Chương 66: Tiếp Cận Thành Công
Ngọc Gấm
02/10/2024
Trong một bầu không khí căng thẳng của giới tội phạm, Trạch Dương và Ngụy Lâm dấn thân vào cuộc đấu tranh đầy mưu mô và khó khăn nhằm theo dõi và hợp tác với những ông trùm ma túy khét tiếng nhất. Cuộc giao dịch tưởng chừng như thuận lợi, nhưng lại chứa đầy những bí mật khó đoán và những thử thách tưởng chừng không thể vượt qua.
Trong những tháng đầu tiên, Trạch Dương và Ngụy Lâm liên tục quan sát và theo dõi mọi động thái của Tề Vĩnh và Mã Đằng, hai trùm ma túy đầy quyền lực. Dù các cuộc giao dịch diễn ra thuận lợi, với chất lượng ma túy và thời gian giao hàng luôn đúng hạn, Trạch Dương vẫn không thể tìm ra bất cứ thông tin nào về hai kẻ này. Bọn chúng quá khôn ngoan, không bao giờ xuất hiện trực tiếp trong bất kỳ cuộc giao dịch nào. Mọi giao tiếp chỉ diễn ra qua những tên lính thấp kém, hoàn toàn không biết gì về kế hoạch và hoạt động của tổ chức phía trên.
Điều này khiến Trạch Dương và Ngụy Lâm gặp rất nhiều khó khăn. Cứ mỗi lần nghĩ rằng họ sắp nắm được một đầu mối quan trọng, thì lại chỉ là một tên lính què với chút ít thông tin mập mờ, không dẫn đến bất kỳ manh mối nào. Tề Vĩnh và Mã Đằng hoàn toàn bí ẩn, không để lộ bất cứ dấu vết nào khiến Trạch Dương vô cùng đau đầu.
Sau nửa năm theo dõi nhưng không thu được bất cứ thông tin giá trị nào, Trạch Dương bắt đầu nảy ra một kế hoạch mới. Hắn biết rằng không thể tiếp cận được Tề Vĩnh và Mã Đằng trực tiếp, nhưng có một cách khác để thâm nhập vào thế giới bí ẩn của chúng: tiếp cận người con trai của tên trùm cũ. Thằng nhóc này, còn quá trẻ và chưa nắm được tất cả những chi tiết về hoạt động của trong tổ chức, có thể chính là kẽ hở mà Trạch Dương cần đế xâm nhập vào hệ thống của chúng.
"Em nghĩ cách duy nhất bây giờ là tiếp cận thằng nhóc đó. Nó còn trẻ, chưa hiểu hết mọi chuyện. Chắc chắn nó sẽ không biết em là ai. Chúng ta sẽ lấy lòng nó, từng bước một, và từ đó có thể tiếp cận những bí mật của bọn chúng."
Ngụy Lâm cau mày, lo lắng:
"Kế hoạch này nguy hiểm lắm. Nếu bọn chúng phát hiện ra, thì không chỉ em, mà cả anh cũng có thể gặp nguy hiểm. Chúng ta có thể mất mạng."
Trạch Dương cười nhạt, đôi mắt lấp lánh sự quyết đoán:
"Đúng, rất nguy hiểm. Nhưng nếu không liều, chúng ta sẽ mãi mãi không thể biết được bất cứ thông tin gì về bọn chúng. Đã nửa năm rồi, chúng ta không thể để tình trạng này kéo dài mãi."
Ngụy Lâm gật đầu, cuối cùng cũng đồng ý với kế hoạch của Trạch Dương. Nhưng hắn không thể không lo lắng về việc tiếp cận một kẻ có liên quan đến một trong những ông trùm nguy hiểm nhất Giang Nam.
Bắt đầu từ những tuần sau đó, Trạch Dương sử dụng danh tính giả để tiếp cận người con trai tên hắn là Linh Trung. Hắn xuất hiện dưới vỏ bọc là một doanh nhân thành đạt, từ tốn và lịch thiệp. Ban đầu, thằng nhóc có vẻ e dè, nhưng với sự khôn ngoan và kiên nhẫn của Trạch Dương, mối quan hệ giữa họ dần trở nên thân thiết.
Trạch Dương không vội vã hỏi bất kỳ thông tin gì về trong tổ chức của thằng nhóc, mà ngược lại, hắn tỏ ra là một người bạn đáng tin cậy. Họ thường xuyên gặp nhau tại các quán bar, nhà hàng cao cấp, nơi mà Trạch Dương đã dàn dựng sẵn mọi thứ để gây ấn tượng tốt.
