Hoa Dại - Ai Thương?

Chương 16

Lê Thị Tâm An

30/04/2023

Bữa tối bà Loan đang xếp đồ ăn lên bàn thì Quân về, bà mừng rỡ chạy ra mở cổng, đon đả hỏi han con trai yêu quý.

- Thế nào rồi con, gặp thằng đó chưa?

- Con gặp anh trai của con rồi, cũng mạnh miệng lắm mẹ ạ, nhưng mà bất ngờ hơn,con còn gặp một người nữa cơ.

- Gặp ai?

- Con gặp Hân, hình như cô ta và thằng đó có quan hệ quen biết với nhau, thằng anh trai của con, quan tâm và bảo vệ cô ta nhiều lắm.

- Chết dở, có khi nó bỏ bùa thằng đấy rồi cũng nên, mà như thế lại càng tốt cho con, bố con có nói gì về tương lai không? có hỏi thăm mẹ không?

- Mẹ sao? để con nghĩ xem nào, hình như là không?

- Thế có tức không cơ chứ? mẹ sinh cho ông ta một đứa con đẹp trai, tài giỏi như thế này, mà ông ta không thèm hỏi mẹ lấy một câu sao? hay là con không để ý.

- Thôi mà mẹ, trong mắt ông ta chỉ có danh vọng, tiền tài, mẹ đừng nhạy cảm chỉ khổ cho mẹ thôi.

- Con đi tắm đi, rồi xuống ăn cơm, mẹ con mình nói chuyện tiếp nhé.

- Vâng, mẹ đợi con một chút.

Quân bước lên phòng, ném quần áo sang một bên, định bước vào phòng tắm thì thấy Liễu gọi, cũng rất mong được gặp cô ta nên Quân nhanh chóng bắt máy.

- Anh đi làm về chưa? ngày đầu tiên thế nào rồi? kể cho em nghe đi.

- Mọi chuyện đều tốt, chỉ có thèm được gần em thôi, lát gặp anh nhé.

- Vâng. Nhưng em không đến nhà anh nữa đâu, chúng ta ra ngoài hẹn hò đi, em có quà cho anh nhân dịp ngày đầu đi làm đó.

- Vậy, em bắn địa chỉ cho anh, tối anh qua đón nhé.

- Vâng, yêu thương.

Sau khi tắm táp xong, Quân bước xuống nhà bếp ăn cơm, đang bước xuống từ cầu thang, anh nghe bà Loan nói chuyện với anh vô cùng bí hiểm, Quân dừng lại nép sát vào cầu thang để nghe ngóng.

- Mày còn muốn gì nữa, tao đưa đủ tiền cho mày rồi, cút hộ tao ngay đi.

- Cho bà thời hạn 3 ngày, không thì bằng chứng tội ác của bà sẽ được gửi đến cho lão già đó, suy nghĩ được mất trước khi to mồm, nhớ đấy.

- Này, alo, alo

Bà Loan tức giận, đập mạnh tay xuống bàn, lúc này Quân cũng đi gần đến và cất giọng hỏi, khiến bà ta giật mình.

- Có chuyện gì thế mẹ? hắn ta là ai mà đe dọa mẹ chứ?

- Quân à! mẹ có làm một vài chuyện, lúc đó con không tỉnh táo, nên mẹ không kịp nói với con, giờ mẹ rối quá rồi, không biết phải xử lý thế nào đây?

- Mẹ có chuyện gì, nói cho con ngay đi, chuyện gì mới được chứ?



Bà Loan kéo con trai ngồi xuống bàn ăn, bắt đầu run rẩy kể cho Quân nghe về việc sai người truy sát Khang.

- Đêm đó mẹ sai người truy sát thằng Khang, sau khi nó đi từ sòng bài ra, nhưng thật không ngờ nó lại chạy thoát.

- Mẹ sai người giết nó sao? mẹ to gan như vậy sao mẹ, tại sao mẹ làm như vậy chứ?

- Lúc đó bố con không quan tâm đến mẹ con mình, nên mẹ nghĩ chỉ có cách giết nó, thì may ra ông ấy mới nhớ đến con, tại nó làm ăn phi pháp, chắc chắn có nhiều kẻ thù, nó sẽ không bao giờ nghĩ rằng mẹ là người ra tay, chỉ là hắn vẫn bình an vô sự, còn mẹ thì bị cái thằng giang hồ kia, nó vòi tiền.

