Chương 68: Những Đêm Khuya Và Quý Nhân Từ Hư Vô
Ngọc Gấm
02/10/2024
Linh Trung thường xuyên gặp những rắc rối vào ban đêm, đặc biệt là khi công việc khiến anh phải di chuyển trong các khu vực ít người qua lại. Một buổi tối khuya, khi xe hơi của anh bị hư hỏng nặng đến mức không thể tiếp tục chạy, Linh Trung quyết định không chờ đợi và kêu xe sửa chữa. Tuy nhiên, thời gian sửa chữa lâu và anh không thể chờ đợi vì công việc của mình rất bận rộn. Vừa không muốn đứng chờ một cách lãng phí thời gian, vừa không muốn tiếp xúc nhiều với người khác, anh quyết định đi bộ về nhà.
Linh Trung bước ra khỏi khu vực sáng đèn của thành phố, bước vào những con hẻm tối tăm và vắng vẻ. Anh mặc một bộ vest sang trọng, điều này càng khiến anh nổi bật giữa không khí u ám của con phố. Với mỗi bước đi, ánh đèn đường lập lòe từ xa khiến anh cảm thấy một chút lo lắng, nhưng anh tự an ủi rằng mình đang ở trong khu vực bảo vệ của Tề Vĩnh và Mã Đằng, những người luôn dõi theo anh. Anh không nghĩ rằng mình sẽ gặp nguy hiểm vì nơi đây Tứ Xuyên là địa bàn của anh.
Khi đi qua một góc phố, anh bỗng chạm mặt một băng nhóm đang tụ tập, trông như một nhóm nghiện ngập, cười đùa và nói chuyện rôm rả. Họ nhanh chóng nhận ra Linh Trung và ánh mắt của họ lộ rõ vẻ thèm thuồng. Thấy bộ đồ sang trọng của anh, nhóm nghiện ngập nghĩ rằng anh có thể có tiền và lập tức lao vào cướp của anh.
Linh Trung không biết võ nghệ, chỉ biết kêu cứu trong vô vọng. Đột nhiên, một bóng dáng cao lớn xuất hiện. Đó là
Trạch Dương, người đã đánh gục băng nhóm và cứu Linh Trung khỏi nguy hiểm. Trạch Dương nhìn Linh Trung, đôi mắt thể hiện sự lo lắng và chăm sóc.
"Anh có sao không? Có bị thương ở đâu không? Đêm khuya sao lại vào đây vậy?" Trạch Dương hỏi với giọng chân thành.
Linh Trung còn đang hoảng hốt, vội vàng nói: "Cảm ơn rất nhiều! Nếu không có anh, tôi không biết mình đã bị làm sao rồi, tôi ổn không sao đâu."
Trạch Dương mỉm cười và nói: "Không có gì. Nhưng sao anh lại đi bộ trong khi mặc bộ đồ sang trọng như vậy?
Đây là một khu vực không an toàn cho người như anh."|
Linh Trung bắt đầu kể về lý do anh phải đi bộ. Anh giải thích rằng chiếc xe hơi của anh gặp sự cố, và anh không muốn chờ đợi quá lâu hoặc gọi taxi, vì anh không thích tiếp xúc với người lạ.
Trạch Dương suy nghĩ một chút rồi đề nghị: "Thôi, được rồi. Đề tôi chở anh về. Nhà anh ở đâu?"
Linh Trung có vẻ do dự, nhưng anh từ chối: "'Cảm ơn, nhưng tôi tự đi bộ về cũng được. Nhà tôi gần đây thôi."
Trạch Dương không nài thêm mà chỉ mỉm cười, rồi sau đó không ít lần giúp đỡ Linh Trung trong những tình huống tương tự. Dần dần, Linh Trung cảm nhận được sự hiện diện thường xuyên của Trạch Dương. Mỗi khi gặp khó khăn, Trạch Dương đều xuất hiện đúng lúc để bảo vệ anh, dù không bao giờ để lộ danh tính thực sự của mình.
Linh Trung không biết rằng Trạch Dương thường xuyên đeo mặt nạ và giả vờ là một người khác tên là Quý Bình.
