là mình sao?
Đường Mộc Tuyết rất mong chờ.
Ngày hôm sau, sau khi đưa Đường Mộc Tuyết đến công ty, Dương Tiêu lái xe về khách sạn Thịnh Hoàng.
Hôm nay, anh muốn tới thăm con nhóc Tô Thiên Lung, nhân tiện nói chuyện đại ngôn của tập đoàn Tuyết Tiêu.
Khách sạn Thịnh Hoàng là một trong số ít khách sạn năm sao ở thành phố Trung Nguyên. Anh vừa đến đã tháy cảnh tượng đông đúc, xung quanh khách sạn có hàng trăm nhân viên an ninh, có vẻ như khách sạn đã được bao toàn bộ. Nhân viên an ninh là để bảo vệ Tô Thiên Lung khỏi bị quấy rầy.
Dương Tiêu đậu xe, đi thẳng đến lối vào của khách sạn.
Vừa mới bước tới, Dương Tiêu đã bị nhân viên an ninh dẫn đầu ngăn lại: “Dừng lại, làm gì đấy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.