Dần dần, thằng nhóc bắt đầu kể những câu chuyện vu vơ về cuộc sống, về gia đình, nhưng tuyệt nhiên không đả động gì đến công việc của cha nó. Trạch Dương biết mình phải kiên nhẫn hơn nữa. Hắn không thể vội vàng, vì chỉ cần một bước đi sai lầm, tất cả công sức sẽ đổ sông đổ bể.
Qua nhiều tháng tiếp cận, Trạch Dương bắt đầu hiểu rõ hơn về tính cách của thằng nhóc. Nó là một kẻ trẻ tuổi, thiếu kinh nghiệm, nhưng lại có tham vọng lớn. Hắn nhận ra rằng nếu muốn khai thác thông tin từ nó, cách duy nhất là lợi dụng tham vọng đó. Hắn bắt đầu gieo rắc vào đầu thằng nhóc những ý tưởng về việc trở nên độc lập, không còn phải dựa vào cha mình.
Ngụy Lâm khi nghe về kế hoạch này, không khỏi lo lắng:
"Em chắc là thằng nhóc đó sẽ phản bội băng nhóm nó sao? Dù sao thì nó cũng là máu mủ mà."
Trạch Dương lắc đầu:
"Không phải phản bội. Mà là lợi dụng tham vọng của nó. Nó sẽ muốn tự mình làm chủ, muốn thoát khỏi cái bóng của cha nó. Và khi đó, chúng ta sẽ nắm trong tay một lá bài cực kỳ quan trọng."
Ngụy Lâm không còn gì để nói. Hắn biết rằng kế hoạch của Trạch Dương tuy nguy hiểm, nhưng cũng là cơ hội duy nhất mà họ có.
Dù tiến triển với thằng nhóc khá tốt, nhưng mọi thông tin về Tề Vĩnh và Mã Đằng vẫn là một bí ẩn lớn đối với
Trạch Dương. Hắn biết rằng chỉ cần một chút sơ hở, mọi thứ sẽ sụp đổ, và bản thân hắn có thể sẽ mất mạng.
Thế nhưng, Trạch Dương không lùi bước. Hắn quyết định tiếp tục kế hoạch, tiếp tục tiếp cận sâu hơn với thằng nhóc và chờ đợi thời cơ để tấn công. Những ngày tháng sắp tới sẽ là thử thách lớn, nhưng cũng là cơ hội để Trạch Dương và Ngụy Lâm giành được chiến thắng trong cuộc chiến đầy mưu mô và nguy hiếm này.
Trong những tháng đầu tiên, Trạch Dương và Ngụy Lâm liên tục quan sát và theo dõi mọi động thái của Tề Vĩnh và Mã Đằng, hai trùm ma túy đầy quyền lực. Dù các cuộc giao dịch diễn ra thuận lợi, với chất lượng ma túy và thời gian giao hàng luôn đúng hạn, Trạch Dương vẫn không thể tìm ra bất cứ thông tin nào về hai kẻ này. Bọn chúng quá khôn ngoan, không bao giờ xuất hiện trực tiếp trong bất kỳ cuộc giao dịch nào. Mọi giao tiếp chỉ diễn ra qua những tên lính thấp kém, hoàn toàn không biết gì về kế hoạch và hoạt động của tổ chức phía trên.
Điều này khiến Trạch Dương và Ngụy Lâm gặp rất nhiều khó khăn. Cứ mỗi lần nghĩ rằng họ sắp nắm được một đầu mối quan trọng, thì lại chỉ là một tên lính què với chút ít thông tin mập mờ, không dẫn đến bất kỳ manh mối nào. Tề Vĩnh và Mã Đằng hoàn toàn bí ẩn, không để lộ bất cứ dấu vết nào khiến Trạch Dương vô cùng đau đầu.
Sau nửa năm theo dõi nhưng không thu được bất cứ thông tin giá trị nào, Trạch Dương bắt đầu nảy ra một kế hoạch mới. Hắn biết rằng không thể tiếp cận được Tề Vĩnh và Mã Đằng trực tiếp, nhưng có một cách khác để thâm nhập vào thế giới bí ẩn của chúng: tiếp cận người con trai của tên trùm cũ. Thằng nhóc này, còn quá trẻ và chưa nắm được tất cả những chi tiết về hoạt động của trong tổ chức, có thể chính là kẽ hở mà Trạch Dương cần đế xâm nhập vào hệ thống của chúng.