Quý Bình có một vết sẹo lớn trên gương mặt, và Linh Trung nghĩ rằng đó là lý do khiến Quý Bình cảm thấy tự ti và phải che giấu gương mặt thật của mình. Điều này chỉ càng làm cho Linh Trung thêm quý trọng và cảm kích sự giúp đỡ của Trạch Dương.
Những lần tiếp xúc ngày càng nhiều, Linh Trung càng thấy quý mến Trạch Dương. Anh coi Trạch Dương như một quý nhân, một người bảo vệ không thể thiếu trong cuộc sống của mình. Dù không biết rõ về con người thật của
Trạch Dương, Linh Trung cảm thấy an tâm mỗi khi có anh bên cạnh.
Trong khi đó, Trạch Dương đã lên kế hoạch rất kỹ lưỡng. Mỗi hành động của anh đều được tính toán để tạo lòng tin và sự phụ thuộc từ Linh Trung. Dưới vẻ ngoài của một quý nhân bảo vệ, thực chất Trạch Dương đang âm thầm điều khiển mọi thứ theo ý muốn của mình, tận dụng sự ngây thơ và lòng tin của Linh Trung để thực hiện các âm
mu cua minh.
Một ngày nọ, khi Trạch Dương nhận thấy thời điểm đã đến, anh bắt đầu kích thích sự nghi ngờ trong lòng Linh Trung. Anh gợi ý rằng có thể những người xung quanh Linh Trung không hoàn toàn trung thành và có thể lợi dụng anh. Linh Trung, mặc dù ban đầu không tin, nhưng đã bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về điều này.
Cuộc gặp gỡ giữa Linh Trung và Trạch Dương dần trở nên thân thiết hơn, nhưng phía sau sự hòa hợp đó, Trạch Dương vẫn tiếp tục duy trì kế hoạch của mình. Những cuộc trò chuyện, những hành động của Trạch Dương đều nhằm mục đích khiến Linh Trung tin rằng mình đang bị lừa dối và cần phải dựa vào anh nhiều hơn.
Từ một cuộc gặp gỡ tình cờ trong một đêm khuya, sự kết nối giữa hai người ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng Linh Trung không bao giờ biết rằng mọi thứ đều nằm trong âm mưu của Trạch Dương. Với mỗi lần giúp đỡ,
Trạch Dương không chỉ cứu anh khỏi nguy hiểm, mà còn kéo anh sâu hơn vào trò chơi quyền lực mà anh đã sắp đặt sẵn.
Linh Trung bước ra khỏi khu vực sáng đèn của thành phố, bước vào những con hẻm tối tăm và vắng vẻ. Anh mặc một bộ vest sang trọng, điều này càng khiến anh nổi bật giữa không khí u ám của con phố. Với mỗi bước đi, ánh đèn đường lập lòe từ xa khiến anh cảm thấy một chút lo lắng, nhưng anh tự an ủi rằng mình đang ở trong khu vực bảo vệ của Tề Vĩnh và Mã Đằng, những người luôn dõi theo anh. Anh không nghĩ rằng mình sẽ gặp nguy hiểm vì nơi đây Tứ Xuyên là địa bàn của anh.
Khi đi qua một góc phố, anh bỗng chạm mặt một băng nhóm đang tụ tập, trông như một nhóm nghiện ngập, cười đùa và nói chuyện rôm rả. Họ nhanh chóng nhận ra Linh Trung và ánh mắt của họ lộ rõ vẻ thèm thuồng. Thấy bộ đồ sang trọng của anh, nhóm nghiện ngập nghĩ rằng anh có thể có tiền và lập tức lao vào cướp của anh.
Linh Trung không biết võ nghệ, chỉ biết kêu cứu trong vô vọng. Đột nhiên, một bóng dáng cao lớn xuất hiện. Đó là
Trạch Dương, người đã đánh gục băng nhóm và cứu Linh Trung khỏi nguy hiểm. Trạch Dương nhìn Linh Trung, đôi mắt thể hiện sự lo lắng và chăm sóc.
"Anh có sao không? Có bị thương ở đâu không? Đêm khuya sao lại vào đây vậy?" Trạch Dương hỏi với giọng chân thành.
Linh Trung còn đang hoảng hốt, vội vàng nói: "Cảm ơn rất nhiều! Nếu không có anh, tôi không biết mình đã bị làm sao rồi, tôi ổn không sao đâu."
Trạch Dương mỉm cười và nói: "Không có gì. Nhưng sao anh lại đi bộ trong khi mặc bộ đồ sang trọng như vậy?
Đây là một khu vực không an toàn cho người như anh."|
Linh Trung bắt đầu kể về lý do anh phải đi bộ. Anh giải thích rằng chiếc xe hơi của anh gặp sự cố, và anh không muốn chờ đợi quá lâu hoặc gọi taxi, vì anh không thích tiếp xúc với người lạ.
Trạch Dương suy nghĩ một chút rồi đề nghị: "Thôi, được rồi. Đề tôi chở anh về. Nhà anh ở đâu?"
Linh Trung có vẻ do dự, nhưng anh từ chối: "'Cảm ơn, nhưng tôi tự đi bộ về cũng được. Nhà tôi gần đây thôi."
Trạch Dương không nài thêm mà chỉ mỉm cười, rồi sau đó không ít lần giúp đỡ Linh Trung trong những tình huống tương tự. Dần dần, Linh Trung cảm nhận được sự hiện diện thường xuyên của Trạch Dương. Mỗi khi gặp khó khăn, Trạch Dương đều xuất hiện đúng lúc để bảo vệ anh, dù không bao giờ để lộ danh tính thực sự của mình.
Linh Trung không biết rằng Trạch Dương thường xuyên đeo mặt nạ và giả vờ là một người khác tên là Quý Bình.
Quý Bình có một vết sẹo lớn trên gương mặt, và Linh Trung nghĩ rằng đó là lý do khiến Quý Bình cảm thấy tự ti và phải che giấu gương mặt thật của mình. Điều này chỉ càng làm cho Linh Trung thêm quý trọng và cảm kích sự giúp đỡ của Trạch Dương.
Những lần tiếp xúc ngày càng nhiều, Linh Trung càng thấy quý mến Trạch Dương. Anh coi Trạch Dương như một quý nhân, một người bảo vệ không thể thiếu trong cuộc sống của mình. Dù không biết rõ về con người thật của
Trạch Dương, Linh Trung cảm thấy an tâm mỗi khi có anh bên cạnh.
Trong khi đó, Trạch Dương đã lên kế hoạch rất kỹ lưỡng. Mỗi hành động của anh đều được tính toán để tạo lòng tin và sự phụ thuộc từ Linh Trung. Dưới vẻ ngoài của một quý nhân bảo vệ, thực chất Trạch Dương đang âm thầm điều khiển mọi thứ theo ý muốn của mình, tận dụng sự ngây thơ và lòng tin của Linh Trung để thực hiện các âm
mu cua minh.
Một ngày nọ, khi Trạch Dương nhận thấy thời điểm đã đến, anh bắt đầu kích thích sự nghi ngờ trong lòng Linh Trung. Anh gợi ý rằng có thể những người xung quanh Linh Trung không hoàn toàn trung thành và có thể lợi dụng anh. Linh Trung, mặc dù ban đầu không tin, nhưng đã bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về điều này.
Cuộc gặp gỡ giữa Linh Trung và Trạch Dương dần trở nên thân thiết hơn, nhưng phía sau sự hòa hợp đó, Trạch Dương vẫn tiếp tục duy trì kế hoạch của mình. Những cuộc trò chuyện, những hành động của Trạch Dương đều nhằm mục đích khiến Linh Trung tin rằng mình đang bị lừa dối và cần phải dựa vào anh nhiều hơn.
Từ một cuộc gặp gỡ tình cờ trong một đêm khuya, sự kết nối giữa hai người ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng Linh Trung không bao giờ biết rằng mọi thứ đều nằm trong âm mưu của Trạch Dương. Với mỗi lần giúp đỡ,
Trạch Dương không chỉ cứu anh khỏi nguy hiểm, mà còn kéo anh sâu hơn vào trò chơi quyền lực mà anh đã sắp đặt sẵn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.