- Mẹ đưa cho nó rất nhiều lần rồi, có phải không?

- Thì nó vòi vĩnh, nếu không sẽ đưa bằng chứng cho bố con.

- Bằng chứng có cái gì chứ? mẹ không dại dột mà lộ mặt của mình đấy chứ?

- Dĩ nhiên là không rồi, chỉ có điều lúc mẹ đến thuê chúng nó, mẹ có đánh rơi chiếc vòng tay mà ngày trước bố con tặng, chiếc vòng ngọc ông ấy đặt riêng tặng mẹ, ông ấy nhìn là nhận ra ngay.

- Mẹ đừng lo, mẹ cứ bảo là làm mất chiếc vòng đó, với lại thằng Khang nó có bị làm sao đâu, con thấy nó khỏe mạnh lắm, mẹ cứ yên tâm đi.

- Không được đâu con ạ, mẹ chuyển tiền cho cái tên giang hồ nay nhiều lần, hắn có giao dịch chuyển tiền, với lại số điện thoại này nữa, mẹ làm sao mà tránh được đây?

- Mẹ này, hắn đòi bao nhiêu tiền?

- 100 triệu con ạ, mẹ chuyển cho hắn mấy lần rồi, hắn thấy dễ ăn quá, nên cứ vòi tiền của mẹ, con tính xem phải làm thế nào bây giờ?

- Mẹ đưa số điện thoại của hắn đây, con sẽ giúp mẹ xử lý, không thể để cho hắn tung hoành ngang dọc như vậy được. Mẹ yên tâm ăn cơm đi, con đói lắm rồi.

Bà Loan vội đưa số điện thoại cho Quân, còn dặn dò Quân trong vòng 3 ngày phải giải quyết cho xong, bà không muốn có thêm vật cản ngáng đường công danh của con trai bà, Quân lúc này cũng không có tâm trạng mà ăn uống, anh ta vội vàng cho xong bữa, đứng dậy bước về phòng mặc quần áo và phi xe đi đón Liễu, anh muốn bàn với Liễu chuyện này, cùng với cô đưa ra vấn đề giải quyết hợp lý. Sau khi gặp nhau tại một khách sạn 3 sao, hai con người khao khát dục vọng này lao vào nhau, ngấu nghiến, cào cấu nhau, sau khi thỏa mãn sinh lý mới ôm lấy nhau bàn tính kế, đối với Liễu cô ta cảm thấy bà Loan đúng là thủ đoạn, nghe xong lời kể của Quân, mà trong đáy lòng của cô liền nảy sinh cảnh giác với bà ta, biết đâu một ngày, bà ta cũng ghét bỏ và muốn ám sát cô thì sao?

Nhưng Liễu vẫn bình tĩnh và đưa ra hướng giải quyết cho Quân, cô cũng muốn Quân vững mạnh hơn trong sự nghiệp, để cô ta mạnh dạn đá đít ông Vương già xấu xí kia đi, lão già đê tiện, đã yếu còn bắt cô ta phải phục vụ những tư thế tình dục thật rợn người, lúc này nằm trong vòng tay của Quân mà còn khiến cô ta rùng mình, nhanh chóng Liễu hỏi Quân.

- Thế anh lấy được lòng tin của bố anh chưa?

- Dĩ nhiên là có chứ, thế nên ông ta mới giao cho anh quản lý những dự án quan trọng của tập đoàn, chỉ là tiền bạc anh chưa dư dả, chưa thể lo được nhiều cho em.

- Có lòng tin rồi, anh sẽ nhanh chóng thành công thôi, em không cần tiền, chỉ cần tình yêu của anh thôi, anh đừng có quên em là được.

- Sao có thể quên được em chứ? thế giờ theo em, chúng ta tính thế nào với tên giang hồ tống tiền mẹ anh?

- Nếu anh muốn giải quyết triệt để, chỉ có cách là ….

Cô ta dừng lại, ánh mắt nhìn thẳng vào Quân, đưa tay phải lên đặt vào cổ của Quân, và kéo thẳng một đường dài ngang cuống họng, Quân hình dung được sự trừng phạt này, nên có đôi chút sửng sốt, nhưng rất nhanh hắn ta cười xòa, bóp mạnh vào ngực của Liễu, buông lời trêu đùa với cô ta.

- Em đừng đùa dai, anh đang cần hướng giải quyết hợp lý?