"Em nghĩ cách duy nhất bây giờ là tiếp cận thằng nhóc đó. Nó còn trẻ, chưa hiểu hết mọi chuyện. Chắc chắn nó sẽ không biết em là ai. Chúng ta sẽ lấy lòng nó, từng bước một, và từ đó có thể tiếp cận những bí mật của bọn chúng."
Ngụy Lâm cau mày, lo lắng:
"Kế hoạch này nguy hiểm lắm. Nếu bọn chúng phát hiện ra, thì không chỉ em, mà cả anh cũng có thể gặp nguy hiểm. Chúng ta có thể mất mạng."
Trạch Dương cười nhạt, đôi mắt lấp lánh sự quyết đoán:
"Đúng, rất nguy hiểm. Nhưng nếu không liều, chúng ta sẽ mãi mãi không thể biết được bất cứ thông tin gì về bọn chúng. Đã nửa năm rồi, chúng ta không thể để tình trạng này kéo dài mãi."
Ngụy Lâm gật đầu, cuối cùng cũng đồng ý với kế hoạch của Trạch Dương. Nhưng hắn không thể không lo lắng về việc tiếp cận một kẻ có liên quan đến một trong những ông trùm nguy hiểm nhất Giang Nam.
Bắt đầu từ những tuần sau đó, Trạch Dương sử dụng danh tính giả để tiếp cận người con trai tên hắn là Linh Trung. Hắn xuất hiện dưới vỏ bọc là một doanh nhân thành đạt, từ tốn và lịch thiệp. Ban đầu, thằng nhóc có vẻ e dè, nhưng với sự khôn ngoan và kiên nhẫn của Trạch Dương, mối quan hệ giữa họ dần trở nên thân thiết.
Trạch Dương không vội vã hỏi bất kỳ thông tin gì về trong tổ chức của thằng nhóc, mà ngược lại, hắn tỏ ra là một người bạn đáng tin cậy. Họ thường xuyên gặp nhau tại các quán bar, nhà hàng cao cấp, nơi mà Trạch Dương đã dàn dựng sẵn mọi thứ để gây ấn tượng tốt.
Dần dần, thằng nhóc bắt đầu kể những câu chuyện vu vơ về cuộc sống, về gia đình, nhưng tuyệt nhiên không đả động gì đến công việc của cha nó. Trạch Dương biết mình phải kiên nhẫn hơn nữa. Hắn không thể vội vàng, vì chỉ cần một bước đi sai lầm, tất cả công sức sẽ đổ sông đổ bể.
Qua nhiều tháng tiếp cận, Trạch Dương bắt đầu hiểu rõ hơn về tính cách của thằng nhóc. Nó là một kẻ trẻ tuổi, thiếu kinh nghiệm, nhưng lại có tham vọng lớn. Hắn nhận ra rằng nếu muốn khai thác thông tin từ nó, cách duy nhất là lợi dụng tham vọng đó. Hắn bắt đầu gieo rắc vào đầu thằng nhóc những ý tưởng về việc trở nên độc lập, không còn phải dựa vào cha mình.
Ngụy Lâm khi nghe về kế hoạch này, không khỏi lo lắng:
"Em chắc là thằng nhóc đó sẽ phản bội băng nhóm nó sao? Dù sao thì nó cũng là máu mủ mà."
Trạch Dương lắc đầu:
"Không phải phản bội. Mà là lợi dụng tham vọng của nó. Nó sẽ muốn tự mình làm chủ, muốn thoát khỏi cái bóng của cha nó. Và khi đó, chúng ta sẽ nắm trong tay một lá bài cực kỳ quan trọng."
Ngụy Lâm không còn gì để nói. Hắn biết rằng kế hoạch của Trạch Dương tuy nguy hiểm, nhưng cũng là cơ hội duy nhất mà họ có.
Dù tiến triển với thằng nhóc khá tốt, nhưng mọi thông tin về Tề Vĩnh và Mã Đằng vẫn là một bí ẩn lớn đối với
Trạch Dương. Hắn biết rằng chỉ cần một chút sơ hở, mọi thứ sẽ sụp đổ, và bản thân hắn có thể sẽ mất mạng.
Thế nhưng, Trạch Dương không lùi bước. Hắn quyết định tiếp tục kế hoạch, tiếp tục tiếp cận sâu hơn với thằng nhóc và chờ đợi thời cơ để tấn công. Những ngày tháng sắp tới sẽ là thử thách lớn, nhưng cũng là cơ hội để Trạch Dương và Ngụy Lâm giành được chiến thắng trong cuộc chiến đầy mưu mô và nguy hiếm này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.