- Anh nghĩ là em đùa sao? em không đùa, nếu không có thể tạo một hiện trường tai nạn thật thảm khốc, em tin là anh đủ thông minh để làm được.

- Để anh tính tiếp, có quá nhiều thứ cần phải làm, giờ anh muốn em làm cho anh sướng đi.

- Nào muốn em làm gì? điện hạ cứ ra lệnh cho thần thiếp.

- Hahaha, Ta muốn nàng hãy cưỡi con ngựa hoang dã này đi, hãy cho nó thăng hoa thêm lần nữa đi nào?



- Thần thiếp tuân chỉ.

Biết ý của Quân, Liễu trườn xuống chân của Quân như một con rắn và vờn lấy phần dưới cơ thể của anh ta, vuốt ve cái thứ đang cuồn cuộn nóng rực trong tay, cứ như vậy trong căn phòng khách sạn lại vang lên những rên rỉ nghe chói tai, hương tình nồng đậm len lỏi qua từng tấc da, tấc thịt.

Quân rời khỏi tập đoàn để về nhà, vì bây giờ cũng đã khuya, anh sợ Hân đợi cơm anh ở nhà, lên xe tính lái đi, thì anh bắt gặp Trinh đang đứng trước của xe ô tô của mình, cô ta tiến lại gần và gõ mạnh lên cửa kính xe.

Khang thong thả buông kính xe xuống, không biết cô ta có chuyện gì nên anh nhanh chóng nói luôn.

- Có chuyện gì vậy cô Trinh?

- Gặp được anh ở đây may quá, anh cho em quá giang về nhà với, xe của em tự dưng bị hỏng, không nổ máy được.

- Sao cô biết tôi ở đây mà nhờ vả?

- Em gọi cho bác Tiệp, muốn gặp anh nói chuyện thôi, anh mở cửa cho em đi.

Khang cũng muốn nói rõ ràng mọi chuyện với Trinh, nên mở cửa xe cho cô ta bước vào, vẻ mặt của Trinh vô cùng đắc ý, ngang nhiên ngồi trên ghế phụ với anh, mùi nước hoa nồng đậm lan tỏa khắp khoang xe, Khang ghét nhất là những cô gái xịt nước hoa như đi tắm, ghét nhất cái kiểu khoe mẽ và phô trương sự giàu có, tuy có chút khó chịu nhưng vì chuyện đại sự nên anh nhịn lòng mình xuống, hỏi chuyện một cách tử tế nhất có thể.

- Cô về đâu?

- Anh chở em đi ăn tối được không? em đói lắm.

- Tôi phải về nhà ăn cơm, cô cũng nên về nhà ăn cơm đi chứ? nhà cô không có người giúp việc sao?

- Em chỉ muốn tạo cơ hội để được gần anh thôi mà, anh có muốn nghe những gì bác trai nói với em không?

- Chuyện gì? liên quan đến tôi sao?

- Thì anh cứ tìm nhà hàng nào đó đi, em sẽ kể cho anh nghe, nhá!

Khang nghe và không trả lời, sau đó cũng quyết định nói rõ ràng với cô ta về mọi chuyện nên anh chở Trinh đến một nhà hàng quen thuộc, ở đây có bán thêm đồ uống, nên anh gọi cho mình một ly bạc xỉu, và nhìn cô ta dở trò.

- Nào? có chuyện gì, cô nói đi.

- Anh Khang này, chúng ta kết hôn đi.

- Cô vừa nói gì?

- EM bảo là chúng ta kết hôn đi, em giúp anh có thêm cổ phần, và không cần phải cạnh tranh với người em trai cùng cha khác mẹ của anh nữa.

- Xem ra cô cũng điều tra về gia cảnh nhà tôi rồi nhỉ? ý của cô là gì?

- Em muốn cưới anh và giao hết tài sản em nắm giữ trong Việt Tiệp cho anh, bố em đã giao hết cho em rồi, chỉ cần anh đồng ý, thì anh sẽ có tất cả.

Khang thật không hiểu, anh có cái gì thu hút, mà khiến cho cô ta mù quáng đến như vậy, hay chỉ vì cô ta không có được thứ mình muốn, nên mới hóa điên tìm mọi cách để chiếm đoạt, càng suy nghĩ càng thấy cô ta hồ đồ.

Khang không muốn đôi co mất thời gian, anh cũng vào thẳng vấn đề.

- Tôi hỏi cô nhé, lý do gì cô lại muốn kết hôn với tôi?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Dại - Ai Thương?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook